● Tên Truyện: Ai Đã Đi Qua Những Mùa Hoa Nở?● Tác Giả: Nhật Lãng● Độ Dài Chương: 97 chương và 3 ngoại truyện---"Ngô Cẩn Ngôn yêu Tần Lam, đó là chuyện mà cả thế giới này đều biết!"---⚠️ Đây chỉ là một câu chuyện khuyết phần giới thiệu. Một vài chương đầu có sử dụng ngôn từ không chuẩn mực!⚠️ Hình tượng nhân vật gây tranh cãi---Ngày đăng: 27.10.2018⚠️ KHÔNG ĐỒNG Ý CHUYỂN VER…
chào các đồng chí~~ đây là truyện đầu tiên mà mình viết, có thể có cả truyện sưu tầm nữa nhưng mình sẽ bảo đảm yếu tố kinh dị trong mỗi chap hen~~ mong các độc giả sẽ ủng hộ tui hết mình:3…
Ngày đó anh gặp em, một người gây ấn tượng rất lớn với anh.Em là một người rất ấm áp, đáng yêu, con nít và làm trái tim anh một lần nữa rung động.Có thể em không biết, anh và em gặp nhau như ý trời định vậy.Em và anh đã trải qua rất nhiều gian khổ, nguy hiểm và cả cái chết.Và cảm ơn em đã cho anh một cảm giác ấm áp, an toàn khi ở cạnh em được nói yêu em hằng ngày.Có thể anh đã làm cho em khóc rất nhiều nhưng em có biết gì không?Anh yêu em rất nhiều, yêu em hơn cả bản thân của mình.Anh sẽ bảo vệ em, chăm sóc em, hi sinh bản thân để có thể cho em hạnh phúc nhất thế gian này.Em cho dù ra sao như thế nào thì anh sẽ bên em cùng nhau bước tay qua gian khổ.Em sẽ là người mà anh đã chọn sẽ đi hết con đường hạnh phúc đó.…
Nàng ở thời hiện đại là một cô gái không sợ trời , không sợ đất ...Là bang chủ , đại tỷ của một bang hội , cùng anh trai đi phá khắp nơi , không ai là không biết danh ...Vậy mà chỉ vì tính tò mò, nàng lại quyết tâm muốn đi trộm mảnh ngọc cổ ở hầm địa ....Bất ngờ khi vừa chạm tay vào , nàng rơi vào vòng soáy thời gian ...đưa về cổ đại ...Nhưng tại sao chỉ có hồn nàng vậy ....nàng cư nhiên lại nhập vào cơ thể của một nữ nhân khác thời cổ đại ..đã vậy còn là một hoàng phi trong hậu cung bị thất sủng nữa chứ ...Nàng oán thán ông trời cũng chẳng kịp, tự tạo ra thú vui nơi đây ...Ai ngờ , nàng lại đi trúng sét ái tình của tên hoàng thượng chết tiệt nữa chứ !Hắn là một tảng băng ngàn năm không chảy , vậy mà khi gặp nàng lại động tâm nữa chứ , nữ nhân chết tiệt !…
Tựa gốc: Nhĩ thị nam đích, ngã dã áiTác giả: AngeliaThể loại: Đam mỹ, vườn trường, ấm áp, nhẹ nhàng, đại thiếu gia công x đơn thuần thụTình trạng: Hoàn (109 chương + 6 ngoại truyện)Edit: A Bích ( https://anhhoachibich.wordpress.com) + Ốc (NT https://snail2618.wordpress.com)Văn án:Mạch Đinh: "Cậu vừa đẹp trai lại có tiền, dù sao cũng rất nhiều người thích cậu, cậu vì sao lại muốn ở bên tôi?"An Tử Yến: "Cậu rất bình thường, dù sao cũng không ai thích, tại sao tôi lại không thể ở bên cậu."…
Thể loại: nhất thụ nhất công, xã hội đen bá đạo mỹ công vs ôn nhu công tử mỹ thụ, H văn, ấm áp, ngọt ngào, chút ngược, đô thị tình duyên, thế gia, hắc bang.Văn Án:Rõ ràng đã bị cha cảnh báo qua nên tránh xa người nọ, nhưng cũng không cách nào kháng cự người nọ bá đạo tới gần. Người nọ là con riêng của đại ca hắc đạo, nhiều năm sống một mình bên ngoài, còn trẻ lại thành thục, mười mấy tuổi đầu đã là nhà đầu tư tài chính lớn. Người nọ tặng cậu đồng hồ, đưa cậu đàn Piano, ôm cậu lọt thỏm vào lòng nâng niu đôi tay dịu dàng cắt móng, đối với người khác lại chỉ nhận về một dáng vẻ khinh thường. Mười mấy tuổi đầu cuộc sống đã bị người nọ mạnh mẽ xâm lấn, không thể chống cự mà sa vào. Nhưng khi người nọ chiếm được cả thảy trái tim cậu, tâm trí lẫn tình yêu của cậu một cách triệt để sau lại hung hăng đẩy cậu ra. Trải qua bi kịch khôi hài đến khó tin khiến cậu trở nên lì lợm, nước lửa bất xâm. Cậu đã chân chính đánh mất năng lực yêu...Note: đây không phải là truyện của mình, mình chỉ là người đăng…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…