Công Tước và con Lợn
"Mình muốn tới khu vườn đẹp đẽ phía sau cánh cửa nhỏ kia."
Em thầm nhủ.
Tuy nhiên, điểm đến lại là biệt thự của Công Tước, nơi có người nấu bếp vừa đánh rơi vung vãi hạt tiêu.
Ở đó, em đã gặp tôi.
"Sao con mèo nhà ngài lại cười như vậy ạ?"
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của em, tôi không khỏi mỉm cười.
Giải cứu đứa bé bị Công Tước đối xử thô bạo (mà thực ra đứa bé đó là một con lợn con), em thả nó chạy đi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro