Tên truyện: NHÃ ÁI THÀNH TÍNH (惹爱成性)Tác giả: Thánh Yêu***Cô với hắn cá cược ai thắng ai thua, quyết định bằng cách ai từ trên người ai thức dậy trước.Tô Lương Mạt không sao cả, trò chơi này hắn nhất định sẽ thua, giống như hắn ở trên người cô, luôn nói làm được càng sâu, thức dậy càng mạnh mẽ.***Số chương: 173Editor: chipchipNguồn raw: http://www.du7.com/info/27/27981.htmlNguồn convert: tangthuvien.comConverter: nguyetly_acc1***Mình chỉ đăng truyện trên trang wattpad.com. Bạn nào muốn share truyện ở những trang khác vui lòng báo mình một tiếng và ghi rõ tên editor, nguồn truyện và các thông tin như trên!…
** Giới thiệu1 **Anh là Tư Lệnh đế quốc, cuồng ngạo, khí phách, lớn lên có bao nhiêu điên đảo chúng sinh, mị hoặc kinh diễm, tâm lại có bao nhiêu lạnh nhạt cứng rắn.Trước hôn nhân, lần đầu tiên của cô không biết bị ai cướp đi, bất đắc dĩ tạo ra màn giả.Vào ngày tân hôn, anh nhìn thấy màu đỏ, kinh ngạc: "Sao lại chảy máu, anh quá sức sao?"Hoắc Vi Vũ chột dạ: "Lần đầu tiên là dạng này!"Cố thiếu đen mặt, "Vậy lần trước em để lại là dì cả hay sao?"Hoắc Vi Vũ: "......"__Anh quyền khuynh thiên hạ, tung hoành mấy giới, lãnh khốc vô tình, duy nhất với cô, chỉ cần cô muốn, không có gì anh không cho cô được. Bị hỏi nguyên nhân anh sủng thê vô độ, anh cười, "Vì tôi chảy máu hai, chỉ có cô ấy!"** Giới thiệu 2 **Anh là Tư Lệnh đế quốc, cuồng ngạo, khí phách, lớn lên có bao nhiêu điên đảo chúng sinh, mị hoặc kinh diễm, tâm lại có bao nhiêu lạnh nhạt cứng rắn.Duy chỉ với cô: cô gây hoạ, anh xử lý. Cô lên trời, anh cung cấp hỏa tiễn, cô xuống đất, anh đào đường hầm chui xuống, cô xuống biển, anh chuẩn bị xong tàu ngầm. Nếu cô đi địa ngục, anh khẳng định đi theo.Anh nói : "Có em, mới là nhà."Bời vì câu nói này cô bị cảm động, nhưng vài năm sau, cô biết một chuyện, khi bảo bảo tiếp theo ra đời, cô mới ý thức là trong ngôi nhà nuôi một con heo.Cô nổi giận : " Cố thiếu, anh coi em là heo à, anh trực tiếp cưới heo tốt hơn."Anh cười tà mị một tiếng : "Chúng ta mới có ba bảo bảo, em nói mình là heo, cũng quá đề cao chính mình rồi."Vi Vũ: "..."Nguồn thichdoctruyen Truyện Online…
Tác giả : Nhược ThấmEditor : Zịt & Fu Beta : Yul AllureTình trạng : trong tương lai gần Đôi lời : - Vì do 2 editor edit nên văn phong 2 truyện có đôi khi không đồng nhất, nên khỏi thắc mắc.- Xin đừng reup bản edit này với bất cứ lý do nào khi chưa được sự đồng ý của team.- Truyện được làm vì sở thích, không được lợi dụng vì mục đích thương mại nào khác.…
Tên truyện: Nơi mặt trời chiếu rọi (Sơn nam thủy bắc)Thể loại: : Hiện đại, yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành, thanh mai trúc mã, chính kịch chữa lànhNhân vật chính: Khương Dư Sanh, Bạc TôBản Edit thuộc về _Eirlys.…
Tên truyện: Đại Bạo NgọtTác giả: Thánh YêuDịch: CP88Nhân vật chính: Kỷ Diệc Hoành - Thi ĐiềmReup : Bánh Đậu Độ dài: 112 chươngTình trạng: Hoàn *******Người người đều biết Kỷ Diệc Hoành có một tông giọng hay đến kinh người, có thể lòng tiếng cho vai thiếu niên tinh khiết, cũng có thể đảm nhiệm vai thiếu niên có chút tà lại cuồng ngạo, danh tiếng cứ như vậy vững vàng đi lên. Hiện tại anh là thiếu niên tuấn lãng vườn trường, tương lai không nghi ngờ gì sẽ có một chiến thần uy phong trong ngành lồng tiếng kịch truyền thanh. • • • •Một ngày, Thi Điềm cầm tập câu hỏi mới được phát phỏng vấn hỏi nhanh đáp nhanh với Kỷ Diệc Hoành :"Lão công lão công, tụi em sẽ mãi ủng hộ anh..... "Kỷ Diệc Hoành ngồi trên ghế dựa, cổ tay áo xắn lên vài nấc, trên tay anh cầm tập kịch bản lát nữa sẽ dùng đến, ánh mắt sáng nhưng lạnh lùng :" Ai là chồng của bọn họ? Tôi không phải! "Bàn tay cầm tập câu hỏi của Thi Điềm hơi run lên :"Trả lời cho đàng hoàng, sau lần này lượng fans lên hay xuống đều trông cậy hết vào cái miệng này của anh đấy. "Tiếp theo. "Đại thần, đại thần, tụi em muốn sinh con cho anh! "Kỷ Diệc Hoành khẽ nâng mi mắt, kịch bản trong tay bị anh cuộn lại, nhẹ nhàng vỗ lên lòng bàn tay, cười như không cười nhìn Thi Điềm không chớp mắt "Tốt, đến đây đi, xem xem em có thể sinh được mấy đứa".Chính thức khai hố mới, phụ thê bạo ngọt - dùng thanh âm đẹp nhất trêu chọc ngườiThuộc series truyện « Thanh mai ghẹo trúc mã», ngọt sủng ấm áp, coi chừng lọt hố không thể thoát…