Chap 4: Buổi Tối - Thư Giãn và Hồi Tưởng

   Sau ba vòng thi căng thẳng, Thunder Wheels trở về khu sinh hoạt. Không khí yên ắng, chỉ còn tiếng bước chân và vài âm thanh nhẹ từ khu vực bảo dưỡng xe. Nhựa đường vẫn còn vương mùi cao su cháy, ánh đèn vàng từ khu sinh hoạt chiếu lên những gương mặt mệt mỏi nhưng đầy quyết tâm.

Kim Mingyu ngồi trên ghế, tay cầm cốc nước, mắt nhìn vào dữ liệu vừa thu thập. Những đoạn cua, những khoảng thẳng, từng cú bẻ lái hiện lên trong đầu, kèm theo một vài cảm giác quen thuộc thoáng qua. Cậu hơi nhíu mày, cố tìm cách nhớ lại, nhưng vẫn chưa rõ ràng.

Lee SeokMin ngồi cạnh, quan sát đồng đội: "Hôm nay căng thẳng thật, nhưng cậu vẫn giữ nhịp tốt. Giờ nghỉ ngơi một chút đi."

SoonYoung và Choi Seungcheol đứng gần, kiểm tra các thao tác tay lái, phanh và nhịp phản xạ, giữ nhịp luyện tập nhẹ nhàng. Wen Junhui và Boo SeungKwan trao đổi nhanh về áp lực lốp và điều chỉnh kỹ thuật nhưng không quá căng thẳng. Jisoo đi qua nhắc nhở: "Tối nay chỉ luyện tập nhẹ thôi, đừng ép cơ thể. Tuần tới còn nhiều vòng đua nữa."

Mingyu quyết định ra ngoài gặp Jungkook và mời SeokMin cùng đi. Họ hẹn một quán nhỏ gần khu sinh hoạt, không gian ấm cúng, ánh đèn vàng phản chiếu trên mặt bàn gỗ. Ba người ngồi xuống, gọi vài món nhẹ và ly rượu, không khí nhẹ nhàng sau những giờ căng thẳng.

Jungkook nhìn Mingyu: "Gyu, hôm nay căng thẳng lắm nhỉ? Cậu thấy thế nào?"

Mingyu nhấp một ngụm rượu, trầm ngâm: "Lạ lắm… như nhớ ra vài thứ… nhưng vẫn mơ hồ. Cảm giác quen quen, như từng gặp ai đó từ lâu… mà chẳng rõ ràng."

SeokMin mỉm cười: "Đừng lo, từ từ mọi thứ sẽ quay lại. Giờ cứ để đầu óc thư giãn đã."

Jungkook gật đầu: "Cả tuần căng thẳng rồi. Hãy tận hưởng chút thời gian yên tĩnh này, để chuẩn bị cho những vòng đua tiếp theo."

Ba người trò chuyện về cuộc sống, những chuyến đi, kỷ niệm xa xưa và những khoảnh khắc vừa trải qua trên đường đua. Mingyu cảm nhận một chút ấm áp trong lòng, ký ức mơ hồ cứ lóe lên nhưng chưa rõ ràng.

Trong khi đó, Wonwoo ngồi một mình cạnh cửa sổ, ánh sáng đèn vàng chiếu lên khuôn mặt nghiêm trọng. Cậu nhìn ra đường đua, nhớ lại những khoảnh khắc trong quá khứ: những ngày tập luyện, những trận đấu nhỏ, những phút bình yên hiếm hoi. Các hình ảnh vụn vặt hiện lên trong đầu, nhưng chưa thể nối lại thành một câu chuyện hoàn chỉnh. Wonwoo thở sâu, để tâm trí lang thang giữa quá khứ và hiện tại, tự nhủ rằng một ngày nào đó mọi thứ sẽ sáng tỏ.

Mingyu và SeokMin trở về phòng sau cuộc hẹn. Mingyu nằm trên giường, nhắm mắt, lắng nghe tiếng cười và trò chuyện nhẹ nhàng từ bạn bè bên ngoài. Ánh đèn vàng chiếu vào căn phòng, mang đến cảm giác bình yên hiếm hoi sau ba vòng thi căng thẳng. Cậu tự nhủ: "Từ từ thôi… mọi thứ sẽ quay trở lại. Giờ chỉ cần giữ nhịp và nạp năng lượng cho những vòng đua sắp tới."

Buổi tối khép lại trong không khí ấm áp và nhẹ nhàng, với ba người bạn vừa trò chuyện, vừa thư giãn, và Wonwoo ngồi bên cửa sổ hồi tưởng về quá khứ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro