Chương 2

Ngoại thành Tĩnh An – Nửa đêm

Trong bóng tối, Bạch Cửu ngồi trên lưng ngựa, hướng về phía tây. Trong tay hắn là bức thư được viết bằng mật ngữ, chỉ có một người có thể hiểu được: Trác Dực Thần.

Vị hoàng tử từng bị lưu đày năm năm trước, giờ đây, có lẽ là người duy nhất có thể thay đổi vận mệnh triều đình. Nhưng liệu hắn có còn ý chí để quay về?

Biên giới phía Tây – Thành Vân Châu

Trác Dực Thần đứng trên tường thành, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phương xa. Gió thổi qua chiến bào, mùi máu tanh vẫn còn vương lại sau trận chiến ban chiều.

Bên cạnh hắn, Anh Lỗi siết chặt chuôi kiếm. Hắn là chiến thần bảo hộ biên cương, nhưng cũng là người duy nhất ở đây thực sự hiểu Trác Dực Thần.

“Kinh thành đã rối loạn.” – Trác Dực Thần thản nhiên nói.

Anh Lỗi cười nhạt. “Là người của Bạch Cửu?”

Trác Dực Thần không đáp, chỉ mở bức thư. Trong ánh trăng, từng chữ hiện lên rõ ràng:

‘Nếu không trở về, người sẽ chết vô danh nơi biên tái. Nếu trở về, người sẽ chết trên ngai vàng.’

Hắn bật cười, nụ cười lạnh lẽo đến đáng sợ.

Phía xa, Bùi Tư Tịnh lặng lẽ đứng nhìn. Nàng là con gái của danh tướng Bùi Kiến, một vị anh hùng đã bị chính triều đình hãm hại. Giờ đây, nàng chỉ còn một con đường để đi: theo Trác Dực Thần trở lại kinh thành, hoặc chết tại nơi này.

Đêm nay, vận mệnh đã định. Trác Dực Thần sẽ quay về.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro