Sau cơn mưa trời lại sáng
Lúc trở về đến phòng 1908 thì đêm đã khuya, Mina tắm rửa một chút rồi nằm trên giường ngẩn người. Tuy Jeon đáng ghét hơi xấu tính, nhưng lời anh nói vẫn có lý, đã mở cửa làm kinh doanh thì khó tránh khỏi chuyện gặp phải những chuyện không như ý.
Cô nhớ tới lúc cửa hàng vừa khai trương, toàn bộ cửa hàng chỉ có một mình cô, từ đặt hàng, lập kế hoạch cho đến việc làm nail cho khách, tất cả đều do mình cô làm hết, lúc đó cô cũng vừa tốt nghiệp trường dạy làm nail, làm sao làm tốt bằng bây giờ chứ, thỉnh thoảng còn có thể mắc phải sai lầm. Với lượng khách lúc đó, cô có cảm giác như chỉ cần mấy tháng nữa thôi mình sẽ chết đói mất.
Cô cũng đã vượt qua được khoảng thời gian khó khăn nhất thì bây giờ có gì mà không cố gắng được chứ?
Nhắm mắt lại, đột nhiên cảm giác được trong lòng thấy thoải mái hơn không ít. Cố gắng lên, sau khi tỉnh dậy lại làm một hảo hán!
Có thể là bởi vì uống một chút rượu, nên Mina nhanh chóng ngủ say, sáng sớm hôm sau đến cửa hàng, cô làm một thông báo tuyển dụng, dán ở ngoài cửa thủy tinh. Buổi sáng lại liên hệ ông chủ một lần nữa, thuyết phục ông không tăng tiền thuê, nhưng khuyên can mãi mà cuối cùng chỉ thuyết phục được ông ta ký hợp đồng hai năm với cô, nếu một năm sau tiền thuê lại tăng, thì thật sự có khả năng cô sẽ phá sản mất thôi.
Thời gian rảnh rỗi, cô đưa thêm một số mẫu hoa phức tạp cho học viên trong tiệm làm, hi vọng cô bé này có thể tiến bộ nhanh hơn để gánh vác công việc, như vậy trước khi thợ làm móng mới đến, cô cũng có thể bớt bận rộn đi một chút.
Mina nhận được tin nhắn của Kami, hỏi cô có phải cửa hàng gặp khó khăn gì hay không. Mina cười cười, trả lời:
Mina: Có gặp phải chút khó khăn, nhưng mà em cũng không giúp đỡ được gì đâu.
Kami: Tại sao em lại không giúp được gì! Em có thể gọi tất cả đồng nghiệp nữ của em đi đến của hàng của chị làm nail a!
Mina: Ngàn vạn lần đừng làm như thế, cám ơn em rất nhiều, nhưng mà bây giờ chị cũng đã bận đến mức sắp không chịu nổi rồi...
Kami: ...
Mina: Chờ chị tìm được người mới thì em lại giới thiệu mấy cô ấy tới nhé.
Kami: Được!
Mina: công việc của em như thế nào?
Kami: cảm giác cũng không tệ lắm, môi trường ở đây rất tốt, hơn nữa quản lý của chúng em rất đẹp trai!
Mina: ...
Mina: chắc là em có nhiều nữ đồng nghiệp ở bách hóa Tinkwang lắm, nhìn có vẻ cũng phù hợp, dũng cảm theo đuổi đi, em cũng trưởng thành rồi còn gì.
Kami: tại sao chị lại giống mẹ em thế, chị nên giải quyết vấn đề cá nhân của mình trước đi nhé! Đồng nghiệp nam lần trước em nói với chị thật sự không thể cân nhắc một chút à?
Mina: thật sự không được, chị mệt quá, tắm rửa ngủ trước nhé.
Kami: này...có phải chị có người trong lòng rồi hay không?
Mina nhìn câu hỏi này liền sửng sốt một chút, có người trong lòng rồi ư? Cô có thể yêu thích ai được đây?
Mina: chị cảm thấy chị ưu tú như vậy, ngoài trừ bản thân mình thì còn ai có thể xứng đôi với chị đây?
Kami: ...
Mina tắt cửa sổ nhắn tin, thật sự ôm áo ngủ đi tắm rửa. Trước khi ngủ, cô theo thói quen chơi điện thoại một lát. Hai ngày này nhóm bạn thân lại vô cùng yên tĩnh, cô nghĩ có thể mọi người đều đang bận, dù sao trong khoảng thời gian này tất cả mọi người đều đang độ kiếp cơ mà. Mở ghi chép của các cuộc nói chuyện, cô thoát ra khỏi nhóm bạn thân, chợt nhìn thấy nick Twitter bên trên mới thêm chính là của người kia.
Ảnh đại diện của Jungkook là ảnh anh đang cho mèo vàng ăn, có lẽ là do chính anh tự chụp, hơn nữa còn chụp sau khi mèo vàng bị cắt râu. Mina nhìn thấy chòm râu hai bên rõ ràng không đối xứng liền không nhịn được cười.
Mèo vàng nếu biết rõ anh dùng bức ảnh này để làm đại diện thì có thể tức giận đến mức muốn cào anh không nhỉ? Không nhìn ra Jungkook tuy hơi ác nhưng cũng rất thú vị đấy.
Cô ấn mở cửa sổ nhỏ với Jungkook, nhìn một lúc rồi cuối cùng lại tắt đi.
Cô có bình thường hay không đấy? Mina nhếch môi, chuyển di động về chế độ máy bay rồi tắt đèn ngủ.
Jungkook cũng đang định đi ngủ nhưng lại bỗng nhiên nhận được điện thoại của dì út. Lần trước sau khi anh và Minju làm quen thất bại, anh đã nói rõ chính mình không muốn quen ai nữa, dì út cũng không giới thiệu đối tượng nào với anh nữa, bây giờ lại gọi điện thoại cho anh, không biết là có chuyện gì?
- Kookie à, cháu còn chưa ngủ sao?
- Chưa ngủ ạ, dì có chuyện gì không ạ?
- À, là như thế này...
- Trước cháu đã nói với dì tạm thời không muốn làm quen ai nữa, nhưng bên này dì lại có một người bạn giới thiệu một cô bé, điều kiện thật sự rất không tệ, lần này dì đã cẩn thận hỏi trước rồi, cô bé này thật sự không có bạn trai, cháu có muốn gặp thử một lần không?
Jungkook vốn muốn từ chối, nhưng lại nghĩ tới điều gì đó, cuối cùng vẫn nói đồng ý:
- Được ạ, gặp trực tiếp thử xem sao.
- Ôi chao, như thế mới đúng chứ, thất bại ở đâu đứng lên ở đó. Lần này tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như lần trước nữa, cô bé này gia giáo rất nghiêm khắc, con người cũng rất biết điều, lại đơn giản, dì đưa hình và thông tin của cô bé này cho cháu, trước tiên cháu xem qua một chút nhé.
- Vâng.
Jungkook cúp điện thoại một lúc thì nhận được tin nhắn của dì út. Trên tấm ảnh là một cô gái nhìn có vẻ ít tuổi, hình như là vừa tốt nghiệp đại học, tóc dài màu đen, mặc một bộ váy dài màu trắng có điểm hoa xanh, trông qua thì quả thật rất trong sáng.
Kiểu con gái như thế này chắc chắn rất được đàn ông hoan nghênh, Jungkook nhìn qua thông tin của cô, danh sách những trường cô từng học, tất cả đều là giáo dục giành cho một thiên kim tiểu thư, coi như là có học vấn tốt.
Xem lý lịch của cô gái này thì đã biết rõ ở nhà cô ấy được quản rất nghiêm.
Dì út: Xem thông tin chưa? Cô bé này thật sự không tệ, dì đã nói chuyện với cô bé nhiều lần, rất hiểu chuyện và lễ phép, nếu như cảm thấy có thể tiếp xúc thử, dì sẽ sắp xếp thời gian xem mặt giúp hai người nhé?
Jungkook: Vâng ạ.
Sau ba ngày Mina treo thông báo tuyển dụng trên mạng, bắt đầu lác đác có người tới phỏng vấn, nhưng nếu không phải là cô không vừa mắt thì cũng là người ta không vừa mắt cửa hàng bé nhỏ của cô.
Cũng may cô bé học viên có năng lực học tập tương đối cao, cũng chịu khó, sau hai ngày này làm việc cũng dần dần lên tay, đoán chừng không bao lâu nữa thì có thể một mình đảm đương công việc, Mina cũng thả lỏng hơn.
Buổi chiều lại có một thợ làm móng đến phỏng vấn, trông cũng không tệ lắm, cũng có kinh nghiệm làm móng ở cửa hàng khác. Mina nghĩ ngợi, lấy trong điện thoại ra hình một mẫu móng tay cho người đó xem:
- Loại này bạn có thể làm được không?
- Được ạ.
- Vậy được, cô làm giúp tôi một bộ, làm một tay thôi, để tôi nhìn xem.
- Oke.
Lúc người kia làm móng tay cho Mina, cô bé học viên cũng ở bên cạnh xem, tự học tập, sau khi có khách đến thì cô ấy mới đi làm việc.
Cô ấy làm xong một bàn tay, thì hết khoảng 20 phút, Mina nhìn nhìn, hiệu quả khá tốt.
- Làm rất tốt, bạn nhìn kĩ hợp đồng, nếu như không có vấn đề gì, chúng ta nhanh chóng ký hợp đồng thôi, lúc nào bạn có thể tới đi làm?
- Hôm nay có thể làm được luôn.
- Như vậy là tốt rồi, tôi sẽ chuẩn bị cho cô một bộ đồng phục làm việc.
- Cảm ơn.
Cuối cùng thì cũng tìm được nhân viên mới, trong lòng Mina như có tảng đá lớn rơi xuống, cô xé toang thông báo tuyển dụng dán ngoài cửa, thở dài một hơi.
Khó khăn của cô có phải cuối cùng cũng trôi qua rồi không.
Cô gửi cho Kami một tin nhắn, sau đó mở nhóm bạn thân yên tĩnh đã lâu.
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: các đồng chí, tớ đã mời được một nhân viên mới rồi! Tự vỗ tay cho mình!
Chaeyoung vô địch: [vỗ tay]
Nayeon nữ hiệp: [vỗ tay]
Không gầy không đổi tên: có người vỗ tay rồi nên tớ lại nói những chuyện khác, gần đây sao không thấy cậu nói chuyện về anh Jeon tầng dưới với chúng tớ nữa thế? [cười xấu xa]
Nayeon nữ hiệp: ha ha lại nói tiếp đi!
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: tớ nhắc đến anh ta các cậu cũng có ý kiến, tớ không nhắc đến anh ta các cậu cũng có ý kiến, [mỉm cười] rốt cuộc các cậu muốn tớ thế nào [mỉm cười]
Chaeyoung vôđ ịch: [cười trộm]
Không gầy không đổi tên: chờ tớ về nước, tớ cũng tới PLAN ăn, nhìn xem anh Jeon này như thế nào.
Nayeon nữ hiệp: cậu cần gì phải đi PLAN xem? anh ta ở ngay tầng dưới nhà cậu [ngoáy mũi]
Không gầy không đổi tên: đúng nhỉ! Ha ha ha [cười xấu xa]
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: ...
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: cậu muốn về nước à?
Không gầy không đổi tên: Ừ, không muốn ở chỗ này nữa orz nhưng phải thương lượng với bố mẹ tớ một chút, bọn họ đều không muốn tớ trở về [gặp lại] chắc không phải là bố mẹ ruột của tớ [mỉm cười]
Nayeon nữ hiệp: ha ha ha mẹ của tớ mỗi ngày đều giục về nhà [mỉm cười]
Chaeyoung vô địch: Mina? Hai bác có bảo cậu trở về bao giờ không?
Mina ngẩn người, ba mẹ cô không đề cập tới, nhưng hôm đó Jimin đột nhiên nhắc đến.
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: lúc trước cửa hàng làm nail đi xuống, quả thật tớ có nghĩ tới chuyện trở về, nhưng mà sau khi...
Nhưng sau khi anh Jeon tầng dưới mời cô uống rượu ăn thịt còn tâm sự với nhau thì đột nhiên cô cảm thấy tâm tâm trạng thoải mái hơn nhiều.
Chỉ là cô cũng không biết tại sao, cô lại không muốn nói chuyện này với nhóm bạn.
Nayeon nữ hiệp: sau khi làm sao?
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: sau đó tớ dựa vào nghị lực kinh người để vượt qua được.
Nayeon nữ hiệp: ...
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: có khách đến rồi, không nói chuyện được nữa.
Mina cất điện thoại, đưa khách hàng vừa đến dẫn tới chỗ ngồi bên cạnh.
Buổi tối sau khi về nhà, Mina suy nghĩ một lúc, liền gửi cho Jungkook tin nhắn đầu tiên.
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: hi anh Jeon, anh đang ở đâu đấy? Tôi mời được nhân viên làm nail mới rồi, chuẩn bị ăn một bữa lẩu để chúc mừng, lần trước anh mời tôi uống rượu ăn thịt, lần này tôi mời anh ăn lẩu, anh có rảnh không?
Continue...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro