3 ( end )

Mikey hài lòng với lời cầu xin của cậu, anh để ngón cái lên môi Micchi, tách môi cậu ra, ngón tay anh luồn vào miệng cậu, nước bọt chảy từ miệng xuống cằm, anh mân mê cái lưỡi nhỏ mềm mại đang liếm ngón tay anh rồi giở giọng trách móc

" Thật là, sau này có chuyện gì phải nói với tao đấy, tao có thể giúp mày, há miệng ra nào "

Lợi dụng lúc Micchi há miệng ra Mikey đã luồn lưỡi mình vào trong, hai lưỡi cứ quấn lấy nhau mãi không buông, tiếng chóp chép vang cả căn phòng, anh tách ra khỏi môi cậu, hôn xuống phía cổ, tay anh lần mò lên vùng bụng mềm mại của cậu rồi đến đầu ngực

Xoa xoa hai đầu ngực rồi kéo, cơ thể Micchi lần đầu được cảm giác kích thích như thế này liền giật lên. Phía trên cổ cậu, anh ra sức cắn mút tạo ra những vết đỏ đầy mê hoặc, Micchi rên lên từng tiếng đứt đoạn. Một tay anh xoa nắn ngực, một tay thì mò xuống dương vật đang cương cứng của cậu mà sục

Tay anh vuốt nhẹ lên dương vật cậu, từng đợt kích thích cứ như vậy mà ập tới làm cậu không chịu được mà bắn ra

" Ơ, nhanh thế cơ à, tao vẫn chưa làm gì mày cơ mà "

Anh đưa tay dính tinh dịch lên miệng liếm rồi đưa xuống hậu huyệt đang ngứa ngáy của cậu đâm vào

" Ahhh "

Bị ngón tay đâm vào hậu huyệt, Micchi cảm thấy trướng, vừa trướng vừa đau, cậu nắm chặt lấy vai anh, nước mắt úa ra

" Đau...đau quá....chủ nhân tôi đau "

Hôn lên mí mắt nhắm chặt của cậu, tay Mikey luân chuyển nhẹ

" Đợi tí nữa sẽ hết đau, thả lỏng ra nào Micchi "

" Ah....Đừng mà....ah.."

Ngón tay nhẹ nhàng ma sát với vách thịt ấm bên trong cậu, sờ thấy đến một điểm gồ, Mikey cố ý đâm vào đấy một lần nữa

" Ahh....đừng mà....không phải chỗ đó...ha....ah "

" Chỗ này à "

Anh nhấn vào điểm gồ đó, một sự kích thích mãnh liệt ập tới Micchi, cậu ưởn người lên bắn ra tinh dịch

" Ha....ha... "

Mikey nhìn cậu thở dốc vì một đợt cao trào liền cởi quần áo ra, dương vật của anh được lộ diện, đặt ngay cửa huyệt của Micchi, cậu sợ hãi mà lùi lại

" Không...không chủ nhân....không vừa......Ahhhh "

Lôi chân cậu lại, Mikey đưa dương vật của mình vào trong cậu

Tiếp súc với vật to lớn hơn làm cậu có chút đau đớn, hậu huyệt cũng vì vậy mà siết chặt lại

" Grr, Micchi...thả lỏng ra....mày siết chặt quá "

Cự vật nằm yên trong Micchi cho cậu làm quen với kích thước rồi luân chuyển

Từng tiếng bạch bạch phát ra thêm vào đó là tiếng rên đứt đoạn

Mikey đâm rút vào bên trong cậu, vách thịt non mềm này cứ nuốt lấy dương vật anh, điều này làm anh sướng đến chết mất

Anh ra vào càng lúc càng nhanh làm Micchi sướng đến lâng lâng

" Ahh...từ từ....chủ nhân....nhanh quá....ahh.. "

Cậu lại xuất thêm một lần nữa, tinh dịch của cậu bắn lên đầy lên bụng cả hai

" Ahh...tôi mệt....ha "

Lật người cậu lại, Mikey lại tiếp tục đâm rút

" Chủ nhân....ahh..dừng lại...đi mà...tôi mệt "

Chát

Anh vung tay đánh lên mông cậu một tiếng to rồi lại đâm rút

" Mông mày...đàn hồi tốt quá nhỉ.. "

" ahh...dừng...lại đi mà... "

Anh bóp lấy cằm cậu quay về sau rồi hôn rồi thủ thỉ bên tai

" Tao chưa ra mà... "

Mikey ra sức đâm rút nhiều lần, thúc vài cú anh lại vỗ vào mông cậu, bờ mông mềm mềm trắng trắng đã chuyển thành đỏ

Thúc vài cú nữa, Mikey bắn sâu vào bên trong Micchi, anh rút dương vật ra, tinh dịch theo đó mà chảy xuống

Lật cậu lại, anh rướn người hôn Micchi, môi lưỡi lại lần nữa cuốn lấy nhau rồi tách ra. Nhìn khuôn mặt phớt đỏ đang thở dốc phía dưới thân, Mikey lại có cảm giác phía dưới lại cương lên

Họ lại tiếp tục làm tình cho đến khi cậu mệt mỏi mà ngất đi, Mikey ôm cậu vào lòng rồi bế cậu về phòng mình mà say giấc

Sáng hôm sau, Micchi là người tỉnh giấc đầu tiên, nhớ đến chuyện hôm qua đã làm, cảm giác tội lỗi bỗng dân lên trong lòng cậu

Đặt một chân xuống giường định mặc lại quần áo thì chân cứ như bị liệt mà ngã xuống, tạo một tiếng động đánh thức Mikey

" Oáp...Chào buổi sáng Micchi, mày đang làm gì thế "

Cậu bỗng rưng rưng nước mắt òa khóc nức nở

" Hức....xin...xin lỗi chủ nhân...là do tôi không kiềm được bản thân....tôi xin lỗi....hức...tôi đáng bị phạt.... "

Nhìn thấy cậu ngồi dưới sàn đang tự trách bản thân rồi òa khóc, anh liền sốt sắn bò đến dỗ

" Micchi đừng khóc...không phải lỗi của mày mà là do tao tự ý vào...tao..tao...tao sẽ chịu trách nhiệm đừng khóc mà Micchi "

Sau một hồi dỗ dành cậu cũng đã nín, anh ôm cậu vào lòng nói nhỏ

" Mày đừng khóc nữa nhé, ngay từ đầu từ lúc nhận nuôi mày tao đã chịu trách nhiệm rồi, chuyện này xảy ra cũng là do tao tự ý, tao sẽ không bỏ mày đâu "

" Chủ nhân.... "

" Đừng gọi như thế nữa, gọi tao là Manjiro "
.
.
.
.
.
.
.
.
.

( END )

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro