Chương 2
Lúc cậu mở mắt ra đã là sáng hôm sau, ánh sáng mờ ảo của mặt trời chiếu len lõi qua tấm rèn, hình như đây không phải chỗ ngủ của cậu.
Trong ngôi nhà của thị trấn hòa bình làm gì có cái cửa sổ nào, cậu ngồi dậy lờ mờ quan sát xung quanh, nơi này có một cái bàn làm việc, một chiếc giường lớn, một khối băng cách đó không xa và một chậu hoa oải hương.
Phong cách xây dựng này rất quen thuộc với cậu là đằng khác, đây là nhà của anh Siro đây mà.
Thế hôm qua anh Siro đưa cậu về giường thật, là mà giường của ảnh.
Kira thở dài mệt mõi ngã lưng xuống giường, đưa tay ôm lấy cái gối còn lại rồi úp mặt vào đó. Cậu không muốn rời khỏi giường chút nào cả, nó nêm quá... hình như còn thoan thoản mùi hương nhẹ nhàng trong chăn gối.
Mùi hương của anh Siro!
Một chút hương thơm nhè nhẹ của gỗ cây và không khí, có cả hương thơm của hoa oải hương và đất nung nữa. Mùi hương này kiến tâm trí cậu đường như được thả lỏng, cậu cảm nhận được một sự bình yên khó tìm thấy ở những người đồng đội khác.
Không biết từ bao giờ, nhưng trong kí ức của cậu về thuở ban đầu với anh Siro. Ngay khi cậu gặp anh lần đầu tiên, lúc đó cậu thấy anh như gã điên cắn cá nóc quá liều mà sinh ra đầu óc có vấn đề.
Lúc đó cậu thấy anh là một người chả đáng tin cậy chút nào, anh vừa báo mà vừa ngu ngốc một cách khó hiểu. Nhưng khi thời gian qua đi, cậu vô tức tin tưởng và đựa vào anh bất cứ lúc nào.
Anh Siro của hiện tại rất nhẹ nhàng với cậu, anh tuy nóng tính nhưng lại rất quan tâm các thành viên trong thị trấn. Cậu không biết các thành viên khác cảm nhận điều đó như thế nào, nhưng với cậu nó còn cả tình cảm giữa những người đồng đội.
Cậu có cảm giác rằng!
Anh ấy đang yêu cậu!
Hoặc có lẽ cậu đang hiểu sai vấn đề, có lẽ rằng anh ấy đối xử với cậu dịu dàng như thế là vì cậu là trưởng thị trấn.
*Cạch*
" Anh dậy rồi sao Kira!"
Cánh cửa mở ra làm cậu thoát khỏi dòng suy nghĩ khó giải thích thành lời, cậu ngáp dài nhìn đứa em út mà cậu ưng nhất đi vào. Cậu nhìn Ozin tay cầm khay cơm đi vào phòng, thằng bé để khay cơm lên chiếc bàn cách đó không xa rồi đi tới chỗ cậu.
" Ừ! Mệt quá chả muốn dậy!"
Ozin thấy cảnh này cũng chỉ biết cười trừ, ai biểu trưởng làng của bọn họ thích ngủ quá làm chi.
" Nếu anh muốn tìm anh Siro thì anh ấy đang đi với Neyuq rồi"
Ozin mĩm cười, cậu rót cho Kira một cốc nước rồi để bên tủ đầu giường. Ozin thừa biết hai người này điều có tình cảm với đôi phương, anh Siro đã sớm nhận ra nhưng mà trường quỷ này EQ hơi thấp thì phải.
" Ừ..."
Kira gật đầu, cậu vẫn tiếp tục úp mặt vào gối mà suy tư. Hình như anh Siro đi với Neyuq hơi nhiều thì phải...
Còn tiếp --->
P/s: Đu OTP hoan hĩ và chào đón nó một cách vui vẻ nhé 😉
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro