29
Thẩm Thương vừa nói ra mục đích đến khám, Triệu lão đầu liền nhìn Thẩm Nghiễn một cái, cái nhìn này khiến Thẩm Nghiễn vô cùng xấu hổ.
Triệu lão đầu cười hắc hắc: "Tam tiểu tử quả nhiên là trưởng thành rồi, được, qua đây, để lão đầu hảo hảo bắt mạch cho ngươi."
Triệu lão đầu nhìn Thẩm Nghiễn lớn lên. Thẩm Nghiễn đi qua ngồi đối diện Triệu lão đầu, duỗi tay ra, có chút thấp thỏm nói: "Con không có cảm giác gì, chắc là sẽ không nhanh như vậy đâu?"
Triệu lão đầu vuốt râu: " Không có cảm giác thì ngươi có phúc khí."
Thẩm Nghiễn không hiểu Triệu lão đầu có ý gì, chỉ bất quá lúc này Triệu lão đầu đã đặt tay lên cổ tay hắn, cũng không nói thêm điều gì, hắn chỉ có thể dùng ánh mắt chăm chú theo dõi Triệu lão đầu.
Lúc Triệu lão đầu dùng tay ấn xuống, biểu tình có chút nghiêm túc, Thẩm Nghiễn nhìn lướt qua Thẩm Thương, không nhịn được liền hỏi: "Triệu gia gia, con không sao, đúng không?"
"Không phải là?" Thẩm Thương bên này cũng khẩn trương truy vấn.
Triệu lão đầu nhìn bọn hắn mỗi người một cái, cuối cùng ánh mắt rơi xuống trên người Diêm Túc: "Ngươi nghĩ là có hay không có?"
Diêm Túc đứng một bên, mặt không biểu tình, nhưng nhìn khoé môi nhịn không được mà cong lên của y, hiển nhiên y cũng rất để ý đến chuyện này.
Nghe Triệu lão đầu hỏi như vậy, Diêm Túc nhìn Thẩm Nghiễn một cái: "Con không chắc chắn lắm."
Triệu lão đầu nghe y nói vậy, lập tức bật cười, Thẩm Nghiễn nghe một người một quỷ đối thoại liền có chút không biết làm sao: "Triệu gia gia người mau nói đi đừng úp úp mở mở nữa, rốt cuộc con có hay không có ?"
"Là hỉ mạch, ngươi quả thực đã có thai hơn một tháng, chúc mừng, Tiểu Tam Tử ngươi sắp làm cha!"
Nghe Triệu lão đầu nói vậy, tâm tình Thẩm Nghiễn thật sự rất phức tạp, hơn một tháng mà thời gian hắn tới Quỷ giới cũng mới hơn một tháng, hắn liền mang bầu, tính thời gian, vậy há chẳng phải chính là đêm đầu tiên hắn vừa gặp Diêm Túc, cho dù không phải đêm đầu tiên, trước sau cũng chính là mấy lần đó.
Thẩm Thương không biết khổ tâm trong lòng tam nhi tử nhà mình, còn vui cười hớn hở hướng Triệu lão đầu nói lời cảm tạ: "Triệu lão cảm ơn."
"Aiya! Ông với tôi còn khách khí cái gì ". Triệu lão đầu phất phất tay ra hiệu Thẩm Thương không cần để ý.
"Triệu gia gia người sẽ không nhầm chứ, làm sao có thể, nhị ca con gả đi ba năm mới mang thai, con lúc này mới hơn một tháng làm sao có thể, con không tin". Thẩm Nghiễn cảm giác vẫn có chút hoài nghi, hắn không tin mình lại có thiên phú dị bẩm như thế, không phải nói ở tam giới khả năng mang thai cực thấp sao!
"Không sai, không sai đâu, mạch của ngươi tương đối rõ ràng, cho dù ta bắt thêm lần nữa kết quả cũng vẫn là như vậy". Triệu lão đầu lắc đầu, một tia hi vọng cũng không cho Thẩm Nghiễn.
"Hiện tại đã có thai, không thể tùy tiện giống như trước nữa, đã biết chưa". Thẩm Thương tự biết bản tính nhi tử nhà mình, nghiêm túc dặn dò một câu, sau đó quay người nói với Triệu lão đầu : "Không còn sớm, chúng tôi cũng không làm phiền nữa".
"Không phiền, không phiền, hiếm khi các ngươi tới chơi chỗ này mới náo nhiệt một chút, đúng rồi, ở lại uống chén canh bổ đã rồi hẵng đi ."
"Không được, chúng tôi trở về còn chút việc, Triệu lão mấy ngày nữa tôi sẽ lại tới thăm ông."
"Không vội, Tiểu Tam tử hiếm khi trở về, các ngươi hảo hảo đoàn tụ ".
Rời khỏi nhà Triệu lão đầu, Thẩm Nghiễn vẫn còn hoảng hốt, hắn sắp làm cha nhanh như vậy, quả thực có chút không chân thực.
Diêm Túc đi theo phía sau, ánh mắt đảo qua phần bụng bằng phẳng của hắn, tâm tình bất quá cũng có chút phức tạp.
Trưới mắt xem ra, nhiệm vụ chỉ có thể tốc chiến tốc thắng, mau chóng đưa Thẩm Nghiễn trở lại Quỷ giới an thai.
Về đến nhà, Thẩm Nghiễn liền về phòng hảo hảo an tĩnh, lúc đóng cửa lại nhìn thấy Diêm Túc, Thẩm Nghiễn do dự một hồi liền nói: "Cái đó, tạm thời ngươi đừng vào vội, ta muốn yên tĩnh một lát ". Mặc dù loại chuyện này không thể hoàn toàn trách một mình Diêm Túc, nhưng bây giờ nhìn thấy lão quỷ này, tóm lại sẽ khiến hắn có chút khó chịu.
"Liên lạc một chút với Bạch Uy trước đã ". Diêm Túc nhìn hắn một hồi, mới nói.
Thẩm Nghiễn lúc này mới nhớ ra, Diêm Túc còn có việc .
Đem tâm tình xoắn xuýt của bản thân để qua một bên, Thẩm Nghiễn lấy điện thoại ra gọi cho Bạch Uy, hai người thống nhất xong địa điểm gặp mặt, sau đó ngẩng đầu nhìn Diêm Túc: "Được rồi, bọn họ nói sẽ chờ ngươi ở ngay chỗ hôm qua chúng ta tách ra, ngươi có thể tự đi tìm được không?"
"Ân, ngươi hảo hảo ở nhà nghỉ ngơi, ta sẽ mau chóng trở về."
"Không cần lo lắng, ngươi cẩn thận một chút."
"Ân". Diêm Túc đưa tay xoa đầu Thẩm Nghiễn, ngay trước mặt hắn biến mất không thấy dấu vết.
Thẩm Nghiễn thở dài đóng cửa lại, thả mình xuống giường trùm kín chăn, hắn thế quái nào lại sắp làm cha vậy, quá không chân thật!
Ngủ một mạch đến chiều, Thẩm Nghiễn vốn định hôm nay ra ngoài mua đồ nhưng lúc chuẩn bị đi lại bị Thẩm Thương gọi lại, vẫn còn chút choáng váng: "Baba mấy giờ rồi?"
"4 giờ, ngủ tiếp một giấc, ban đêm ngươi còn có thể ngủ được nữa không?". Thẩm Thương im lặng đem chén nước nhét vào trong tay hắn: "Uống nước, ngươi bây giờ không phải một người, cho nên tự ngươi phải hảo hảo chú ý một chút ".
"Baba người có thể đừng nhắc tới chuyện này với con được không?". Thẩm Nghiễn uống một ngụm nước, ngẩng đầu có chút u oán nhìn Thẩm Thương, hiện tại Diêm Túc không ở đây, Thẩm Nghiễn rất muốn nói một chút cảm nhận của mình với Thẩm Thương, mặc dù nói ra cũng không thay đổi được hiện trạng, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với một mình kìm nén :
"Baba, con kỳ thật vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, đứa bé này quá đột ngột, ta vẫn cho rằng chuyện có hài tử ít nhất phải qua mấy năm, không phải nói người tam giới bọn họ đều khó mang thai sao, làm sao con lại, con không thể hiểu được!"
Thẩm Thương đối với chuyện Thẩm Nghiễn mang thai cũng rất bất ngờ, vô cùng bất ngờ, dù sao Thẩm Nghiễn cũng có chút khác biệt so với hai vị ca ca của hắn, Thẩm Nghiễn bây giờ mới 18 tuổi, nếu không phải Thẩm gia như vậy, hắn vẫn là hài tử còn đi học.
Thẩm Thương vuốt vuốt mái tóc rối loạn vừa ngủ dậy của Thẩm Nghiễn : "Có một số việc nhập gia tùy tục, đừng tạo cho bản thân áp lực quá lớn, đứa bé này đến, chính là hữu duyên, cũng đã định trước, con an tâm tiếp nhận thuận theo tự nhiên đi."
"Con chỉ muốn tâm sự với người một chút, cũng không phải con thật sự không tiếp nhận được, bất quá chờ trở về, chuyện này không chừng sẽ còn làm náo động mọi người, hơn nữa baba, con còn chuyện chưa nói với người, con định mở tiệm cơm ở Quỷ giới, kiếm ít tiền, cải thiện cuộc sống một chút, baba người không biết đâu, quỷ giới rất nghèo, nếu người không cho con túi hạt giống kia, có lẽ con phải ăn khoai tây đến hết đời ".
"Vậy cũng không thấy ngươi gầy". Thẩm Thương nghe Thẩm Nghiễn nói về cuộc sống ở bên đó, liền biết hắn đã tốt hơn phân nửa, đứa con trai này của ông vốn lạc quan, gặp chuyện gì không vui chỉ cần qua một đêm liền quên sạch.
"Baba, cho nên lần này trở về, con muốn mang theo vài thứ, hơn nữa sau này e rằng sẽ thường xuyên báo mộng làm phiền người gửi cho con vài thứ ".
"Cho nên câu nói này mới là trọng điểm?"
Thẩm Nghiễn cười hắc hắc: "Baba người là tuyệt nhất !"
" Bớt bớt lại một chút, mấy chuyện nũng nịu kiểu này, tiểu đệ ngươi cũng không làm, mau đứng lên, ăn cơm!"
2022/02/03
Mùng 3 vui vẻ nha. Chúc mọi người năm mới vui vẻ nha.
..
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro