Nhóc là con nhà ai? (2)
Top doanh nhân thành đạt, một vị trí ai cũng cố gắng phấn đấu để đạt được, nhưng chuyện đó đâu có đơn giản muốn là được, nhiều người có phấn đấu cả đời cũng không đạt được. Nhưng đó chỉ là một số mà thôi, đương nhiên là sẽ có những người tài giỏi, may mắn và cộng thêm sự giàu có.
Johan là một trong số đó, 33 tuổi, tiền có, tài có, sự nghiệp có, còn nằm trong top những các doanh nhân thành đạt, ở lứa tuổi này, đạt được thành công như vậy đương nhiên không phải đơn giản.
Nhưng Johan hơi khó gần, phải nói là nhân viên của anh chưa bao giờ được diện kiến nụ cười của anh, luôn là một khuôn mặt lạnh lùng, làm việc tỉ mẩn, còn cuồng công việc đến nỗi, nhiều khi còn quên cả ăn. Đôi khi Johan cũng sẽ cười, nhưng với đối tác hoặc lúc xã giao thôi, Johan đến nay vẫn chưa có ý định lập gia đình, mặc dù cũng đã 33 tuổi rồi.
"Văn kiện của ngài đây ạ." Thư ký của Johan, tên là Poon, là một chàng trai cẩn thận, ở công ty là một nhân viên trung thành, khi ra ngoài lại là một người bạn thân của Johan, bọn họ chơi với nhau từ cấp 2, thẳng đến tận bây giờ.
"Ừm, hôm nay có cuộc hẹn nào quan trọng không, nếu không thì huỷ hết cho tôi, tôi hơi mệt, không muốn đi ra ngoài" Johan mắt vẫn tập trung vào văn kiện, lạnh giọng nói.
"Không có, tối nay có tiệc mừng sinh nhật con gái giám đốc Kinn bên công ty đối tác, nếu ngài không đi được tôi sẽ thay ngài tặng quà"
"Được, cảm ơn cậu" Poon có thể cảm nhận được giọng nói của Johan có chút mệt mỏi.
"Lại mơ thấy giấc mơ kia sao?"
"Ừm"
Johan từ 5 năm trước, một lần do say rượu đã lên giường với một chàng trai, sáng hôm sau người đó bỏ trốn, anh cũng không quan tâm làm gì, nhưng mà từ đó, thỉnh thoảng anh lại mơ thấy khuôn mặt của chàng trai đó, và một nhóc con giống anh như đúc, anh còn luôn mơ thấy mình đè chàng trai đó, làm bao nhiêu lần, hại anh bây giờ không có hứng thú với người khác.
Vậy nên mấy năm nay, chỉ có thể dựa vào giấc mơ mà phát tiết, anh cũng lười đi ra ngoài tìm người, sau mấy lần thử đều vô dụng, nhìn bọn họ khoả thân, hay nửa kín nửa hở, anh đều lên không nổi. Đến nỗi mà những người từng được anh tìm đến đều nói rằng anh bị bất lực.
"Ngài có cần tôi cho người đi tìm chàng trai đó không?"
"Không cần, tìm để làm cái gì, tôi và cậu ta chỉ là chẳng may lên giường, cậu ta cũng là bỏ đi không nói một lời, tôi bây giờ tìm cậu ta thì thành ra cái gì. Tôi chỉ băn khoăn về đứa bé kia, nó giống tôi y đúc, mặc dù là giấc mơ, nhưng tôi thấy rất chân thật."
Johan xoa xoa thái dương, làm việc chăm chỉ cũng là để bỏ chuyện này sang một bên.
"Có cần hẹn bác sĩ tâm lí không, tôi giúp ngài đặt lịch nhé?" Poon vẫn là lo lắng cho sếp của mình, không chỉ là sếp, còn là bạn thân anh.
"Không cần, cứ từ từ xem sao, có gì thì đặt sau cũng không muộn." Johan xua tay, Poon hiểu ý, cúi đầu chào rồi đi ra ngoài.
Lần đó Johan có cuộc hẹn với đối tác ở nhà hàng X, hôm đó vì phải đi công tác bên Anh, nên Poon không thể đi cùng, cũng là lần đầu Johan không có ai hộ tống đi dự tiệc.
Ban đầu Poon định điều trợ lý đi theo, nhưng Johan ghét tiếp xúc người khác, nên từ chối, và tự đi một mình. Poon cũng không biết, lần đó lại xảy ra chuyện.
Hôm đó Johan sau khi uống đến ngà ngà say, đứng lên cáo từ muốn về, nhưng mà đi vệ sinh trước rồi mới về, ai ngờ vừa ra khỏi phòng, bị một chàng trai tuấn tú chạy đến, cưỡng hôn, còn chủ động câu dẫn.
"Cậu đang làm cái gì?" Johan tức giận đẩy chàng trai kia ra.
"Anh lên giường với tôi nha, anh đẹp trai." Chàng trai đó không ai khác chính là North, đang say không biết trời trăng là gì.
"Phiền cậu tìm người khác, tôi không có nhu cầu." Johan lạnh lùng quay lưng bỏ đi, nhưng lại bị North nhanh hơn ôm được từ phía sau, cậu áp má lên lưng anh, nói nhỏ.
"Chỉ là lên giường, anh không muốn tôi sao? Tôi muốn thử cảm giác đó một lần." Cậu vừa nói vừa vòng đến trước mặt Johan, North lúc này đang cố cởi hàng cúc áo trên người, lộ ra chiếc cổ thanh mảnh, xương quai xanh ẩn hiện sau lớp áo, khuôn mặt thanh tú câu dẫn, đôi môi đỏ mọng nhìn thật thu hút.
Phựt
Đó chính là tiếng lí trí của Johan bị đứt, bình thường anh sẽ lạnh lùng mà bỏ đi, mặc kệ người kia, nhưng mà hôm nay anh đang bị say, thêm nữa đã rất lâu chưa đi giải toả nhu cầu, thế là Johan rất nhanh bị con hồ ly này câu dẫn.
Đến khi tỉnh táo lại, anh và chàng trai kia đã ở trong phòng của khách sạn, anh đành buông thả một lần, dù sao là con trai cũng không thể mang thai, không có chuyện ôm con đến tìm anh, đòi anh chịu trách nhiệm. Nghĩ như vậy, Johan thoải mái hưởng thụ cơ thể kia, đến ngày hôm sau tỉnh dậy, chàng trai kia đã bỏ đi trước, anh cũng không quan tâm nữa, coi như tất cả chỉ là một giấc mơ.
Nhưng anh đâu biết là từ đó, thỉnh thoảng chàng trai đó lại hiện ra trong giấc mơ, còn toàn là cảnh hai người lên giường mây mưa, sau đó còn xuất hiện thêm một nhóc con, mặt giống anh như đúc, lúc này anh mới thấy thật là phiền não, rốt cuộc tại sao hai người đó cứ đeo bám giấc mơ của anh mấy năm nay không dừng vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro