Chương 09
Thẩm Nghiễn bị áp chế tới nửa đêm, cuối cùng thực sự không chống đỡ được nữa mê man ngất xỉu.
Buổi sáng, trừ bỏ một số nơi đau nhức, sưng phù bên ngoài do sử dụng quá phận, cũng không biết có phải là thiên phú dị bẩm hay không nhưng đã không còn chỗ nào khó chịu, hơn nữa thân thể cũng vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái, hắn cũng không muốn đoán có phải là Diêm Túc sau khi xong việc liền tắm rửa cho hắn, cảm giác quá trình tắm rửa bản thân liền thẹn phát hoảng.
Đem y phục mặc xong, Thẩm Nghiễn không cần đi xem cũng biết nhất định Diêm Túc ở ngay trong nội viện rèn luyện thân thể, giống như một lão già.
Người cũng chết rồi, còn rèn luyện nữa sao!
Nghĩ như vậy, Thẩm Nghiễn bỗng nhúc nhích, cảm thấy hai bên ngực đêm qua đều bị yêu thương quá phận, bởi vì vừa mới làm một động tác nhỏ, ma sát trên quần áo, lập tức ngứa ngáy khiến tâm hắn cũng run theo một chút.
Trong lòng nhịn không được xổ một câu thô tục, đưa tay cách quần áo sờ lên ngực của mình, đoán chừng là trầy da, nếu không hẳn là sẽ không nhạy cảm như vậy.
Tối nay hắn phải nói gì đó khiến cho lão quỷ này không thể tiếp tục giày vò hắn nữa, hắn muốn quy ước ba điều với y, nhất định phải được!
Mở cửa, thấy Diêm Túc đang đánh quyền, Thẩm Nghiễn giả bộ như không nhìn thấy cúi đầu đi về phía trước, nghĩ tới gian phòng trước kia của hắn, muốn đi xem hạt giống trồng hôm qua thế nào rồi.
Bất quá thời gian ngắn như thế đoán chừng thứ gì cũng không phát triển được nhanh như vậy, thế nhưng hắn vẫn muốn đi xem, tưới thêm chút nước cũng là tốt.
Diêm Túc lúc này cũng dừng lại động tác, tuy không lên tiếng gọi, nhưng lại cất bước đi theo.
Thẩm Nghiễn đẩy cửa ra, liền thấy một phiến lá xanh mơn mởn trong chậu cây lớn trên bệ cửa sổ, Thẩm Nghiễn nhanh chóng chạy tới, trái tim đập thình thịch, khóe môi kìm lòng không được liền câu lên.
Con mẹ nó cái này cũng nảy mầm quá nhanh rồi!
Mừng rỡ sờ sờ lá cây, Thẩm Nghiễn nhìn trái một chút nhìn phải một chút, thực sự có chút không dám tin, không ngờ tác dụng của linh tuyền lại lớn như vậy, quả thực chính là chất xúc tác, không, chất xúc tác cũng không nhanh như vậy.
Đưa tay vào trong chậu bới bới đào đào một hồi, đợi tới khi nhìn thấy khoai lang phía dưới, nụ cười trên mặt Thẩm Nghiễn lại càng lớn.
Ha ha, rốt cuộc không phải ăn khoai tây nữa, thật tốt quá!
Thẩm Nghiễn đắc ý đem khoai lang từ trong chậu đào ra, bởi vì không chắc mình có thể trồng được thứ gì hay không, cho nên trong chậu cũng chỉ có hai củ khoai lang, nhưng cũng đủ khiến Thẩm Nghiễn vui hơn nửa năm.
Chính lúc đang đắc ý sờ sờ khoai lang, đột nhiên nghe thấy: "Vui vẻ như vậy?"
Thẩm Nghiễn vừa định gật đầu, ý thức được điều gì, đột nhiên mở to mắt nhìn Diêm Túc bên cạnh, lão quỷ này tới lúc nào vậy.
Đang do dự có nên giấu hai củ khoai lang trong tay đi hay không, Diêm Túc liền đã nhìn thấy thứ trong tay hắn nói: "Ngươi quả nhiên có biện pháp."
Thẩm Nghiễn biểu tình cứng đờ: "Ngươi muốn nói cái gì?"
"Trọng điểm không phải là ngươi nên nói với ta điều gì?" Diêm túc lẳng lặng nhìn hắn, chờ hắn giải thích, rõ ràng ngữ khí rất nhạt, nhưng vẫn khiến bất an trong lòng Thẩm Nghiễn không khỏi tăng vọt.
Mím môi, Thẩm Nghiễn cẩn thận suy đoán ý nghĩ của Diêm Túc, hắn thực sự không biết Diêm Túc diện vô biểu tình bây giờ là thái độ gì .
Nếu như hắn đem chuyện linh tuyền nói cho y biết, Diêm Túc sẽ giống như hắn hỏi về linh tuyền, hay là biểu hiện gì cũng không có?
Mặc dù hắn cũng không biết linh tuyền đối quỷ rốt cuộc có tốt hay không, nhưng mà vẫn biết đạo lý hoài bích kỳ tội.
Bất quá lúc này khẳng định là đã bại lộ, hôm qua vừa mới gieo hạt xuống hôm nay liền đã kết quả, thực sự rất khó giải thích.
Diêm Túc nếu có thể đứng về phía hắn thì không còn gì tốt hơn, sau này muốn làm gì cũng có người yểm hộ, còn nếu không, vậy cũng chỉ có thể thuận theo ý trời.
Diêm Túc nhìn tiểu hài thần sắc trên mặt biến hoá thất thường, liền cứ như vậy an tĩnh nhìn hắn, để hắn làm tốt công tác chuẩn bị.
"Ngươi cũng đã thấy rồi, ta quả thực có biện pháp để bọn chúng phát triển trong thời gian ngắn." Thẩm Nghiễn thừa nhận đồng thời liếc lão quỷ trước mặt một cái, thấy đối phương chờ lấy hắn tiếp tục, Thẩm Nghiễn đem hai củ khoai lang trong tay bỏ lên trên bàn, ngồi xuống, vừa cầm lấy cái chén để xuống bàn, vươn tay ngay trước mặt Diêm Túc, sau đó chỉ thấy trong chén vốn dĩ trống không, trong nháy mắt lại đựng đầy nước.
Tiếp theo cũng không nói lời nào, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Diêm Túc.
Cho dù là Diêm Túc, cũng thực bị chấn động trước những gì tiểu hài bất ngờ tiết lộ.
" Đây là cái gì?" Diêm Túc nhíu mày, cho dù hắn chẳng hề làm gì, cũng có thể cảm giác được trong chén kia phát tán tinh khí dày đặc.
Sau khi thanh âm của Diêm Túc rơi xuống đồng thời cửa phòng vốn dĩ đang mở trong nháy mắt liền đóng lại, Thẩm Nghiễn giật nảy mình, lập tức đứng lên nhìn Diêm Túc: "Linh tuyền, ta chính là dùng cái này trồng ra bọn chúng."
Diêm Túc đưa tay cầm cái chén trên bàn, nhìn Thẩm Nghiễn một chút, sau đó khoát tay uống cạn.
Thẩm Nghiễn mở to hai mắt, thấy Diêm Túc đặt chén xuống không có bất kỳ khác thường gì, nghĩ nghĩ thì ra nước linh tuyền này quỷ cũng có thể uống!
Diêm lão tướng bỏ cái chén trống không trở lại trên bàn, đi đến trước mặt Thẩm Nghiễn: "Còn có ai biết năng lực này của ngươi?"
"Ở đây ngoại trừ ngươi, thì không có ai khác, ở nhà, cũng chỉ có người nhà của ta mà thôi."
Diêm Túc nhìn Thẩm Nghiễn bộ dáng không giống nói dối, lặng lẽ an tâm, bất quá tiểu hài mạo muội lộ ra loại hành vi năng lực này, lại làm cho y không thể không để ý.
"Về sau ngươi đừng ở trước mặt ngoại nhân sử dụng năng lực này."
Nghe Diêm Túc nói như vậy, trái tim Thẩm Nghiễn vốn đang treo lơ lửng, lập tức an tâm hạ xuống, đây là đứng về phía mình rồi ha.
"Ta không phải là bị ngươi nhìn thấy rồi sao, nếu ta không nói chút gì, ngươi có thể bỏ qua cho ta sao, hơn nữa ta chính là muốn đánh cược một lần, cược ngươi có đáng để ta tin tưởng hay không, nếu như ngươi là cái loại người đó, ta cũng đành chấp nhận số mệnh, nhưng trên thực tế, ngươi cũng không tệ lắm." Thẩm Nghiễn nhìn Diêm Túc, trong mắt sáng long lanh, khóe môi kéo ra thật lớn, không chút ngần ngại cho Diêm Túc một nụ cười xán lạn lại có mấy phần giảo hoạt mị hoặc.
Tim Diêm Túc khẽ run lên vì câu nói của Thẩm Nghiễn, đôi mắt vốn đã sâu lại càng tĩnh mịch.
"Loại nước này bên trong tràn đầy tinh khí, ngươi có biết đối với quỷ mà nói, tinh khí chính là thuốc bổ, cho nên về sau không nên tùy tiện sử dụng năng lực này của ngươi, cho dù ngươi muốn dùng nó cải thiện bữa ăn, cũng phải làm ở chỗ ta có thể thấy, thời điểm ta và ngươi cùng một chỗ, ngươi mới có thể sử dụng, rõ chưa?"
Thẩm Nghiễn không ngờ tới, trong linh tuyền lại có tinh khí, hắn ngoại trừ cảm thấy linh tuyền mỗi lần xuất hiện đều khiến hắn rất dễ chịu, lại không biết hoá ra là có liên quan đến tinh khí .
Bất quá Diêm Túc không nói, hắn cũng biết thứ này không thể mạo muội sử dụng.
Gật gật đầu: "Ta biết rồi, thế nhưng là cái này làm sao bây giờ?"
Hắn vốn định hôm nay sẽ giải quyết hai củ khoai lang này !
" Muốn ăn?" Nhìn tiểu hài một bộ dáng vẻ tội nghiệp, Diêm Túc nhướng mày.
"Đương nhiên." Ăn khoai tây nhiều đến mức sắp trớ luôn rồi!
"Cầm lấy, theo ta đi." Diêm Túc nói xong, từ ngăn tủ bên cạnh tùy tiện tìm một bộ y phục đưa cho Thẩm Nghiễn, ý nghĩ kia không cần nói cũng biết.
Thẩm Nghiễn tiếp nhận nhanh chóng đem hai củ khoai lang gói vào, ngoan ngoãn ôm đi theo sau lưng Diêm Túc ra khỏi phòng.
Diêm Túc dẫn hắn đi từ cửa nhỏ của quý phủ ra ngoài.
Lúc này mới phát hiện đằng sau phủ bọn họ là một ngọn núi, Thẩm Nghiễn nghĩ nghĩ chẳng lẽ Diêm Túc muốn dẫn hắn ra ngoài nướng, vậy còn không phải sẽ dẫn dụ quỷ xung quanh tới đây sao?
Nhưng vừa bước ra , Diêm Túc liền nhặt một nhánh cây dài, vẽ vòng tròn trên mặt đất, sau đó nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Thẩm Nghiễn: "Nướng cái này ở đây đi."
Thẩm Nghiễn không thể tin được nhìn Diêm Túc: "Như vậy xong rồi sao?"
" Xong, kết giới này có thể tiêu trừ hết thảy khí tức, ngươi yên tâm đi."
"Dễ như vậy, sao ngươi không làm trong phòng, ta ở trong phòng nướng không phải an toàn hơn sao?"
"Không có khí tức không có nghĩa là tiêu trừ hết thảy."
Ngôn ngoại chi ý, nói bóng nói gió ý là ăn ở trong đó rất bẩn!
Không nghĩ tới quỷ này còn có bệnh thích sạch sẽ, Thẩm Nghiễn nhếch miệng, trong lòng oán thầm một câu, sau đó đem khoai lang trong y phục lấy ra, Diêm Túc bên này đã giúp hắn nhóm lửa.
Thẩm Nghiễn đem khoai lang ném vào, Diêm Túc đứng bên cạnh dựa vào cây nhìn hắn, Thẩm Nghiễn bị hắn nhìn chằm chằm có chút không được tự nhiên, dùng chạc cây gạt lửa, khó chịu nói: "Vết thương của ngươi lành chưa?"
" Vẫn chưa, ban đêm còn phải tiếp tục."
Tiếp tục cái gì, không cần phải nói, Thẩm Nghiễn cũng biết, gương mặt đỏ bừng: "Ngươi không phải đã nói linh tuyền kia đối quỷ là đại bổ sao, vậy ta để ngươi uống nhiều một chút được không?"
"Ta càng thích nước chảy ra trên người ngươi hơn." Ai ngờ Diêm Túc đột nhiên khẽ nói nói một câu như vậy vào sát bên tai hắn.
Thẩm Nghiễn vốn chỉ là nóng mặt, trong nháy mắt liền đỏ đến bốc khói, trừng mắt hạnh nhìn Diêm Túc gần trong gang tấc: "Ngươi nhìn qua là người đứng đắn, kì thực chính là đồ lưu manh!"
Diêm Túc nhìn tiểu hài tử xù lông, đưa tay vuốt vuốt mái tóc ngắn của Thẩm Nghiễn, xúc cảm ban đầu rất tốt quả nhiên giống như hắn nghĩ .
"Ngươi nuôi tóc dài đi." Không hề tiếp lời Thẩm Nghiễn, ngược lại là nói một câu như vậy.
Thẩm Nghiễn đưa tay đem quỷ trảo của y gỡ xuống: "Nuôi dài quá rất phiền, ngươi giúp ta chải gọn sao? ."
" Được, ta giúp ngươi."
Đối phương tiếp nhận quá nhanh, Thẩm Nghiễn thực sự không biết trả lời y thế nào, dứt khoát im lặng, nhưng mặt vẫn còn hồng hồng.
Diêm Túc không chớp mắt mà nhìn hắn, chỉ cảm thấy tiểu hài tử như vậy cực kỳ xinh đẹp.
Thẩm Nghiễn lại bị hắn nhìn chằm chằm, không được tự nhiên: "Ngươi có thể đừng nhìn ta không?"
" Ngươi xinh đẹp."
Thẩm Nghiễn thật sự là có chút chịu không nổi: "Ngươi có thể đừng nói chuyện không."
"Sao vậy?"
Thẩm Nghiễn tròn mắt nhìn y, sao vậy, hắn có thể nói là y trêu ghẹo quá giỏi sao, trêu hắn đến nỗi tim hoảng luôn rồi.
" Ngươi đừng nói chuyện là được rồi." Thẩm Nghiễn có chút tâm có chút loạn, nghĩ nghĩ lão quỷ này sinh ở thời cổ đại, lại làm tướng quân, sau này thành quỷ, tên này nếu là sinh ở thời hiện đại, có dáng dấp đẹp mắt như vậy, lại biết trêu ghẹo người ta, không biết còn hấp dẫn được bao nhiêu người nữa!
Nghĩ đến cái nếu như kia, không biết làm sao trong lòng Thẩm Nghiễn có chút không tự nhiên.
Diêm Túc thấy tiểu hài đột nhiên nhíu mày, cho là mình thật sự nói sai, nhịn không được có chút khó chịu, y không thích Thẩm Nghiễn lộ ra vẻ mặt như thế, y thích tiểu hài tử mỗi ngày đều có thể thật vui vẻ.
Chờ Thẩm Nghiễn lấy lại tinh thần, nhìn sang bên cạnh, Diêm Túc vốn dĩ ngồi cạnh hắn lại không biết đã đi đâu, Thẩm Nghiễn trong lòng cả kinh, cho là đối phương không chào liền đi, không kịp nhìn khoai lang nướng trong lửa, đứng dậy tìm kiếm thân ảnh của đối phương.
2021/06/15
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro