Chương 58

"Aoom, đã lâu không gặp, tối nay có rảnh không?"

Trong mắt của Arthit, anh ta đã hạ mình đủ thấp rồi. Những chuyện Aoom từng đụng chạm đến anh ta, anh ta đều có thể bỏ qua.

Aoom trong tầm mắt, dường như càng đẹp hơn xưa. Gương mặt xinh xảo, lộng lẫy, không còn tình ý mà trước kia anh ta cảm thấy chán ghét nữa. Con ngươi màu trà trong veo. Đôi mắt vừa to vừa tròn, lông mi dài rậm, đuôi khẽ nhếch lên, nhìn anh ta như có điều suy nghĩ. Không còn sự hung hăng, vênh váo như thường ngày, giống như một chú mèo mang theo nét kiêu căng.

Một Aoom hoàn toàn khác.

Vô thức, trong mắt Arthit mang theo nét dịu dàng.

Bây giờ, Aoom đã có thể đối xử bình hòa với Arthit. Cho dù là như vậy thì nàng cũng không muốn có bất cứ tiếp xúc gì với Arthit. Cộng thêm bây giờ nàng đã là người có bạn gái. Nếu như nàng còn tiếp tục liên lạc với Arthit, không biết Meena sẽ ghen thành dạng gì nữa. Dù sao nếu như đổi thành Meena lén lút ở sau lưng nàng đi gặp người yêu cũ thì ngoài việc xé tiện nhân người yêu cũ kia, thì Meena cũng phải nghiêm túc dạy dỗ một phen.

Ừm, ít nhất, một nụ hôn không thể giải quyết được.

Nhưng mà, dựa theo tính cách của Meena, chuyện lớn như thế này, đối phương không thể nào giấu diếm nàng.

Bởi vì, Meena chỉ thích nàng thôi.

Aoom từ chối vô cùng dứt khoát: "Tối nay không rảnh."

Arthit đơ người một giây. Đối diện với đôi mắt bình tĩnh kia của nàng, anh ta đột nhiên nhớ ra mình đã từng từ chối Aoom như vậy, ngay cả qua loa cũng không muốn qua loa: "Aoom, chúng ta thật sự phải như vậy sao?"

Trong mắt của Arthit, người phụ nữ Yingsa không biết tin tức này đã không còn đủ sức làm chướng ngại vật chắn ngang giữa hai người nữa. Cộng thêm đã lâu như vậy rồi, oán hận của Aoom dành cho anh ta cũng nên tiêu tan rồi.

Theo đuổi sau lưng anh ta lâu như vậy, anh ta không tin Aoom nói từ bỏ thì thẳng tay từ bỏ như vậy. Từ bỏ dứt khoát như vậy là chuyện không thể nào.

Cảnh Aoom điên cuồng vì anh ta như một thước phim tua lại trong đầu anh ta.

Aoom nhìn chằm chằm Arthit, đột nhiên nhẹ nhàng cười một tiếng: "Xin lỗi nhé, thật ra tôi nên nói với anh câu xin lỗi. Lúc đầu là do tôi làm loạn vô lý rồi."

Arthit ngây người, lại nghe thấy nàng nói: "Xin lỗi, gây ra không ít phiền phức cho anh."

Nàng rất nghiêm túc. Arthit nhìn thấy vô cùng rõ ràng điều này. Nàng đang chân thành xin lỗi vì quá khứ mất lí trí, động tay động chân của mình.

"Nhưng mà..." Aoom nhìn Arthit, nói tiếp: "Bây giờ tôi đã có người yêu rồi." Nói đến đây, trên mặt của Aoom mang theo sự dịu dàng của người con gái: "Tôi không muốn người ấy không vui, cho nên chúng ta chỉ xã giao như vậy là được rồi."

Nàng đã gây ra rắc rối cho Arthit, nhưng Aoom tự nhận bản thân không mắc nợ anh ta. Arthit đã nhận được không ít lợi ích từ nàng, đặc biệt là lúc anh ta vừa tiếp nhận BG Group, TWP đã ra tay giúp đỡ rất nhiều. Sau này, cũng là vì nàng, lúc BG Group hợp tác với TWP, do nàng, anh hai vẫn luôn đưa ra không ít đãi ngộ.

Nhìn thấy khi nàng nhắc đến người khác, đáy mắt tình ý dạt dào, căn bản không phải đang nói dối. Trong lời nói kia là thứ mà chỉ người đang yêu sâu đậm mới có. Mỗi giây mỗi phút đều suy nghĩ vì người kia.

Aoom thật sự đã hoàn toàn loại bỏ anh ta rồi.

Aoom không nói nhiều với Arthit, đẩy cửa đi vào.

Lúc cửa đang mở, Arthit nhìn về phía Thayut đang ngồi trước bàn làm việc, xuyên qua cửa, ánh mắt hai người giao nhau, Arthit siết chặt nắm đấm.

Không dựa vào họ, anh ta vẫn có thể thành công. Hôm nay anh ta đến đây để bàn bạc với Thayut một hạng mục lớn. Thayut lấy việc anh ta quá liều lĩnh để từ chối, nhắc đến việc hợp tác mới.

Việc hợp tác kia, trong mắt của Arthit, hoàn toàn là bố thí, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh khốn khó của công ty mấy hôm nay, cuối cùng anh ta vẫn kí.

Trong lòng thầm hận, đến khi nhìn thấy Aoom, tâm tư lại sục sôi, không ngờ lại một lần nữa nhận cái tát trời giáng vào mặt.

Đồng thời, cảm thấy bản thân tức giận như bị người khác cướp mất món đồ của mình.

Trái lại anh ta muốn xem thử, rốt cuộc người mà Aoom xem trọng là ai.

Arthit vừa mới ra khỏi cổng lớn TWP, trợ lí nhìn thấy sắc mặt của anh ta đen xì thì cũng không dám hỏi nhiều. Nhưng mà, có tin tức thì vẫn phải đến thông báo: "Tổng giám đốc, tên công tử bột kia đã lén lút hủy mất một hạng mục của công ty rồi." Nhìn thấy sắc mặt Arthit càng đen hơn. Trợ lí như anh ta cũng khó làm lắm. Anh ta không hiểu, sao Arthit lại đắc tội nhiều người như vậy. Công ty vừa mới mở, đi đâu cũng bị chèn ép: "Còn có mấy công ty khác cũng từ chối hợp tác với chúng ta."

Trong mắt của trợ lí, nếu không giải quyết hết mấy chuyện phiền phức này thì công ty sẽ rất khó phát triển.

Arthit xụ mặt. Những người này, anh ta sẽ không tha cho bất cứ ai.



Aoom đi đến trước bàn làm việc của anh hai: "Anh hai, có chuyện muốn nói với anh."

Thayut ngừng tay, thấy dáng vẻ đó của Aoom là biết ngay nàng đã gây ra rắc rối gì rồi: "Ừm."

Aoom ho một tiếng: "Em muốn công khai với Meena."

Thayut chỉnh lại: "Em có che giấu à?"

"Nói vậy cũng đúng." Aoom nói vô cùng thản nhiên: "Ý của em là công khai trên mạng kìa."

Thayut nghiêm túc hẳn: "Em nghĩ kỹ chưa?" Công khai toàn mạng có ý nghĩa như thế nào, Thayut biết. Anh ấy tin tưởng Aoom cũng hiểu rõ.

Aoom trề môi: "Có người quay được em và Meena."

"Nhưng mà, em nghĩ đi nghĩ lại, tại sao em và Meena lại phải bị động chờ bị phát hiện chứ? Mối quan hệ của tụi em cũng không phải không thể đưa ra ánh sáng. Muốn ở bên nhau thì cứ quang minh chính đại ở bên nhau thôi. Em không muốn tạo nhiệt độ cho truyền thông."

Aoom tự nhận sau khi bản thân ở bên Meena, tính tình thật sự đã tốt hơn nhiều rồi, nhưng sự kiêu ngạo nên có thì nàng cũng chưa từng vứt bỏ. Đừng tưởng rằng con mèo con chó gì đó cũng có thể ra oai trước mặt nàng.

Đoạn trước, khiến cho Thayut kinh ngạc một chút. Em gái bị chụp lén, chuyện này, có thể lớn có thể nhỏ, không đợi anh ấy đặt câu hỏi, khúc sau khiến cho anh ấy ngơ ngác một chút rồi lập tức bật cười.

Sự yêu thương tự nhiên, không giữ lại chút nào này, người làm anh hai đây xém chút nữa đã bị đốt phỏng rồi. Có lí do nào mà không ủng hộ đây?

"Nếu đã nghĩ kĩ rồi thì cứ làm đi. Bên phía TWP sẽ làm tốt quan hệ công chúng."

Aoom cười ngọt, ôm lấy cánh tay Thayut nũng nịu: "Anh hai tốt nhất."

Thayut cưng chiều xoa đầu Aoom: "Đồ nịnh hót." Lại có chút phiền muộn, đứa em gái này e rằng không giữ lại được nữa rồi.

Giải quyết xong Thayut, Aoom ngồi trong phòng làm việc một lúc, rồi mới rời khỏi. Nàng quyết định đi tìm Chue Wilak .



Meena đưa tài liệu đã được xét duyệt xong cho thư kí Kor. Thư kí Kor nhận lấy, tiếp tục báo cáo công việc.

Nghe xong, Meena trả lời: "Ừm, cứ dựa theo phương án này mà làm."

Thư kí Kor gật đầu: "Vâng."

"Còn nữa."

Thư kí Kor vào tư thế chuẩn bị đón đại địch, chờ Meena sắp xếp công việc.

"Giúp tôi điều tra một người."

Hửm.

Thư kí Kor đẩy kính mắt, duy trì tố chất nghề nghiệp của mình.

"Giới giải trí, Kachai Phikawat." Meena ngẩng đầu lên, đôi mắt đen như mực nhìn thư kí Kor, giọng nói lạnh lùng: "Chi tiết nhất có thể."

Thư kí Kor kinh ngạc: "Vâng."




Chue vươn vai. Ngồi trong phòng làm việc lâu, cô ấy đau lưng, nhìn về phía Aoom đang nhàn nhã uống cà phê: "Sao lại có thời gian rảnh đến tìm mình vậy?"

Aoom liếc cô ấy một cái, nói vô cùng mạnh mẽ: "Đương nhiên là có việc rồi."

Chue nở nụ cười, tâm trạng đột nhiên khá hơn: "Vậy Aoom đại tiểu thư của chúng ta có chuyện gì vậy?"

"Muốn nhờ cậu giúp mình và Meena thiết kế một cặp nhẫn dành riêng cho tụi mình."

Chue nhíu mày, có chút ngoài ý muốn: "Hả, tính kết hôn à?"

Aoom ừm một tiếng. Nàng nghĩ, chờ sang năm mới sẽ ra nước ngoài đăng kí kết hôn với Meena.

Đương nhiên, trước tiên cần phải giấu Meena, cho đối phương một bất ngờ.

Chue vui vẻ nói: "Chúc mừng cậu trước nha. Tính khi nào kết hôn vậy?" Cô ấy chắc chắn phải làm dâu phụ.

Aoom: "Sang năm mới."

Còn hơn hai tháng nữa.

Có hơi gấp.

Chue gật đầu: "Vậy được, nhiều nhất là nửa tháng, chắc chắc mình sẽ thiết kế xong."

"Có một không hai, chiếc nhẫn của riêng cậu và Meena."

Aoom vô cùng vui vẻ: "Vậy đợi tin tốt của cậu nhé."

Chue muốn số đo ngón áp út của Aoom. Lúc hỏi đến Meena, đối phương dứt khoát báo số đo.

Rõ ràng Aoom muốn cho Meena một bất ngờ, nhưng Chue không ngờ, nàng lại chuẩn bị đầy đủ như vậy.

Aoom cười một cách đắc ý: "Mình thường hay sờ ngón tay của Meena mà."

Nàng từng đeo nhiều trang sức như vậy, vừa sờ Meena một cái thì nàng đã biết được kha khá rồi.

Chue yên lặng nuốt xuống một miệng đầy cẩu lương này: "Được được, biết rồi." Lập tức cảm thấy vui vẻ vì người bạn tốt của mình có một cái kết đẹp.

Aoom suy nghĩ, lại hỏi: "Ngày mai có rảnh không?"

Chue hỏi lại: "Không cùng tổng giám đốc Rina của cậu trải qua thế giới hai người à?" Ngày mai là cuối tuần, tổng giám đốc Rina cho dù là người bận rộn thì vẫn phải nghỉ ngơi chứ.

Aoom nhìn sang chỗ khác: "Mình muốn đi học nấu ăn."

Lần này Chue thật sự giật mình: "HẢ?"

Có mở đầu, tiếp theo dễ nói chuyện hơn: "Dạ dày của Meena không tốt, lại bận rộn. Mình phải học nấu ăn. Mình... mình cũng muốn chăm sóc cho em ấy."

Dường như vẫn luôn là Meena chiều theo nàng. Nàng cũng muốn giúp đỡ mà.

Chue cười, trong nụ cười mang theo sự cảm khái: "Aoom, cậu trưởng thành rồi."

Aoom không vui: "Xin chú ý, cậu bằng tuổi mình."

Chue vội vàng xin tha, nếu không thì đại tiểu thư sẽ không vui: "Đúng, đúng."

Lập tức nói sang chuyện chính: "Ngày mai mình không có thời gian, công ty bận rộn, mình phải tăng ca."

Aoom liếc nhìn phòng làm việc rộng rãi của nàng: "Được lắm, cái công ty này của cậu bị gì vậy? Cấp dưới không cần làm việc à?"

Chue bật cười, đuôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh: "Chỉ là muốn ra uy với người mới như mình thôi. Mình có thể xử lí được."

Đối với điều này, Aoom trái lại rất yên tâm. Hai người nói một lúc, Aoom mới rời khỏi.

Sau khi Aoom quay xong bộ phim này thì từ chối nhận phim cuối tuần. Công ty cũng không bắt buộc, tất cả đều theo ý muốn của nàng.

Cho nên, vừa đến lúc tan làm, Aoom đã lái xe đến đón Meena tan ca.

Nhìn tổng giám đốc Rina tan làm đúng giờ, các nhân viên của NS còn đang làm việc: "..." Cứ thấy là lạ chỗ nào ấy nhở.

Theo thường lệ, hai người đi siêu thị mua đồ ăn. Lúc đi ra, bầu trời lại bắt đầu có tuyết bay lất phất. Meena một tay cầm đồ, lấy dù ra, bật lên, vẫn không quên dặn dò: "Đường trơn."

Aoom cũng xách một túi đồ ăn nhỏ, hít một hơi, vươn tay ôm lấy cánh tay đang cầm dù của Meena.

Tay đang cầm dù của Meena âm thầm hạ thấp xuống, ép vào, thuận tiện cho Aoom ôm vững hơn. Một cơn gió lạnh thổi đến. Chiếc dù của hai người, nghiêng về phía của Aoom nhiều hơn. Bước đi cũng thả chậm.

Mang giày cao gót, không nên đi nhanh.

Đột nhiên, dường như phát hiện ra chuyện gì đó, ánh mắt của Meena nhìn về phía bên phải. Một ánh sáng lóe lên. Cô vô thức quay người che Aoom lại.

Rõ ràng đối phương cũng phát hiện Meena đã nhìn thấy hắn, cất máy ảnh, vội vàng bỏ chạy.

Aoom từ sau lưng Meena ló đầu ra, mắt nhìn về phía cô đang nhìn chằm chằm, không nhìn thấy gì cả: "Sao vậy?"

Đôi mắt chứa đựng cảm xúc phức tạp của Meena vì một tiếng kêu này mà bình tĩnh lại, mỉm cười: "Không có gì, chúng ta về thôi."

Aoom nắm tay Meena: "Ừm."








Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro