Chương 1 Cứu vớt nhân vật phản diện chán nản
Đó rõ ràng là buổi trưa nhưng vì sắp mưa nên không có nửa điểm mặt trời
Ở ngõ cụt của con hẻm vắng vẻ và dơ bẩn, một nhóm côn đồ vây quanh môt thanh niên gầy gò.
Hơn một chục thanh niên với cánh tay xăm hoa lớn bao quanh hắn, đấm và đá, vô số nắm đấm đập vào cơ thể thiếu niên và phát ra một tiếng "bang-bang" Âm thanh của âm thanh phát ra át cả tiếng mưa.
Trong trường hợp này, thiếu niên vẫn không chịu khuất phục, một cú đá sắc bén khiến người đàn ông cao lớn muốn đánh lén ngã xuống. Quay sang người đàn ông bên cạnh tiếp tục đánh , những cú đấm liên tiếp khiên đám người không kịp trở tay
Dưới cơn mưa, mái tóc đen dính vào mặt hắn, và vẻ ngoài của hắn không rõ ràng, nhưng đôi mắt thì ảm đạm.
Bị bao vây bởi nhiều người, thay vì giống như một con cừu sắp bị giết thịt, hắn trông giống như một con sói.
Chiến đấu , với một năng lượng vô tận
Nhưng cho dù thế nào, hắn vẫn là một con sói đơn độc. Khoảng cách giữa kẻ thù và ta vẫn còn chênh lệch quá lớn. Rốt cuộc, thiếu niên vẫn bị đánh gục trên mặt đất. Năm, sáu thanh niên lưu manh tiến tới và giữ hắn xuống, khiến hắn không thể chiến đấu.
Một bàn chân hôi thối mang giày bẩn giẫm trên khuôn mặt của thiếu niên , đôi mắt chứa đầy khinh bỉ
- Tiểu tử , ngươi cũng rất giỏi, cũng không muốn dùng giày lau mặt cho ca ư?
Những người còn lại nhìn lão giỗng như đại ca, dẫn đến tiếng vang và tiếng cười.
Khi đế giày rời đi, có vết bùn còn sót lại trên khuôn mặt trắng trẻo , cậu thiếu niên ướt sũng nước thải, cả ngừoi chật vật tới cực điểm nhưng ánh mắt vẫn gắt gao như cũ nhìn chằm chằm người đàn ông giẫm giày lên mình giống như muốn ghi tạc hình dáng cửa hắn ta vào tâm trí
- Mày nhìn cái gì mà nhìn!
Tên đại ca bị ánh mắt của chàng trai trẻ doạ sợ , cuối cùng xác định hắn không có sức mạnh phản công, đồng thời nảy sinh ác ý sâu sắc hơn.
"Làm thế nào tao cảm thấy rằng tên tiểu tử này của bạn trông giống như Nhị thiếu Lương gia. A ..... không là con riêng Lương gia.
Ba từ con riêng phát ra từ miệng nam nhân đặc biệt nặng nề.
- Bà ta lại phái những thứ tiểu tạp chung các ngươi tới
Những lời nói lố bịch này không khiến hắn dậy sóng như người đàn ông mong đợi, hắn chỉ ngoắc ngoắc khóe miệng và khiêu khích .
Tuy câu hỏi, nhưng nghe trong miệng thiếu niên lại giống như câu trần thuật
Sau khi người cha trên danh nghĩa của hắn qua đời, vợ và con trai của ông ta liền chịu không được lộ nguyên hình, thiết kế người mẹ sinh ra hắn " ngoài ý muốn bỏ mình" , sau đó liền cho người truy đánh hắn.
————————————
Góc hẻm.
"Kí chủ có ý tưởng nào không?"
Đã đứng ở đây trọn vẹn mười phút, ngay cả một hệ thống không có cảm xúc như nó cũng cảm thấy rằng vộ dáng không chịu thua của thiếu niên rất đáng chú ý . Kết hợp với những lời nó vừa giải thích, rất dễ kích phát tấm lòng bao dung của người phụ nữ.
Nếu không đứng lâu như vậy hẳn là cũng có chút xúc động đi
Sau đó, đối phương liền trả lời
"Tại sao, làm thế nào lại yếu như vậy!" Không che giấu chút nào ghét bỏ
"Còn gì nữa không?"
". Nếu không có sức mạnh , tốt nhất không nên giả vờ."
Cô ấy dường như nghĩ tới điều gì phá lệ nói nhiều
- Nếu là ta, trực tiếp cho họ một phát súng, đám người này liền Game Over ."
Khi cô nói, bàn tay mảnh khảnh không có ô quơ quơ làm động tác nổ tung , vừa nghĩ đến cảnh tương đó, cô liền phát thở dài thoả mã, hàng mi cong vút hơi nheo lại.
Thật đáng tiếc rằng nó không thể được thực hiện ở đây. La Mạn không nhịn được liếm liếm răng mèo.
Nếu có người chú ý tới bên này sẽ là một chấn động lớn, bởi vì từ đầu đến cuối, chỉ có một người La Mạn đang nói chuyện với chính mình, không, đó là một con ma.
La Mạn là con ma duy nhất còn lại trên thế giới.
Cha của La Mạn là một vị ma vương. Ông là một vị ma vương không phải là vì pháp lực mạnh mẽ của mình, mà bởi vì ông là ma duy nhất còn sót lại vào thời điểm đó.
Thời đại của ma và thần cùng tồn tại và chiến đấu cùng nhau là rất xa. Cho đến bây giờ, lũ ma vẫn thưa thớt và hèn mọn . Ngay cả những vị thần cũng chẳng muốn phản ứng, chỉ chờ chúng dần diệt vong.
Chẳng qua là xuất hiện biến cố, cha của La Mạn thực sự đã tìm thấy một con ma khác. Hai ma dần có cảm tình với nhau và sinh ra La Mạn sau đó hai người liền biến mất
La Mạn được sinh ra liền có thể chạy trên mặt đất không giống những ma khác chỉ biết bay, cùng với sức mạnh ma thuật khủng khiếp. Để kiểm soát cô, các vị thần cũng sử dụng nhiều biện pháp.
Kết quả.... Vẫn không động đến được cọng tóc của nàng
Cuối cùng, trong khi cô không để ý, đem cô ràng buộc với một hệ thống tên là 1314. Người nói chuyện với La Mạn vừa nãy chính là 1314.
La Mạn không biết đám người luôn ra vẻ đạo mạo, đầy mình đạo lý lớn, cố gắng tẩy não cô để làm gì, nhưng tám chín phần là muốn tiến hành cảm hoá nàng.
Hiện tại
- 1314, ta phải cứu hắn??
La Mạn nói đến chính là thiếu niên vẫn bị đấm đá đang nằm trên mặt đất. Hắn đã bị đánh đập hành hung nặng nề, vừa phải nghe những lời khiêu khích nhục mạ nhưng vẫn cứng rắn không kêu đau.
Vừa rồi 1314 đã cô kể cho cô nghe về cuộc đời của thiếu niên.
Lương Bạc, mười bảy tuổi, là đứa con riêng của Lương gia giàu có của thành phố.
Cha anh rõ ràng có vợ con ở nhà, nhưng ông ta vẫn không thể thoát khỏi tật xấu ở bên ngoài ăn chơi đàn đúm và quan hệ với mẹ Lương Bạc sau đó có hắn.
Cha của Lương Bạc là một người cha cặn bã, và mẹ của hắn cũng chẳng phải là một người phụ nữ hiền lành. Sau khi thấy rằng không thể mượn vị trí của Lương Bạc để thượng vị, bà ta liền ở bên tiếp tục một cuộc sống hoa mỹ của mình không quan tâm tới Lương Bạc . Cho đến khi Lương Bạc mười lăm tuổi, người cha cặn bã chợt nhận ra rằng con trai mình đang gặp vấn đề và đưa hắn về với gia đình.
Đây đối với Lương Bạc cũng chẳng phải chuyện gì tốt . Lương mẫu và con trai ở nhà có vẻ tốt bụng với hắn, nhưng ở sau lừng liền làm không ít chuyện xấu . Hai năm sau, Lương phụ đột nhiên qua đời, cuộc sống của Lương Bạc càng trở nên nước sôi lửa bỏng.
Lương mẫu và con trai của bà bắt đầu điên cuồng chèn ép hai mẹ con . Không chỉ đuổi Lương Bạc ra khỏi gia đình và lấy đi mọi đồ vật hắn có, bà ta còn trực tiếp gây ra sự cố tai nạn giết mẹ ruột của Lương Bạc. Sau đó đặc biệt thuê rất nhiều côn đồ đánh hắn .
Lương Bạc biến mất trong một vài năm, và đột nhiên vào một ngày nào đó cường thế trở về, khiến cho Lương gia,những người coi thường hắn, kể cả Lương mẫu và con trai bà ta tất cả đều phải trả giá. Như thế nào mạnh mẽ mà cuối cùng lại thích một cô gái bình thường, sau đó bị một đại thiếu gia của một gia tộc mạnh mẽ không kém đang theo đuổi cô gái khiến cho phá sản. Không cam lòng, Lương Bạc quay lại điên cuồng trả thù nhưng không thành công, cuối cùng chết không nhắm mắt.
Hỏi tại sao cốt truyện lại mượt như vậy mà Lương Bạc lại có kết thúc như thế này, chỉ vì đây là cuốn tiểu thuyết tên "Vợ yêu quá ít ngọt", trong đó Lương Bạc đóng vai phản diện liên tục tìm đường chết ngăn cảm nam nữ chính đến với nhau, cuối cùng lại trở thành bàn đạp khiến cho nam nữ chính đến với nhau.
Các nhân vật phản diện làm sao có thể đấu thắng chính chủ chứ ?
Ngoài ra còn có một trường hợp đặc biệt. Ví dụ, sự vận khí của nhân vật phản diện qua thời gian dần trở nên bất phân thắng bại với nam chính, thì hắn cũng sẽ trở thành nhân vật chính.
Ở tuổi 17 khi Lương Bạc đang bị côn đồ đánh thì có một cô gái tâm địa thiện lương đã từng đọc cuốn tiểu thuyết "Vợ yêu quá ít ngọt" từ trên trời rơi xuống đưa vật phản diện tương lai đến bệnh viện. Bận trước bận sau, cô gái dùng tình yêu cảm hoá hắn, rời xa tiểu thuyết gốc nhân vật phản diện không chết kết thúc có hậu, cuốn tiểu thuyết này được gọi là" Tư thế chính xác cứu vớt nhân vật phản diện" .
Đúng vậy, đây là một thế giới hư cấu. Cả người và cảnh đều phát triển từ tiểu thuyết. Ngay cả khi nó có vẻ thật, nó vẫn là giả.
Lưu đã chuẩn bị tư tương cho điều này , quả thật mấy lão già đó không dám đưa cô vào thế giới thực a.
Mà thân phận của cô bây giờ....
Nếu không có nhớ lầm mà nói chính là cô gá thiện lương trong " Tư thế chính xác cứu vớt nhân vật phản diện" dùng tiền và tình yêu cảm hoá nhân vật phản diện, cuối cùng đạt được một kết thúc có hậu.
Lưu Mạn nghĩ tới đây , khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra nụ cười bí ẩn, cô hỏi 1314.
1314 đã đưa ra một câu trả lời rõ ràng.
"Đúng vậy."
"Kí chủ hãy nắm chặt thời gian đưa Lương Bạc đến bệnh viện càng sớm càng tốt"
Nữ ma đầu đã xem náo nhiệt thời gian quá lâu hơn nữa vừa rồi nói chuyện với nhau cũng lãng phí không ít thời gian . 1314 mới nhận thấy rằng tình hình chỗ Lương Bạc rất tồi tệ. Âm thanh máy móc cũng vội vàng không ít.
La Mạn nhún vai :
- Nếu tôi không làm theo kế hoạch thì sao?
1314 liền trả lời:
- Hệ thống sẽ áp dụng điện giật cảnh cáo, nghiêm trọng nhất là sự sụp đổ của toàn bộ thế giới tiểu thuyết, trải nghiệm cái chết trong vi diện này.
La Mạn khịt mũi.
Trong thế giới thực, đám thần đó không thể giết cô ấy, vì vậy muốn để cô ấy chết ở đây. Mặc dù điều đó không thể ảnh hưởng đến chính than thể nàng, nhưng nỗi đau là thật.
- Thật đúng là buồn nôn.
La Mạn trực tiếp làm đánh giá :
- Nếu là vậy
1314 đã sẵn sàng cho điện giật.
Trên thực tế, nó là một hệ thống tương đối mới. So với những hệ tiền nhiệm có thành tích xuất sắc nhưng vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm thực tế chỉ được cái là trung thực và trung thực.
Có thể được chọn để khoá lại với nữ ma đầu cũng nằm ngoài dự đoán của nhiều hệ thống. Nó nghe nói rằng tất cả các vị thần đều đồng ý vì tên của nó lãng mạn hơn và được kiểm soát tốt, có thê cảm hoá nữ ma đâu.
Nếu như bị chọn trúng, nó dự định sẽ làm tốt, cũng biết bên kia có thể sẽ không thể làm theo.
Sau đó
La Mạn di chuyển.
1314:????
Mặc dù La Mạn thích chống lại những đám thần đó, nhưng điều đó không chứng minh rằng cô ấy thật sự ngu ngốc. Ở đây cô ấy không có một tia ma lực nào cả, nên cũng chẳng dại gì mà để điển giật.
Ai bảo cô là một nữ ma đầu thông thái và xinh đẹp chứ .
...........
Trong miệng toàn mùi máu tươi, mí mắt ngày càng nặng và những cái khuôn mặt xấu xí kia trở nên mờ nhạt. Lương Bạc chỉ cảm thấy rằng nhiệt độ của cơ thể ngày càng giảm xuống, và âm thanh lớn nhất là tiếng thở nặng nề của anh.
Hắn sẽ chết?
Chết cũng được a, dù sao cũng không ai quan tâm.
Bất quá vẫn không cam lòng.
Dựa vào cái gì mạng của hắn sẽ bị con sâu , con kiến này lấy đi, dựa vào cái gì hắn phải chịu đãi ngộ như thế này.
Có phải hắn muốn được sinh ra ở đây đâu?
Giữa sự tức giận và nhục nhã, Lương Bạc thần chí không rõ, hắn nghe thấy một tiếng còi báo động.
Mà vốn là những đám du côn đang dẫm lên người thiếu niên liền sợ hãi.
- Đại ca, phải làm gì
Có người đã hoảng loạn.
- Nhanh lên
Người đàn ông được gọi là đại ca liền đưa ra quyết định.Một nhóm người vội vã nhanh rút lui, chỉ còn lại Lương Bạc vẫn nằm trong con hẻm nơi nước được tích tụ, chật vật tới cực điểm, toàn bộ quần áo đắt tiền đều dính đầy cáu bẩn.
Sau khi nhóm người bỏ chạy, âm thanh còi báo động cũng biến mất và im lặng trở lại. Có tiếng bước chân rất nhẹ và nhẹ, phát ra từ xa và càng lúc càng lớn.
Cảnh sát
Lương Bạc miễn cưỡng mở mắt.
Lọt vào mắt là có một đôi giày da tròn màu đen, và thẳng lên bắp chân thẳng tắp trắng nõn không có một chút thịt thừa.
Đó là một cô gái trẻ và xinh đẹp, với mái tóc đen dài, khuôn mặt thanh tú và làn da trắng sứ, giống như một con búp bê lớn. Cô ấy mặc một chiếc váy trắng, cầm một chiếc ô nhựa trong suốt bước từng bước tới trước mặt hắn.
Trái ngược với toàn bộ con hẻm bẩn.
- Là cô làm ?
Lương Bạc mở miệng liền chạm vào miệng vết thương, mặt càng trở nên trắng bạch.
Chỉ là tiếng còi báo động vừa rồi.
- Xen vào việc của người khác!
Ngữ khí hoàn toàn không có nửa cảm kích.
Sau đó
- A!!
Trong hẻm nhỏ phát ra một tiếng kêu đau , bàn tay của Lương Bạc bị giẫm lên bởi đôi giày da màu đen sẫm, tay bị giẫm như muốn tách rời, cú giẫm không ngờ của cô làm hắn đau hơn cả khi chục tên côn đồ đánh hắn.
- Ai nha, xin lỗi
Nói xin lỗi nhưng trên mặt La Mạn không có nửa điểm thành ý , vừa nói cô vừa di chuyển đôi chân của mình lui lại .
- Ta chú ý tới bên này còn có cái đồ vật gì.
Lương Bạc = thứ đồ vật
- Cô là ai?
Hắn thật sự quá suy yếu, bị đói trong nhiều ngày và lại bị người đánh rất lâu. Ho vài cái hắn nhìn chằm chằm vào người phụ nữ xinh đẹp đứng bên cạnh.
- Ta là ai???
La Mạn lẩm bẩm lời nói của mình, và cuối cùng kéo khoé miệng :
- Ta là chúa
Trời vẫn còn mưa không biết vì cái gì dần tạnh , theo giọng nói của cô, mặt trời chiếu vào chiếc ô nhựa trong suốt, cùng với khuôn mặt xinh đẹp đứng quay lưng lại với ánh sáng, trông tinh khiết và bất khả xâm phạm.
Lương Bạc lập tức bất tỉnh, chỉ muốn nói một câu:
- Phì!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro