Chưa đặt tiêu đề 56
Tôi ở đây đối mặt với trống rỗng
Chẳng có ai ngoài khoảng không bạt ngàn
Chẳng còn đêm hay vài ba ngọn sáng
Chẳng giới hạn hay ngăn cách gần xa
Tôi lặng tìm bao nhiêu là nhịp ca
Cố vươn tay tìm hình hài ánh nắng
Cố cảm nhận được đôi ba kì lạ
Cố tìm lại nguồn cảm xúc trào dâng
Nhưng em à, sao tôi cứ khăng khăng
Chọn cô độc giữa muôn vàn sự vật
Đôi mắt tôi như mù lòa thứ thật
Từ chối nhận muôn vẻ từ xung quanh
Tôi bỏ đi những cành lá mát xanh
Bỏ đi lòng yêu thương với màu sắc
Giấu chữ tình vào muôn vàn két sắt
Giấu chính tôi khỏi diệu kỳ ngoài kia
Và em à, tôi chẳng biết sẻ chia
Dù trước đây tôi đã tường tận nó
Tôi chẳng hiểu sao tôi lại vứt xó
Thứ chân thành đáng quý vào tàn tro
Tôi đã lạc dù thế giới đã cho
Một con đường được soi đèn thật rõ
Tôi tuyệt vọng giữa một rừng hi vọng
Tự bỏ đi thứ vốn rất hay ho
Và trên hết tôi đã ngừng yêu em
Như cái cách trước đây tôi từng
Tôi chẳng xin em rủ lòng dung thứ
Chỉ xin em hãy hiểu cho tôi - một người dưng.
Noc
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro