Gặp lại Zegna (1)

Đột nhiên, vai Kwon Taekju bị tóm lấy. Cùng lúc đó, cơ thể xoay một vòng. Anh bỗng thấy nghẹn thở khi đối mặt trực diện với Zegna. Đôi mắt hắn bây giờ lạnh lẽo như tinh thể băng.

"Khoan...!"

Lớp da nhân tạo bị tay hắn xé toạc. Taekju không có cơ hội phản kháng. Khi lớp phòng vệ cuối cùng bị lột bỏ, anh đột nhiên cảm thấy như mình đang trần truồng. Đồng tử xanh lam của hắn co giật dữ dội.

Cuộc đối đầu căng thẳng chỉ diễn ra trong chốc lát, Taekju đã bị hắn tóm lấy cổ áo và kéo lê đến trước mặt mình. Chiều cao chênh lệch khiến gót chân Taekju nhấc bổng lên. Cổ họng nghẹn ứ khiến anh vô thức bấu chặt lấy tay Zegna. Bàn tay ấy lạnh toát, hoàn toàn không giống tay người. Zegna liếc nhìn bàn tay siết chặt trên mu bàn tay mình, rồi lại nhìn chằm chằm vào Kwon Taekju. Ánh mắt ấy sắc bén đến mức khiến anh rùng mình.

Đôi mắt Kwon Taekju, vốn mang theo bầu không khí căng thẳng đột độ, chậm rãi liếc sang một bên. Qua vai Zegna, có thể nhìn thấy mẹ. Nếu bà ấy tỉnh dậy trong tình huống này, mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn. Đó là điều mà anh tuyệt đối không muốn xảy ra.

Taekju hất mạnh tay Zegna ra. Đồng thời dùng hết sức đẩy vai hắn ra. Do bị bất ngờ, hắn loạng choạng ngã ra sau và khẽ nín thở. Sau đó, hắn ngước đầu lên nhìn Kwon Taekju. Trên vầng trán nhẵn nhụi nổi lên một mạch máu đỏ thẫm.

Nguy hiểm sắp ập đến. Ngay khi nhận ra điều đó, Taekju đã bị Zegna hất văng ra xa. Lưng anh đập mạnh vào cánh cửa, tạo ra tiếng động lớn. Cú va chạm khiến toàn thân ngay lập tức đau nhức. Trong tầm nhìn mơ hồ, Taekju thấy cánh tay của Zegna đang giơ lên. Theo phản xạ, Taekju nhắm chặt mắt. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, không cho anh bất kỳ cơ hội nào để phản ứng. Toàn thân anh run lên, co rúm lại trước nỗi sợ hãi về cơn đau kinh hoàng sắp ập đến.

Tuy nhiên, một lúc trôi qua mà vẫn không cảm thấy gì cả. Chuyện này không thể xảy ra được.

Taekju từ từ mở mí mắt lên. Tình hình vẫn y nguyên như lúc nhắm mắt, chỉ chực bùng nổ. Tay Zegna vẫn giơ lên như muốn tát Kwon Taekju, bầu không khí căng thẳng cũng không thay đổi. Chỉ có điều, khuôn mặt của hắn giờ đã méo mó đi.

Bàn tay Zegna run rẩy như đang do dự. Hắn cũng có vẻ không hiểu được tình huống này. Hắn ta tỏ ra khá bối rối trước hành động không hề giống ai của mình.

Kwon Taekju cũng đờ đẫn nhìn Zegna. Đôi mắt hắn chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc. Phẫn nộ, thù địch, bối rối, và cả oán giận. Oán giận? Mắt Kwon Taekju mở to hơn.

Ngay lúc đó, bàn tay khựng lại của Zegna bỗng vung lên giáng xuống.

Lần này, anh quay đầu đi, nghĩ rằng đây là lúc. Nhưng cơn đau dự đoán không đến. Anh chỉ bị đẩy về phía sau một lần nữa. Tiếp theo, cổ họng liền bị siết chặt. Taekju cố gắng gỡ tay Zegna ra một lần nữa, nhưng hắn không hề nhúc nhích. Anh cau mày và nhìn hắn ta. Ánh mắt hai người đan xen vào nhau trong một khoảng cách ngắn.

"Đừng khiến tôi phải tự tay giết anh."

Zegna gầm gừ đến nhăn cả sống mũi. Lời đe dọa nghe có vẻ kỳ lạ. Không chỉ vậy. Cánh tay siết chặt cổ anh cũng bỗng nới lỏng và khuôn mặt Zegna đột ngột áp sát. Ánh mắt tràn đầy mọi cảm xúc lẫn lộn của hắn chứa đựng một luồng nhiệt kỳ lạ. Điềm báo xấu. Taekju nhanh chóng đưa tay, đẩy cằm hắn ta ra.

"Cái thằng khốn, mau né ra!"

Zegna cau có khi anh giữ chặt lấy tay hắn. Cánh tay anh cố gắng đẩy ra, còn hắn thì cố giữ chặt lấy anh. Có vẻ như hắn đã quên đây là đâu và ai đang nằm trên giường.

"Mẹ kiếp, buông tao ra! ! Bây giờ không phải là tình huống như thế với cậu đâu."

Taekju đẩy hắn ra mạnh hơn, nhưng Zegna nhếch mép cười khẩy. Rồi hắn nhìn về phía giường mẹ anh.

"Vậy nếu nằm úp mặt xuống giường kia thì sẽ xảy ra tình huống mà tôi muốn sao?"

"Đồ điên..!"

Taekju hét lên, rồi vội vàng hạ giọng. Anh nhìn về phía mẹ. Bà vẫn đang ngủ say. Khi vừa thở phào nhẹ nhõm, tên khốn đó bất ngờ kéo anh vào nhà vệ sinh. Một dự cảm chẳng lành ập đến. Bị nhốt chung với hắn trong đây, nhất định sẽ gặp chuyện xấu hổ xảy ra. Nhưng hắn hung hăng đẩy anh vào trong.

Ngay khi bị ném vào tường, phía sau đầu Taekju đã bị ấn vào. Khi lồng ngực hoàn toàn bị ép vào nền gạch lạnh lẽo, phổi bị ép đến tận cùng. Anh vùng vẫy tay chân, cố gắng thoát khỏi vòng tay của Zegna. Càng làm vậy, sự kiềm chế và áp lực càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Zegna liều lĩnh túm lấy quần của Kwon Taekju. Phần thân dưới ngã ngửa ra sau do lực kéo cực lớn. Khóa quần không chịu được lực tác động mạnh và bung ra. Đồng thời, làn da trần phía sau thắt lưng cũng lộ ra hoàn toàn. Zegna, người mù quáng trong giây lát, dừng lại một lúc.

Một ánh nhìn sâu thẳm đến mức anh không thể phớt lờ, nó đậu xuống thắt lưng anh. Cảm giác như làn da anh như được chiếu tia laser.

"...Cũng tốt."

Zegna lặng lẽ lẩm bẩm. Một cơn ớn lạnh đột ngột chạy dọc sống lưng Taekju.

Khoảnh khắc tiếp theo, cạp quần của anh lại bị túm lấy. Để kích động thêm, Taekju cảm thấy sức nắm của hắn mạnh hơn trước. Anh đã cố gắng hết sức để ngăn chặn nó, nhưng bất lực. Quần và quần lót bị kéo xuống, lộ ra phần mông. Lần lượt, Taekju nghe thấy tiếng dây kéo bị kéo xuống sau lưng. Sự bất an thổi phồng bên trong đang trở nên cụ thể hóa.

Taekju tái mặt và vùng vẫy một cách tuyệt vọng. Anh dùng chân đẩy vào tường và cố gắng dồn ít lực. Nhưng vẫn không thể chống lại nổi tên điên đã mất trí này. Taekju bị đẩy lùi vào tường và bị đè bẹp. Khi bị ép vào giữa bức tường và hắn, Taekju có cảm giác như mình bị mắc kẹt trong khoảng trống giữa những thiết bị máy móc.

Dù đã kiệt sức vì phải cố gắng nhiều nhưng Taekju vẫn giơ khuỷu tay lên và đẩy Zegna ra. Anh tiếp tục đẩy đùi của hắn đang tiến lại gần ra xa. Khoá chặt miệng để chặn ngay cả âm thanh nhỏ nhất cũng có thể thoát ra ngoài. Vô số cử chỉ quyết liệt được trao qua trao lại mà không có bất kỳ tiến triển nào. Chẳng mấy chốc, toàn thân Taekju ướt đẫm mồ hôi.

Vào lúc đó.

".......!!"

Đột nhiên, ngoài cửa có tiếng ồn ào. Cảnh sát túc trực khắp bệnh viện dường như đã nhận thấy điều gì đó đáng ngờ. Chắc hẳn người đó đã tìm thấy đồng nghiệp của mình nằm ở lối thoát hiểm và sẵn sàng đột nhập vào phòng bệnh bất cứ lúc nào.

Nếu bây giờ bị bắt,Taekju sẽ bị buộc tội về mọi thứ. Công tố viên Seok có thể vẫn chưa nhận được ảnh và bản gốc có thể được chấp nhận làm bằng chứng thuộc về chính Kwon Taekju. Hơn nữa, anh hiện giờ còn bị mắc kẹt với một kẻ bị nghi ngờ có âm mưu với anh ta. Thật vô vọng.

Chẳng bao lâu sau, có thể nghe thấy tiếng cửa phòng bệnh được cẩn thận mở ra. Tuy nhiên, Zegna vẫn không chịu ngoan ngoãn buông ra. Ánh mắt hắn, vốn đã nhìn ra ngoài cửa một lúc, quay trở lại Kwon Taekju. Hàng trăm suy nghĩ lướt qua tâm trí anh. Bây giờ thực sự là tất cả hoặc chẳng còn gì. Ngay cả khi lạc quan về tình hình tương lai, chúng ta cũng chỉ có thể nhận được kết quả tồi tệ nhất.

Chọn tôi.

Đột nhiên, một tiếng thì thầm nhỏ lọt vào tai Taekju. Có thể đó là một sai lầm vì tình thế quá cấp bách. Tuy nhiên, trái tim Taekju đập thình thịch với một cảm giác hoàn toàn khác so với trước đây. Vào lúc tuyệt vọng, tưởng chừng như có một sợi dây cứu sinh tuột xuống.

Taekju đưa tay ra phía sau và che mu bàn tay của Zegna đang nắm lấy mông anh. Zegna chỉ nhìn xuống bàn tay của Kwon Taekju đang đặt lên tay mình. Chỉ có một cách để thoát khỏi cuộc khủng hoảng hiện tại. Thậm chí còn không biết liệu điều đó có hiệu quả hay không. Tất cả những gì Taekju phải làm là thử nó trước.

Taekju buông đôi môi mím chặt của mình ra và cầu xin.

"...Làm ơn."

Giọng nói tự động lẫn tiếng thở dài. Tuy nhiên, không có phản hồi nào từ Zegna. Ngay cả bàn tay đang bám vào tường cũng siết chặt lại thành nắm đấm.

Làm ơn đi mà.

Ngay sau đó, cơ thể anh bị xoay ngoắt lại bởi một bàn tay nắm chặt lấy cổ tay. Ánh mắt u ám của hắn găm vào anh. Tuy không phải lúc để quan tâm, nhưng Taekju vẫn lén nhìn vào đôi mắt bận rộn kiểm tra sự thật và khoảng cách giữa hai chân mày nhăn nheo của hắn.

"Sau này đừng có hai lời. Anh là người đã tóm lấy tôi."

Zegna siết chặt cổ tay, và Taekju cảm nhận được sự bồn chồn kỳ lạ ẩn sau hành động hung hăng đó. Hắn nhìn chằm chằm vào mắt anh một cách nghi ngờ và thúc giục Kwon Taekju mau trả lời.

"Trả lời đi. Anh là người bám lấy tôi."

Taekju chẳng còn lựa chọn nào khác. Anh gật đầu, như thể đang bảo hắn tùy ý suy nghĩ. Ngay lập tức, cái siết chặt tưởng chừng như muốn bóp gãy cánh tay kia mới chịu buông ra.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bl