Oneshot

Không biết những chuyện như vậy bắt đầu từ khi nào, mỗi khi cuộc họp cuối cùng kết thúc, đoàn người dần dần đi vào trong thang máy rời đi, văn phòng Đại hiền giả oai nghiêm cũng bí mật xuất hiện một số cảnh tượng không thể cho ai thấy.

“Ưm ưm.”

“A…” Đâu đó trong khung cảnh nghiêm trang ấy, một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề chống người trên ghế gỗ thượng hạng, trông anh ta không có vẻ gì là ngại ngùng, suồng sã cong mông, cạ cạ nơi tư mật vào góc bàn nhẵn nhụi.

Góc nhọn chuẩn xác ấn vào nếp thịt phía sau, một cảm giác rạo rực trống vắng ngay lập tức truyền tới đại não. Alhaitham không nhịn được vừa lắc mông vừa khẽ ưm ư trong miệng, đưa tay kéo quần xuống lộ ra hai cánh mông căng tròn, trắng nõn, ngón tay thon dài xoa xoa cái lỗ đít đang mấp máy rỉ nước. Anh cầm lấy lọ dung dịch bôi trơn trên bàn, đổ một ít ra lòng bàn tay, bôi lên vành mép hồng hào. Hai ngón tay chầm chậm tiến vào thăm dò rồi chui tuột vào bên trong cái động ấm áp, dùng lực nhấp vào rồi lại rút ra.

“Ư hừm-.” Thấy ngón tay thanh mảnh vẫn chưa tiến vào đủ sâu, anh với lấy cây bút lông trên bàn, nhét phần cán dài vào cái lỗ đã ướt nhẹp. Sau khi đâm rút vài cái, chiếc bút lông đã dính nhầy nhụa dâm dịch, mà lỗ sau cũng đã được nới lỏng như anh mong muốn. Lúc này Alhaitham mới lôi chiếc dương vật giả yêu thích của mình ra khỏi ngăn kéo, gắn xuống giữa ghế gỗ dài bên cạnh rồi từ từ hạ hông, đưa nó vào bên trong cái lỗ hư hỏng.

Trong phút chốc, khuôn mặt thường ngày luôn lãnh đạm của Alhaitham đã không giữ được, lộ ra vẻ dâm đãng không ngờ.

“Ô- ư ưm.” Bờ môi đỏ mọng của anh mấp máy, không kìm được những tiếng rên rỉ đầy dục vọng. Lúc bấy giờ, Alhaitham đang ngồi xổm trên ghế, nhún lên nhún xuống một cách thuần thục. Dương vật giả gọn gàng 4-5 inch được cố định ở giữa lòng ghế, nhấp nhả ra vào trong lỗ đít đã chảy đầy nước dâm hết lần này đến lần khác. Những ngón tay thường ngày chỉ lật sách vở của anh cũng không hề rảnh rỗi, chúng thành thục mân mê viền lỗ đít hồng hào rồi vuốt ve con cu trắng hồng đang dựng thẳng, gia tăng khoái cảm cho lần thủ dâm đầy hoang dã.

“A.. Ha~.” Không biết có phải do cũng lâu rồi Alhaitham không tự thỏa mãn sinh lý ở nơi làm việc hay không mà anh cảm thấy kích thích đến kỳ lạ.

Anh chống tay ra sau, ưỡn cao bộ ngực căng đầy, hai đầu vú nhô lên khơi gợi, dạng rộng chân, cứ thế đê mê lắc lư lên xuống theo sóng triều triền miên, miệng không ngừng rên rỉ. Mỗi lần chuyển động vành lỗ bóng nhẫy lại căng ra cố nuốt chiếc dương vật giả vào sâu hết mức có thể cho đến khi chỉ còn nhìn thấy phần mút gốc đang dính trên ghế, dịch nhờn nhớp nháp rỉ ra ồ ạt rồi chảy rớt cả xuống sàn, còn chính anh đã đắm chìm trong khoái cảm chết người kia.

“Hộc, hộc, ah- ưm a..!~.” Tiếng thở dốc vang lên trong căn phòng rộng lớn, gấp gáp tỏ rõ sự thỏa mãn của chủ nhân, rồi Alhaitham chợt nghiến răng, cả người bỗng run bật giật nảy lên, hậu huyệt đẫm nước bóp chặt dương vật giả đến nỗi nhấc nó rời khỏi mặt ghế kêu cái "Pực", anh chống tay ngửa mặt ra sau, giương cánh mông vẫn còn cắm chiếc dương vật giả bên trong lơ lửng lên cao với tư thế tục tĩu, như thể đang phô bày nó trước không khí, nhanh chóng đạt cao trào. Dương vật nhỏ nhắn phía trước lay nhẹ rồi bắn ra dòng tinh dịch trắng đục, thành vách ướt sũng tóe ra một đợt cao trào nước dâm, nơi tuyến tiền bị cạ qua co rút nhưng lỗ nhỏ nhất thời vì cao trào mà lỏng hẳn ra, giật giật, đẩy cả món đồ chơi màu đen nhám nhẹ vừa thỏa mãn nó bên trong rơi xuống theo dâm dịch như thủy triều.

Alhaitham giữ nguyên tư thế đó một lúc cho đến khi cao trào xuống bớt rồi mới nằm dạng chân trên ghế, ngón tay vẫn chưa đã thèm vẫn đâm rút tìm kiếm thứ gì bên trong. Mà anh sau khi đạt cực khoái thì phóng đãng hơn hẳn, tiếng rên rỉ và tiếng nước lép nhép vang khắp cả căn phòng, một ngón không đủ, lại hai ngón, ba ngón, cho đến khi anh dùng cả hai tay rồi dạng rộng chân ra sức tách cánh mông ấn vào khoái cảm bên trong, cơn ngứa ngáy sâu thẳm mới như được gãi qua môt chút.

Tuy mới cách thời gian tan làm khoảng 30 phút, nhưng phòng Đại hiền giả trước nay ngoài những giờ họp hành chính gần như không có người, lại ở nơi cao nhất và nằm sâu tít trong nơi tận cùng của Giáo Viện, từ thang máy đi lên cũng mất 10 phút cùng tiếng chuông thông báo và lệnh đồng ý từ chính người bên trong, nên lần đầu tiên thủ dâm ở đây Alhaitham đã có hơi lo lắng, còn bây giờ đã thành thạo rồi, anh ngược lại cực kỳ buông thả bản thân, không hề cố gắng kìm nén tiếng động dâm đãng phát ra.

Quá mải mê với sở thích nhỏ của mình, anh không hề hay biết: phía xa xa, sau những hàng sách chứa đấy tri thức cao đồ sộ là một gã đàn ông to lớn với khuôn mặt xấu xí đê tiện đang nhìn chằm chằm về phía anh. Gã thở phì phò như một con chó động dục, thân thể đồ sộ với cái bụng có hơi vượt mặt nhúc nhích.. Gã đang thủ dâm! Và đối tượng trước mắt hắn không ngờ lại chính là Đại hiền giả đại nhân cao quý và lạnh lùng nổi danh của Giáo Viện.

Mặc dù gã đang trong cơn hưng phấn tột độ, một tay không ngừng tuốt con cặc xấu xí, cả người chìm trong ngọn lửa dục vọng, nhưng đầu óc gã ta vẫn cực kỳ nhanh nhạy. Gã hưng phấn cầm lấy chiếc máy ảnh thường đem bên mình, trong góc khuất hướng về phía người đàn ông đang đắm chìm trong đê mê kia vừa sục cặc vừa liên tục bấm nút.

“Đại hiền giả không ngờ lại là người vô cùng dâm dục!” Nhìn những bức ảnh trong máy, gã cười nham hiểm, trong đầu không ngừng lóe lên những ý tưởng suy nghĩ bẩn thỉu.

Alhaitham thì lại chủ quan chẳng hay biết gì, sau khi nằm ngả người ra ghế lại nhặt dương vật giả lên càn quét một trận bên trong, đạt cực khoái thêm lần nữa rồi anh mới thỏa mãn mà điềm tĩnh dọn sạch "hiện trường", hai chân run run nhất thời vẫn phải chổng cao mông xử lý đống dâm dịch và gel bôi trơn dính trên ghế, cái lỗ hồng hào vừa được ăn no nê cũng không vội khép lại, nó há hốc ra, rỉ nước xuống tận đùi, thấm lên cả chiếc quần tối màu tụt tới đầu gối đang đẫm nước một mảng.

Xong xuôi tất cả Alhaitham cất dương vật giả vào trong ngăn kéo bí mật của bàn, dùng khăn giấy vừa lau đẫm dâm dịch tiện tay nhét vào trong túi bóng đen, thản nhiên chỉnh trang quần áo rồi bấm nút gọi thang máy rời đi.

Mà sau lớp lớp kệ sách phía xa nơi không được chú ý tới, gã to lớn vừa nhìn trọn một màn xuân sắc kia phải mất một lúc lâu mới hoàn hồn được, gã nhìn đống tinh dịch đặc quánh trong tay vừa bắn ra, lại nhìn đống ảnh vừa lưu được trong máy, vừa không dám tin vào mắt mình vừa mừng rỡ vô cùng, việc gã cố tình ở lại phòng Đại hiền giả để dọn dẹp mà không xuống cùng đám người kia quả là lựa chọn vô cùng đúng đắn.

Và có lẽ, gã đã có ý tưởng cho những trò vui sắp tới.





Mấy ngày sau đó, Đại hiền giả lãnh diễm cao quý kia của Giáo Viện nhạy bén nhận ra có ánh mắt kỳ quặc nào đó luôn theo dõi mình từ xa. Sau vài lần thử nghiệm quan sát, Alhaitham nhận ra ánh mắt đó đến từ gã bảo vệ của Giáo Viện, Mob - kẻ nổi tiếng là một tên đê tiện chuyên sờ mó các học giả có ngoại hình ưa nhìn. Điều đó khiến Alhaitham cực kỳ khó chịu và không vui, nhất là khi anh nhận ra gã rất thích nhìn chằm chằm vào ngực và mông anh với thứ ánh nhơ nhớp đầy mắt thèm khát được vụng về che giấu. Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, gã ta bắt đầu tiếp cận anh và dần dà có những hành động vượt quá giới hạn. 

Mỗi lần đứng trong thang máy đi họp hoặc những lần tụ tập đông người, Alhaitham lại cảm nhận được sau gáy có hơi thở nóng rực như lửa đang phả vào, hai cánh mông còn bị một bàn tay thô ráp cố tình đụng chạm, xoa nắn. Gã khốn này chuyên lợi dụng những lúc đông người để táy máy chân tay lên cơ thể anh, đôi lúc còn làm như vô tình vỗ lên cặp mông cong vểnh.

Đỉnh điểm là khi gã bắt đầu công khai áp sát Alhaitham, dựa vào lợi thế góc khuất mà nhào nặn, luồn tay chạm vào giữa kẽ mông đầy đặn kia, đôi khi miết nhẹ lên vành lỗ nhạy cảm khiến anh hơi giật bắn. Mỗi lần gã tới gần, mùi mồ hôi lẫn với xạ hương kinh tởm đặc trưng tỏa ra đến nỗi anh có thể dễ dàng nhận ra nó, nhưng cái kẻ đã lén lút làm ra những trò bẩn thỉu lại luôn tỏ vẻ không tội tình gì khiến anh vô cùng khó chịu, những hành động của gã thầm kín đến nỗi chẳng ai phát hiện, mà cũng không phải chuyện 1 người có địa vị như anh có thể nói ra khỏi miệng được, thật sự là vô cùng nghẹn khuất. Kỳ thực họ nghĩ vậy cũng không sai. Với trí tuệ sắc bén và khả năng xử lý công việc gọn gàng, những công văn kia chẳng thể làm khó được Alhaitham. Chẳng qua để tránh bị giao thêm việc, anh luôn cố ý không phô trương năng lực, chọn cách làm chậm rãi, vừa đủ, để bản thân có thể tận hưởng một ngày làm việc trọn vẹn theo đúng ý mình.

Tất nhiên là ngoại trừ hôm nay, bởi vì anh có việc cần được xử lý ngay lập tức. Công việc vừa vặn kết thúc khi trời mới vào đầu chiều, phần lớn học giả đều bận họp hành hoặc nghiên cứu chuyên sâu nên thư viện gần như vắng tanh, không gian rộng lớn náo nhiệt thường ngày trở nên im ắng, đi dần vào trong, ánh sáng chiều mờ phủ lên từng hàng kệ sách có hơi bụi bặm, khiến mỗi bước chân vang lên như khiến cả căn phòng đang ngủ đông sống dậy. Alhaitham lặng lẽ tiến sâu vào một góc khuất nhất - nơi chỉ có những cuốn sách đề tài cũ rích nhàm chán mà ngày thường đã chẳng ai lui tới, nơi mà sự hiện diện của con người dường như đã bị nuốt chửng.

Anh đoán chắc tên bảo vệ thô lỗ kia sẽ lần theo sau, thong thả nhấc 1 cuốn sách với nội dung có chút mới lạ trên kệ lật từng trang sách ra. Và cứ như thế, chỉ một lúc sau, khứu giác vốn nhạy bén của anh đã bắt được mùi mồ hôi bẩn tưởi trộn lẫn thứ xạ hương nồng nặc quen thuộc, một thứ mùi chẳng lẫn được đi đâu, vừa bức bối vừa khó chịu như chính con người chủ nhân của nó. Cái bóng to lớn từ từ che khuất ánh sáng trước mặt, dáng người to béo đổ trùm lên người anh một cách ghê tởm.

Tên đàn ông cao gần gấp rưỡi anh, thân thể tương đối phì nộn bị bó chặt trong bộ đồng phục bảo vệ đã sờn màu. Trong góc nhỏ với đường kính chật hẹp, gã đứng chắn giữa hai dãy giá sách và bức tường gạch phủ bụi, như một tảng thịt khổng lồ áp sát đến mức chỉ cần một cử động nhỏ cũng khiến không khí giữa hai người trở nên chật chội hơn. Cả không gian như bị vây thành một chiếc hộp kín bưng, nơi từng nhịp thở đều dội ngược lại lồng ngực.

Alhaitham không cần quay đầu cũng biết, gã đang đứng ngay sau lưng mình. Và gã chưa từng thôi ý định muốn làm gì đó vượt quá giới hạn. Dù vậy, anh vẫn chỉ giả bộ thong thả mà nhìn chằm chằm vào quyển sách trong tay.

Chính vào khoảnh khắc ấy, khi cánh tay lông lá đầy những vết chai của gã vươn ra, định mò mẫm chạm vào cặp mông đầy đặn mà hắn vẫn luôn thèm khát-

“Anh định làm gì?” Alhaitham quay phắt lại, ánh mắt sắc như dao, cánh tay lập tức vươn ra túm chặt lấy cổ tay thô kệch của gã. Vốn Alhaitham từ lâu đã nổi tiếng là người có thể sánh ngang Mahamatra Cyno về mặt thể lực, những kẻ từng muốn giở trò đều đã sớm nằm bẹp một đống. Anh ra không nương tay mà sức mạnh dồn vào cú siết đủ để khiến người thường phải khuỵu gối.

Thế nhưng, lần này lại khác. Gã đàn ông kia không những không hề nao núng, mà còn nhếch mép cười một cách thô thiển. Giật phắt một cái, gã đã thoát khỏi vòng tay siết chặt của Alhaitham rồi bất ngờ nhào tới. Toàn thân gã như một tảng đá sống đổ ập lên người anh. Trong thoáng chốc, ngực Alhaitham bị ép chặt vào bức tường gạch, phần lưng nén giữa lớp áo và thân hình đồ sộ hôi hám kia khiến anh gần như không thể thở nổi.

Mùi cơ thể, mồ hôi và xạ hương rẻ tiền phả thẳng vào cổ, vừa tanh vừa ngột ngạt, chiếc bụng bia phệ ra cọ cọ lên lưng anh, một thứ hơi thở hôi hám lại phà vào ngay cạnh mặt, thành công khiến Alhaitham cảm thấy ghê tởm đến tận xương tủy.

“Đại hiền giả cao quý của chúng ta~”

Mob thở phì phò, ghé sát bên tai anh thì thầm.

“Cậu không mặc quần lót, đúng không?” Vừa nói, gã vừa đẩy nhẹ hông, một tay giữ chặt tay anh sau lưng, tay kia lại me me xoa nắn rồi hơi ép cánh mông nảy nở ra, dí háng vào qua lớp quần mỏng. Đũng quần gã dựng cao như cái lều nhỏ, đỉnh đầu cứng rắn ấn vào mông anh, thông qua tiếp xúc từ hai cánh mông mềm mại còn mơ hồ nhìn ra hình dạng đầu khấc bên trong, thậm chí ngón tay hắn còn miết sâu vào tận trong vành lỗ một cách đáng giận. Và dường như để tăng thêm phần ghê tởm, gã vừa rên rỉ vừa không ngừng buông lời quấy rối:

“Mông của ngài Alhaitham mẩy quá đi, nhìn nứng đến nỗi khiến tôi chỉ muốn đút con cặc của tôi vào nhấp bên trong cái lỗ này của ngài thôi ấy.” Gã thở hổn hển, lại qua lớp quần ấn ấn ngón tay vào trong hậu huyệt mềm mại.

“Thả ra.” Trong lòng Alhaitham cực kỳ chán ghét nhưng anh vẫn giữ vẻ bình tĩnh mà lạnh lùng ra lệnh. "Ông có biết ông đang làm ra hành vi gì không đấy? Với vị trí của tôi, tôi có thể dễ dàng khiến ông.."

Gã biến thái hoàn toàn bỏ ngoài tai lời Alhaitham nói, thậm chí lại càng ra sức cạ háng qua lớp quần vải vào kẽ mông đang bị bóp mạnh rồi tách ra của anh, hành động của gã đã hoàn toàn bào mòn chút kiên nhẫn còn sót lại. Đại hiền giả trẻ tuổi của Giáo Viện, dùng sức đẩy gã ta ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một tia màu xanh lá, vision treo bên hông sáng lên, kéo theo sau đó là sức mạnh nguyên tố Thảo chảy vào từng đầu ngón tay.

Nhưng khi Alhaitham định quay ra sau triệu hồi kiếm và sử dụng sức mạnh nguyên tố đặc trưng của mình, thì ánh mắt anh thoáng chạm với một hình ảnh khiến cả người anh khựng lại.

“Ngài Đại hiền giả, có lẽ ngài nên xem những thứ này trước khi ra tay với tôi đấy.” Dứt lời, Mob giơ những tấm ảnh chụp trộm được lên trước mặt anh, khuôn mặt đê tiện hiện lên vẻ đắc thắng.

Alhaitham nhìn chằm chằm vào những tấm hình gã chụp được, che giấu hoảng loạn trong lòng, biểu cảm vẫn như trước không thay đổi nhiều, lạnh giọng hỏi.

“…Ông muốn gì?”

Dáng vẻ bình tĩnh của ấy khiến Mob thực sự không vui, sắc mặt gã ta trầm xuống, lại tiếp tục buông lời đe dọa:

“Cậu không sợ tôi tung những tấm ảnh này ra ngoài à?”

Hai hàng mày của anh khẽ nhíu lại, nhẹ đến mức khó ai nhận ra. Alhaitham vốn không quá để tâm đến danh tiếng của bản thân, nhưng lần này, anh buộc phải cân nhắc thiệt hơn. Nếu anh chỉ là một người đàn ông bình thường sở hữu Vision, không phải Đại hiền giả, không gánh trên vai trách nhiệm cao nhất cả Giáo Viện thì lời đe dọa kia chẳng khác nào trò cười. Cùng lắm cũng chỉ là một hành vi thỏa mãn dục vọng trong không gian làm việc bị phát hiện, tuy quả thực đáng xấu hổ, nhưng cùng lắm chỉ bị phạt một chút.

Đáng tiếc, anh không phải người bình thường.

Lúc này, anh chính là Đại hiền giả—gương mặt đại diện cho quyền uy và danh vọng, người phải tạm thời lèo lái Giáo Viện giữa thời kỳ đầy biến động. Trách nhiệm đè nặng lên vai không chỉ thuộc về cá nhân anh, mà còn liên quan đến lòng tin của dân chúng, đến sự tồn tại và ảnh hưởng của cả một bộ máy học giả đứng sau. Một vết nhơ nhỏ cũng có thể trở thành cái cớ để mọi thứ sụp đổ.

Tên khốn này thật sự rất buồn nôn, nhưng anh sẽ để Giáo Viện sụp đổ trong lúc như vậy sao? 

"Ít nhất… không thể để sự tin tưởng của Thảo Thần đại nhân bị hủy hoại bởi chính tay mình vào lúc này.” Alhaitham trong lòng tự nhủ.

Alhaitham ghét cảm giác áy náy, ghét cả việc vì bản thân mà kéo theo những người vô tội khác gánh chịu hệ lụy. Nhưng khó chịu hơn khi chính anh lại sơ suất bị lộ chuyện khó nói rồi bị dồn vào thế yếu, để gã hèn hạ kia nắm thóp. Hai luồng suy nghĩ đối chọi nhau trong đầu khiến anh không thể lập tức đưa ra quyết định như mọi khi. Một bên là lý trí lạnh lùng, bên còn lại là cảm giác nhơ nhớp khiến từng dây thần kinh như căng ra trong cuộc giằng co.

“Chẳng lẽ phải khuất phục trước sự đê tiện đó? Nhưng… giờ không còn lựa chọn nào khác. Không thể giết gã ngay lập tức. Ai biết được hắn còn giấu quân bài nào trong tay đây?”

Alhaitham tự trấn an mình, hành trình vừa qua còn khốc liệt đến thế, há lại không xử lý nổi trò bẩn thỉu từ tên rác rưởi này sao? Chỉ cần gã dám vượt qua giới hạn, yêu cầu điều gì trái với pháp luật, anh sẽ có lý do chính đáng để lập tức kết liễu hắn mà không cần do dự.

“Ra điều kiện đi.” Cuối cùng anh cũng lên tiếng.

Vốn Alhaitham suy nghĩ cũng không lâu nên Mob không thúc giục mà im lặng chờ anh, và rồi câu nói gã ta cần đã đến. Khóe môi gã đàn ông ghê tởm nhếch lên một nụ cười đắc ý, đưa tờ giấy nhỏ đã chuẩn bị sẵn đến trước mặt anh:

“Đến địa chỉ ghi trên đây, tôi nghĩ cậu sẽ tự hiểu cần làm gì thôi, ngài Đại hiền giả đáng kính ạ.”

Dứt lời, gã đột nhiên cúi đầu, ghé vào tai anh thì thầm, nụ cười trên môi còn kinh tởm hơn cả ruồi bọ. Những lời hắn nói khiến anh cứng đờ người, mặt tái mét rồi giận dữ đỏ ửng lên, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể cắn răng đáp ứng:

“Được.”

Mob đạt được mục đính thì rất vui vẻ, trước khi đi không quên thoải mái bóp nắn mông Alhaitham một cách thô bạo, để lại anh vẻ mặt âm trầm bóp nhàu nát tờ giấy.

“Tôi vẫn còn rất nhiều những tấm ảnh thế này đấy, tôi tin Đại hiền giả của chúng ta là người nói được làm được, nhưng nếu ngài không đến, có thể tôi sẽ "vô tình" phát tán toàn bộ chúng ra ngoài đó nhé!”

Nhìn bóng lưng khoái chí rời đi, Alhaitham căm giận thầm nhủ trong lòng.

“Chờ Sumeru qua giai đoạn khó khăn này, nhất định mình phải giết gã ta.”

Cuộc trò chuyện hôm ấy như chưa từng tồn tại. Sau đó, Alhaitham vẫn giữ nguyên nhịp sinh hoạt thường lệ, đi làm đúng giờ, tan ca chuẩn chỉ không lệch một phút, mà Mob cũng chẳng tìm tới sàm sỡ anh nữa, chỉ là đôi khi từ xa hắn vẫn nhìn về phía anh với nụ cười ẩn ý và ánh mắt dâm tục, anh chỉ ngó lơ. Mọi chuyện xảy ra trong góc khuất của thư viện hôm đó giờ là bí mật giữa anh và gã đàn ông ghê tởm kia, một thỏa thuận ngầm chẳng ai hay biết.

Thoắt cái, hai ngày cứ thế trôi qua trong im lặng. Rồi đến thứ sáu, ngày làm việc cuối cùng trong tuần, cũng là ngày hẹn mà Alhaitham chẳng hề mong đợi với gã đàn ông đáng ghê tởm ấy.

Đi đến nhà hát Zubayr, từ xa đã thấy cô gái xinh đẹp với mái tóc đỏ rực vẫy vẫy tay chào đón, Alhaitham che giấu sự khó chịu trong lòng, điềm nhiên đi tới hỏi:

“Nilou, bộ đồ trước đó tôi đặt làm chỗ cô đã xong chưa?”

Nilou gật đầu rồi mở đôi mắt tròn xoe nhìn anh, hỏi:

“Đã xong, nhưng tôi khá bất ngờ khi anh chủ động nhờ tôi đặt làm một bộ đồ “đặc biệt” như vậy, tôi có thể nhiều chuyện chút hỏi anh dùng nó để làm gì không?”

“...Tôi đặt làm giúp Kaveh thôi.” Đã quen với sự lạnh nhạt của Alhaitham, Nilou không hỏi lại nhiều nữa, cô đơn giản tin rằng có thể Kaveh thật sự có chuyện cần dùng đến nên mới nhờ Alhaitham, hai người dù sao cũng đang sống cùng nhà và rất thân thiết, mà Kaveh lại là người có gu ăn mặc thường ngày tương đối điệu đà và “mát mẻ”, Alhaitham không muốn nói thêm cô cũng sẽ không hỏi nhiều nữa.

Chỉ là có lẽ Nilou có chết cũng không nghĩ đến, bộ trang phục này là dùng để khoác lên người chính Alhaitham - Đại hiền giả trẻ tuổi lạnh lùng và cao quý bậc nhất của Giáo Viện.

Khoác chiếc áo măng tô dài phủ kín toàn thân, lại cẩn thận dùng một tấm mạng mỏng che đi khuôn mặt nổi bật, Alhaitham xuất phát vào lúc kim đồng hồ chỉ đúng mười giờ đêm. Dưới ánh trăng mờ và bóng đèn đường chập chờn, dáng hình anh thoắt ẩn thoắt hiện, bước vào một nơi mà lẽ ra bản thân anh không bao giờ phải đặt chân tới.

Và quả thật, không biết thì thôi, khi vừa đến nơi, Alhaitham đã lập tức nhận ra sự thật đáng ghê tởm: đây là “thành phố ngầm” trứ danh chỉ xuất hiện trong những lời xì xào loáng thoáng, một góc tăm tối của Sumeru, nơi hội tụ những kẻ bị xã hội ruồng bỏ và những trò tệ nạn xấu xí. Con hẻm lụp xụp ẩm thấp, mùi mốc nhẹ pha lẫn với thứ mùi tanh nồng khó diễn tả thoang thoáng từ xa khiến anh vô thức nhíu mày, ghê tởm từ tận đáy lòng. Nhưng thứ khiến dạ dày anh muốn lộn ngược hơn cả là sự thật rằng nơi đây chẳng phải chỉ có một tên Mob đê tiện—mà cả đám đông quanh đó, từng ánh mắt lén lút, từng hơi thở dâm loạn, bọn chúng đều cùng một giuộc.

Nhớ đến yêu cầu của Mob, Alhaitham sắp xếp lại những suy nghĩ ghét bỏ trong đầu rồi chậm rãi tiến về phía trước. Nhìn mấy người đàn ông rải rác xung quanh kia to lớn hơn anh một chút, thân thể bốc lên mùi hôi hám và tanh tưởi lạ thường, Alhaitham cảm giác như vừa nuốt phải ruồi. Bước chân của anh hơi khựng, nhưng rất nhanh lại tiến về phía trước, vừa đi vừa cởi chiếc áo choàng trên người xuống, bên trong là chiếc áo thường ngày được biến tấu thành áo croptop, tất đen kéo cao đến trên giữa đùi và chiếc quần dây mỏng dính, dạng có một mảnh vải nhỏ ở phía trước chỉ đủ che đi con cặc nhỏ bé của anh. May mắn là gã ghê tởm kia không bắt anh tháo mạng che mặt, nếu không thì thân phận của Alhaitham chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Càng đi sâu vào, mùi ngai ngái ban đầu dần chuyển thành thứ tanh tưởi khó ngửi, nồng nặc và quấn lấy từng bước chân. Alhaitham cau mày, nhận ra đó chính là mùi của  tinh dịch và tàn dư bẩn thỉu còn sót lại từ những hành vi sa đọa diễn ra ở đây. Nhưng cho dù có thấy ghê tởm đến đâu, anh vẫn buộc phải bước tiếp, vượt qua đám đàn ông kia.

“Ái chà. Sao lại có một em ngon nghẻ xuất hiện ở đây nhỉ?”

Một gã đàn ông với hàm răng ố vàng nhìn chằm chằm vào thân thể anh, cười nham nhở. Tiếng của gã như tiếng chuông làng, kéo gọi thêm cả đám đàn ông khác từ trong nhà đi ra ngó nghiêng, như sói đói nhìn chằm chằm con mồi vừa đến.

Alhaitham bước nhanh tới đứng trước cửa nhà gã bảo vệ theo địa chỉ, nhưng ánh mắt của lũ ruồi nhặng vẫn đang dán chặt vào người, thậm chí một trong số chúng còn bạo gan tới gần.

“Ăn mặc hở hang thế này, có phải là muốn đi thỏa mãn đàn ông không?”

Tên này đặt tay lên làn da trắng nõn, luồn vài ngón tay vào trong chiếc áo bó sát thân thể của anh, không ngừng quấy rối:

“Ôi em có cặp vú to đấy, đã bao nhiêu người được bú rồi thế?”

Mấy gã xung quanh nhìn nhau rồi cười ùa lên ẩn ý, lại thêm một tên dùng bàn tay như cái móng heo đầy lông chạm mông anh, ấn đầu ngón tay miết thẳng vào vào bị trí lỗ sau.

“Cái lỗ đít này sờ qua khít quá, nếu được đâm cặc vào thì sướng lắm đấy.”

Gã còn vỗ mạnh một cái vào mông anh.

“Mông cũng đàn hồi, hay là chổng mông ra cho anh đây chơi một nháy đi.”

Hắn ta đút ngón tay vào một đốt rồi ở mép vành ngoáy ngoáy trêu chọc, cơ thể dâm dục của Alhaitham hơi run lên, cảm giác râm ran chạy khắp cả cơ thể. Anh vô cùng phẫn nộ nhưng cổ họng lại không dám phát ra tiếng vì sợ lộ thân phận thật, bất lực cong mình uốn éo cơ thể né tránh những sự đụng chạm suồng sã.

“Hay là cho bọn này địt thử một lần đi, chắc chắn sẽ khiến em phê tận nóc!”

Bên tai không ngừng vang lên những âm thanh cười đùa trầm đục ghê tởm, càng ngày càng có nhiều bàn tay vươn tới hơn, mùi rượu nồng nặc từ miệng của bọn họ khiến anh muốn nôn ngay tại chỗ, những hành động quấy rối lại ngày một quá đáng. Alhaitham kìm nén suy nghĩ muốn khởi động Vision bóp chết lũ sâu bọ này ngay tại chỗ, động tác gõ cửa và né tránh ngày càng gấp gáp.

“Chưa gì chỗ này đã ướt sũng cả rồi, nhìn qua thì đúng là một cái bồn chứa tinh đạt tiêu chuẩn.” Tên kia ngón tay đuổi theo sự né tránh của anh, nhấp vào bên trong cái lỗ chật hẹp, lại móc vài cái khiến nơi ấy nhanh chóng rỉ ra chút nước, phía trước của Alhaitham cũng bắt đầu rục rịch có phản ứng.

Anh tự nhủ với lòng:

“Nhịn, nhịn. Nếu bây giờ ra tay thì mọi thứ sẽ thành công cốc.”

Bóng đèn trên đầu lúc bật lúc tắt, nhập nhòe ánh sáng, không ngừng phát ra những tiếng “rè rè” rợn người, từng giây phút ấy trôi qua đều khiến Alhaitham trở nên bồn chồn lo lắng, cơ thể anh đang bị vuốt ve bởi 4-5 gã đàn ông lạ mặt, lỗ nhỏ bị phô ra cho chúng ngắm nhìn đến nhỏ dãi như trở thành kích thích lạ lẫm, lại bị trêu chọc cho rỉ ra cả nước dâm, từng lời tục tĩu lại khiến anh chán ghét vô cùng, dịch dạ dày trong bụng đã cuộn lên tận cổ họng, nhưng cơ thể lại không thể không có phản ứng với những sự đụng chạm kia.

“Cạch.”

Tiếng mở cửa vang lên, cánh cửa gỗ ọp ẹp cuối cùng cũng chịu mở ra, xuất hiện trong tầm mắt Alhaitham là nhúm lông lá lởm chởm quanh rốn và cái bụng bia của gã đàn ông đã ép anh vào tình cảnh này, không cần đoán anh cũng biết trên môi gã đang nở mộtnụ cười bỉ ổi quen thuộc.

“Ái chà, tên này kiếm được thằng điếm ngon đó nhỉ.” Đám người phía sau biết gã bảo vệ này, dường như còn có phần nể mặt, chúng vô thức liếc nhìn nhau rồi vẫn cười tục tĩu trêu ghẹo, nhưng mấy bàn tay đang sờ soạng Alhaitham lại tự giác rút đi hết.

“Ha, cũng bình thường thôi, mấy đứa như này ấy, chỉ là đĩ rẻ tiền.” Mob thoải mái đáp lời.

“Món đồ chơi thượng hạng như thế này sao có thể nói là bình thường được!”

“Khà khà, đúng là mà siêu múp, nhưng cũng chỉ là cái nơi để xả nứng mà thôi.” Vừa nói, tên đó vừa liếc nhìn anh đầy ẩn ý.

Ý châm biếm lăng mạ và hạ bệ rõ rệt trong lời nói của chúng hắn khiến Alhaitham vô cùng nhục nhã, lửa giận lập tức nhen nhóm lên trong cơ thể. Nhưng anh biết bây giờ không phải lúc cự cãi nhiều, bèn nhanh chóng đẩy thân thể gã Mob to béo sang một bên, tự mình đi vào trong. Lúc bấy giờ, anh mới thoát khỏi một chút mùi hôi thối tanh tưởi dính nhớp lâu ngày của bọn chúng.

Tiếng đóng cửa ngăn cách âm thanh bên ngoài và bên trong, còn trước mắt Alhaitham là một một căn phòng lạ. Nó tương đối rộng nhưng nội thất ít ỏi, mọi thứ đều được sắp xếp một cách cẩu thả. Quần áo bẩn vắt trên ghế, vài món đồ không rõ công dụng nằm ngổn ngang dưới đất, thứ mùi đặc trưng của gã Mob kia thì thoang thoảng trong không khí. Dù vậy, nó vẫn đỡ hơn đứng trong cái ngõ xập xệ cùng đám rác rưởi ngoài kia, duy chỉ có chiếc giường lớn nằm trong góc nổi bật nhất, nó sạch sẽ gọn gàng đến bất thường, như thể chỉ được chuẩn bị kỹ lưỡng để chờ đón anh.

“Đại hiền giả của chúng ta chủ động ghê. Là do thèm cặc đàn ông quá rồi ấy hả?”

Bỏ ngoài tai lời hắn vừa nói, Alhaitham ngồi xuống giường, tháo mạng che mặt, lời nói lạnh nhạt vô thức manh theo vẻ ra lệnh:

“Đủ rồi chứ? Bây giờ ông muốn làm gì thì làm nhanh đi.”

“Ui cha, người trẻ tuổi đúng là gấp gáp thật đấy.”

“Nhưng mà ấy, quý ngài Alhaitham đáng kính à, tôi đã không được làm “chuyện đó” suốt một tháng rồi, nếu có mạnh bạo thì cậu cũng phải cố gắng chịu đựng một chút đấy nhé.” 

Alhaitham không đáp, chỉ khinh thường nhìn vào mắt gã. Gã bảo vệ căn bản không quan tâm ý nghĩa của ánh nhìn này, gã tiến lại gần anh, túm tóc, ấn mạnh đầu anh vào háng mình. Khuôn mặt đẹp như tượng tạc bị dí vào cái thứ cộm cứng nơi đũng quần, một mùi hôi hám lẫn với mùi xạ hương xộc lên mũi, khiến anh cau mày muốn đẩy gã ta ra. Tất nhiên Mob không cho anh cơ hội làm điều đó. Gã dùng sức nhấn mạnh đầu anh vào nơi đó.

Lúc này, Alhaitham trước nay vẫn luôn thủ thân như ngọc mới có tâm trạng để ý: hình như kích thước của tên này có chút bất thường, nó dường như lớn hơn bất cứ chiếc dương vật giả nào từng bán trong chợ cấm hay cả của số người thật ít ỏi mà anh từng trông thấy. Từ trước đến nay để tránh bị khoái cảm từ lỗ sau ảnh hưởng sâu nêm chỉ dùng những dương vật giả không quá lớn, Alhaitham vô thức toát mồ hôi lạnh. 

Mob vừa tụt quần đùi và quần lót xuống, một con cặc nóng hổi bật ra, đập lên mặt Alhaitham, mùi hôi hám khó ngửi ban nãy giờ càng thêm nồng nặc, lẫn thêm mùi xạ hương đầy khí huyết đặc trưng của lứa tuổi cận trung niên. 

Nhìn chiếc dương vật khổng lồ dí lên mà còn dài hơn cả chiều ngang mặt mình, Alhaitham hoàn toàn sững sờ. Nó dài tận 9-10 inch, xét thêm cả độ dày thì lớn gần gấp ba chiếc dương vật giả thường ngày anh vẫn dùng, đặc một màu sẫm đen xấu xí với những thớ gân nổi rõ từng đoạn, nó cứng đờ và nóng rẫy, dựng lên thẳng tắp như trụ trời.

“Bú nó đi.” 

Mob cầm gốc con cặc to lớn gân guốc của gã lên, vỗ vỗ vào khuôn mặt hiện vẻ hoảng hốt của anh, khiến anh có chút chật vật, rồi lại dí nó vào miệng anh hất đầu ám chỉ.

Alhaitham cứng người khi vật thể nóng rực áp sát vào môi anh. Thứ đó vừa lớn, vừa trơn, đầu khấc còn rịn chút dịch nhờn khiến anh bản năng lùi lại, nhưng bàn tay to như kìm sắt của gã đã kịp giữ chặt gáy anh, anh bèn phải há miệng đón nhận.

“Kh—ưm!” Tiếng nghẹn bật ra ngay khi đầu khấc xấu xí trượt qua hai cánh môi, chạm vào mặt lưỡi mềm. Anh không kịp phản ứng, cổ họng như bị thứ gì đó chiếm giữ, không cách nào thở nổi, vị mằn mặn và mùi hăng nồng trực tiếp xông lên mũi từ khoang miệng, theo cố gắng há miệng để không cạ trúng răng cùng việc nhét sâu vào trong, khóe miệng anh căng ra như muốn nứt.

Nước bọt theo bản năng trào ra, âm thanh ướt át “chụt… nhóp… slrp…” vang lên dù anh đã cố kìm lại. Nước dãi trào ra làm cằm anh ướt sũng, hai vai run nhẹ nói lên sự lúng túng rõ ràng.

“Ngài Đại hiền giả đừng có câu giờ nữa được không, nhún cặc giả giỏi như thế mà lại không biết liếm cặc trần của đàn ông à? Cứ thế này thì tôi cũng chả bắn ra nổi đâu.” Dù con cặc phía dưới đã căng cứng như đá thì giọng nói ám mùi dụng vọng bên trên vẫn mang theo phần không hài lòng, tràn đầy vẻ mỉa mai nhạo báng.

Alhaitham chẳng buồn ngước lên, tay gia tăng tốc vừa độ xoa xoa tinh hoàn và gốc dương vật, vừa căn chỉnh tiếp tục vụng về đưa nó vào sâu bên trong khoang miệng ẩm ướt.

Cổ họng anh phát ra âm thanh liếm mút ám muội, theo anh thầm đo đạc nó mới tiến vào trong chưa đến một nửa. Trong tay cầm dương vật nóng hổi hăng nồng, không hiểu sao anh nghĩ đến cảnh thứ như vậy tiến vào bên trong mình, vừa lo sợ vừa vô thức thèm khát.

“Chậm chạp quá, đừng nói là đây là lần đầu bú cặc của cậu đấy, Haitham bé nhỏ?” Mob gọi tên anh đầy thân mật với vẻ châm chọc, nhận lại là ánh nhìn sắc bén nhưng đã long lanh vì nước mắt.

“Ông nghĩ tôi phải làm những việc kinh tởm như thế này sao?” Alhaitham hơi dừng việc bú dương vật, run rẩy lẩm bẩm nói. "Tôi còn—chưa từng bị đụng chạm như vậy."

“Ô, thế là một gã bảo vệ thấp kém như tôi hôm nay lại có diễm phúc được phá trinh lỗ đít của ngài Đại hiền giả kính mến, người luôn coi thường tôi đây sao.” Dứt lời, gã thô bạo nắm đầu Alhaitham ấn xuống sâu vào con cặc của mình, một cách không lường trước. Lông cặc rậm rạp của gã chọc vào miệng và mũi anh ngứa ngáy, dương vật to khủng bố bất thường đâm sâu vào thẳng trong khoang họng khiến Alhaitham hoảng sợ giãy giụa đẩy háng gã ra.

Nhưng mob đứng rất vững chân, gã dùng tay tách hàm Alhaitham ra tránh để bị anh cắn trúng rồi lại giật tóc anh đẩy háng vào. Dương vật gã vô cùng hôi hám, lại lớn đến mức dù đã đâm rất sâu vào trong họng Alhaitham cũng chưa hết toàn bộ chiều dài. Alhaitham bị nghẹn đến nước mắt sinh lý cũng chảy ra, hai mắt trợn lên. Mùi dương vật hôi thối bao phủ khắp vòm họng, trong suốt lúc nó đâm vào gần như đã chặn kín đường hô hấp của anh.

Mob tấn công khoang miệng Alhaitham một cách tàn nhẫn, mặc cho anh có giãy giụa phản kháng cũng không ngăn được con cặc khủng bố ra vào trong họng. Sau một vài lần như vậy Alhaitham buộc làm quen với động tác thô bạo, cố gắng mở rộng khoang họng, đầu lưỡi hoạt động cũng vô thức cố gắng hưởng ứng mà chủ động liếm láp thân trụ.

“Ah.. Phê vãi..” Trước sự biết điều của Alhaitham, Mob không khỏi nghển cổ lên thở dốc vì phê pha. 

Chiếc dương vật khổng lồ mà Alhaitham cố hết sức cũng không nuốt trọn được, mùi hương đàn ông và xạ hương nồng nặc như phủ kín khuôn mặt anh, anh vô thức lại nghĩ đến cảnh khi nó đi vào bên trong tàn bạo thế nào, lỗ đít anh bắt đầu co bóp như thể nó khao khát được lấp đầy ngay lập tức. Dây quần lót mỏng chặn ở cửa lỗ không ngăn được mấy giọt nước ám muội bắt đầu rỉ, rơi lên nền nhà sạch sẽ.

Đầu Alhaitham bị một con cặc khổng lồ nhấn liên tục vào trong, như thể coi anh thành cái đồ chơi tình dục để thủ dâm. Anh nắm lấy gốc dương vật xoay xoay, cố gắng phối hợp liếm mút nó đến nỗi phát ra những thứ âm thanh vô cùng dâm tục.

Sau một lúc bú cặc đến mức khó thở cuối cùng Mob cũng giật lên, ấn sâu cặc vào cuống họng Alhaitham, xả vào trong một đám tinh dịch hôi thối. Alhaitham trợn mắt cảm nhận từng giọt tinh dịch dày đặc đi xuống bụng mình, khi Mob rút dương vật ra còn đầy đến nỗi khiến anh sặc rồi ho sặc sụa, Alhaitham ho đến run rẩy người, ghê tởm đến mức chỉ muốn nôn hết đống rác tanh tưởi trong bụng, chất lỏng trắng đục chảy ra từ mũi, miệng, mà nước mắt anh cũng chảy ròng ròng, khuôn mặt đỏ bừng vì khó thở.

Mob không cho Alhaitham nhiều thời gian để định thần lại, gã mạnh bạo lật úp anh xuống thành quỳ 4 chân, hai tay thô ráp bắt đầu di chuyển, một tay bao phủ bầu ngực to lớn vĩ đại, một tay ấn ấn vào lỗ đít ướt át.

“Cong đít lên xem nào, mẹ, đúng là có tố chất làm đĩ, chưa gì đã ướt nhẹp rồi.”

Alhaitham cả người chặt cứng, Mob tức giận lại “Bốp— ” mạnh một cái, một dấu bàn tay đỏ ửng in trên cánh mông anh, giọng nói khàn đặc của gã vang lên:

“Chổng cao cái mông lên cho tao địt, đồ đĩ này có nghe thấy không hả?” 

Alhaitham vô cùng tức giận trước những hành vi đê tiện của gã, nhưng vẫn run run cong eo theo lời nói sỉ vả. 

“Cũng phải thôi, ngài Đại hiền giả nhìn thế mà thích thủ dâm bằng lỗ đít thật.” Mob dường như rất thích gắn cái danh xưng trang trọng ấy với cái ngữ cảnh thô tục này.

“Kinh tởm.” Anh nghiến răng, tức giận phun ra một câu. Nhưng đó là trước khi Mob kéo dây quần lót mỏng dính của anh lệch sang một bên, thọc hai ngón tay vào trong cái lỗ đít ướt át, đầu ngón tay thô ráp mạnh bạo cọ xát với vách thịt mềm mại và nóng ấm.

Gần như ngay lập tức, cảm giác lỗ hậu bị vật lạ xâm nhập khiến Alhaitham giật nảy, đạp đạp chân. Chỉ hai ngón tay của Mob đã lớn hơn những thứ anh từng nhét vào trong lỗ hậu của mình! 

Alhaitham nào có từng nhận được sự đối xử thô bạo như vậy. Lỗ đít anh chưa được chuẩn bị kỹ càng nên ngay từ khi ngón tay đâm thẳng vào trong anh liền co rút lại hơi đau đớn, vặn vẹo kêu lên với vẻ thống khổ. Mob tiến mặt lại gần, hai ngón tay tách mở lỗ đít Alhaitham ra, gã ta ấn mặt vào trong rồi bắt đầu liếm láp, bơm nước bọt vào nơi tư mật đang không ngừng bị kéo giãn.

“Ô— ô..! Ư, mau, mau dừng lại— !” Alhaitham quẫy quẫy chân nhổm người lên trong vô vọng, eo anh bị Mob tóm chặt cứng, Vision sớm đã bị gã vứt sang một bên, lưỡi của Mob thật dài và dày, đưa lưỡi vào sâu trong lỗ đít hồng hào sạch sẽ, liếm láp từng lớp vách tường, hai ngón tay thuần thục mở đường chạm vào những điểm hưng cảm, khi những vết chai trên đầu ngón tay bắt đầu cọ xát với vách thịt mềm mại, Alhaitham lại cảm giác như có nguồn điện chặt trong cơ thể, khiến cả người anh co giật không biết vì đau hay vì quá sung sướng.

Ngón tay Mob vô cùng thô bạo, vết chai sạn trên tay gã lại cứ tì vào tứ lung tung vùng nhạy cảm khiến Alhaitham run lên không thôi, vốn lỗ đít anh vẫn luôn dễ kích thích như vậy, huống chi bị lâm vào tình thế dâm tục thế này. Thế rồi..

“Ah!.” Ngón tay Mob sượt qua một điểm sưng lên trong lỗ hậu, người Alhaitham giật nảy lên, rồi lại mềm nhũn, phút chốc như chẳng còn sức mà mạnh miệng.

“Thấy rồi nhé—công tắc biến Đại hiền giả cao quý thành một con đĩ chính hiệu!”

Mob thôi liếm lỗ đít Alhaitham, tay bắt đầu điên cuồng tấn công vào điểm nhạy cảm vừa tìm được một cách suồng sã.

“Ô— ô, ah, gargh! Chỗ đó— ư ah– Chỗ đó được!!!” Lỗ hậu Alhaitham bị ngón tay thô bạo đâm chọc, đến nỗi anh cũng hoảng loạn rên rỉ dâm đãng không nói thành lời, Mob dùng hai ngón tay giữa ấn sâu vào móc lỗ đít Alhaitham, thao tác thô thiển khiến cơ thể anh chao đảo sắp đổ, Alhaitham chống tứ chi xuống giường nhưng hai chân đã dạng rộng, mông bị nâng lên để tiếp nhận những ngón tay to lớn thô ráp. 

Nước dâm từ trong lỗ đít chảy ra càng lúc càng nhiều, tiếng nước lép nhép dâm dục và tiếng Alhaitham rên rỉ vang vọng, anh bị những ngón tay gồ ghề của gã bảo vệ nhấp mạnh vào điểm nhạy cảm hết lần này đến lần khác, tạo ra những âm thanh cực kỳ khiêu gợi. Mỗi lần ngón tay gã chạm vào điểm sướng, eo Alhaitham lại vô thức giật lên gợi dục.

Cuối cùng, Alhaitham cả người giật lên, xuất ra một vũng tinh dịch nhỏ. 

“Ô ô, đừng, đừng móc mạnh như vậy—” Anh đạt cực khoái nhưng lòng nhục nhã đến nỗi nước mắt theo nước dãi chảy xuống, nước dâm bên trong lại càng ướt đẫm ngón tay Mob hơn.

“Vãi thật, bắn mà còn không cầm dùng đến đằng trước luôn á? Mày đúng là đồ đĩ! Sao cặc mày lại bé như thế hả, có bằng 1 đốt tay tao không, mày có còn là đàn ông không??”

Con cặc nhỏ bé trắng nõn giữa háng Alhaitham dựng đứng lên một cách thảm hại, khiến gã súc vật kia không khỏi bật cười trêu chọc:

“Không ngờ thứ nhỏ xíu này lại còn bắn ra được dù chưa hề chạm được vào.” Một cảm giác nhục nhã từ lý trí dâng lên như thủy triều, nhưng còn chưa kịp làm gì đã lại bị một cú chọc mạnh vào điểm G của gã dập tắt.

“Tiếp tục rên rỉ đi, đồ đĩ.”

“Thằng đĩ điếm chó chết, mày có biết ngày thường mày lại dám nhìn tao bằng ánh mắt như nhìn đám ruồi bọ không? Sao cái loại dạng chân ăn cặc như mày lại dám làm vậy với tao chứ?” Mob bỗng chốc nhớ đến những ngày tháng bị Alhaitham ngó lơ đó.

Gã rút bất ngờ rút ngón tay ra, tát mạnh vào ngay lỗ đít ướt nhẹp vừa bị móc cho mở toang hoang.

“Mày nhìn lại bộ dạng phò đực của mày đi Alhaitham ạ, dạng rộng cái chân ra, để tao cho mày chính thức trở thành con đàn bà dưới thân tao luôn!”

Alhaitham trong cơn nứng tình vẫn cảm nhận được đầu khấc to lớn đang cạ vào vành lỗ anh, anh run run quay ra sau nhìn.

“Đúng rồi, nhìn cho kỹ vào dương vật đàn ông đầu tiên trong đời mày đi nhé!”

Mob cười lên thú tính, rồi cố tình chầm chậm đẩy con cặc khổng lồ kia vào.

“Ô ô— Hah arggg!!!” Cả người Alhaitham giật bắn, khuôn mặt lạnh lùng cũng không giữ được vẻ thờ ơ như thường ngày nữa.

Thật sự là không ổn chút nào khi đầu khấc chỉ vừa tiến vào Alhaitham đã muốn bắn thêm lần nữa—

“Địt mẹ, khít vãi luôn.”

Đít Alhaitham dù đã bị móc liếm đến ướt nhẹp, thì khi dương vật khổng lồ kia tiến vào cũng khiến nó căng lên khó chịu. Anh rít lên một tiếng, rồi lại thút thít rên rỉ. Phần đầu khấc to bè chặn ở cửa lỗ, to đến nỗi nhất thời không thể ấn vào trong, làm Mob giận đến mức lại tát mạnh vào mông anh rồi thọc ngón tay vào ép mở bên trong ra rồi chửi bới thô tục.

“Đồ ngu ngốc, đồ đĩ điếm vô dụng!! Mày chỉ có mỗi việc thả lỏng cái lỗ đít ra!! Mày có hiểu không? Mày có làm được không??? Mày có tin tao lập tức ném may ra giữa sảnh đường rồi địt mày cho cả đám người xem không????”

Mob mất kiên nhẫn móc mạnh vào tuyến tiền liệt khiến Alhaitham lại trợn mắt cao giọng hét lên, nước dâm chảy xuống ướt đẫm hai cánh đùi, gã  lật ngửa anh lên, lôi anh nằm sâu lên trên giường một chút, rồi đè cái thân hình đồ sộ lên người anh.

Alhaitham lúc này đã nằm xụi lơ trên giường, lần đầu anh nằm dưới thân một người đàn ông lại bị đối xử thô bạo như vậy, nhưng kỹ năng của Mob thật sự rất tốt, gã khiến phần thân dưới anh lúc này vẫn ngứa ngáy há hốc đòi thêm, rồi lại bị trêu chọc con cặc bé nhỏ chỉ tới 2-3 inch của mình, nhưng Alhaitham đã không còn để ý tới những lời đó nữa, tâm trí anh bây giờ đều dồn vào con cặc khổng lồ lần nữa đặt lên vành lỗ hồng hào kia.

“Mày thấy không Alhaitham, mày thấy con cặc của tao với cái lỗ đít của mày đang hôn nhau đây không? Hahaha! Đại hiền giả cao quý của Giáo Viện, cũng chỉ là thứ rẻ tiền để giải quyết cơn nứng của đàn ông chân chính như tao!!”

Lỗ đít anh ôm lấy phần đầu khấc, nó chậm chậm tiến vào, Alhaitham co giật khép chân lại, Mob lại thô bạo nắm lấy hai đầu gối tách rộng ra.

“Ah— ah!! Hức.. không! To, nó to quá, không vừa— ” Alhaitham thét lên, đầu khấc của Mob rất to, nó ở bên trong phình lên như quả trứng lớn, cái lỗ nhạy cảm vừa bị ép nới ra thêm lại lần nữa căng tới giới hạn, nhưng mới chỉ phần đầu tiến vào đã khiến Alhaitham cao trào tới nỗi muốn bắn.

Mob thích thú nhìn phản ứng của anh, còn anh chỉ biết cầu mong cho gã đừng đâm thúc vào quá vội, bởi phía trong anh đang vô cùng ngứa ngáy, nếu bị một con cặc khủng đâm sầm vào ngay anh thực sự sẽ gặp rắc rối.

Thế nhưng kẻ phía trên như không để tâm tới sự chật vật của anh, con cặc của gã tiến vào sâu hơn, kèm theo đó là tiếng rên thét chói tai của Alhaitham.“N-no… không… a, aa… haa… kh…!”

Alhaitham trợn ngược mắt bị nhấc cong mông lên tiếp nhận, con cặc đen đúa tàn phá bên trong anh, kéo mọi thành vách căng ra hết mức, nó đâm đến đâu mọi điểm nhạy cảm bên trong đều được chạm đến toàn bộ.

Điều này thật sự không ổn, đó là lý do anh trước nay không dám ngủ với một người đàn ông thật sự. Đây là cảm giác thứ dương vật giả bé nhỏ kia không thể làm được, đây là một con cặc khổng lồ bằng xương thịt.

“Khặc khặc, lỗ đít của một thằng điếm còn trinh, không ngờ lại khít đến mức này.” Vừa nói, gã vừa thò tay vào bên trong áo anh, túm lấy núm vú đã dựng đứng lên từ khi nào của anh, không hề thương xót mà kéo mạnh.

“Ư… a… a…!" Khuôn mặt anh đỏ bừng, cả người run rẩy, những tiếng rên rỉ cuồng loạn không ngừng thoát ra khỏi cổ họng, bên trong lại càng rỉ nước siết chặt hơn.

“Địt mẹ, cái bồn chứa tinh chết tiệt.” Gã tiếp tục giã mạnh vào bên trong cái lỗ hết lần này đến lần khác, da thịt va vào nhau mãnh liệt tạo lên những tiếng “Lạch bạch”, “Phập phập” dữ dội vang vọng.

Con cặc thô thiển vùi trong nếp thịt mềm mại ấm áp, đầu khấc to lớn đánh vào tận sâu bên trong, như thể muốn xuyên thủng cả cơ thể người đàn ông nhỏ bé hơn bên dưới.

“Địt, sướng… sướng quá.”

Gã lật người anh lại, vỗ mạnh vào cặp mông căng mẩy, từ đằng sau lại dùng sức đâm vào.

“Chậm— Chậm chút thôi… ư a— … tôi… tôi không xong mất—!" Cả người anh đột nhiên giật bắn lên, con cặc nhỏ bé bắn ra dòng tinh nóng hổi, dính cả lên mặt gã.

Mob thấy anh tận hưởng như vậy, lại nắm lấy đùi anh ép lên trên, cặc thúc sâu thêm vào lỗ huyệt đã bị màu dục vọng làm sưng đỏ ra.

“Mày có thấy tao với mày giống hai con chó đang giao phối không, Alhaitham?”

Động tác nhấp hông của gã không dừng lại, dập nhiều đến mức anh không thể kiềm chế được nữa, rên la ư ử như một con chó cái bị chịch.

Cổ tay bị gã túm chặt, kéo về phía sau hết lần này đến lần khác. Động tác của gã vừa nhanh vừa mạnh, chuẩn xác giã vào điểm sướng, khiến anh cảm giác như lỗ đít của mình đang bị một cây đinh lớn đóng vào chứ không phải con cặc bằng gân và thịt.

Alhaitham bị địt mạnh đến nỗi mắt trợn trắng lên vì sung sướng, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, còn phía sau dâm thủy lại ồ ạt trào ra trơn tuột. Lỗ đít mới lúc nãy căng chặt không cho dương vật khủng bố tiến vào, giờ đã ướt đẫm thèm thuồng hút chặt nó không muốn nhả.

“Con cặc của tao đang vùi sâu trong lỗ đít của mày đấy, có sướng không, đồ đĩ?” 

Gã xấu xí tiếp tục đổi tư thế, nhấc chân anh đặt lên vai mình, nhấp hông đưa con cặc tiếp tục tấn công mạnh vào bên trong lỗ đít dâm dục.

Alhaitham há to miệng rên rỉ, nước bọt trào ra theo khóe môi bị Mob áp cái miệng hôi thối lên hôn sâu, liếm sạch! Gã buông đùi anh ra rồi túm lấy đầu anh hôn lấy hôn để, đưa lưỡi vào trong đôi môi đỏ mọng quấn lấy lưỡi anh không ngừng trao đổi nước bọt, hông nhấp lại càng mãnh liệt hơn. Vành lỗ đỏ ửng mỗi lần bị địt vào trong lại căng ra ăn trọn đến tận gốc trào ra chút dâm thủy, thậm chí lông mu rậm rạp còn cạ đến ngứa ran, ngón chân anh quắp lại vì quá sung sướng, tuyệt vọng vung vẩy trong không khí.

Rồi bỗng nhiên Mob thôi hôn anh, háng dùng lực nhấp mạnh xuống, Alhaitham sướng đến nỗi rên thét một tiếng dâm đãng, nhưng bỗng anh như nhận ra điều gì—

"Ngh… aah…! Bao cao su— Mau đeo bao cao su vào ugh—  Oogh.. ah— hah..!.” Alhaitham cả người rung lắc dữ dội bỗng có chút thanh tỉnh, vội vàng giãy giụa hét lên.

“A—ha, con chó cái này đòi hỏi thật đấy.” Mob vừa nói vừa tiếp tục nhấp mạnh thêm mấy lần, mỗi lần đều thúc sâu khiến cả thân thể anh rung lắc liên hồi, tầm nhìn cũng nhòe đi vì nước mắt.

Chợt, Mob lại ôm chặt lấy Alhaitham, ghì chặt anh xuống dưới thân thể to béo, gầm gừ một tiếng như thú hoang. Dương vật bên trong khúc gữa hơi sưng lên, và rồi— 

"Phụt phụt—" Một dòng tinh dịch dày đặc nóng hổi được xuất vào nơi sâu thẳm nhất bên trong anh, kích thích Alhaitham cũng xuất thêm một đợt tinh dịch và dâm thủy.

Alhaitham bị địt đến choáng váng mà ô ô khóc, mặt biến thành bộ dáng dâm dục. Con cặc khổng lồ bên trong anh vẫn không ngừng rỉ ra dòng tinh ấm nóng, đổ dầy đến nỗi bụng anh cũng hơi căng lên.

Alhaitham co giật liên hồi, háng anh bị nâng lên hứng trọn cú địt mạnh bạo, mãi đến khi Mob rút cặc ra, lỗ xả vẫn kéo theo một dòng tinh đặc quánh, lỗ đít anh thì há hốc, tinh dịch ào ào nhỏ từ bên trong ra.

Thế nhưng ngay khi anh nằm thở hổn hển tưởng mọi chuyện đã kết thúc, lại thấy cơ thể to béo kia lại rục rịch phía dưới anh rồi một lần nữa quy đầu phình đại lại đặt xuống nơi miệng lỗ.

“Hah—ah.. Đợi đã— chưa hết sao…?” Anh hoang mang nhổm đầu lên nhìn xuống, chỉ thấy con cặc nhỏ nhắn của anh đã hơi xìu xuống, nhưng phía dưới hơn, bàn tay lông lá nắm lấy gốc con cặc dữ tợn không vì vừa xuất tinh một lượng lớn mà nhỏ đi, ngược lại nó đỏ tím lên lần nữa me me đâm sầm vào cửa lỗ rỉ dịch.

Và câu cuối cùng anh còn đầy đủ tỉnh táo để nghe Mob nói khi ấy là.

"Mới chỉ một hiệp thôi, tôi không yếu sinh lý như cậu, đêm nay còn dài lắm đấy."

Và sau đó, thứ khủng bố ấy lại đâm sầm vào trong, ép cả lượng lớn tinh dịch men theo vành lỗ chảy ra ngoài.

Tiếng “phập phập” xen lẫn tiếng rên rỉ mãi không dứt.

Hai chân Alhaitham bị ép gập lại, dạng háng phô cận cảnh cái lỗ đít sưng đỏ đang bị một con cặc dữ tợn xâm phạm ra trước mặt gã bảo vệ xấu xí kia.

“Cái áo này vướng víu quá.” Dứt lời, gã dùng sức xé toạc chiếc áo mỏng manh, nhào vào bầu ngực to lớn của anh, mút chùn chụt như mút sữa. Đầu lưỡi nóng rực cực kỳ điêu luyện của gã quấn quanh cặp nhũ hồng hào, vừa liếm vừa cắn, khiến Alhaitham lại không nhịn được mà rên rỉ to thêm. Trong lúc đó, gã vẫn nhấp liên tục vào bên trong cái lỗ tội nghiệp, dường như muốn chơi cho nó nát bấy mới vừa.

Alhaitham đang bị chơi sắp hỏng lúc này lý trí đã tan rã, thở dốc như chó cái, trong đầu anh chỉ còn một suy nghĩ rời rạc mà trước khi đến đây anh đã tự nhủ trong lòng: Phải thực hiện đủ biện pháp an toàn.

Thế rồi anh như vực dậy từ khoái cảm triền miên, vừa rên rỉ vừa khóc lóc giãy giụa đẩy Mob ra, miệng thút thít không ngừng.

“Khoan…! Phải—haa—phải mang bao đã…! Làm ơn—” Alhaitham vừa run bần bật vừa rên rỉ khóc lóc dùng tay cố chặn dương vật đang cố đâm vào trong lại, dù phía dưới từ lâu đã bị bắn đầy tinh dịch.

"AASSH ĐỊT MẸ PHIỀN QUÁ ĐÓ, tao đeo là được chứ gì!!?" Mob cứ cố nhét cặc vào lại bị độ tay chặn lại ở cửa lỗ thì phát cáu lên tát mạnh vào cánh mông đỏ ửng thêm hai cái vang dội.

Bởi lẽ anh thật sự quá cố chấp, lần này gã đàn ông bất đắc dĩ làm theo, gã không rút dương vật bên trong ra mà giữ nguyên đó, miệng lẩm bẩm chửi những câu tục tĩu rồi mò mò đầu dường một gói bao cao su màu xám, vội vàng xé nó ra rồi mới rút cặc ra trùm lên trên.

Sau đó gã cầm con cặc dữ tợn đã được đeo bao cao su dơ lên trước mặt Alhaitham như chứng minh, Alhaitham tầm mắt mờ nhòe nhìn thấy hình ảnh muốn thấy thì sợi dây lý trí đang níu kéo anh cuối cùng cũng đứt phựt. Cảm giác trống vắng trong lỗ đít lại lần nữa xuất hiện. Anh lại nhìn theo Mob đến khi nhét con cặc dữ tợn kia đặt trước cửa lỗ đít anh, nơi ướt đẫm tinh trùng và nước dâm nhớp nháp, lần nữa tiến sâu vào trong.

Nhưng lần này anh không đẩy gã ra nữa. Ngược lại, anh dạng rộng chân, lỗ sau há rộng nuốt trọn con cặc tím đen đến khi vành lỗ cạ cả vào lông mu rậm rạp, anh rên lên cao vút như một thằng đĩ thực thụ, tay ôm chặt cổ Mob mà hôn mút lên.

"Nngh— ah… ngh…!! Oohrghhh chỗ đó—!! Aaaghh—!!” Anh mất lý trí mà rên rỉ ầm ĩ tục tĩu, con cặc bé nhỏ không còn gì để bắn chỉ có thể phun ra những dòng dịch trắng loãng, nhưng hậu huyệt bị chọc cho rỉ dâm dịch ồ ạt ra ngoài như suối tuôn.

Gã Mob sao chịu được cảnh anh đột nhiên trở nên dâm dục như vậy, gã rút cặc ra, chưa kịp để Alhaitham thấy phía sau trống vắng quá lâu lại rút bao cao su vứt ra một góc, cầm lấy cuống cặc lần nữa thúc mạnh vào trong.

“Ư… Ư aah… AHH!” Alhaitham cao giọng, anh không còn đủ tỉnh táo để nhận ra bao cao su đã không còn nữa, anh chỉ biết anh được con cặc này địt cho quá sướng, quá mạnh bạo! Anh bị địt đến nỗi trong một khoảng khắc đã chỉ muốn chìm đắm trong khoái cảm mãi mãi.

“Địt mẹ nó chứ.” Gã bảo vệ đột nhiên chửi thề, bàn tay thô ráp giữ chặt eo anh, kéo mạnh về phía gã, con cặc thô thiển của gã co giật lên.

“Phụt” một tiếng, lại thêm một đợt tinh nóng hổi tràn vào trong cái động nhỏ bé, lấp đầy mọi ngóc ngách sâu trong lỗ hậu anh.

Alhaitham miệng ô ô thở dốc, lỗ đít vẫn cắn chặt con cặc không chịu buông, quả nhiên những người có đủ năng lực để nhận được Vision thì phải có sức mạnh phi thường, như Alhaitham dù con cặc đã không còn xuất tinh thêm nữa được thì lỗ sau vẫn nhiệt tình cắn nuốt.

Và tất nhiên gã Mob rất hài lòng với điều đó, gã lại thở ra vài câu tục tĩu trêu ghẹo rồi nhét cặc vào trong làm tiếp hiệp thứ tư của gã, còn Alhaitham số lần lên đỉnh sớm đã không đếm nổi nữa.

Sau đó, tên khốn kiếp ấy thực sự coi Alhaitham như một cái bồn chứa tinh, không ngần ngại mà bắn vào bên trong hết lần này đến lần khác. Alhaitham bị địt nhiều đến mức mấy lần mất hết lý trí, run rẩy cầu xin:

"Ha… aa… aaah—! Dừng lại— Tôi không… tôi không thể nữa—" 

Alhaitham nhân lúc Mob lần nữa bắn vào trong anh, lồm cồm bò dậy. Hai cánh tay mềm nhũn hơi cựa quậy, muốn mượn lực để bò về phía trước, thoát khỏi gã bảo vệ thô bạo phía sau.

Đáng tiếc là điều đó không hiệu quả, thậm chí còn chọc giận gã hơn nữa. Gã lôi anh về lại dưới thân, tát mạnh lên cánh mông trắng nõn giờ đã bị đánh đến sắp rướn máu, nắm chặt cằm anh áp cái miệng hôi hám vào, dùng lực như muốn bóp vụn xương quai hàm thường ngày trông rất cương nghị.

“Thằng chó đẻ, muốn trốn à?” Dứt lời, gã lại thô bạo nhét con cặc ướt đẫm, dính đầy tinh trùng vào miệng anh, mặc kệ người dưới thân ho dữ dội, nước mắt ứa ra.

Cho đến khi gã chịu dừng lại thì trời đã rạng sáng. Ánh sáng bình minh từ đầu ngõ le lói chiếu vào cánh cửa sổ đóng chặt. Sau một đêm tàn bạo anh nằm xụi lơ co giật trên giường, mắt mất đi tiêu cự, hai chân dạng rộng để lộ cái lỗ bị lạm dụng đến cực điểm. Cả người anh toàn dấu tay chân tím đỏ, bụng đã bị lấp đầy căng lên, tinh trùng và dâm dịch, mồ hôi vương vãi ướt đẫm lớp ga vải, lỗ đít anh há hốc ra toang hoác, bên trong vẫn còn bị ép ra từng đợt từng đợt dâm dịch và tinh trùng, vừa đậm đặc vừa trắng đục. Alhaitham chẳng còn giữ được vẻ mặt lạnh lùng như trước, trên mặt anh cũng dính đầy tinh trùng của gã, nước mắt nước mũi lem nhem khắp nơi.

Gã bảo vệ túm chiếc áo cũ của anh lên, dùng nó để lau dịch thể dính trên con cặc của hắn, mặc kệ cơ thể đang co giật, run lên từng hồi với chi chít dấu răng, vệt máu bầm của anh mà rời đi. Một lát sau, Alhaitham cũng ngất lịm.

Hai ngày sau đó, gã bảo vệ vẫn không chịu buông tha cho anh, gã giữ anh trong căn nhà xập xệ rồi cả ngày ấn anh xuống sàn, ép anh chổng mông lên cho mình địt bằng đủ tư thế hết lần này đến lần khác. Suốt hai ngày chỉ làm tình và địt nhau như thú vật, lúc rời đi, hai chân anh gần như không khép lại được, run rẩy khó khăn cất từng bước. Mỗi bước, cái bụng chứa đầy tinh trùng của anh lại kêu òng ọc rồi rỉ ra, tất cả đều là của gã. Đã thế, lỗ hậu còn bị gã dùng nút bịt chặt, không cho phép giọt tinh trùng nào rơi ra. Trên áo cũng dính cả đống nhớp nháp chưa giặt, mùi xộc thẳng lên mũi. 

Vài ngày sau Alhaitham mới đi làm lại được, nhưng tất nhiên gã vẫn chưa chịu buông tha cho anh, thậm chí giữa ban ngày ban mặt còn kéo anh vào thư viện quen thuộc.

Tình cờ thay, Nahida vô tình nhìn thấy cảnh đó. Cô ngây thơ cho rằng Alhaitham đang trừng phạt gã ta, khiến gã dạo gần đây chẳng còn dám tác oai tác quái nữa nên không nhịn được mà nhìn về phía anh một cách kính nể. Dù cho nội dung suy nghĩ cô đọc được có hơi kỳ lạ…

“Hai người họ có vẻ rất thân thiết, còn tính rủ nhau về nhà làm gì đó nữa à. Hừm, dù sao thì, như vậy cũng có vẻ tốt.”

Nghĩ vậy, Nahida yên tâm rời đi, không hề biết về những bức thư đe dọa vẫn liên tục được gửi đến phòng Đại hiền giả, và đâu đó vẫn không ngừng vang lên.. tiếng rên rỉ dâm dục ở trong con ngõ nhỏ của thành phố ngầm.
----------------------------

Ok bỏ bê ae cũng lâu r :v chuyện là tui mới mò lại được pass wattpad hjhj không biết lặn lâu thế ai còn nhớ tui khum ><

Update: Ô CHETME R tui không thấy nút hoàn thành tác phẩm ở đâu nên bấm dừng đăng tải ai dè nó xóa lun tr ơi 😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro