VII. Ích kỷ (3P)



untitled fiction, this part is named by editor
quote designed by mahblues


*


"Tới phòng làm việc của tôi đi, tiện thể mang theo một hộp bảo hộ."


Lúc nhận được tin nhắn của Kang Seungyoon, Song Minho nhướng mày dữ dội. Nói thật ra leader nhà hắn ngoài lúc làm việc không phải quá ngượng ngùng, nhưng trừ phi trên giường, nói mấy thứ linh tinh này với cậu ấy nhất định sẽ bị mắng là hạ lưu, còn chịu chút khiển trách lẫn hờn dỗi.


Một câu ra lệnh trắng trợn như vậy hiếm thấy đến kỳ cục. Song Minho đắn đo, không hiểu tâm tư Kang Seungyoon, cho dù sau những lúc ân ái, người dựa vào trong ngực vốn thuộc về mình, nhưng hồ ly nhỏ này quá mức giảo hoạt, rõ ràng âm giọng kêu Minho mau một chút ngọt muốn tích ra mật, lúc hôn môi xong ánh mắt cậu ấy lúc hắn vô tình lướt phải lại thanh tỉnh đến đáng sợ


Thực sự sâu trong vỏ bọc của kẹo ngọt. Là vực sâu vô tận.


Mặc kệ, gạo nếp đã đưa đến bên miệng có lý nào lại không ăn. Vũ trang hạng nặng xong, Song Minho lấy áo mưa trong tủ cất vào túi quần, dụi tắt điếu thuốc vừa châm không lâu, đeo khẩu trang lên bước ra ngoài.


Đang quỳ gối trên sàn nhà, tựa mình vào đùi người kia ra sức phun ra nuốt vào, Kang Seungyoon nghe được thấy tiếng cửa mở theo bản năng nhìn qua, bắt gặp ánh mắt khiếp sợ của Song Minho. Trong lúc nhất thời, hai người đều cứng đờ, d—ng vật bị liếm đến ướt đẫm sáng loáng ánh nước vẫn có một nửa được hàm trong miệng cậu.


".... Seunghoon hyung? Seungyoonie?" Song Minho đè xuống trăm mối cảm xúc ngổn ngang trong lòng, mặt giật giật lên tiếng.


Lee Seunghoon vớt Kang Seungyoon dưới mặt đất lên, ôm vào trong ngực mình, nhìn thấy bé con không ngừng trưng ra biểu cảm ngây ngốc, hơi cười cười, lại cúi đầu hôn hôn rồi mới giương mắt nhìn Song Minho vẫn đứng đờ bên cửa, âm giọng nhiễm một tia tình dục có chút khàn khàn: "Xem ra Song Minho nhà chúng ta rất nghe lời Seungyoonie nha."


Song Minho đến lúc này mới phản ứng được, bước ba bước đã đến trước giường sô pha, tức giận nâng mày chất vấn: "Tin nhắn kia là hyung gửi?!" Nói xong lấy áo mưa ra ném trên bàn.


"Tin... tin gì cơ?" Kang Seungyoon bất giác khẩn thiết níu lấy tay áo Lee Seunghoon, xem ra sợ hãi cực kỳ.


Nâng khuôn mặt nhỏ gần đây có chút gầy lên, Lee Seunghoon dẫn dắt từng bước một: "Seungyoon nhà mình, quan hệ của em với Minho là yêu đương sao?"


Song Minho trông thấy Kang Seungyoon ngay cả nhìn hắn một cái cũng không có, nhẹ giọng xuống: "Không... Không phải." Trong nháy mắt đó, máu toàn thân hắn đều lạnh xuống.


Trước giờ Kang Seungyoon chưa từng hoảng loạn sợ hãi như lúc này, khẩu khí đột ngột cũng chùng xuống, lại như từ lâu đã nhìn ra chuyện này trước sau đều phải tới.


Đều do ý chí chính mình không kiên định, tựa như bản năng của người sắp chết, thuận theo tự nhiên rơi vào dịu dàng của Lee Seunghoon, lúc bên nhau chính mình hoàn toàn không có cách tự kềm chế.


Cho nên lúc ý thức được Song Minho vốn dĩ đa tình kia, ngọt ngào trong mắt hắn không biết từ khi nào bắt đầu chảy về phía một mình mình, nội tâm Kang Seungyoon chật vật vạn phần. Cậu quá quý trọng Song Minho, cũng quá sợ tình yêu của hắn chỉ cần đảo mắt một cái liền đem cho người khác, vì vậy không dám cầu cao xa, dù đạt đến cực lạc của cao trào, cũng bức chính mình giữ lại một chút thanh tỉnh.


Cậu cũng lại xem Lee Seunghoon như một cái cảng, hyung tựa như vĩnh viễn chờ nơi đó, tâm trạng cậu vừa yên tâm vừa thoải mái, không ngừng hưởng thụ khoái cảm lẫn ấm áp, cho dù bị lương tâm chất vấn, thực tủy tri vị như mình sao có thể buông tay.


"Vậy Yoonie còn sợ cái gì?" Cách một tầng vải vóc mỏng tang, Lee Seunghoon vỗ nhẹ cánh mông Kang Seungyoon, "Không phải biết trước sắp làm, đã chuẩn bị tốt rồi sao?"


"Min, Minho..." Kang Seungyoon cắn môi dưới, đầu lưỡi như thắt lại, ánh mắt nhìn về phía Song Minho nhu nhược đáng thương.


"Mẹ nó!" Song Minho bị ánh mắt nhìn đến nhen lửa, dịu dàng của hắn lần đầu tiên tan mất, một phen đè người kia xuống thân, cắn lên đôi môi vừa phục vụ cho người khác, một tay tìm đến phía sau.


Không hề khô khốc như trong tưởng tượng, ngược lại cửa động vừa ấm áp vừa ướt át, tựa như hoan nghênh, bao lấy ngón tay hắn. "Đ—t mẹ, Kang Seungyoon cậu con mẹ nó đã tự mình khuếch trương?!"


Đây là thói quen trước mỗi lần làm với Lee Seunghoon. Không giống Song Minho luôn dịu dàng, Lee Seunghoon trên phương diện tình sự luôn tiến quân thần tốc, làm lên tuy rằng rất sướng, nhưng trước đó nếu chính mình không chuẩn bị nhiều một chút, nhất định sẽ đau.


Thân thể Kang Seungyoon thực mẫn cảm, chịu kích thích như vậy mặt liền ửng lên một tầng phấn hồng của tình dục: "Ưm ha... Tiến, vào đi..."


Chủ động như muốn lấy lòng của cậu bị Song Minho lý giải thành hứng tình bất phân đối tượng, hắn nhanh chóng xé áo mưa, kéo khoá quần mang lên, vuốt vuốt d—ng vật đã dâng trào từ sớm hai cái liền kéo quần lót đã thấm ướt của Kang Seungyoon ra, đâm thọc qua loa bên cửa động một chút liền cắm vào cả cây.


Cho dù tức đến nổ não, động tác của Song Minho vẫn nhẹ nhàng thành quen, Kang Seungyoon được bao trùm trong ấm áp của khoái cảm, hai chân tự giác vòng lấy eo người bên trên, ngón chân còn vuốt ve đầy gợi dục trên lưng người ta.


Bắt lấy mũi chân không an phận đang cố tình đốt lửa, tách mở cẳng chân mảnh khảnh, nhấn đầu gối Kang Seungyoon đến trước ngực, Song Minho đè chặt gáy người nọ, cúi xuống lôi kéo đầu lưỡi Seungyoon, cánh môi nảy sinh hung hăng ác ý hôn cậu. "Kỹ thuật diễn của Kang leader đúng thật rất tốt, tôi đây còn cho rằng cậu là bạn nhỏ ngây thơ gì đó, không nghĩ tới chỉ cần là đàn ông cậu liền nứ—g được."


Không nghĩ tới loại lời nói này có thể nghe được từ miệng Song Minho, Kang Seungyoon khó tin mở lớn hai mắt, nhìn qua càng thêm vô tội đáng thương. "Không thể nào Song, Minho ưm... tôi, tôi thích cậu..."


Những lời này ngược lại hoàn toàn chọc giận Song Minho, hắn lui ra khỏi cơ thể Kang Seungyoon, hung hăng nắm cằm Kang Seungyoon, tơ máu đỏ tươi trong mắt nhiều không đếm được: "Thích? Một câu thích cậu buông đơn giản vậy sao Kang Seungyoon?"


Nhìn thấy khoé mắt đầu mũi Kang Seungyoon đều đỏ lên, Lee Seunghoon tựa vào bên cạnh bàn đẩy Song Minho ra, lần nữa kéo Kang Seungyoon vào trong ngực, dịu dàng hôn lên nước mắt của cậu: "Seungyoonie, cậu ta đối xử với em như vậy, đối xử với câu thích lần đầu tiên em nói ra như vậy, em vẫn muốn duy trì quan hệ với cậu ta sao?"


"Seunghoon hyung, tôi gọi anh một tiếng hyung, anh biết rõ tôi thích cậu ấy, vì cái gì phải ra loại chuyện này!" Nói xong, một đấm suýt nữa dán lên mặt Lee Seunghoon, lại bị Kang Seungyoon mặt đầy nước mắt liều mạng ngăn lại. "Minho, hyung rất tốt với tôi, cậu không được..."


Giận đến mức tức cười, Song Minho nhìn đôi tay gầy gò ghì tay mình lại, tiếp tục nói không hề nể mặt. "Nên tôi đối với cậu không tốt phải không? Cũng đúng, dáng vẻ này xem ra một thằng đàn ông không thoả mãn nổi cậu, tôi nhìn thử xem hai người có thể chơi cái tư thế mới mẻ nào, để tôi cũng học tập thử xem!"


Kang Seungyoon còn không kịp phản ứng, Lee Seunghoon vốn luôn hiểu chuyện liền xoay người lại, q—i đầu kê trước cửa động mềm mại ửng hồng nghiền nghiền hai cái, liền ôm eo nhỏ, chậm rãi đâm vào. Cho dù dưới loại tình huống như vậy, dục vọng rốt cuộc cũng vây lấy lý trí Kang Seungyoon, cậu thuận theo người kia, hạ eo nâng mông, miệng cũng theo động tác hai người, tuôn ra rên rỉ động tình.


Lời Song Minho nói trên tầng ý nghĩa nào đó không hề sai, phong cách làm tình của Lee Seunghoon bất đồng với dịu dàng săn sóc của hắn, nhiều lúc thẳng thắng đến thô lỗ, mà cái dạng phóng đãng đầy tính nguyên thuỷ này càng mang đến khoái cảm ngập tràn như thác lũ. Kang Seungyoon đối với thế giới này quá bao dung, cậu muốn tìm một cửa thoát hiểm, chính phần kích thích mãnh liệt lẫn khoái cảm đây là cửa thoát hiểm người kia tạo ra vì cậu.


Lee Seunghoon thông hiểu làm thế nào bé con kia sẽ thoải mái, gã thi thoảng vuốt ve đầu ngực đứng thẳng, đôi lúc dùng lực đạo vừa phải đánh lên cánh mông, động tác dưới thân dù một khắc cũng chưa dừng. Song Minho thích Kang Seungyoon, gã đương nhiên biết, gã càng biết sợ hãi lẫn không tự tin của Kang Seungyoon, gã ích kỷ muốn giữ bé con này lại, dù phải dùng đến thủ đoạn đê tiện để giành lại quyền lợi của chính mình cũng không tiếc.


Kang Seungyoon không dám tìm đến Song Minho đòi hỏi cái gì, Lee Seunghoon sẽ cho cậu gấp bội.


Lỗ nhỏ trên đỉnh đầu bị móng tay trêu cợt, khoái cảm tra tấn cậu đến muốn khóc, Kang Seungyoon sớm đã quên Minho của cậu còn đứng một bên nhìn mình, động tác cậu tựa như đã quen thuộc làm qua chuyện này vô số lần, quay đầu dùng ánh mắt xuyên thấu người khác nhìn hyung nhà cậu, mở miệng yêu cầu vừa ngọt vừa mê người: "Oppa, Seunghoon oppa, làm Yoonie cao trào đi."


Bị tiếng oppa vừa ngọt vừa dính này kích thích, nghĩ đến hắn tiếc nuối không để người kia dùng cái miệng này khẩu giao giúp mình, kết quả đối phương làm với người khác vừa thuần thục vừa tích cực, ghen ghét trong tâm làm Song Minho tóm lấy mặt Kang Seungyoon, nhét d—ng vật chính mình thẳng đến trong yết hầu.


Không rảnh lo đến vật lớn như muốn ăn thịt người trong miệng, tuyến tiền liệt của Kang Seungyoon bị đâm mãnh liệt đến mức tầm mắt chỉ còn một màu trắng, cậu thét chói tai bắn ra, vì khoái cảm lẫn ngượng ngùng mà cả người đều ngơ ngơ ngẩn ngẩn.


Giữa lúc còn choáng váng, Kang Seungyoon mơ hồ nghe thấy thanh âm từ phía sau truyền đến:


"Minho, hai người chúng ta nói chuyện đi."


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro