16. Nàng mời 'dê dê' về nhà (2)


"Khi ba đọc xong lá thư này thì cũng đã biết rõ ngày con nói rời đi năm đó là ngày nào...vâng chính là ngày này, vốn dĩ là ngày nào không quan trọng bởi lẽ con đã xác định rốt cuộc phải có ngày rời đi...con không trốn tránh mà là con đang đối mặt với sự thật, ba cũng vậy mong hãy chấp nhận rằng con gái người yêu một người con gái và người không thể cản được nữa...người không còn tư cách giữ nữa..."

Kim Yongsun thẫn thờ nhìn bóng lưng Moon Byul Yi ở phía xa, bỗng lòng lại nhớ đến lúc trước khoản thời gian khi đặt lá thư tạm biệt đến người ba của mình, rồi từ Anh trở về Hàn. Nàng tay xếp lại quần áo trong vali gọn gàng, chỉ đơn sơ vài bộ...đem tấm ảnh nàng chụp chung với mẹ nhẹ nhàng đặt lên trên sau đó đóng vali lại một thân một mình bước ra khỏi căn nhà ở Anh, ngày đó Kim Yongsun vốn đã sống ở anh đến 4 năm trời, nàng học vùi đầu để có thể chấp nhận rằng mình đang ở hiện thực, đáp ứng gia đình rằng nàng chăm học một lòng muốn tiến vị...nhưng đến lễ tốt nghiệp trao bằng tiến sỹ đứng trên bục đài ngày ấy, ánh nắng chói chăng mà rực rỡ ấy ...nàng nhìn xuống cả hàng trăm con mắt tự hào có, nể phục có, ganh tỵ có, chúng đang nhìn nàng...nhưng cái Yongsun không muốn nhất chính là những con mắt đó. Nàng tìm kiếm một đôi mắt chăm sóc, ân cần ...một đôi mắt giống như mẹ mình, đôi mắt giống Moon Byul Yi ... bây giờ...

"Cô thơ thẫn gì vậy?!" Moon Byul Yi gõ cửa xe, lúc này đã ướt hết người nhưng lại không bận tâm, cô dùng ánh mắt khó hiểu nhưng tràn đầy quan tâm hỏi nàng.

"Đúng! Nàng cần chính là ánh mắt ngay lúc này của Moon Byul Yi"

"Hở?!" Kim Yongsun không nghe được Moon Byul Yi nói gì, cửa kính xe vẫn đang đóng kín. Thấy vậy Moon Byul Yi lại bật cười, cô đưa tay ra hiệu nàng mở cửa xe xuống sau đó chỉ chỉ vào ga ra, lúc này Kim Yongsun mới nhớ tới Moon Byul Yi đang đứng ngoài mưa liền hạ cửa xe xuống nói lớn "Em sao lại chạy ra đây mau vào ga ra chờ tôi... ướt hết rồi!". Giọng nói lớn pha chút giận dữ của Kim Yongsun khiến Moon Byul Yi có chút sợ hãi nhưng lại vui mừng, nàng biết mỹ nhân ngoài miệng thì đanh đá kia nhưng trong lòng lại rất mềm dẻo, như cách cô âm thầm chăm sóc người khác vậy...Moon Byul Yi cười thầm, vui vẻ lẽo đẽo, khập khiễng chiếc chân đau bước theo xe Kim Yongsun vào ga ra đứng.

Đỗ xe xong Kim Yongsun dùng tốc độ ánh sáng bước ra khỏi xe, một mạch tới bên Moon Byul Yi "Mau mau vào nhà, cứ thế này tôi sợ em đã tật còn thêm bệnh!", nàng nắm lấy tay Moon Byul Yi kéo vào cửa nhà, mùi trà xanh quen thuộc lại ập đến mũi của Moon Byul Yi, trời bên ngoài lạnh bao nhiêu thì nhà của Yongsun lại khiến cô ấm áp bấy nhiêu. Đúng là người ta có nói 'Một lần thì thích hai lần thì thèm mà ba lần thì nghiện' quả thật có chút đúng với Moon Byul Yi lúc này, lần trước đến nhà Kim Yongsun cô không hề bài xích mùi hương này, còn bây giờ ngửi thấy lại thoải mái rồi còn thấy nhớ nữa... tự nhủ không biết lần tới mình sẽ có cảm giác gì.

Trong lúc cô còn đứng như trời trồng tại cửa, vẫn chưa tiến lên bước nào thì Kim Yongsun lại lần nữa phải nhắc nhở " Em...còn đứng đấy nữa!? Mau vào tắm, tôi đã vặn nước nóng rồi! quần áo tôi tiện thể lấy cho em đồ ngủ mới, em không chê cứ mặc thoải mái được không!" nói xong nàng tiến tới đưa vào tay Moon Byul Yi bộ đồ được xếp gọn gàng, Moon Byul Yi nhìn bộ đồ họa tiết con voi xanh nhỏ nhỏ xinh xinh trên áo, liền có cảm giác quen thuộc nhưng lại hơi nhăn mặt 'Đồ trẻ con thế này! Không thể nào tin nổi cô gái trước mặt mặc chúng đi ngủ a ~'

"Em sao vậy?!"

"A không có gì! Em làm phiền cô rồi!" nói xong Moon Byul Yi nhanh chân hướng phòng tắm mà bước tới. nhìn chân đi hơi khập khiễng của cô, Kim Yongsun lại lóe lên tia đau lòng nàng nhắc nhở " Em đừng dùng lực xoa vào vết thương, đến khi tắm ra tôi sẽ thoa hộ em tránh vết thương bị rách!"

Tâm Moon Byul Yi khựng lại một chút, cô vừa bước vào cửa phòng tắm chưa kịp đóng lại đã nghe được thanh âm ôn nhu của Kim Yongsun truyền tới, nhất thời cảm động cô liền đứng yên một chỗ lắng nghe... trong lòng thầm nghĩ ' Thật tốt! cứ được đối xử tốt như vậy...tiếp tục tự mình hưởng thụ thì có gì sai chứ'

"Dạ~ em biết rồi!" Moon Byul Yi cao hứng đáp lại, thanh âm trong trẻo có chút vui vẻ.

"Ừm!" Kim Yongsun ở ngoài cũng đồng ý, nàng quay lưng rời đi dọn dẹp phòng một chút, miệng lại lần nữa cười, nàng thầm nghĩ "Đứa trẻ này em biết nghe lời như thế khi nào vậy ~"

...

Kim Yongsun ở bên ngoài lặng lẽ dọn giường một cái, sau đó tiến tới tủ đồ lấy thêm chăn mền đặt trên giường...nàng cúi cùng cũng xong việc nhưng không biết làm gì hơn nên đành ngồi tại giường và phía bên hông phòng chính là phòng tắm...nghĩ đến đây Kim Yongsun thở dài một cái, nàng lấy tay gõ lên đầu mình 'Biết không yên thế này mình bảo em ấy tắm ở phòng ngoài!', nghe tiếng nước chảy bên trong phòng tắm phát ra Kim Yongsun có chút không bình tĩnh được, nàng mơ hồ không nghĩ đây là thực được nữa nhưng nhìn cảnh vật xung quanh rõ ràng trước mắt làm sao nàng cố chấp được nữa đây...là thật, thật sự là nàng và cô lại lần nữa ở cạnh nhau.

Kim Yongsun như vừa đạt được một bước tiến lớn, nàng ý thức được tình cảm của mình lại tăng thêm một bậc bởi lẽ gần Moon Byul Yi có chút thế này thôi đã khiến nàng vui vẻ như vậy, liệu sau này gần hơn nàng có vui vẻ hơn không, nàng thực sự muốn được giống như lời mẹ nàng nói năm đó "Con muốn biết thì sao lại không thử ?! thử rồi thì làm sao phải tò mò!". Nàng muốn nói lòng mình với Moon Byul Yi...chỉ e nàng thiếu can đảm và chỉ sợ Moon Byul Yi không phải cũng giống nàng yêu nàng như nàng yêu cô.

Bên ngoài Kim Yongsun bận suy nghĩ, bên trong Moon Byul Yi cố gắng tắm thật nhanh bởi vì chân đứng có chút đau, cộng thêm cả ngày nay nàng hoạt động cũng không ít đi...cơ thể cũng đã mệt nhừ, giờ ngâm mình trong bồn tắm Moon Byul Yi mới được thư giãn thì mới nghĩ tới mấy ngày nay thực sự cực khổ a ~, vừa nằm trong bồn tắm Moon Byul Yi đưa mắt nhìn trọn căn phòng này một lần, phía trước mặt là chiếc cửa sổ gỗ mộc mạc. căn phòng không trang trí cầu kỳ ngược lại rất đơn giản...chiếc bàn rửa mặt đựng đồ vệ sinh cá nhân cùng chiếc gương bầu dục đẹp đẽ... tia mắt đến bộ đồ ngủ được đặt gọn gàng trên kệ cô tự nhiên cười ra tiếng ' Thật trẻ con ~'

Thấy chân tay mình một chút nhăn lại vì ngâm nước kha khá thời gian, Moon Byul Yi thở dài, cô vừa mới nghĩ nên tắm nhanh chút thôi ai dè lại ngâm nước đến tay chân nhăn lại, lúc này mới nhận ra tắm ở đây thiệt sự là rất tốt khiến cô tham luyến muốn thử lâu hơn. Nghĩ xong Moon Byul Yi bước ra khỏi bồn tắm, đưa tay kéo bộ đồ ngủ đến bên, ai dè vừa kéo cô liền nhận ra bên trong có đồ nhỏ...vừa kéo mạnh lỡ tay thấy đồ lót được gọn gàng đặt bên trong vô ý rớt ra ngoài, Moon Byul Yi không đợi suy nghĩ nhiều, quên mất mình rõ ràng đang thất thố, là cô không có mặc quần áo nha ~ thế nào lại vươn tay hết cỡ ra chụp lấy đồ lót...và phòng tắm thì sao, nhiều nước ~ trơn trượt ~ cộng thêm sương mù hơi mờ... Moon Byul Yi trượt chân một cái thế nào thắt lưng lại chạm thành bồn tắm một cái rõ đau, đau đến đứng không vững liền ngã xấp xuống nền nhà "Ai ui ~". Cậy mạnh Moon Byul Yi cố gắng đứng dậy lại phát hiện mình chút sức lực cũng không có, thắt lưng đau khiến cô muốn thoát mồ hôi hột... nhưng nghĩ đến Kim Yongsun nghe tháy tiếng động có lẽ sẽ chạy vào rồi thấy cảnh cô nằm xấp thế này ' Thiệt là mất mặt a ~ trời ơi ~" nhưng là cô có cố cũng không đỡ nỗi thân mình dậy 'Hu hu T.T'

"Em không sao chứ!?" Kim Yongsun đúng là như dự đoán của Moon Byul Yi lúc này đã tự động mở cửa bay vào, nhanh đến mức Moon Byul Yi cũng hốt hoảng nha, nhưng hiện giờ xấu hổ đến không ngẩng đầu lên được. chỉ cúi thấp nỉ non nói " cô giúp đỡ em dậy một tý, còn lại em tự làm ~". Kim Yongsun đương nhiên chưa đợi Moon Byul Yi nhắc nhở nàng đã lo lắng đến sợ sệt cúi người đỡ người đang nằm trần truồng trước mặt dậy, vì tới gần Moon Byul Yi với thân thể như vậy nàng có chút hồi hộp nhưng cũng rất nhanh giấu đi, đưa mắt đến vết thương trên thắt lưng kia đã đỏ tấy mộng mảng lớn... tiếp xúc với thân thể của Moon Byul Yi, tay Yongsun chạm vào da Moon Byul Yi liền cảm giác tay mình nóng rực lên, thân thể Moon Byul Yi Kim Yongsun chưa một lần nhìn rõ ràng như vậy, lần trước cũng chỉ nhìn thoáng qua khi Moon Byul Yi mặc áo sơ mi của nàng...giờ lại gần như vậy có thể cảm thấy làn da của Moon Byul Yi thật sự tốt, vòng một không to như mình nhưng đứng sững như vậy cũng là loại cực phẩm rồi , từ trên nhìn xuống đến vùng 'không nên nhìn' thì nàng hốt hoảng thu hồi ánh mắt nhanh chóng đỡ Moon Byul Yi đứng dậy bước ra khỏi phòng tắm...

Moon Byul Yi đứng dậy được thì ngại đến không dám mở mắt, cô nắm tay Kim Yongsun hơi dùng sức một chút toan tính tự mình làm nhưng là đau đến không muốn nói lời nào, đành nhắm mắt để Kim Yongsun đưa cô đến bên giường ngồi xuống. Đến khi trên người có một chiếc khăn lông to nhẹ nhàng áp lên người mới nhẹ mở mắt ra.

"Em ngồi yên đi, tôi lau người giúp!" Kim Yongsun ngại ngùng đề nghị, nàng cũng ngại khi phải tự mình lau người cho Moon Byul Yi nhưng nhìn người lúc này quả thật rất đau nên sợ là khó vận động được.

"Không sao cứ để em" Moon Byul Yi nắm lấy khăn vội vội vàng vàng quấn lấy người sau đó sơ xài lau qua người, vừa lau vừa nhăn mày đến lời hại... 'Thật mất mặt a~ mất mặt cớ sao mỗi lần thân thể tệ hại lại bị Kim Yongsun nhìn thấy hết chứ!? Oan ức mà ~"

Kim Yongsun thoáng cái bước vào phòng tắm lấy lại đồ lót và đồ ngủ mới, đợi một hồi cho Moon Byul Yi lau người xong nàng mới bước ra đưa chúng đến trước mặt cô

" Em..."

"Cảm ơn cô, cái này em tự mặc được !" Moon Byul Yi ngại ngùng đến đỏ mặt, hai má ửng đỏ do tắm nước nóng giờ lại đỏ thêm một phần do ngượng, cô chỉ muốn mặc đồ thật nhanh, thật nhanh vào...nhưng khó khăn lắm mới mặc xong thì thở dài mệt nhọc, vừa mới tắm xong nhưng cảm giác cứ như bước ra từ lò than vậy...nóng rực.

Kim Yongsun cũng ý thức được bầu không khí ngại ngùng này nàng vội ra ngoài tìm thuốc để chữa trị vết thương trước, sau khi quay lại nàng thấy Moon Byul Yi bận đồ ngủ xong vẫn cứ cái tư thế ngây ngốc đó ngồi thừ ra, nàng không hiểu sao lại thấy kẻ này khi bệnh lại rất đáng yêu như thế, bèn bước tới đỡ cô nằm xuống giường...

Moon Byul Yi ngại thì có ngại nhưng mà rõ ràng thân thể không khiến cô ngại lâu hơn được nữa, cái thắt lưng đau đến vừa nằm xuống đã cảm nhận rõ rệt như vậy, thử vặn một cái thì mới biết nó đau lợi hại nha ~ khiến Moon Byul Yi phải thở hắt ra một hơi

"hừ ~"

"Đừng cậy mạnh nữa, xoay người nào tôi thoa thuốc cho em!" nói xong Kim Yongsun lấy lo lắng đẩy lùi cái sự ngượng ngùng qua một bên, Moon Byul Yi không động được mặc kệ nàng xử trí nhưng trong phút chốc hốt hoảng đầu đang vùi vào chiếc gối thì quay ngoắc nhìn Kim Yongsun phia sau đang kéo lưng quần qua mông cô...Tay nàng nhẹ nhàng áp lên, độ lạnh của thuốc khiến Moon Byul Yi rùng mình một cái... "Như thế thì thấy hết rồi còn gì?!" Moon Byul Yi ai oán, nhưng cơn đau kìm chế ngại ngùng của cô luôn rồi, đành quay mặt lại vùi vào trong gối tiếp tục khóc không ra tiếng "Hu hu không bị áp không được bị áp ~ hu hu tư thế này có tính là cô ấy ở trên còn mình ở dưới không ~ xấu hổ quá ~"

...

Ở Trong phòng ký túc xá, ba người đã về đến phòng Jiyoon leo lên giường của mình lấy sách ra đọc, Min Ah lại ăn hoa quả còn Wheein lại đi ngủ...một bầu không khí yên lặng diễn ra không ai nói với ai lời nào, kể từ lúc bị Hwasa kéo một mạch đi về thì cả ba cũng không hiểu bản thân mình nữa rồi...nghe lời cứ như sen nghe lời boss vậy! cả ba hiện giờ trong đầu đều nghĩ mình thật dễ dãi a ~ nhưng mà tại sao mình lại dễ dãi như vậy nghe lời như vậy?! vì cớ gì ?! trong phút chốc ấy cùng lóe lên một câu hỏi

"Moon Byul Yi?! Giờ nó đang làm gì nhỉ?!" không hẹn mà nói cũng lúc.

P/s: cái mông cái mông cái mông ~ lắc lấy cái mông ~ cái mông khá to cái mông rất tròn ~ căng lên nào nẩy lên nào ~ nào mình cùng lắc mông ~

Làm tốt lắm Kim Yongsun!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro