9-10
– Được.
Thần Hậu vốn tưởng rằng Chu Lợi Địch sẽ cự tuyệt, thật bất ngờ Chu Lợi Địch không chút do dự lập tức gật đầu đồng ý.
Cùng ma thú chiến đấu, nếu còn sống có thể gặp Thước Tư, Thần Hậu thật biết làm khó người. Vì Thước Tư, yêu cầu khó khăn hơn cậu cũng sẽ nhận lời, cậu nhất định sẽ giết chết ma thú để được gặp Thước Tư
– Hừ —
Không thể nhìn thấy Chu Lợi Địch sợ hãi quỳ xuống cầu xin, Thần Hậu vô cùng thất vọng, rất khó chịu hừ một tiếng.
Bà xem nhân loại này có thể càn rỡ đến khi nào, đến khi vào đấu thú trường, chính là giờ chết của cậu ta, bà thực chờ mong đến khi nhìn thấy ma thú đói khát hung bạo, cậu ta còn có thể thoải mái mà cười giống như bây giờ không......
Đấu thú trường, là nơi chúng thần giải trí nơi thiên giới. Vì tìm ra thần tộc anh dũng, các vị thần tộc ngày trước sẽ để một ít ma thú nhốt tại đấu thú trường, sau đó cho vị thần nào đó ở đấu thú trường trước mặt mọi người biểu diễn giết chết ma thú.
Gần đây bởi vì đại vương tử thần tộc Thước Nhĩ Thác Tư bị trọng thương, cho nên thiên giới tạm thời ngừng hết thảy hoạt động giải trí, đã rất lâu không có vị thần nào tiến vào đấu thú trường chiến đấu cùng ma thú.
Biết có nhân loại muốn đi vào đấu thú trường chiến đấu cùng ma thú, toàn bộ thiên giới lập tức sôi trào, tất cả thần tiên ở thiên giới chạy tới đấu thú trường xem náo nhiệt.
Trong đấu thú trường to lớn, Chu Lợi Địch giống một vật phẩm triển lãm, bị toàn bộ các vị thần đánh giá từ đầu đến chân, cái loại cảm giác này làm cho cậu thực không thoải mái......
Nhưng dù không thoải mái cỡ nào thì cậu cũng không thể ngăn chặn tầm mắt chúng thần, chỉ có thể mặc chúng thần xoi mói. Chu Lợi Địch này nghe đồn là đại anh hùng nhân giới, trong mắt chúng thần tràn ngập trào phúng, còn có một ít vị thần nở nụ cười trực tiếp vui sướng khi người gặp họa.
Tất cả các vị thần đều biết vì sao Thần Hậu cho Chu Lợi Địch tiến vào đấu thú trường, rõ ràng là cho cậu ta đi chịu chết. Trước kia mọi người đều biết cậu là đại anh hùng, nhưng hiện tại cậu không hề có binh khí, lại đã hoài thai còn muốn huy hoàng, giết chết ma thú quả thực là nói nhảm mà thôi, cậu chết chắc rồi
Bên trong chúng thần chỉ có nữ thần cầu vồng Ngả Á Lệ đứng sau Thần Hậu vẻ mặt lo lắng, nàng vẫn rất thích Chu Lợi Địch, nay nhìn cậu sắp táng thân trong bụng ma thú đáng sợ, thật sự không đành lòng.
Ngả Á Lệ nhịn không được đánh bạo giúp Chu Lợi Địch cầu tình với Thần Hậu:
– Thần Hậu, ngài thật sự muốn cho ma thú ăn thịt Chu Lợi Địch sao? Nếu đại điện hạ tỉnh lại biết, nhất định sẽ không tha thứ, thỉnh Thần Hậu cân nhắc.
Thần Hậu cũng thật là tàn nhẫn, Chu Lợi Địch điện hạ đã có hài tử của đại điện hạ, bà còn muốn giết Chu Lợi Địch, thật sự......
– Câm mồm, Chu Lợi Địch rốt cuộc cho ngươi lợi lộc gì khiến ngươi giúp nó cầu xin. Ta cảnh cáo ngươi về sau Thước Tư tỉnh lại, ngươi tốt nhất không được nói lung tung, không cẩn thận bổn hậu lột da của ngươi.
Thần Hậu quay đầu tàn nhẫn trừng Ngả Á Lệ, uy hiếp nói.
Đều vì muốn đi gặp Chu Lợi Địch, mới hại Thước Tư bị thương, tất cả là lỗi của Chu Lợi Địch. Chu Lợi Địch chết chưa hết tội, về phần Thước Tư, chờ hắn tỉnh lừa hắn nói Chu Lợi Địch là bị thủ hạ lão yêu bà Ốc Lệ Ti kia giết chết. Hắn tuyệt đối sẽ không hoài nghi, về phần chúng thần thiên giới bà sẽ hạ hàn lệnh ngậm miệng không nói ......
Ngả Á Lệ không dám nói nữa, đi theo bên cạnh Thần Hậu nhiều năm, ngoại trừ nàng thì không một ai có thể biết Thần Hậu đáng sợ như thế nào, Thần Hậu chính là ngay cả thân mẫu cũng có thể không chút lưu tình giết chết.
Nhưng vô luận Thần Hậu có đáng sợ như thế nào đi nữa thì nàng nhất định phải nghĩ cách cứu Chu Lợi Địch điện hạ, Chu Lợi Địch điện hạ đã có hài tử của đại vương tử, có được huyết mạch trân quý nhất của Áo Tư thần tộc......
Ngả Á Lệ thừa dịp Thần Hậu dồn hết sự chú ý trên người Chu Lợi Địch, nguyên thần lặng lẽ ly khai......
Chu Lợi Địch đứng ở đấu thú trường, ngẩng đầu nhìn Thần Hậu vĩnh viễn chói lọi, vô cùng rực rỡ chói mắt, khóe miệng giương lên ngồi trên chủ vị khán đài, cố ý đối với Thần Hậu lộ ra mỉm cười mê người tựa như gió xuân.
Cậu biết Thần Hậu chậm chạp chưa để ma thú đi ra, muốn làm cậu sâu sắc sợ hãi, ma thú còn chưa đi ra trước muốn đả kích tâm lý cậu, đáng tiếc cậu sẽ không trúng kế.
Nhìn đến Chu Lợi Địch ung dung tự nhiên, vẻ mặt tự tin tươi cười, Thần Hậu toàn thân phát run.
– Thả ma thú.
Thần Hậu hạ lệnh nói, bà muốn Chu Lợi Địch chết không toàn thây. Bà tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào khiêu chiến thần uy của mình, bà không thể tha thứ trên thế giới này lại có người không sợ bà, đối phương lại là một nhân loại nhỏ bé chỉ cần bà dùng một ngón tay có thể bóp chết.
Từ lưới sắt lập tức đi ra ma thú màu xám dữ tợn kinh khủng, mặc dù không to lớn bằng Hắc Nặc Lỗ Tư nhưng hình thể cũng thực dọa người, quan trọng là hai mắt nó đỏ rực, rõ ràng đã nhiều ngày không được ăn, nó nhìn thấy Chu Lợi Địch liền chảy nước miếng.
Thần Hậu trên mặt hiện lên một chút cười lạnh, hình ảnh Chu Lợi Địch bị dã thú phân thây nhất định rất phấn khích
Chu Lợi Địch nhìn nó bụng đói kêu vang, ma thú hận không thể lập tức đem cậu nuốt vào bụng, thần kỳ bình tĩnh, tựa hồ định liệu trước, cậu đã nghĩ tốt kế hoạch chiến thắng
Nếu không có gì bất ngờ, rất nhanh cậu có thể giết ma thú này, nhìn thấy Thước......
Xem ánh mắt ma thú này, liền biết nó là ma thú ngu ngốc thấp kém, tuy rằng hung bạo, nhưng cũng không khó đối phó.
Hiện tại cậu đang mang thai, thân thủ không linh hoạt như trước kia, cũng không thể vận động mạnh, chỉ có thể dụ dỗ nó chủ động tới gần mình, tìm kiếm thời cơ xuống tay giết nó.
Thấy cậu lui lại phía sau, ma thú đói không nhịn được sợ cậu chạy mất lập tức hung ác vọt tới, đem Chu Lợi Địch ép đến góc tường, không khí lập tức trở nên khẩn trương hung hiểm......
Mắt thấy ma thú sẽ mở mồm to như bồn máu ăn thịt Chu Lợi Địch, Thần Hậu và chúng thần toàn bộ lộ ra biểu tình hưng phấn, nhưng phát triển kế tiếp làm cho toàn bộ bọn họ ngây dại......
Phát ra tiếng kêu thảm thiết không phải Chu Lợi Địch, mà là ma thú muốn ăn Chu Lợi Địch
Khi ma thú vừa muốn ăn Chu Lợi Địch, Chu Lợi Địch đột nhiên rút chủy thủ chém sắt như chém bùn, đâm thẳng vào mắt ma thú......
Nguyên bản Chu Lợi Địch cố ý dụ dỗ ma thú lại gần, chờ khi nó tới gần nhất, liền nhân cơ hội chọc mù mắt nó, vô luận sinh vật hung mãnh cỡ nào, một đao mù mắt, nhất định làm cho nó sợ hãi
Mắt ma thú máu chảy như suối, đã bị mù, đau đớn khiến nó lăn lộn. Hiện tại là thời cơ giết chết ma thú tốt nhất, Chu Lợi Địch tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Chỉ là trên người Chu Lợi Địch vũ khí duy nhất là chủy thủ còn cắm ở mắt ma thú, trên người cậu đã không còn vũ khí có thể giết chết ma thú. Hơn nữa ma thú to lớn, vũ khí bình thường không cách nào xuyên qua thân thể nó, giết chết nó, Chu Lợi Địch làm gì bây giờ......
Chỉ thấy Chu Lợi Địch xoay người vươn tay lấy thiết trụ vẫn cắm ở trên tường, từ lúc vừa mới vào đấu trường, cậu liền chú ý tới thiết trụ này. Thiết trụ này rất dài, đỉnh thập phần bén nhọn, rất thích hợp làm binh khí giết chết ma thú......
Cậu đem ma thú dụ dỗ đến góc tường không chỉ muốn chọc mù mắt nó, còn có mục đích khác, chính là thiết trụ này......
Chu Lợi Địch muốn nhanh bắt lấy thiết trụ giết chết ma thú, nhưng kế hoạch hoàn mỹ lại xuất hiện ngoài ý muốn, cậu phát hiện mang thai làm cho sức mạnh không như trước kia. Nếu là trước kia cậu chỉ cần dùng một chút lực có thể đem thiết trụ trên tường bắt lấy, nhưng hiện tại cậu dùng lực nhiều một chút, bụng liền ẩn ẩn đau.
Cậu nhất thời lo lắng nếu mình dùng sức quá mạnh, có thể tổn hại thai nhi vốn "Dinh dưỡng không đủ" sanh non......
Lúc này, ma thú đau đến lăn lộn đang đứng lên, một con mắt cắm chủy thủ còn chảy máu bộ dáng khủng bố. Một mắt khác nổi giận trừng trừng nhìn Chu Lợi Địch, hận không thể lập tức đem Chu Lợi Địch xé xác......
Trong lòng Chu Lợi Địch thầm kêu không ổn, cậu bỏ lỡ thời cơ tốt nhất giết ma thú lật ngược thế cờ, chọc giận ma thú. Địch nhân bị thương là đáng sợ nhất, bởi vì lửa giận sẽ làm nó trở nên điên cuồng......
Không đợi Chu Lợi Địch phản ứng lại, ma thú đã phát điên hướng cậu đánh tới, ở góc tường Chu Lợi Địch đang đứng là góc chết, muốn lui về phía sau trốn là không thể. Tình thế chuyển biến đột ngột, không khí dị thường khẩn trương......
Thần Hậu trên khán đài vô cùng vui vẻ, Chu Lợi Địch này rốt cuộc hết đường sống sót, hoàn toàn xong đời
Chu Lợi Địch vốn định nhảy lên bắt lấy thiết trụ trên đầu, né tránh ma thú công kích, đây là sinh lộ duy nhất, nhưng trời không giúp cậu, tại thời điểm này cậu lại phát tình
Thân thể đột nhiên trở nên nóng rực vô lực, hậu huyệt ngứa ngáy làm cho hai chân như nhũn ra, thiếu chút nữa đứng không vững, căn bản không có khả năng nhảy lên......
Mắt thấy răng nanh ma thú sắc bén đáng sợ sẽ xé toạc thân thể của mình, Chu Lợi Địch nhắm mắt lại, mỉm cười. Không nghĩ tới mình sẽ chết như vậy, rất muốn trước khi chết có thể nhìn thấy hắn một lần, cậu muốn dưới ánh mặt trời nhìn hắn......
Vốn tưởng rằng sẽ bị ăn thịt, nhưng bên tai lại đột nhiên truyền đến tiếng ma thú gầm vô cùng thảm thiết, cậu lập tức mở to mắt, nhìn thấy hình ảnh ma thú bị đốt thành tro, phía sau ma thú là......
– Đại điện hạ
Không nhìn chúng thần chung quanh kinh hô, Chu Lợi Địch chỉ si ngốc nhìn sinh vật to lớn chói mắt trước mặt.
Thật chói mắt đây là bộ dáng chân chính của hắn, thật đẹp
Đúng vậy, bộ dạng hắn đẹp vô cùng, cậu chưa từng gặp qua sinh vật uy vũ mê người như vậy. Độc giác vàng kim, mắt vàng lấp lánh, cánh vàng rực rỡ, vô cùng to lớn, thân thể hùng sư khí phách khiếp người toàn thân cao thấp đều đẹp
Hoàng kim rực rỡ, tựa như thái dương sáng lạn chói mắt......
Trên người hắn phát ra vạn đạo kim quang nóng rực, cậu cảm thấy toàn thân cũng bị xuyên thấu bốc cháy, vừa rồi ma thú chính là bị đạo cường quang trên người hắn phóng ra thiêu cháy
Phát tình khiến cậu càng thêm thống khổ, khó chịu sắp ngã lăn trên đất. Thấy thế, hùng sư oai hùng uy mãnh lập tức thu cường quang trên người, ngay trước khi cậu ngã xuống đất liền ôm lấy cậu.
Đáp lại thú mâu kim sắc chói mắt kia, Chu Lợi Địch nở nụ cười, nhìn thấy hắn liền an tâm
Nhìn lục mâu vĩnh viễn ấm áp động lòng người, trong mắt hắn cũng hiện lên ý cười, bốn mắt nhìn nhau, hết thảy đều không cần nói.
– Thước Tư
Thần Hậu ngồi trên khán đài nhìn đại nhi tử kinh ngạc kêu lên. Đại nhi tử sao lại đột nhiên xuất hiện, hắn không phải vẫn đang hôn mê sao
Nghe được tiếng của Thần Hậu, Thước Nhĩ Thác Tư đang cùng Chu Lợi Địch thâm tình nhìn nhau rốt cục lấy lại *** thần, ôm Chu Lợi Địch bay đến trước mặt Thần Hậu, nổi giận trừng Thần Hậu gầm thét.
Nếu đối phương không phải mẫu hậu hắn, bà dám làm như vậy với Chu Lợi Địch, hắn đã sớm thiêu cháy đối phương giống ma thú vừa rồi.
– Nghiệt tử Nghiệt tử này ngươi cũng dám chống đối ta, tức chết ta
Thần Hậu tức giận kêu to. Nhi tử lớn như vậy vẫn rất nghe lời, chưa bao giờ đối với bà nhe răng nhếch miệng giống như bây giờ.
– Ngươi nếu còn dám thương tổn Chu Lợi Địch và hài tử trong bụng, cho dù ngươi là mẫu hậu của ta, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi tốt nhất nhớ kỹ
Thước Nhĩ Thác Tư không nhìn Thần Hậu tức giận cảnh cáo bà, nói xong ôm Chu Lợi Địch bay đi, bỏ Thần Hậu một mình tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu.
– Súc sinh Thật sự là súc sinh, dám uy hiếp ta, đáng giận Tức chết ta, tức chết ta ...... Vưu Đông, Vưu Đông......
Thần Hậu tức giận đến toàn thân phát run, ôm ngực, cảm thấy muốn té xỉu, kêu to tên thần vương.
"Thần Hậu, thỉnh bớt giận" Chúng thần chạy nhanh đến an ủi Thần Hậu......
(Thú hình của anh công là hình dạng sư tử một sừng trên lưng có cánh toàn thân bằng vàng.)
Rời khỏi đấu thú trường, thân thể còn rất suy yếu Thước Nhĩ Thác Tư không mang Chu Lợi Địch rời đi thiên giới mà là đáp xuống phụ cận nơi nào đó thực hẻo lánh, một ngọn núi nhỏ nhưng cảnh sắc rất đẹp.
– Thực xin lỗi
– Vì sao nói xin lỗi? Là em nên xin lỗi anh mới đúng, cám ơn anh đã cứu em đúng lúc.
Nghe được lời xin lỗi, Chu Lợi Địch lắc đầu mỉm cười nói.
Lục mâu không chớp mắt vẫn dừng ở đôi mắt giống như kim cương của hắn, cậu rất thích ánh mắt hắn, thú mâu kim sắc thật đẹp, thật chói mắt
Chu Lợi Địch cẩn thận nhìn hắn, cậu phải nhìn hắn thật kĩ, trước kia mặc dù trong bóng đêm gặp hắn rất nhiều lần, cùng da thịt thân cận rất nhiều lần, nhưng vẫn không có cơ hội nhìn rõ hắn.
Vươn tay vuốt ve khuôn mặt hùng sư uy nghiêm, Chu Lợi Địch trong lòng cũng không có cảm giác sợ hãi, vô luận bộ dạng hắn có dọa người đáng sợ, hắn đều là người cậu yêu nhất. Huống chi cậu cảm thấy bộ dạng hắn không hề đáng sợ, ngược lại rất mê người, hắn uy mãnh cường tráng như vậy, làm cho người ta mê luyến không rời
– Thực xin lỗi......
May mắn vừa rồi Ngả Á Lệ đúng lúc đến thông tri cho hắn, nghe được Chu Lợi Địch gặp nguy hiểm, hắn vẫn hôn mê bất tỉnh lập tức liền tỉnh, lập tức chạy tới đấu thú trường, nếu không không biết hậu quả sẽ thế nào.
– Chuyện đó em đã quên Thân thể của anh thế nào?
Chu Lợi Địch rộng lượng mỉm cười, lo lắng hỏi. Hắn vừa mới tỉnh liền chạy tới cứu cậu, không biết thân thể có chịu nổi không
– Em đừng lo lắng, ta không sao
Nó an ủi nói. Kỳ thật bây giờ không có việc gì, lần đó bị ma thú đánh lén, lại bị đối phương ném cho một lôi cầu lớn, hắn thiếu chút nữa đã chết May mắn Tam đệ Âu Tư vừa vặn đi ngang qua cứu hắn, nếu không hiện tại hắn cũng không thể gặp lại Chu Lợi Địch
Chu Lợi Địch biết hắn nói dối, nhưng không truy vấn, bởi vì thân thể phát tình càng nghiêm trọng. Một tháng không gặp, thân thể dị thường cơ khát bị hắn ôm, ngửi mùi xạ hương trên người hắn, quả thực kích động muốn điên rồi, điên cuồng khát vọng lập tức bị hắn chiếm lấy, xỏ xuyên.
Cậu có thể cảm giác được hài tử trong bụng cũng hưng phấn, liều mạng "Cáu kỉnh" với cậu, làm cho cậu nhanh kêu phụ thân "đút" dịch thể cho nó ăn no, nó đói bụng lắm rồi.
– Chu Lợi Địch, em làm sao vậy?
Lúc này hắn mới chú ý tới vẻ mặt rất kỳ quái của cậu, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng bất thường, thân thể cũng rất nóng.
– Thước, thân thể anh hiện tại có thể làm tình không?
Chu Lợi Địch không trả lời hắn, hỏi ngược lại.
Hắn nhất thời sửng sốt, kinh ngạc nhìn cậu. Cậu đang nói cái gì?
– Ôm em
Chu Lợi Địch thật sự rất khó chịu, quản không được vấn đề mặt mũi, trực tiếp nói muốn.
– Em......
– Thân thể của anh không thể làm sao? Vậy anh nằm, toàn bộ giao cho em là được
Chu Lợi Địch khẽ nhíu mày, nghĩ nghĩ nói.
Thật sự nếu không cùng hắn làm, có được dịch thể, cậu thật sự sẽ chết. Ha ha, hiện tại cậu chính là *** phụ danh xứng với thực
Hoài thai hài tử thần tộc thật đáng sợ, không biết là tất cả những người có mang tiểu hài tử thần tộc đều giống cậu muốn tìm bất mãn như vậy, hóa thân thành *** thú chỉ biết dục vọng, chỉ muốn bị côn th*t làm.
Đầu óc hắn hoàn toàn tạm dừng, ngây ngốc nhìn Chu Lợi Địch vươn tay đến phần lông xù ở dưới bụng hắn, tìm được thú hành to lớn vô cùng đầy gai thịt......
– Chờ một chút, Chu Lợi Địch, chẳng lẽ em không tức giận chuyện ta vẫn lừa gạt em sao?
Hắn lấy lại *** thần, nhanh bắt lấy tay cậu.
– Tại sao phải tức giận, em cam tâm tình nguyện bị anh lừa......
Chu Lợi Địch ngước mắt, giơ lên tuyệt mỹ tươi cười mê người. Kỳ thật cậu cũng lừa hắn, cậu vẫn giấu diếm chuyện sớm biết hắn là ai.
– Chu Lợi Địch......
– Em yêu anh, anh cũng yêu em, đây mới là quan trọng nhất, những chuyện khác cũng không quan trọng.
Thấy hắn còn muốn nói, Chu Lợi Địch ngắt lời hắn. Cậu đã dục hỏa đốt người, thật sự không có cách nào cùng hắn chậm rãi nói chuyện.
– Nhưng ......
– Hài tử trong bụng em sắp đói chết, xin anh nhanh cho nó "Ăn cái gì" đi
Khuôn mặt tuấn tú đỏ ửng mê người lộ ra vẻ đáng thương lại quyến rũ, như vậy có thể khiến nam nhân phát cuồng.
Nghe vậy, hắn mới nhớ tới trong khoảng thời gian hôn mê này, hài tử trong bụng vẫn không được dịch thể hắn "Nuôi nấng", khó trách Chu Lợi Địch lại......
Khó có thể tưởng tượng Chu Lợi Địch trong khoảng thời gian không có dịch thể của hắn làm thế nào sống đến nay, người yêu đáng thương của hắn
Hắn quyết định lập tức yêu Chu Lợi Địch, mặc kệ nơi này là bên ngoài, khả năng sẽ có người qua lại.
– Thực xin lỗi, ta lập tức yêu em,'cho' hài tử ăn no.
Áy náy xin lỗi, hắn muốn biến thành người để làm tình, nhưng có thể bởi vì thân thể còn rất yếu, hắn không thể biến thành người.
– Chu Lợi Địch, thực xin lỗi Ta tạm thời không biến thành người được......
Hắn đột nhiên nhăn mày, hướng Chu Lợi Địch giải thích. Làm sao bây giờ? Hình thú thì nơi đó quá lớn, khả năng không thể cùng cậu làm.
– Vậy cũng được, em còn chưa từng cùng thú thân của anh làm, nhất định rất kích thích.
Chu Lợi Địch không quan tâm cười nói, lục mâu dưới ánh mặt trời liếc hắn lóe ra quang mang yêu mị.
Cậu thật sự rất muốn bị hắn làm, vô luận là hình người hay thú đều được
Cậu hiện tại như rơi vào đống lửa bị lửa tàn nhẫn vô tình thiêu đốt, lại giống như tiến vào hang rắn bị ngàn vạn con rắn cắn, thống khổ muốn lăn lộn trên mặt đất. Lần này phát tình, so với trước kia không kiềm chế nổi đều vì hắn ngay trước mắt
Hắn cao hứng hôn lên khuôn mặt cùng đôi môi đỏ rực như bị lửa thiêu cháy, hắn cũng muốn dùng thú thân làm cậu một lần, nhưng lại sợ làm cậu bị thương, lần này tâm nguyện rốt cục có thể thực hiện
Chợt nghe được tiếng rên rỉ ngọt ngào hắn thích nhất, hắn hôn càng sâu, càng dữ dội hơn, khai mở môi cậu, lưỡi dã thú thô ráp vô cùng dài tiến vào, chiếm lấy vị ngọt trong miệng cậu, hấp thụ hương vị say lòng người bên trong.
– Đừng...... A.. ưm...... Aaa......
Chu Lợi Địch nằm trong lòng hắn, thoải mái rên rỉ liên tục, chỉ bị hắn hôn liền cảm thấy chịu không nổi, toàn thân tê dại nhũn thành một bãi xuân thủy.
Thật sự không được, dục hỏa trong cơ thể bởi vì hắn mà nóng bỏng đến cực điểm muốn bạo phát, phân thân và hậu huyệt ẩn giấu dưới lớp quần áo vô cùng phấn khích, cùng nhau chảy ra *** thủy......
Đúng vậy không chỉ phân thân phía trước chảy ra *** thủy, cậu cảm giác mặt sau cúc huyệt cũng ẩm ướt, cậu không thể đợi nữa, cậu hiện tại phải có hắn......
Chu Lợi Địch dùng sức đẩy người yêu hôn đến nghiện ra, thở dốc nói:
– Chờ chút lại hôn, hiện tại lập tức làm em, em muốn......
Nhìn khuôn mặt tuấn tú đỏ như máu của cậu, hắn biết cậu đã nhẫn nại đến cực hạn, mình phải lập tức làm cậu, dùng đại thú hành của mình giải cứu cậu mới được.
Hắn biết rõ đã lâu không bị nam nhân làm, không có dịch thể nuôi nấng Chu Lợi Địch hiện tại rất thống khổ, hắn sẽ đem phần thiếu mấy ngày nay một lần toàn bộ tiếp viện cho cậu ......
Lợi trảo vung lên, hắn liền đem toàn bộ quần áo trên người Chu Lợi Địch biến thành mảnh nhỏ, trên người Chu Lợi Địch rơi ra một thứ, làm cho kim mâu lập tức nheo lại.
– Đây là cái gì?
Hắn nhặt lên trái chuối từ trên người cậu rơi xuống, nghi hoặc nhìn cậu. Cậu sao lại mang theo chuối tiêu?
– Này nha......
Chu Lợi Địch cố ý nhìn hắn một cái, mới vui cười nói:
– Đây là vật thay thế anh
Cậu mang theo là sợ nếu không tìm thấy hắn, lại phát tình, có thể dùng chuối tiêu "diệt hỏa"
– Vật thay thế?
Hắn kinh ngạc trừng mắt nhìn chuối tiêu trong tay, hắn không thể gặp cậu trong khoảng thời gian này, cậu sẽ không dùng chuối tiêu.....
– Lúc anh không bên cạnh, em rất muốn, hay dùng nó thay thế anh
Cậu lấy chuối tiêu từ móng vuốt của hắn, vươn đầu lưỡi *** loạn liếm qua, lục mâu lả lơi đối hắn cười tà.
– Mỗi lần em dùng nó thay thế của anh, đều giống như liếm của anh mà liếm liếm nó, mới làm cho nó có thể đi vào bên trong em......
Hắn nghe được những lời này đầu óc "Ầm" một tiếng nổ tung, thân thể nguyên bản còn cảm thấy suy yếu trong nháy mắt liền trở nên *** thần phấn chấn, thú hành phía dưới vốn không hề cảm giác cũng sung huyết đứng lên, thẳng tắp chọc vào bụng Chu Lợi Địch.
– Em không biết xấu hổ, hạ lưu, dùng chuối tiêu đâm cái mông mình...... Em là *** phụ, ta muốn trừng phạt em.
Hắn phấn khích mắng, ở trong đầu tưởng tượng bộ dáng Chu Lợi Địch cầm chuối tiêu thủ ***, hắn liền kích động muốn điên rồi.
– Anh muốn trừng phạt em thế nào?
Chu Lợi Địch cười vô cùng dụ hoặc, đối với "Trừng phạt"của hắn thực chờ mong.
– Ở...... Ở trước mặt ta dùng chuối tiêu thủ *** cho ta xem
Hắn rất muốn nhìn cậu làm thế nào dùng chuối tiêu thủ ***, nhất định thực *** đãng, thực phun máu đi
– Nhưng em muốn bị côn th*t của anh thao
Chu Lợi Địch xoay người hỏi thú hành thô to đáng sợ làm cho người ta không thể tin được, bảo bối này bị xem trắng trợn khiến cho hắn rất kích động.
So với tay hắn đại thú hành càng thô hơn, cũng là kim sắc, dưới ánh mặt trời lấp lánh sáng lên, thật giống chủ nhân nó cường tráng uy mãnh, làm cho người ta...... tim đập dữ dội.
Lời nói *** đãng khiêu khích là nam nhân đều chịu không nổi, Thước Nhĩ Thác Tư căn bản không có khả năng cự tuyệt. Nhưng hắn thật sự rất muốn nhìn hình ảnh cậu dùng chuối tiêu tự an ủi.
– Trước tiên em phải dùng chuối tiêu thủ *** cho ta xem, làm tốt ta cho em côn th*t của ta.
Hắn tà ác đề nghị.
– Ta giúp em lột chuối tiêu
Không cho cậu cơ hội cự tuyệt, hắn đã vội vàng đoạt lấy chuối tiêu trong tay cậu, hai ba cái lột xong trái chuối tiêu, lại đem chuối tiêu lột vỏ sạch sẽ trả cho cậu.
Hắn không biết Chu Lợi Địch trước kia dùng chuối tiêu tự an ủi thế nào, không có lột vỏ, cậu sợ lột vỏ rồi cắm vào, nếu chuối tiêu gãy ở bên trong liền nguy rồi
Nhìn mặt vẻ mặt hắn hưng phấn chờ mong, Chu Lợi Địch bất đắc dĩ cười cười, quyết định đáp ứng hắn.
Biểu tình hắn háo sắc chờ mong thật giống cậu tưởng tượng, rất thú vị, rất đáng yêu, khiến người ta thật sự khó cự tuyệt.
Vậy đi, tuy rằng rất muốn trực tiếp đem đại thú hành cắm vào, nhưng dùng chuối tiêu trước, sau lại dùng đại thú hành cũng không tồi
Chu Lợi Địch tuy rằng rất muốn thú hành của hắn, nhưng vì thỏa mãn yêu cầu, vẫn cố nén dục hỏa, xoay người nằm lên thân thể dã thú lông xù, đem mông nhếch lên đối mặt với hắn, như vậy tiện cho hắn thấy rõ mình làm thế nào dùng chuối tiêu cắm vào hậu đình.
Phong cảnh tuyệt sắc trước mắt làm cho hắn thiếu chút nữa chảy máu mũi, cặp mông màu mật ong bị dục hỏa đốt thành màu hồng vô cùng mê người, tựa như hai cánh mật đào, dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng yêu mị mê người, làm cho người ta rất muốn cắn một ngụm......
Trong đầu nghĩ, thân thể đã hành động, hắn cắn mật đào xinh đẹp ngon miệng trước mắt. Hắn nhẹ nhàng cắn một ngụm, trên cặp mông khả ái lập tức xuất hiện dấu răng đặc hữu của sư tử, đây là ấn ký đại biểu cậu thuộc về hắn, hắn sẽ thi pháp làm cho dấu răng này vĩnh viễn cũng không biến mất.
– A......
Chu Lợi Địch đau đớn nhíu mày, nhưng cũng không ghét, ngược lại bị hắn cắn làm cho cậu có khoái cảm, nhất là phía sau......
– Em...... phía sau em lại có *** thủy ......
Hắn kinh ngạc kêu lên, hắn tách cánh mông của cậu ra, vốn định để cậu nhanh đem chuối tiêu cắm vào, lại nhìn đến lỗ nhỏ thế nhưng chảy ra *** dịch trong suốt.
Hắn còn phát hiện một chuyện làm người ta giật mình, tiểu huyệt cậu biến thành màu đỏ hồng hắn vẫn mơ ước, nhất định là do cậu dùng chuối tiêu thủ *** mỗi ngày. Trong khoảng thời gian mình không ở đó, dùng chuối tiêu đem hậu huyệt làm đến chảy nước, còn biến thành màu đỏ *** đãng, không thể tha thứ.
Tuy rằng biết cậu dùng chuối tiêu thủ *** cũng là bất đắc dĩ, nhưng hắn vẫn rất ghen tị, cảm thấy đáng giận côn th*t hắn còn chưa có đem cậu làm đến chảy nước, chưa đem hậu huyệt đâm đến đỏ hồng, lại bị chuối tiêu......
– Lẳng lơ, bị chuối tiêu làm có phải rất thích không?
Hắn nổi giận đùng đùng hỏi, chưa bao giờ biết ghen ra sao, bởi vì một trái chuối tiêu lần đầu biết đến tư vị ghen, còn tức giận thiếu chút nữa hộc máu.
– Hư hỏng, em thích bị chuối tiêu thao, ta sẽ cho chuối tiêu thao em.
Không đợi Chu Lợi Địch trả lời, hắn đã nổi giận nắm lấy bàn tay đang cầm chuối tiêu của cậu đâm vào hậu huyệt.
– A......
Chu Lợi Địch sớm quen dùng chuối tiêu thủ *** mỗi ngày, tiểu huyệt *** loạn lập tức tự động mở ra, đem chuối tiêu nuốt vào.
Thấy thế, hắn càng tức giận, cầm lấy tay Chu Lợi Địch dùng sức để đem chuối tiêu đâm sâu hơn, đem chuối tiêu thật dài toàn bộ nhét vào nụ hoa cúc đỏ tươi ướt át......
– A —
Chu Lợi Địch kêu lớn hơn. Tuy rằng sớm quen chuối tiêu tiến vào, nhưng chuối tiêu lột vỏ không ngờ không khô mát như có vỏ, mà ẩm ướt dính dính cảm giác ngượng ngùng quái lạ, nhưng cũng không thống khổ, chỉ là khó chịu.
– Lẳng lơ, em không phải vẫn muốn gậy th*t của ta sao? Nó hiện tại ở ngay trước mặt em, em còn không mau liếm nó, nếu không ta sẽ không cho nó cắm vào mông của em.
Bụng hắn run lên, làm cho phân thân nhất trụ kình thiên (một gậy chống trời lớn muốn hù chết người bật lên, *** đãng quật vào khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng.
Lòng đố kị làm cho hắn biến thành dã thú danh phù kỳ thực (danh xứng với thực, hắn thầm nghĩ tận tình tra tấn, trừng phạt Chu Lợi Địch, cho cậu biết dám dùng chuối tiêu thao lỗ nhỏ thuộc về hắn, sẽ có kết cục gì.
Đối với người yêu trở nên cuồng bạo không phân rõ phải trái, Chu Lợi Địch chẳng những không giận, ngược lại cảm thấy phấn khởi cực điểm. Bị hắn hạ lưu nhục mạ, đối đãi thô bạo, làm cho thân thể dục hỏa đốt người vô cùng kích thích, kích động muốn bắn......
– Đáng giận Đồ lẳng lơ, mới bị chuối tiêu cắm vào mông liền sướng muốn bắn, em đừng mơ, không cho bắn.
Phát hiện côn th*t trước mặt cậu run run đứng lên, hắn tức giận bắt lấy côn th*t, không cho cậu bắn.
– Được, em không bắn...... Chờ anh cắm vào, em không bắn, được không...... A...... Đừng tức giận......
Lục mâu hiện lên một tia bất đắc dĩ, nhanh ngoái đầu nhìn lại nói với hắn, đành nhịn xuống không bắn ***.
Vì để hắn nguôi giận, cậu nắm thú hành siêu cấp lớn dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng uy mãnh khiếp người xoa nắn mút vào. Tuy rằng sớm nếm qua, liếm qua vô số lần, nhưng mỗi lần liếm mút đụng chạm nơi này của hắn, vẫn bị dọa sợ
Thú hành gai thịt cũng là màu vàng, còn lớn hơn trong tưởng tượng của cậu, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, giống như một cây gậy bằng vàng đầy gai, không liếm kỹ, để nó đi vào cậu liền thảm
Làm sao bây giờ, nhìn, liếm đại thú hành uy vũ, mặt sau nhồi chuối tiêu càng ngứa hơn, càng muốn đại thú hành của hắn......
Cậu thật sự thật sự rất khó chịu, nó giống như rất tức giận, nó cầm chuối tiêu giả bộ vô tình đảo qua hậu huyệt cậu. Không biết là do hắn dùng sức, hay là cậu hưng phấn kẹp thật chặt, chuối tiêu lại gãy trong tiểu huyệt, hơn nữa thành rất nhiều đoạn......
Không xong là côn th*t phía trước, côn th*t bị thú trảo giữ lấy đau muốn nổ tung, đã nghẹn đến đỏ bầm, xem ra không bắn được, cậu có thể vì không được bắn *** mà nghẹn chết.
Chu Lợi Địch rời khỏi đại thú hành hùng sư, quay đầu nhìn hùng sư phía sau lẳng lơ cười nói:
– Thước, em nói cho anh một bí mật, mỗi lần em dùng chuối tiêu thủ ***, đều ảo tưởng là anh thao em, em đều gọi tên của anh......
Không đợi hùng sư nói chuyện, Chu Lợi Địch liếm đôi môi đỏ mọng, cười càng *** đãng:
– Em còn một bí mật, kỳ thật em rất thích phân thân và dịch thể của anh ......
Lời còn chưa nói xong đã biến mất trong miệng hùng sư, hắn kích động hôn cậu, đồng thời ôm lấy thân thể cậu xoay lại đối mặt với hắn, đại thú hành đứng thẳng bị hắn nhồi vào mông nhỏ......
– Đừng...... Aaa......
Hậu huyệt như nguyện bị đại thú hành tách ra, tiếng thét chói tai bị hùng sư nuốt vào, chỉ có thể nghe được hai tiếng rên rỉ *** tế.
Rất đau, nhưng cũng không đáng sợ như tưởng tượng, hậu huyệt cũng không bởi vì thú hành siêu lớn tiến vào mà chảy máu. Có thể là bởi vì chuối tiêu ở bên trong bôi trơn và thân thể quá cơ khát đi
Hài tử trong bụng tựa hồ là biết đại thú hành phụ thân tiến vào trong thân thể mẫu thân, rất nhanh là có thể ăn được dịch thể nó muốn đã lâu, kích động làm cho thân thể mẫu thân càng thêm *** đãng.
– Hung hăng tiến vào...... A...... Dùng đại thú hành của anh đâm cái mông xấu xa của em, bắn thật nhiều thật nhiều dịch thể...... vào trong bụng ta...... A a...... Hài tử muốn ăn dịch thể ......
Chu Lợi Địch phóng đãng kêu to, hạ lưu cổ vũ người yêu.
Hậu huyệt cảm giác được đại thú hành mong nhớ ngày đêm ngay trước mắt, phân bố ra càng nhiều dịch ruột non, hơn nữa hậu huyệt ẩm ướt dính dính toàn là chuối tiêu, đúng là chưa từng ngứa như vậy.
Hắn nghe cậu rên rỉ huyết mạch phun trào, bắt lấy thắt lưng xinh đẹp rắn chắc, dùng sức hướng đại thú hành áp xuống, làm cho cậu lập tức nuốt trọn......
– A– Aaaaa —
Chu Lợi Địch thét chói tai, thiếu chút nữa trợn trắng mắt ngất xỉu.
Đại thú hành vô cùng to lớn đem hậu huyệt cậu mở lớn đến cực hạn, tựa như sắp nổ tung, làm cho cậu thật sự thực lo lắng nếu như vậy, cậu về sau phải ăn cơm thế nào.
Nguyên bản chuối tiêu ở tràng đạo bị đẩy tới chỗ sâu trong bụng, cúi đầu có thể nhìn đến thấy trên bụng nổi lên hình dạng chuối tiêu...... Thật sự quá kích thích
– Bên trong em rất dính, rất chặt, ta còn tưởng *** phụ em bị chuối tiêu mỗi ngày thao, mông đã sớm bị thao nát
Hắn thô bỉ mắng, dũng đạo dính dính làm cho hắn sướng muốn chết, tâm tình không tệ hắn buông thú trảo đang nắm phân thân Chu Lợi Địch ra.
Chu Lợi Địch lập tức bắn ra, nghẹn rất lâu rốt cục có thể bắn ra cảm giác thật sự sướng muốn chết, làm cho toàn thân cậu đều run rẩy, bao gồm tiểu huyệt đang kẹp chặt thú hành kim sư.
– Dâm phụ, em không thể ngừng câu dẫn ta một chút sao Thật sự là không thao chết em là không được
Hắn kích động dùng sức bóp dấu răng trên mông cậu, đại thú hành bắt đầu toàn lực công kích, ở tiểu huyệt tận tình đâm chọc.
– A...o...... ư ư...... Chính là thao như vậy...... A a...... Em thích anh thao em như vậy...... A a a...... Dùng lực...... A...... Quá lớn...... đâm chết ...... O o......
Cậu thở dốc *** đãng rên rỉ, miệng há lớn thành chữ "O", khóe miệng còn chảy ra nước bọt.
Nhìn cậu si mê, hùng sư càng thêm dùng sức thao cậu, thú hành đầy gai thịt ở tràng đạo xoay tròn, kích khởi vô số hoa lửa và khoái cảm......
– O A aaa...... Đừng xoay...... A a...... Ruột muốn vỡ ...... A a a...... Thật sự sắp vỡ...... Muốn vỡ...... Aaaa......
Cậu cảm giác ruột giống như bị thú hành đầy gai thịt chọc ra rất nhiều lỗ nhỏ, đau đớn lại ngứa, khiến cậu không biết làm gì, thế nhưng rất sướng.
Hắn mạnh mẽ đâm chọc, cậu mỏng manh chống đỡ, chỉ có huyệt khẩu chảy ra hỗn hợp dịch chuối tiêu vàng nhạt và *** thủy, nhiễm ở âm mao kim sắc (lông ở phân thân vô cùng chói mắt.
Hắn chẳng những dùng thú hành kịch liệt làm cậu, còn dùng thú trảo niết lộng đầu nhũ *** đãng đã lâu không bị chạm qua. Mặt khác dùng móng vuốt yêu thương vuốt ve phần bụng hở ra, đầu lưỡi thật dài liếm đi mồ hôi trên khuôn mặt tuấn tú......
Cậu thật sự là cực kỳ xinh đẹp, da thịt đỏ hồng dính mồ hôi trong suốt dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng tựa như đóa hồng đọng sương sớm, toàn thân cao thấp xinh đẹp mĩ miều, gợi cảm không cách nào hình dung, đây là bạn lữ của hắn
Trong lòng đột nhiên dâng lên kiêu ngạo và đắc ý, có thể chiếm lấy "Thánh đức thái tử" siêu cấp anh hùng của nhân giới, dùng côn th*t cuồng thao cậu cũng chỉ có hắn. Chỉ có hắn mới biến cậu thành *** phụ, cưỡi trên người hắn phóng đãng rên rỉ......
Nghĩ như vậy, thú hành cắm ở tiểu huyệt lại toàn lực tiến lên, đâm vào chuối tiêu phía trước đang che khuất điểm mẫn cảm, va chạm ma sát điểm mẫn cảm của Chu Lợi Địch ......
– A Aa Aaaaaa...... Trời ơi...... anh...... A a...... Quy đầu của anh sao cũng có thứ...... Ô o...... em muốn điên rồi......
Chu Lợi Địch kịch liệt lắc đầu, tóc nâu dưới ánh mặt trời vẽ thành những đường cong xinh đẹp.
Cậu cũng không nghĩ đến hắn chẳng những trên phân thân có gai thịt, ngay cả đầu đỉnh cũng có, hơn nữa gai thịt lại giống móc câu, vừa rồi sao cậu lại không phát hiện.
Cái này thật khủng khiếp, khi đầu đỉnh to lớn đâm đến điểm mẫn cảm, móc câu trên đầu đỉnh côn th*t sẽ móc lấy điểm mẫn cảm của cậu, làm cho người ta sướng chết đi sống lại......
Giờ phút này cậu xem như chân chính thể nghiệm cái gì là khoái cảm dục tiên dục tử, ngón chân cậu đều sướng đến quặp lại, thân thể giống như quấn vào lốc xoáy dục vọng, khoái cảm xé nát kịch liệt khiến cậu thở không nổi......
Híp lục mâu ướt át nhìn người yêu kích động vô cùng ánh mắt tỏa sáng, khóe miệng cong lên vui vẻ tươi cười. Biểu tình hắn thỏa mãn sung sướng thật làm cho người ta mê muội, cậu rất thích biểu hiện của hắn khi làm tình
Có thể dưới ánh mặt trời nhìn từng biểu tình của hắn, quan sát mỗi một động tác rất nhỏ của hắn trong lòng tràn đầy cảm giác hạnh phúc nồng đậm. Không biết vì sao, khóe mắt cảm thấy ẩm ướt ......
Dù là khoái cảm thân thể cũng không đủ để làm cho người ta say mê lại càng không làm người cảm động, chỉ có thân thể và tâm linh hoàn toàn kết hợp, chỉ tình yêu chân chính mới khiến người ta mê luyến cảm động.
– Thước, em yêu anh...... A a...... Đừng ngừng, tiếp tục thao em...... o ...o......
Chu Lợi Địch kích động kêu lên, hai chân kẹp lấy thắt lưng tráng kiện, loạng choạng nâng mông phối hợp với hắn, muốn cho hắn giống mình cảm giác được càng nhiều khoái cảm.
Đây là lần đầu tiên cậu yêu một người, cũng là lần cuối cùng, cậu cảm tạ thiên Thượng làm cho "ánh sáng" chói mắt xinh đẹp nhất này lọt mắt xanh của mình......
– A a...... Thước, em thật sự rất thích anh đâm như vậy...... Thao em...... A a a...... Thú hành cứng lớn quá...... A a...... anh đâm nhanh quá...... A a O o......
Chu Lợi Địch không ngừng rên rỉ *** đãng, ngọn núi nhỏ tất cả đều là tiếng rên rỉ *** đãng.
côn th*t dã thú lớn hơn của nhân loại rất nhiều, vừa mới bắt đầu sẽ cảm thấy đau, nhưng sau khi thích ứng sẽ phát hiện sự kì diệu trong đó. Xem như đại thú hành cũng sắp đụng tới nội tạng cậu, thân thể sợ hãi co lại, cái loại sợ hãi này lại có cảm giác mới mẻ kích thích, làm cho người ta mê luyến không rời......
Bị côn th*t dã thú thao, so với bị côn th*t nhân loại thao còn sảng khoái hơn rất nhiều lần. Không nói côn th*t dã thú so với nhân loại thô dài hơn, chỉ là gai thịt cũng có thể làm cho người ta điên cuồng, làm cho cậu nhịn không được muốn lớn tiếng hô lên yêu thích đối với thú hành.
– Nha nha...... em yêu chết đại thú hành của anh ...... a ha...... đại thú hành của anh là bảo bối em yêu nhất...... Nha nha...... em yêu chết bị thú hành của anh thao ...... sướng muốn chết rồi ...... A...... em thật sự rất yêu anh....... A a......hùng sư của em, em yêu anh......
– Ta cũng yêu em, mẫu sư (sư tử cái của ta
Hắn lập tức đáp lại, kim mâu tràn đầy mê luyến điên cuồng. Người yêu trong lòng cường tráng xinh đẹp lại *** đãng mê người, tựa như một con sư tử cái, làm cho hắn vạn thú chi vương yêu vô cùng.
Toàn bộ tam giới, chỉ có cậu mới xứng được hắn yêu
Chu Lợi Địch hiện tại bộ dáng rõ ràng thực *** loạn, cậu bị thú hành Thước Nhĩ Thác Tư thao *** thủy chảy ròng, toàn bộ mông đều ẩm ướt, trong bụng còn chứa chuối tiêu. Nhưng không biết vì sao nhưng không cách nào từ trên người cậu cảm giác được một chút *** uế hạ lưu, ngược lại còn cảm thấy cậu rất cao quý trang nghiêm, thần thánh cũng không thể xâm phạm......
Thước Nhĩ Thác Tư biết người yêu dùng nụ hôn cùng hắn trao đổi thệ ước tình yêu, hắn vô cùng nhiệt tình hôn đáp lại, một người một thú ở núi nhỏ bất cứ lúc nào cũng có thể bị người thấy, mặc sức giao hoan. Bọn họ thông qua thân thể kết hợp, nói cho đối phương chân tâm của mình, nói cho đối phương mình yêu đối phương bao nhiêu.
Thước Nhĩ Thác Tư và Chu Lợi Địch ở núi nhỏ làm tình thật lâu thật lâu, Thước Nhĩ Thác Tư rốt cục mới bắn ra dịch thể cho Chu Lợi Địch......
– O a a...... Thước, em vĩnh viễn yêu anh...... A...... A
Chu Lợi Địch ôm lấy thân thể lửa nóng ấm áp của hắn, không, thân thể so với trước kia càng nóng càng ấm áp, thâm tình kêu lên.
Thước Nhĩ Thác Tư muốn đáp lại cậu, nhưng Chu Lợi Địch đã sớm mệt muốn ngất xỉu đã ngã vào trong lòng hắn, nhắm mắt hôn mê, khóe môi nhếch lên hạnh phúc an tâm tươi cười.
– Chu Lợi Địch, ta cũng mãi mãi yêu em
Quang sư kim sắc lộ ra sủng nịch cười, hôn lên trán của cậu.
Tuy rằng Chu Lợi Địch hôn mê, nhưng hài tử trong bụng lại *** thần phấn chấn, cảm giác được phụ thân bắn ***, lại là *** khiết nhất, nguyên *** bổ dưỡng nhất, cao hứng vô cùng. Nó lập tức hấp thụ toàn bộ, còn thuận tiện loại bỏ chuối tiêu trong chất dinh dưỡng......
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro