Chuẩn bị
* Truyện có vài khúc nói chuyện hơi vượt mức pics cờ bôn mong cả nhà thông cảm*
- Rô mau vô game coi!!!!! TVyy đg gọi đứa em họ kém mình 3 tuổi vào trận liên quân.
Vậy là đã qua 1 tháng sau khi bế giảng và cũng đã được 2 tuần kể từ khi cô và gd dọn về nhà bà ở trong lúc nhà mới đg xây.
- Chị Viii cứu em với, help me help me😭 . Aaaaa ặc em chết rồi chị Vy ơi!!!
- Đm nó chứ nó dám giết đàn em t hả đcm lo hồi máu đi Rô còn lại trăm sự để chụy😼. Ha ha ha cho m chết, chừa nha, một lũ mất dạy dám hội đồng em t hả.
"You are winner" Tiếng game vang lên đánh dấu trận đấu đã kết thúc...
- Kkkk chị Vy giỏi ghê đúng là chị của em.
- Haha chứ sao nữa nó là điều ko thể bàn cãi, tao phải giỏi t mới lm chị m chứ.
- Chơi tiếp ván nữa lên rank đi chị.
TVy nhìn vào đồng hồ lúc này đã là 4h chiều. Cô bé nghĩ trong đầu :" Má nó thgian trôi nhanh ghê mới chơi có xíu mà giờ đã là 4h, tí còn hẹn đi lanh quanh vs Thúy nữa tr oiiiii" Vừa nghĩ Tvyy vừa ôm đầu, lăn lộn như người khùng.
Thấy vậy Rô ngớ người ra nhìn con bé như thể nó lên cơn rồi lên tiếng hỏi:" Chị sao vậy thôi chơi tiếp ván nữa đi nè ".
- Đéo, thôi m chơi mình đi giờ t bận rồi không tối chơi tiếp vậy nha. Vừa nói Tvyy vừa mặc vội cái áo khoác từ thời tống màu hồng lè, siêu fix người của má vào( vì khi dọn nhà cái áo khoác nhỏ này dục ở đâu r nên phải mặc áo của mẹ🥹). Mặc áo này vào Tvy chắc phải trông già đi chục tuổi, nhìn cô bé mặc trông như mấy thím ninja với khả năng chống nắng cực tốt. Mới đầu mặc thì cô bé cảm thấy hơi xấu hổ nhma riếc cg quen nên xài tạm cg đc.
Quần áo xong xuôi, Tvyy chạy vội vọt ra ngoài trc khi đi cô bé ko quên la lớn:"Con đi chơi xíu tí về nha". Bẩm sinh sinh ra Tvyy đã có chất giọng khoẻ, khá hay và đặc biệt là rất to bởi vậy mà khi đi học cô hay được gv ưu ái chọn đọc bài cho cả lp nghe và vân vân những việc liên quan đến giọng nói. Bởi vậy dù vô tình nhưng mỗi lần cô hét lên là cả xóm đều nghe( không biết đây là ưu điểm hay khuyết điểm nx trời🥲).
Chạy ra đến đầu hẻm cô bé thấy Thúy đã đến từ bao giờ, cô bé rối rít xin lỗi vì đã để cô bé chờ lâu.
- Huhu xl nha t quên mất, m chờ t lâu lắm ch.
- Chưa t cg mới tới à.
- Đii! Gét gô, lên xe đi ăn cà lem đi. Nay t bao😘.
Nói rồi Tvy nhanh tay trèo lên chiếc xe đạp của Thúy rồi cả hai cùng đèo nhau đi mua kem.
Tuy là nói lên bà ở tạm chờ xây nhà mới nhma thật ra cô bé đã ở đây rất lâu rồi. Ngày bé, bố mẹ Tvyy rất bận, ko có thgian chăm sóc cho cô nên họ hay gửi nhà ông bà, cho đến khi học hết lp 5 thì ba mẹ nhỏ mua nhà nên đón nó về ở cùng. Bởi thế từ bé cho đến khi học hết cấp 1 cô bé học ở trên ông bà nên Tvyy có khá nhiều bn ở đây. Và Thúy là ng bn thân đặc biệt đã học cùng nhau từ năm cấp 1 và hiện Thúy cg đg học trg thcs Nt.
Trời lúc này cg đg nhá nhem hoàng hôn, vừa đạp xe gió chiều tà vừa phả vào mặt thêm trên tay là que kem vani mát lạnh cảm giác thật dễ chịu.
Thật ra Tvyy cg ko quá buồn vì bị ép chuyển trường vì thật ra cô thấy bạn bè ở đây không quá tốt, lp học thì không hề đoàn kết, thập phần rời rạc nên khi rời đi cô cg chút buồn nhma cg không quá lưu luyến. Tuy vui vẻ là vậy Tvyy vẫn có nỗi lo về trường mới sắp tới. Ko biết ở đây cô có được đón tiếp ko? Cô có hoà hợp đk? Có chơi vs bn mới đk? Vì trước đây cô đến từ một môi trường không thể tệ hơn, dần già cô cg đã quen sống như lũ ở trường cũ giờ khi nhận thức được những tiêu cực của nó, cô muốn thay đổi nhưng chỉ sợ bản thân sẽ không được đón nhận. Mọi suy nghĩ như cứ dồn dập trong đầu cô. Như thấy bn mình có nỗi băn khoan, Thúy lên tiếng hỏi:" Ê Tvyy m có chuyện gì à"?
Vừa liếm que kem trên tay cô vừa trả lời:" Ừm thì t đg nghĩ về việc ở trường mới thôi. Dù t biết là sẽ có một vài đứa bn cũ( bn cấp 1) cg có thể học chung lp nhma đéo bt sao t vẫn sợ vl".
- Xời tưởng chuyển gì, ko có gì phải lăn tăn hết má ơi!!! Có t đây rồi m sợ gì nx, với t thấy nó cg sẽ ko quá khó khăn đâu. Mọi chuyện rồi cg sẽ ổn thôi, đâu rồi cg lại vào đấy nên cứ tiến về phía trước thôi.
Nghe vậy vạn suy nghĩ trong đầu Tvy cg dần tan biến. Cô ngoác miệng cười thật to và la lớn:" Yesssss, kệ đi cái gì tới cg tới thôi mà". Cô bé la quá to nên mọi người ai cg đều nhìn hai đứa nhỏ hết lm Thúy ngại ngùng vô cùng.
- Con m* m có nói nhỏ đk mắc gì la to v má. Trc lời mắng của bn Tvyy chẳng những ko hối lỗi còn cười lớn hơn khiến mọi ng nhìn họ như tưởng trốn trại mới ra, thấy vậy Tvyy vừa ngại vừa chỉ bt lắc đầu ngao ngán😮💨.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro