[Chương 47] 06/01/2019

Danh Tỉnh Nam nhìn một dàn xe Meccerdes đỗ trước cửa đại học Nam Dương, trong lòng cảm khái một câu, không chỉ golf, bây giờ cả bóng chày cũng là môn thể thao không dành cho người nghèo.

Ở bên cạnh nàng, Tôn Thái Anh cũng dở khóc dở cười nhìn dàn xe này.

" Ngụy Sở, từ đây qua Đại học Giang Kinh có tám mươi cây số, mày làm lố vậy "

Bị điểm trúng tên, Ngụy Sở khóc không ra nước mắt " Chị họ, dàn xe này là ông nội nhà chị gọi đến "

Đối với hai vị tiểu tổ tông nhà họ Tôn này, Ngụy Sở thật sự đau đầu. Ai biểu cô hắn gả vào nhà Quan gia, hơn nữa đại gia tộc quan gia này dính trúng lời nguyền ba đời không sinh được cháu gái, nói không ngoa thì sự ra đời của Tôn Thái Anh chính là một trong những sự kiện lớn nhất trong lịch sử gia tộc học Tôn. Thành ra, chị họ hắn mà ngoan ngoãn đi chơi trong khu vực Nam Dương và quần đảo Hải Vọng thì thôi, mỗi lần xuất hành qua thành phố khác đều phải kéo theo một bầy đàn quân hùng tướng mạnh đi theo bảo vệ.

Trước khi xuất phát, Ngụy Sở còn " vinh hạnh" được Tôn đại lão gia dặn đi dặn lại, cách đây mấy tháng bảo bối nhà họ chỉ đi vòng vòng Nam Dương còn bị đàn chị ức hiếp đánh đến gãy mũi, lỗ đầu, đi ra ngoài phải tuyệt đối cẩn thận, tốt nhất là trong phạm vi ba mét phải có ít nhất năm người bảo vệ, như vậy bọn họ mới dám yên tâm.

Dĩ nhiên, Ngụy Sở sẽ không dám nói, " đàn chị " từng đánh tiểu Hổ đến lỗ đầu gãy mũi cũng là một thành viên có mặt trong chuyến đi lần này, hơn nữa còn là người đang bị chị họ nhà hắn bám chặt như keo dán sắt, một phân cũng không chịu rời.

Vài phút sau, Phác Chí Hiếu cũng lững thững từ taxi đi xuống. Lúc đến chỗ ba người, người đẹp báo chí liền cổ quái nhìn Danh Tỉnh Nam

" Mina, cậu cũng đi à"

Danh Tỉnh Nam chưa trả lời, tiểu Hổ đã hớn hớn khoát lấy vai nàng, đem ánh mắt nóng rực dán vào người đẹp cánh cụt, cưng chiều nói " Mấy anh chị mang bạn trai bạn gái theo được, sao em không được mang Mina theo "

"Ờ, đi theo quản chó không cho nó cắn bậy "

Tôn Thái Anh : "................"

Ở bên cạnh, Ngụy Sở lập tức che miệng cười đến ha ha đến phát run, cũng may, Phác Chí Hiếu đỡ , nếu không hắn sẽ thật sự nằm lăn ra đường ôm bụng cười.

Đợi đằng đẵng 19 năm, cuối cùng hắn cũng đợi được ngày có người có khả năng thuần hóa Tôn Thái Anh, biến chị họ hắn từ tiểu mãnh Hổ thành một con chó con ngoan ngoãn.

Tôn Thái Anh nóng nảy quát lên " Cười cái gì mà cười "

Quát xong, Hổ con lại đau khổ tự than thở, Danh Tỉnh Nam quá tuyệt tình.

Nhưng là, rất nhanh sau đó, Hổ con tự an ủi bản thân " nàng chịu theo mình đi đã rất tốt rồi, không nên đòi hỏi lung tung"

Nhưng là, Hổ con không thể không cảm thán, hóa ra công phu độc mồm độc miệng của Danh Tỉnh Nam không thua " làm lơ đại pháp " là mấy.

Hy vọng sau này gả cho nàng rồi, mình không chết sớm vì tuyệt chiêu độc miệng của nàng.


7 giờ 15 phút, những thành viên khác của Câu lạc bóng chày cũng ồ ạt tới.

Ngụy Hàn và Nana ngồi cùng một chiếc taxi, lúc nhìn thấy tiểu Hổ đang quấn quít bày trò chọc người đẹp cánh cụt, Ngụy công tử liền thốt lên

" Mina, cậu cũng đi à "

Đi phía sau hắn, Kim Đa Hiền thậm chí còn bất ngờ vơi sự xuất hiện của đại tài nữ khoa Kinh Tế Luật hơn

" Đàn chị Tỉnh Nam, chị cũng đi à "

Danh Tỉnh Nam "............"

Bộ những người này không còn câu nào khác để hỏi nàng à.

" Đủ người rồi, đi thôi " Đếm đủ quân số, Ngụy Sở vỗ vỗ tay, tập hội đội hình.

Tôn Thái Anh lập tức kéo kéo người đẹp cánh cụt " Ngồi với em xe này này"

Chuyến đi lần này, Danh Tỉnh Nam không những không cần tốn sức kéo theo vali, cả quần áo cùng đồ đạc linh tinh cũng là một tay tiểu Hổ soạn cho nàng. Tôn Thái Anh mất một buổi tối đóng gói hành lí cho bản thân mình, lại chạy sang nhà người đẹp cánh cụt, hì hục giúp nàng soạn đồ.





11 giờ , Câu lạc bộ bóng chày Đại học Nam Dương cuối cùng cũng đặt chân đến thành phố Giang Kinh. Với mục tiêu lọt ít nhất vào vòng bán kết, Hội đồng trường Đại học Nam Dương rất mạnh tay bao hẳn một tầng khách sạn bốn sao nằm kế bên sân thi đấu, hơn nữa, bố trí phòng đã sớm được lên kế hoạch, Câu lạc bộ bóng chày có tổng cộng 12 thành viên, chia làm sáu phòng đôi, mỗi phòng hai giường, những phòng còn lại thuộc về ban huấn luyện và nhóm chuyên viên hậu cần.

Vì lẽ đó, mặc dù xuất phát cùng, hội cổ động viên, dĩ nhiên bao gồm cả Danh Tỉnh Nam lẫn Phác Chí Hiếu bắt buộc phải thuê một tầng khác của khách sạn, đối với việc này, Danh Tỉnh Nam hiển nhiên không hề có ý kiến, dù sao nàng cũng xác định đây là một chuyến du lịch đến Giang Kinh, bỏ thêm ít tiền thuê khách sạn sẽ không là vấn đề.

Nhưng là, nhận phòng xong chưa đuọc bao lâu, Hổ con liền gõ cửa ầm ầm tìm nàng. Nhìn sắc mặt mặt lo lắng của tiểu Hổ, Danh Tỉnh Nam lập tức kéo bé con vào, lại ngại Phác Chí Hiếu đang ngủ trưa nên chỉ dám nhỏ giọng hỏi" Sao vậy "

Hổ con ngồi xếp bằng mặt nàng, do dự một lát mới nói " Em ở chung phòng với Nana "

Nói xong, Hổ con liền khẩn trương giải thích " Nhưng mà mỗi phòng có hai giường lận, chị không cần lo "

" Mà nếu chị không thích em có thể xin đổi phòng với chị Đa Hiền "

Danh Tỉnh Nam còn chưa kịp tiêu hóa xong câu đầu tiên đã bị câu thứ hai, thứ ba xoay một vòng " Em nói cái này với chị làm gì "

" Em có cảm giác chị không thích em đi cùng Nana " Hổ con xụ mặt, phụng phịu giải thích.

" Tại sao chị lại không thích chứ " Danh Tỉnh Nam bật cười thành tiếng hỏi ngược lại.

Tôn Thái Anh phụng phịu hơn " Em không biết, em chắc chắn chị khó chịu mỗi lần em nói chuyện với Nana, em không muốn làm chị khó chịu"

Danh Tỉnh Nam lập tức sửng sốt, là nàng biểu hiện quá rõ ràng hay do tư duy trực giác của người làm nghệ thuật như tiểu Hổ hơn hẳn người bình thường.

Nói đến đây, Hổ con đột nhiên bày ra vẻ mặt trăm lần tủi thân, nói tiếp " Em không biết chị đang nghĩ gì, nhưng em không thích Nana, em thích chị, trong mắt em chỉ có chị"

Danh Tỉnh Nam ngẩng người nhìn biểu tình u ám như bị ai ăn giật mất sổ gạo của tiểu Hổ, cộng thêm lời thoại sến sẩm nhưng phim Hàn Quốc 180 tập thập niên 2000 của Hổ con. Nhịn không được, nàng ngã xuống giường, cười đến chảy nước mắt.

Tôn Thái Anh lập tức kéo ba đường đen chạy ngang trán, chẳng lẽ mình thật tâm nói một câu tình cảm ngọt tận răng như thế, rơi vào tai Danh Tỉnh Nam liền biến thành 36 mẫu truyện cười dỗ con nít. Nghĩ đến đó, sắc mặt Hổ con liền ứng đỏ, bốn cái răng nanh lộ ra ngoài.

" Mina, em nói em thích chị, chị không trả lời được câu nào à "

Danh Tỉnh Nam xong rồi, dây thần kinh cười của nàng sớm bị con Hổ khờ khạo đó cắt đứt, nếu không phải Phác Chí Hiếu còn ngủ bên cạnh nàng đã sớm cười lên thành tiếng.

" Chúc em theo đuổi thành công nha " Danh Tỉnh Nam vừa cười vừa khó nhọc nói.

Một trận cười của nàng, trong mắt tiểu Hổ liền biến thành một màn trào phúng.

Hoá ra, từ trước đến giờ, trong mắt Danh Tỉnh Nam, tình cảm của mình chỉ là một trò đùa không hơn không kém.

Tôn Thái Anh, tỉnh lại đi, Danh Tỉnh Nam thẳng, siêu cấp thẳng, cho dù mày có móc quả tim đưa đến trước mặt nàng, nàng cũng sẽ không bao giờ cong vì mày.

Hổ con hít sâu một hơi, nước mắt không ngăn được mà tràn qua khoé mắt.

" Vui vậy à " Tôn Thái Anh học theo nàng trào phúng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro