l

ở một góc nhỏ đâu đó giữa thành phố, có hai người thầm lặng thương nhau.

mingyu không biết anh thương em từ bao giờ. tình cảm vốn là vậy. chẳng ai có thể đoán trước được. tim bỗng dưng đập nhanh lạ thường, tâm trí cũng hướng về người đó nhiều hơn, thế là yêu. mingyu cũng vậy. anh không thể kiểm soát trái tim mình mỗi lần đứng đối diện em, tần suất nghĩ về em cũng tăng lên chóng mặt. và mingyu nói với em rằng hình như mingyu lỡ thương em mất rồi.

hansol thì khác mingyu. hansol biết rõ em thương mingyu bắt đầu từ khi nào. em chắc chắn em đã thương mingyu ngay từ cái chạm mặt đầu tiên giữa quảng trường. dù chỉ là một cái nhìn thoáng qua thôi nhưng vẫn khiến tim em đập lỗi nhịp. em và mingyu thương nhau, có lẽ còn nhờ duyên số. nếu em không tình cờ gặp lại mingyu ở trạm chờ xe bus có lẽ niềm thương của em mãi mãi chỉ là từ một phía.

không hề phô trương, không hề khoe mẽ, hai người họ cứ bình lặng bên cạnh nhau. những cái nắm tay ấm áp giấu trong túi áo khoác, những cái hôn môi lén lút trước cửa nhà hansol. thêm cả rất nhiều cái ôm chặt cứng không có lí do. tất cả đều tuyệt vời như mẻ bánh nóng hổi mới ra lò của mingyu.

yêu nhau chỉ đơn giản là khiến đối phương được thoải mái và dễ chịu nhất có thể. đây là khái niệm yêu đương của mingyu và hansol. bình yên và mộc mạc, nhưng lại thương nhau đến tê tái lòng.

__---__

-kem-

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #minsol