9. Những credit cuối
"Vẫn không có tin tức gì từ Stark à?" Giọng nói của Fury vang lên, ông ta và Hill xuất hiện, đang lái xe.
Trái tim của Clint và Natasha như ngừng đập. Fury và Hill có còn sống không?
"Chưa, chưa có." Cô nói, "Đang theo dõi mọi vệ tinh ở hai bán cầu, nhưng vẫn không có gì." Và chợt cô dừng lại. "Chuyện gì vậy?" Fury hỏi. "Nhiều tàu bay địch ở khắp Wakanda." Hill nói.
Rhodey nhận ra, đây là trước cú búng tay.
"Cùng dấu năng lượng như New York à?" Fury hỏi. "Lớn gấp mười lần." Hill nói. Fury quay sang bảo. "Nói Klein chúng ta sẽ gặp anh ta ở..." Hill cắt ngang vì một chiếc xe chợt trượt dài dừng lại trước mặt họ, "Nick! Nick!" Fury dừng xe lại đúng lúc.
Tất cả hít một hơi sâu vì biết trước thứ sắp xảy ra.
Hill bước tới chiếc xe trống không, cô sốc vì không có ai ở trong cả. "Họ ổn chứ?" Fury hỏi. "Không có ai ở trong cả." Hill nói.
"Chết tiệt!" Clint kêu lên. "Đây là sau cú búng tay." Clint và Natasha mong Fury và Hill sẽ ổn.
Sau đó họ nhìn lên thì thấy một chiếc trực thăng đâm thẳng vào tòa nhà vì phi công đã tan biến.
Tất cả không thốt nên nổi một lời vì họ nhận ra chuyện này đang xảy ra khắp vũ trụ.
"Khốn kiếp." Tony thở vào, "Máy bay, xe hơi, tàu hỏa, trực thăng sẽ bị phá hủy tan tành vì không có người lái. Rất nhiều bố mẹ sẽ chết, để lại hàng ngàn đứa trẻ mồ côi." Hậu quả của cú búng tay đâm vào họ như một con tàu cao tốc.
"Gọi kiểm soát đi. Mã đỏ." Fury nói.
"Nick." Hill gọi vọng lại từ đằng sau. Ông quay người lại và hoảng hốt vì thấy cô dần tan thành cát bụi. "Hill."
Clint and Natasha rơi nước mắt vì kinh khiếp.
Fury chạy đến chỗ chiếc xe trong khi mọi người xung quanh tan biến. Ông mở cửa sổ và lấy ra một cái máy truyền tin, cố gắng gửi thông điệp cho ai đó trước khi nhận ra bản thân mình cũng dần tan biến.
Đội Avengers nhướn mày, hoang mang vì không biết Fury đang làm gì.
"Ôi không." Ông nói khi bàn tay đang tan thành bụi, "Mẹ bà..." Ông bị cắt ngang vì gương mặt đã rã đi, nhưng ông vẫn xoay sở được gửi đi thông điệp ngay trước khi bàn tay phải tan biến còn cái máy truyền tin rơi xuống.
Đội Avengers nhìn màn hình, trông hoàn toàn sốc. Cả Fury và Hill đều chết rồi!
"Một cái máy truyền tin á?" Tony chán ghét lầm bầm. Thời đại này ai còn xài cái máy truyền tin đó nữa?
Cái máy truyền tin đã gửi tin nhắn đi, và một dải băng đỏ cùng ngôi sao bạc xuất hiện. Rồi màn hình chuyển đen.
"Hai người có biết Fury gửi tin cho ai không?" Steve hỏi Clint và Natasha, cả hai người đều lắc đầu.
Chiếc máy truyền tin đang được giữ lại thì chợt tắt ngấm. Steve và Natasha đang nhìn vào con số thương vong toàn cầu, Steve bảo đây là một cơn ác mộng, và Natasha nói cơn ác mộng này còn tệ hơn.
Natasha hoàn toàn đồng ý. Tất cả trừng mắt nhìn vào con số thương vong đang tăng lên hiện rõ trước mặt. Thật sự là quá nhiều.
Rhodey bước đến và nói cái máy truyền tin đã dừng hoạt động. Cả ba người và Bruce nhìn vào nó, họ tự hỏi nó hoạt động thế nào. Giờ nó đã tự dừng hoạt động. Steve nói cấp lại năng lượng, tiếp tục gửi tín hiệu. Bruce bảo họ còn không chắc đó là thứ gì. "Fury đã làm. Cứ tiếp tục gửi tín hiệu đi."
"Lỡ như người Fury liên lạc cũng chết thì sao?" Rhodey chỉ ra. Đội Avengers cảm thấy tim họ như ngừng đập. Điều Rhodey nói hoàn toàn có thể xảy ra.
Natasha nói, "Cho tới khi nhận được phản hồi. Tôi muốn biết người ở đầu bên kia là ai." Cô quay người lại thì thấy Carol Danvers đứng ngay đó. "Fury đâu rồi?" Cô hỏi.
Đội Avengers trông cực kỳ bối rối. "Có ai biết người đó là ai không?" Steve hỏi, cả căn phòng không ai trả lời.
"Chà, rõ ràng là Fury biết cổ, nên có lẽ cô ấy ở đây để giúp đỡ." Tony nói.
Một tờ giấy ghi chú xuất hiện, và Bruce cầm lên đọc. "Đội trưởng Carol Danvers, còn được biết đến với cái tên Captain Marvel, cựu phi công Không Quân Hoa Kỳ."
"Phi công Không Quân Hoa Kỳ?!" Rhodey kêu lên. "Có bao nhiêu người Trái Đất đang ở ngoài không gian vậy?"
Cô ấy có được sức mạnh của vũ trụ khi vô tình tiếp xúc với nguồn năng lượng của khối Tesseract vào năm 1989.
Vài người há hốc mồm như sắp rớt quai hàm. "Khối Tesseract?!" Steve hét lên, "Cô ấy có được sức mạnh từ một viên đá Vô Cực?"
Người Kree đã bắt cóc cô ấy, và ký ức cũ của cô bị xóa đi, chúng biến cô ấy thành thứ vũ khí cho riêng mình.
Bucky nghiến chặt quai hàm. Anh hoàn toàn biết cảm giác đó như thế nào. Steve đặt tay lên vai Bucky nhằm an ủi.
"Cô ấy làm việc cho tộc Kree?!" Quill kêu lên.
"Cô ấy bị tộc Kree bắt cóc." Gamore chỉnh lại.
Trong suốt chiến tranh giữa tộc Kree-Skrull, Danvers trở về Trái Đất năm 1995 và bắt đầu tìm hiểu về quá khứ của mình, với sự giúp đỡ của Nick Fury và Maria Rambeau.
"Ồ, tôi đoán đó là cách cô ấy gặp Fury." Clint chỉ ra.
Natasha nhướn mày, "Maria Rambeau, người thành lập và giám đốc của SWORD?"
"Skrull là cái gì?" Tony hỏi.
"Bọn người biến hình." Loki trả lời.
"Người biến hình?!" Nhiều người kêu lên.
Sau đó Danvers khám phá ra rằng đế quốc Kree đã lợi dụng cô suốt những năm qua, khiến cô tin rằng tộc Skrull là tai họa hiểm ác, nhưng từ một người Skrull tên Talos, cô đã biết rằng tộc Skrull của anh chỉ đang tìm kiếm một ngôi nhà mới.
"Người Skrull có tốt không vậy?" Peter hỏi.
"Bất kỳ chủng tộc nào cũng vậy. Đều có kẻ tốt và kẻ xấu." Thor đáp.
Từ lúc Danvers khôi phục được ký ức của mình, cô cảm thấy tội lỗi vì hành động chống lại người Skrulls và sự giận dữ đối với tộc Kree trào dâng, Carol tin rằng cô cần phải sửa chữa lỗi lầm mà mình đã phạm phải và đứng lên chống lại những kẻ đã áp bức cô.
Tất cả thấy tệ cho Carol vì cô đã bị tẩy não.
Danvers khám phá ra sức mạnh thật sự của mình và đánh bại âm mưu xâm lược Trái Đất của người Kree.
"Người Kree định xâm lược Trái Đất?" Đội Avengers hét lên.
"Sao không ai trong chúng ta biết về việc này thế?" Natasha lầm bầm
Ronan đã dẫn dắt bọn họ làm điều này.
Đội Vệ Binh tức giận. "Ronan?!" Họ hét lên.
"Mấy người biết hắn à?" Sam hỏi.
"Hắn từng làm việc cho Thanos và thậm chí có lúc sở hữu được viên đá Sức Mạnh để phá hủy Xandar. Chúng tôi đã ngăn hắn lại." Quill trả lời, trước khi gầm gừ, vùi mặt vào lòng bàn tay. "Nhưng, dù sao Xandar cũng bị phá hủy rồi."
Trong lúc ấy, trên Trái Đất, những trải nghiệm với Danvers khiến Fury nhận ra rằng kho vũ khí của Trái Đất sẽ không đủ để bảo vệ nhân loại khỏi các mối đe dọa cấp thiên hà như tộc Kree, dẫn dắt ông soạn ra dự thảo Khởi Xướng Avengers (cái tên được đặt sau tín hiệu gọi của Danvers là 'Avenger').
Đội Avengers há hốc mồm.
"Cô ấy là lý do mà đội Avengers tồn tại à?" Steve kêu lên.
"Đội được đặt tên theo cô ấy?!" Clint ấn tượng.
"Giờ tôi muốn gặp cô ấy rồi đấy." Tony bảo.
Hank và Janet đang làm việc chung với nhau, ông nói rằng ông từng là một nhà khoa học đáng kính và được đặt tên cho nhiều tòa cao ốc, và giờ thì chỉ còn cái này. Họ đã làm một Đường Hầm Lượng Tử nhỏ hơn trong chiếc xe tải cũ của Luis.
"Ồ!" Scott kêu lên. "Hank, Janet, và Hope đang làm cái đó trước khi tôi được đưa đến đây. Chúng tôi đang lên kế hoạch thực hiện vào tuần sau."
"Đó là cái gì vậy?" Pepper hỏi.
"Đó là Đường Hầm Lượng Tử. Vài người bạn của tôi cần một ít năng lượng Lượng Tử để chữa lành vết thương."
Steve nhíu mày bối rối. Anh không hiểu câu nói đó một chút nào hết.
Scott đứng lên sau khi lỡ bấm còi, Hope đưa anh bộ phận thu hoạch trong khi Janet cảnh cáo anh về những nguy hiểm.
Sam nhíu mày. "Nghe có vẻ không phải chỗ vui vẻ gì."
Sau đó Scott chuẩn bị đi vào hạ nguyên tử và bay vào bên trong còn Hank kiểm tra micro, nhưng họ không nhận được hồi âm tận vài giây cho đến khi Scott lên tiếng, và Hank bảo anh ngưng giỡn khi làm việc. Scott xoay sở thu hoạch được rất nhiều năng lượng Lượng Tử và nói cho những người bên ngoài nghe. Hope bắt đầu đếm ngược, nhưng chợt không có âm thanh gì từ bên ngoài, Scott bất ngờ, nói Hank đừng đùa nghịch khi làm việc.
Scott có cảm giác xấu về chuyện đang xảy ra. Và chỉ cần nhìn ánh mắt mọi người, họ cũng có cảm giác y hệt.
Bên ngoài, đang có ba dáng hình của cát bụi, nơi Hope, Hank, và Janet đáng lẽ phải đứng đó.
"Không!" Scott hét lên, run rẩy. Anh không thể mất Hope được! Họ chỉ mới vừa làm lành sau hai năm, và giờ cô đã chết rồi. Tất cả mọi người đều há hốc mồm.
Scott bảo họ ngưng giỡn trước khi kêu gọi thất thanh trong sự hoảng hốt, "MỌI NGƯỜI ƠI!"
Scott lạnh người đi khi nhận ra anh đã bị mắc kẹt trong Đường Hầm Lượng Tử. Những người còn lại đều choáng váng.
"Ừm, Tic Tac, anh có thể thoát khỏi đó mà không cần người trợ giúp được không?" Sam hỏi. Scott lắc đầu. Những người khác kinh hoàng nhìn anh.
Tony xoay tít đầu nhìn Strange. "Anh nói anh sẽ giải thích khi nãy anh đã nhận ra cái gì."
Tất cả đều dành sự chú ý tuyệt đối dành cho Strange, anh gật đầu. "Khi anh sử dụng viên đá Thời Gian để nhìn thấu tương lai, sẽ có những giới hạn. Anh không thể nhìn thấy kết quả nếu như anh đã chết trước đó."
"Nhưng anh vừa mới chết mà?" Scott hỏi, lúng túng.
"Tôi đã chết. Và tôi cũng đã bảo Tony rằng đó là cách duy nhất, điều đó có nghĩa là-"
"Tất cả sẽ trở về. Đó là cách duy nhất anh có thể nhìn thấy chúng ta đã thắng như thế nào." Steve nói nốt, choáng váng. Trông anh như vừa bị ai đó cầm gậy đập vào đầu vậy. Tất cả há hốc mồm kinh ngạc. Clint bật ra một tiếng cười yếu ớt.
Strange gật đầu. "Chính xác, và Tony là chìa khóa để mang mọi người trở lại, có nghĩa là anh ta phải sống sót bằng mọi giá."
Tony sửng sốt. "Sao tôi lại là chìa khóa để mang mọi người trở lại?"
"Tôi không biết. Tôi đã nhìn thấy tương lai đâu."
Sau một tiếng nháy, một mảnh giấy xuất hiện trên chỗ ngồi của Vision. Mọi người hiếu kỳ nhìn nó. Vision nhặt lên và đọc. "Strange nói đúng. Tony là chìa khóa để mang mọi người trở lại, nên anh ta phải sống sót bằng mọi giá. Lúc Thanos đến Titan, hắn đã có tới bốn Viên đá Vô Cực. Không thể ngăn cản hắn được, và cú búng tay là điều không thể tránh khỏi."
"Chờ đã, vậy là chúng ta không bao giờ có khả năng đánh bại hắn à?" Peter líu nhíu nói.
Vision tiếp tục đọc tờ giấy. "Không, hắn quá mạnh để có thể ngăn được."
"Nhưng tôi đã sắp ngăn hắn được rồi!" Thor nghẹn họng.
"Sắp." Tony thì thầm. "Tôi đoán là Thanos sẽ luôn búng tay được."
Thor nhăn mặt. "Vậy là, tôi không bao giờ nhắm vào đầu?"
Vision đọc tiếp. "Không bao giờ. Trong mọi dòng thời gian, anh đều muốn Thanos chết từ từ và thật đau đớn để trả thù cho Loki và Heimdall, nên anh không bao giờ nhắm vào đầu."
Điều này là quá đủ với Thor, và anh bắt đầu bật khóc, Loki vụng về an ủi anh.
Clint gõ gõ ngón tay một cách thiếu kiên nhẫn lên cạnh ghế ngồi. "Tôi cần biết ai khác chết nữa. Tôi cần biết gia đình tôi còn sống hay không."
Tất cả cứng đờ người. Tất cả đều vừa muốn biết vừa không muốn biết rằng người họ yêu thương còn sống hay đã chết. Và rồi một tiếng nháy nữa vang lên, nhưng lần này mảnh giấy xuất hiện trên ghế của Steve. Steve cầm tờ giấy lên với bàn tay run rẩy.
Anh đọc vài cái tên đầu tiên và đau khổ nhìn Clint. "Laura Barton, Cooper Barton, Lila Barton, và Nathaniel Barton." Clint hoàn toàn sụp đổ, và Natasha cũng thế.
"May Parker, Ned Leeds, và Michelle Jones." Peter bật khóc và vòng tay ôm lấy chính mình, Tony an ủi cậu bé trong khi chính gã cũng đang rơi nước mắt.
"Erik Selvig, Jane Foster, và Sif," Thor run rẩy trong sự giận dữ. Anh biết Sif sống sót khỏi vụ Asgard, Loki bảo anh là hắn đã trục xuất cô ta ra khỏi Cửu Giới, nhưng anh đã mong rằng cô ấy sẽ sống sót khỏi cú búng tay của Thanos. Jane đã chia tay với anh rồi, nhưng anh vẫn quan tâm đến cô, và Erik luôn là một người bạn tốt. Anh sẽ khiến Thanos phải trả giá.
"Yelena Belova, Alexei Shostakov, và Melina Vostokoff," Trái tim của Natasha tan vỡ. Cả hai gia đình của cô đều đã chết rồi. Cô nghiến chặt quai hàm, cô sẽ đưa họ trở về. Bằng tất cả mọi giá.
"Betty Ross và Thaddeus Ross." Một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt của Bruce, mặc dù họ không còn ở bên nhau nữa, nhưng anh vẫn quan tâm đến cô.
"Ít nhất cú búng tay làm được một điều tốt. Tướng Ross chết rồi." Clint cay đắng bảo.
Tony không nhịn được thở phào nhẹ nhõm. Happy và Pepper vẫn an toàn. Gã nhìn Clint và cảm thấy căng thẳng. Gã không thể tưởng tượng được việc chính gã mất đi toàn bộ gia đình.
Với một trái tim nặng trĩu, tất cả chuẩn bị tinh thần xem phần tiếp theo.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro