Extra 1: USB

Một buổi tối sau khi quán cà phê đóng cửa, Mingyu và Wonwoo trở về nhà, chuẩn bị cho một đêm lãng mạn chỉ thuộc về hai người.

Trong không gian ấm áp, Mingyu nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy Wonwoo từ phía sau, kéo anh ngồi gọn vào lòng mình trên chiếc sofa mềm mại. Hơi thở cậu phả nhẹ bên tai anh, mang theo chút hơi ấm dịu dàng. Wonwoo khẽ tựa vào vòng tay ấy, cảm nhận nhịp tim vững chãi của người phía sau, để mặc cho bản thân chìm vào sự bình yên mà chỉ riêng Mingyu mới có thể mang lại.

"Wonwoo, em có một ý tưởng mới" cậu nói, đôi mắt sáng lên như một đứa trẻ hào hứng.

Wonwoo nghiêng đầu, mỉm cười. "Ý tưởng gì vậy?"

"Nhật ký đã giúp anh rất nhiều, nhưng em nghĩ... nếu có thêm những thước phim ghi lại cuộc sống của chúng ta thì sao? Anh không chỉ đọc mà còn có thể nhìn thấy mọi thứ – khuôn mặt của anh, của em, và cả những khoảnh khắc nhỏ nhặt nhất trong tình yêu của chúng ta."

Wonwoo trầm ngâm một lúc, rồi gật đầu. "Nghe thú vị đấy. Nhưng em nghĩ thật sự cần thiết sao?"

Mingyu mỉm cười, đưa tay trái vuốt nhẹ má của Wonwoo. "Có chứ. Anh xứng đáng được nhìn thấy tất cả những điều tuyệt vời mà chúng ta đã trải qua. Và không chỉ là để nhớ, mà còn để cảm nhận rằng tình yêu của chúng ta vẫn luôn ở đây, mỗi ngày, dù ký ức có phai nhòa."

Từ đó, chiếc máy quay nhỏ luôn đồng hành cùng họ. Ban đầu, Wonwoo còn lúng túng, không quen với việc bị quay lại, nhưng Mingyu luôn biết cách làm anh bật cười hoặc quên đi sự hiện diện của máy quay ví như

• Một sáng mùa xuân, Mingyu quay cảnh Wonwoo đang cúi đầu cắm hoa bên khung cửa sổ quán cà phê. Ánh nắng dịu dàng chiếu lên gương mặt anh, làm nụ cười của anh rạng rỡ hơn bao giờ hết.
• Một buổi tối yên bình, cả hai ngồi trong bếp, cùng nấu ăn và trêu chọc nhau. Máy quay bắt được khoảnh khắc Mingyu đùa nghịch bột mì, bôi lên má Wonwoo khiến anh giả vờ giận dỗi, rồi cả hai cùng cười vang.
• Một ngày lễ, Mingyu lén quay cảnh Wonwoo đang chọn một món quà cho mình, ánh mắt anh lấp lánh khi nhìn thấy món quà vừa ý.

Mỗi ngày trôi qua, Mingyu đều cẩn thận lưu lại các đoạn video vào một chiếc USB. Cậu đặt nó trong một chiếc hộp nhỏ gọn, bên ngoài dán nhãn: "Những điều chúng ta đã cùng nhau tạo ra."

Cậu cũng không quên nhắc Wonwoo ghi vào nhật ký:
"Sau khi đọc nhật ký, hãy nhớ gắn USB vào laptop để xem video. Ở đó có cả em, cả anh và cả tình yêu của tụi mình"

Buổi sáng, Wonwoo thức dậy và theo thói quen, mở cuốn nhật ký của mình. Anh chăm chú đọc từng dòng chữ, mỉm cười. Đến đoạn cuối, anh thấy lời nhắn quen thuộc của chính mình:

"Hôm nay, mình lại có một ngày thật tuyệt vời bên Mingyu. Sau khi đọc xong, nhớ xem video trong USB nhé."

Wonwoo làm theo, cắm USB vào laptop và mở file video mới nhất.

Hình ảnh hiện lên là buổi đi dạo hôm qua. Wonwoo và Mingyu cùng nhau khám phá một khu phố nhỏ. Trong video, Mingyu quay cảnh Wonwoo nhìn chằm chằm vào tủ bánh ngọt, ánh mắt đầy háo hức, rồi cậu giả vờ không muốn mua để trêu anh. Mingyu cười vang khi Wonwoo bĩu môi, nhưng rồi nhanh chóng kéo anh vào tiệm và mua hết những món anh thích.

Đến cuối video, Mingyu nhìn thẳng vào máy quay, đôi mắt tràn ngập yêu thương.

"Wonwoo, nếu anh đang xem cái này, thì chào buổi sáng nhé. Anh có biết em yêu anh nhiều thế nào không? Hôm nay chúng ta sẽ có một ngày tuyệt vời khác, như mọi ngày. Vậy nên hãy mỉm cười và chuẩn bị nhé. Em sẽ đợi anh ở dưới nhà."

Wonwoo bật cười, nhưng mắt lại hơi cay. Anh không nhớ chính xác mọi thứ, nhưng qua những thước phim này, anh cảm nhận được tình yêu mà Mingyu dành cho mình – một tình yêu không ngừng nghỉ, không bao giờ phai nhạt.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro