Chị yêu em
Mingyu xoay người trên chiếc giường lớn của mình. Ánh dương từ phương Đông men theo khe hở nơi rèm cửa dịu dàng hắt vào, nhẹ như đánh thức anh.
Người kế bên có lẽ cũng cảm nhận được động tĩnh, rục rịch trở mình. Cánh tay trắng nõn đặt trên ngực Mingyu bất giác ghì mạnh. Anh nhíu nhíu đôi mắt còn đau mỏi của mình, vòng qua ôm lấy cái eo mảnh khảnh của bé vợ ngủ say như một thói quen hằng ngày.
Mingyu dụ dụi gò má vào hõm cổ mềm mại của Wonwoo, hài lòng rầm rì mấy tiếng rồi cũng muốn tiếp tục nghỉ ngơi.
Trong không khí ấm áp lan tỏa ngập tràn, dịu dàng như loài hoa diên vĩ.
Sự yên bình bao trọn hai thân ảnh đang dán sát vào nhau, phủ lên họ chất đường mật ngọt ngào hấp dẫn.
Đáng lẽ khung cảnh lãng mạn ấy sẽ còn tiếp diễn ít lâu, nếu không có sự chen vào đột ngột của tiếng chuông điện thoại không biết chọn giờ reo.
Mặc dù vẫn còn ngáy ngủ, nhưng bàn tay của Mingyu đã lần mò về phía đầu tủ để lấy chiếc điện thoại. Anh hơi ngửa người lên, ngẩng đầu muốn xem là người nào đến phá giấc ngủ của mình.
Con ngươi đen nhánh như co lại một chút khi nhìn thấy cái tên đang hiển thị trên màn hình.
Kim Mingyu ngồi phắt dậy, buông tay khỏi thắt lưng Wonwoo và cũng đem tay cậu gạt ra khỏi vòm ngực mình.
Choi Minki.
Đôi lông mày khẽ chau lại, Mingyu tặc lưỡi, đến hẹn lại lên à.
Và còn chẳng buồn bước xuống giường, anh cứ nửa ngồi bên cạnh Wonwoo mà nghe máy.
Đầu dây bên kia có vẻ rất mừng rỡ khi gọi được Mingyu.
"Hey, chị đây. Có nhớ chị không honey?"
Mingyu lặng im không đáp, nếu anh trả lời có nghĩa là anh nhớ cô ta còn gì.
Choi Minki chờ mãi không nghe người ben này lên tiếng, lập tức sốt ruột, hỏi lại lần nữa:" Em có đang nghe không thế? "
Mingyu mím môi, liếc mắt nhìn sang Wonwoo đang ngủ say bên cạnh.
Lông mi xinh đẹp như cánh quạt mềm mại rũ xuống, nhắm chặt. Khóe mắt cậu còn vươn chút hồng hồng, hẳn là tối qua bị làm đến khóc nức nở.
Hơi thở của cậu đều đều, êm dịu như làn gió nhẹ mùa xuân.
Mingyu hít một hơi sâu, cẩn thận suy nghĩ một chút. Phía Choi Minki vì nhận được sự im lặng tuyệt đối thì không khỏi bất mãn mà cáu kỉnh:"Mingyu? Không nghe thấy chị nói gì sao?"
"Em nghe đây." Mingyu thấp giọng đáp.
Trong lòng bỗng chốc có chút gì đó như là chột dạ, như là lén lút. Vài giây lại không nhịn được phải đưa mắt nhìn về phía Wonwoo ngoan ngoãn không biết gì vẫn còn chìm trong mộng đẹp.
Bên tai anh lúc này là âm thanh nữ tính đầy tình ý:"Chị thật là nhớ em đó honey."
"À, vâng.." Kim Mingyu không biết phải trả lời như thế nào. Đáng lẽ anh không cần phải chột dạ, anh chẳng làm gì có lỗi cả.
Và nếu có đi chăng nữa, thì cái đồ ngu ngốc mang danh vợ này cũng không đủ sức để tranh cãi cùng anh.
"Chị về rồi, đã sớm muốn về đây."
"Thế chị đã tìm được chỗ ở chưa?"
Choi Minki cười cười, lời nói đều mang ý vị khó lường: "Hiện tại chị vẫn đang ở khách sạn. Mingyu à, chị sẽ rất vui nếu được mời đến nhà em."
Người đàn ông đã có gia đình lập tức trả lời, dứt khoát mười phần: "Không được."
Hiện tại anh đã kết hôn, là đàn ông có vợ, hơn nữa nhu cầu sinh lý cao ngất, mỗi ngày đều triền miên phát tiết trên cơ thể non mềm của người nào đó, làm sao dám để một cô gái độc thân thuần khiết vào ở cùng? Dù cô có là tiền bối hồi đại học của anh đi chăng nữa.
Cô nàng không có vẻ gì là ngượng ngùng, còn rất thẳng thắn: "Honey à, chị biết chuyện em kết hôn rồi."
"Ồ, vậy sao." Mingyu cố gắng trả lời chị ta một cách bình thường nhất có thể, cũng chẳng biết lần này Choi Minki quay về là muốn làm gì nữa.
Wonwoo nằm kế bên không biết là mơ thấy gì, xoay người huơ tay muốn tìm thứ gì có thể ôm. Loay hoay một hồi cậu liền lăn tới mép giường.
Mingyu giật thót, đang cầm điện thoại cũng vì hốt hoảng mà buông ra, chẳng thèm để tâm mà vứt lên nệm giường, dùng tốc độ nhanh nhất có thể lao người tới kéo Wonwoo ôm vào trong ngực.
Mặt mày anh lúc xanh lúc trắng, nhẹ nhàng lật Wonwoo chỉnh cậu nằm ngay ngắn lại, bực bội nhéo nhéo mũi của cậu một cái cho bỏ tức.
"Em ngủ xấu nết thật đấy."
Anh nói không quá nhỏ, đủ để người bên kia điên thoại nghe thấy.
Kim Mingyu bắt nạt người ta đủ mới từ từ ôm vào ngực để cậu tựa vào mình, sẽ không lo việc Wonwoo lăn đi đâu nữa.
Sau đó mới nhặt cái điện thoại đã rơi xuống nệm lúc nãy, tiếp tục cuộc gọi.
"Xin lỗi, bên này có việc. Chị còn gì nữa không?"
Choi Minki nhận lời xin lỗi không hề có chút áy náy của Mingyu mà lòng hậm hực: "Em đang ở cùng vợ à."
"Vâng, cậu ấy đang ngủ." Tấm lưng dài rộng tựa vào thành giường, Mingyu ngồi thẳng dậy, một tay cầm máy, tay còn lại vuốt ve bàn tay trắng nõn sạch sẽ của Wonwoo đang níu trên áo mình. Xúc cảm dễ chịu ấm áp khiến lòng anh xao động, một loại khao khát thân mật khó tả. Chính Mingyu cũng không nhận thấy được hành động của bản thân lúc này có bao nhiêu là ôn nhu cùng thâm tình.
Choi Minki cười khổ: "Đáng ra chị mới là người ở cùng em lúc này, nhỉ?"
Anh dĩ nhiên nghe ra trong lời nói của cô ta có bao nhiêu là ghen tuông nồng đậm.
Giọng Mingyu rất nhẹ, nhưng mang đến cho người khác cảm giác lạnh lùng xa cách: "Chị nói thế là sai rồi, em và chị đâu có đến mức đó."
Cô nàng vẫn một mực không bỏ cuộc: "Gặp chị đi honey, chị nhớ em lắm.. "
"Hôm nay em bận, em phải trông chừng vợ em. Cậu ấy không được khỏe."
Kim Mingyu khéo léo từ chối, cô gái này khi trước có bao nhiêu ham muốn có được anh, anh đều nhận thấy, nhưng anh vốn không có lòng mà đón nhận.
Khiến chị ta mơ hồ không dứt, có lẽ cũng một phần là lỗi của anh. Và lần này Mingyu quyết định không để cho cảm xúc tạo ra sai lầm rắc rối nữa.
"Em không dám gặp chị."
"Hay là em yêu nó rồi."
"Mingyu, em trả lời đi."
Kim Mingyu đau cả đầu, đáp bừa: "Được rồi, được rồi. Ngày mai em sẽ sắp xếp."
"Ngoan lắm Mingyu, chị yêu em."
Kim Mingyu tắt máy, lòng bàn tay không tự chủ được từ bao giờ đã đổ đầy mồ hôi.
Anh rũ mắt nhìn Wonwoo bé nhỏ đang say giấc trong ngực mình, ánh sáng chiếu xuống gò má sạch sẽ mềm mại của cậu, như một miếng bánh vừa ngọt vừa thơm. Ánh mắt thâm thuý của người đàn ông đen sẫm lại, sâu không lường được.
Hiện tại mọi thứ còn chưa đâu vào đâu, mà bao vấn đề rắc rối đã bắt đầu nảy sinh rồi.
Nam nhân với tấm lưng to rộng đang không ngừng trêu đùa cô gái dưới thân, khiến cô ta không ngừng phát ra âm thanh dâm đãng.
"Aa...honey.. a."
"Đúng rồi.. sờ chị.. a.. chỗ đó.. "
Hắn ta cặm cụi nhấp nhô ở nơi tư mật của cô gái, bàn tay thô ráp ốp lên một bên bầu ngực xoa nắn.
"A.. Mingyu à.. thích quá.. a...a.. "
Khuôn mặt cô gái đỏ hồng, đôi mắt mê li cùng cái miệng không ngừng rên rỉ ý dâm, càng nhìn càng thấy thật giống một tên tiện nhân đang động dục cầu người đến chơi mình.
Hai bầu ngực cứ núc ních, không khác gì sắp trào ra sữa trắng. Cô gái sung sướng cầu nam nhân dưới thân hãy hung hăng thoả mãn mình.
"Ưm.. ngứa.. chị muốn.. a-"
Nam nhân ngồi dậy, lấy một cái bao cao su mang vào cự vật gân guốc của mình, rồi dùng sức đỉnh vào bên trong, nơi đó khẽ giật giật, rồi thật dễ dàng nuốt lấy dương vật của nam nhân đi vào.
"Mingyu à.. chị muốn em.. honey à"
Bắt đầu luân động dưới thân, cô gái nước bọt nhiễu nhại bên mép, đầu tóc xõa ra rối bời trông thật cuồng loạn, cầu được chơi thật nhiều.
Hoan ái qua đi, Choi Minki mơ màng tỉnh dậy, cả cơ thể đâu đâu cũng là dấu tích ám muội.
Người đàn ông bên cạnh vẫn còn đang ngủ say, một tay vắt ở bên hông cô.
Mẹ kiếp, vì quá thèm muốn Kim Mingyu, cô luôn phải tìm cách thỏa mãn chính bản thân. Đồ chơi tình dục không mang lại hiệu quả, khiến Choi Minki phải tìm đến lũ đàn ông.
Dù những người lên giường cùng cô nhan sắc đều không tệ, cơ thể cũng vô cùng ngon mắt, thế nhưng trong lúc làm tình, trong đầu cô chỉ toàn hình ảnh của Kim Mingyu, đến mức cơ thể không chịu được mà bật ra cái tên ấy.
Nam nhân bên cạnh rục rịch tỉnh giấc, kéo eo Choi Minki đến ôm chặt: "Người đẹp à, em thật con mẹ nó quyến rũ."
"Hừ.. đến lượt anh nhận xét sao." Cô ghét bỏ hất văng tay người đàn ông, nhưng hắn vẫn tiếp tục dây dưa mơn trớn, tìm đến hai bầu ngực cô mà đùa giỡn.
"Em thì xinh đấy, nhưng trong lúc bị anh đâm đến sung sướng lại gọi tên người đàn ông khác, cũng thật là vô tình."
"Câm mồm."
"Cầm lấy tiền của anh rồi ra khỏi chỗ này, nhanh." Choi Minki phát rồ, mất hết kiên nhẫn mà ngồi phắt dậy, ném xấp tiền lên ngực nam nhân.
Hắn cười sặc sụa rồi cũng nhặt quần áo mặc vào, ra đến phía cửa còn không quên ngoái đầu lại, tay ra dấu hiệu khi nào muốn làm hãy gọi cho hắn, nhếch môi một cái rồi đi thẳng ra ngoài.
Choi Minki tức đến đỏ bừng mặt mũi, dục vọng được giải tỏa khiến cô hài lòng nhưng cũng vì thế mà ghen ghét, nếu không có tên nhóc Jeon Wonwoo đó, thì có lẽ người cùng Mingyu ân ái bây giờ chính là cô mới phải.
Choi Minki chắc chắn, cuối cùng Kim Mingyu cũng sẽ thuộc về cô, một mình cô mà thôi.
Bước sang tuổi hai mươi sáu, Choi Minki trong mắt người xung quanh là một mỹ nhân sạch sẽ thuần khiết, tài giỏi hơn người, lắm tài cũng nhiều tật. Thực ra cô đã chơi qua vô số bạn tình để thỏa mãn ham muốn bản thân.
Từ bốn năm trước, khi đem lòng yêu mến Mingyu, Choi Minki đã bắt đầu trở thành một người có nhu cầu sinh lý cao ngất. Cô khao khát chuyện tình ái đến chính bản thân cô cũng không thể nào tin được.
Mối quan hệ giữa hai người thực sự tốt. Nếu năm đó cô không ra nước ngoài, thì hiện tại có lẽ hai người đã kết hôn.
Choi Minki luôn tin là thế.
Một trong những kẻ khiến cô phải đi đến bước đường hôm nay, dĩ nhiên phải nói đến người phụ nữ quyền lực nhất trong gia đình Mingyu. Choi Minki ghét bà, bà lúc nào cũng muốn đem Mingyu ra khỏi tầm tay cô.
Nếu năm đó không có mẹ Kim, Mingyu nhất định sẽ theo cô sang Mĩ, cô vì thế mà ghi hận.
Nhưng chẳng sao cả. Năm đó không có được Mingyu, thì bây giờ giành lại cũng không muộn.
Cô biết vợ Mingyu là kẻ ngốc, mà một kẻ ngốc như vậy, Choi Minki không nghĩ bản thân không có biện pháp khiến cho cậu ta phải rời xa Mingyu.
Wonwoo quỳ dưới sàn, hướng đôi mắt đỏ hoe lên người đàn ông đang ngồi chễm chệ trên ghế sofa.
Mingyu liếm môi, đôi mắt nheo lại lạnh lẽo nhìn Wonwoo như trêu đùa.
Một thân áo sơ mi thẳng thớm bảnh bao cùng mái tóc vuốt keo thật gọn gàng, nếu không nói đến bên dưới vật thô to nào đó bị lôi ra khỏi đũng quần, cưng cứng dựng thẳng trước mắt Wonwoo. Vẻ mặt thanh lịch cấm dục của Mingyu bị chính cái thứ của quý khốn nạn đấy bán đứng rồi.
Anh nặng nề thở dốc, bàn tay to lớn vuốt ve phần tóc sau gáy Wonwoo, dụ dỗ đến mức vô lại: "Ngoan. Liếm nó đi."
Cậu sợ sệt nhìn vật thô to đó, không hề dám động vào. Dương vật Kim Mingyu nóng kinh khủng, đầu khấc còn rỉ ra một chút dịch đặc, bộ dạng anh lúc này vừa khêu gợi vừa nguy hiểm.
Ánh mắt đen huyền sâu hun hút, như đang muốn thiêu đốt cậu, vây lấy cậu bằng tình dục đậm sâu không lối thoát. Wonwoo cực kì cực kì không cam lòng mà mở miệng, môi nhỏ ngậm lấy phần đỉnh dương vật của Mingyu.
"Ưm.. " Wonwoo nheo mắt, sợ hãi dâng lên thành hơi nước phủ xuống con ngươi mơ màng. Một cảm giác căng trướng, nghèn nghẹn và buồn nôn. Thực to, cậu không thể nào ngậm nó vào nổi, dương vật cứng như sắt đá làm khoang miệng cậu mỏi nhừ. Mùi vị nam tính của Mingyu xộc vào mũi, khiến Wonwoo vừa khó chịu vừa mụ mị, đầu óc cũng nhũn cả theo.
Anh thở hắt ra, da đầu tê rền vì cảm giác sung sướng, phân thân được bao bọc bởi khuôn miệng ấm nóng mê người, ướt át. Đôi môi của Wonwoo đang ma sát theo chiều dài của anh, từ góc nhìn lúc này lại cực kì kích thích thị giác.
Miệng Wonwoo bé xinh không thể nuốt trọn thứ to lớn khủng ko kia, cậu bắt đầu muốn nôn ra thì anh đã ấn chặt gáy cậu, giữ đầu Wonwoo lại, làm cự vật càng chôn sâu vào cuống họng người nhỏ hơn.
"Không được nhả ra."
"Ưm.. au.. qu-á.. " Wonwoo ngọng nghịu nói từng chữ, vật to lớn kia chễm chệ bên trong, vừa trướng vừa căng phồng khiến cậu sắp chết ngạt mất rồi.
Chồng cậu lúc này bị tình dục làm cho trỗi dậy, ham muốn trêu đùa ức hiếp đến tột độ, chẳng còn biết thương hoa tiếc ngọc là gì.
"Không biết làm? Hôm nay sẽ dạy cho em."
Kim Mingyu đặt tay lên trán Wonwoo, xoa xoa da thịt nhẵn nhụi và bắt cậu ngước lên nhìn mình. Anh cười cười nhìn hai mắt đỏ bừng của bé mèo nhỏ, lại đưa lưỡi liếm liếm khóe môi đầy quyến rũ.
"Em mút nó, sau đó dùng lưỡi liếm."
"Ưm.. ưm.. " Wonwoo ưm a trong cổ họng, chậm rãi làm theo lời anh nói, dù ban đầu có chút khó khăn thì vẫn hơn là chọc cho Mingyu nổi giận, Wonwoo sợ.
Bàn tay nho nhỏ của Wonwoo cần lấy thứ đang nóng hôi hổi kia, rụt rè mút nhẹ. Cánh môi mềm như cánh hoa bắt đầu phun ra nuốt vào dương vật sưng cứng, tạo nên âm thanh tí tách dâm đãng.
Nước bọt rỉ ra khóe miệng, ướt nhớp nháp vì không kịp nuốt xuống. Nó hòa lẫn với dịch thể Mingyu tiết ra, chảy dọc theo chiều dài phân thân ướt át, làm đũng quần anh cũng đẫm nước một mảng.
Kim Mingyu rên hừ hừ trong cổ họng, ngồi phịch trên sofa nhắm mắt hưởng thụ.
"Đúng rồi...tuyệt lắm.. " Anh vẫn chậm rãi vuốt lấy tóc Wonwoo, một cảm giác cực kì thỏa mãn.
Cậu vợ nhỏ tò mò ngước mắt lên nhìn biểu cảm của ông xã nhà mình, xem anh đang thoải mái đến mức nào.
"Ưm.. liếm mạnh hơn nữa đi... em tuyệt lắm.. "
"Ưm.. to.. ưm.. " mặt Wonwoo hồng lựng, gò má đỏ bừng như bánh dâu tây phủ đầy nước sốt bóng bẫy ngọt ngào. Sự nóng bức từ vật to lớn khiến cơ thể cậu cũng bắt đầu tỏa nhiệt, chỗ nào đó bên dưới chậm rãi rỉ nước, co thắt một hồi.
"Em giỏi lắm... cục cưng.. "
Từ trong mơ hồ, Mingyu giật mình nhận ra điều gì đó không đúng.
Cái xưng hô vô cùng âu yếm mình vừa phát ra.. hình như hơi quá mức thân mật rồi.
Nhưng rất nhanh anh không còn tâm trí mà nghĩ tới chuyện đấy nữa, vì lưỡi Wonwoo đang lướt trên chiều dài cự vật, hệt như cậu đang ăn một que kem ngon lành, liếm đến mức đầu lưỡi đỏ hồng bắt đầu tê dại.
Bé ngoan cẩn thận hôn mút gậy thịt nóng hổi đến mức hai cánh môi sưng lên, khóe mắt đỏ ửng như vừa bị bắt nạt dữ dội lắm, trông tội nghiệp vô cùng.
Wonwoo khóc rưng rưng, nước mắt chảy xuống từng giọt, nhưng miệng vẫn tiếp tục hàm trụ lấy phân thân, răng nanh chốc lát lại vô thức cọ xát khiến khoái cảm phía Mingyu tăng vọt.
Vợ nhỏ lúc này thực nghe lời, thực ngoan ngoãn khiến đáy lòng anh tức khắc mềm nhũn.
Kim Mingyu không nhẫn nhịn nổi, dương vật giần giật mà bắn ra, một luồng tinh dịch nóng bỏng không chút lưu tình phun vào bên trong khoan miệng cậu, khiến Wonwoo ho sặc sụa, một phần cậu vô thức nuốt lấy, một phần tràn ra khóe môi nhiễu xuống sàn nhà trông quá mức dâm đãng.
"A.. nóng.. nó nóng... " Wonwoo bĩu môi, ngón tay vô thức lau lau chất lỏng nhớp nháp trên cằm.
Mingyu ngả lưng trên sofa, khoái cảm khiến anh sướng đến rũ người, nhưng ánh mắt vẫn còn dán chặt trên khuôn mặt ngây thơ đáng thương của vợ nhỏ bị ức hiếp.
"Hức.. khó chịu.. " nhóc con cọ cọ bầu má vào đầu gối Mingyu, khiến gân trên trán anh giật giật, cậu học đâu ra cái thói làm nũng này vậy?
Wonwoo nức nở ngước mắt nhìn Mingyu, như thể oan ức ghê lắm.
Anh bị trừng đến mức cũng cảm thấy áy náy, động tác xoa tóc cũng trở nên dịu dàng hơn.
Mingyu cẩn thận kéo Wonwoo ngồi dậy, ôm cậu trên đùi rồi lấy khăn giấy lau sạch cho cậu.
Cùng lúc đó, tiếng chuông cửa vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro