P1: Con át chủ bài

Đêm Hồng Kông rực lên bởi ánh đèn néon, ẩm ướt và nặng mùi sương khói. Giữa lòng thành phố ấy, gia tộc Điền thị—đế quốc ngầm nắm trong tay nửa thị trường hắc đạo—đang chuẩn bị chào đón một cái tên mà ai cũng vừa kính vừa sợ: Điền Hủ Ninh.

Sinh ra với thân phận đặc biệt: con trai của người con gái được Điền Vỹ Tịnh yêu thương nhất, mất cha từ nhỏ, mang họ mẹ, nhưng lại được nuôi dưỡng giữa tòa thành quyền lực và sự thù hằn ngầm. Hủ Ninh lớn lên thông minh, trầm ổn và lạnh nhạt với thế sự. Anh chưa từng mở lời tranh giành gì, cũng chưa bao giờ tỏ ra hứng thú với chiếc ghế Thủ lĩnh Điền gia mà người đời đồn đoán sẽ thuộc về anh.

Chính sự im lặng ấy... lại là nỗi kinh hoàng lớn nhất với những kẻ tham vọng.

Đặc biệt là với người anh họ máu lạnh—Điền Tử Sâm.

Trong căn phòng tối rộng lớn trên tầng 26 tòa nhà Điền thị, Tử Sâm ngồi một mình, ngón tay gõ đều lên mặt bàn kính. Tin tức từ Đức báo về: "Điền Hủ Ninh đã lên máy bay."
Hắn thoáng siết chặt khớp tay.
Hắn đã loại bỏ gần hết anh em họ đứng giữa con đường quyền lực, từng bước trèo lên vị trí ứng cử viên sáng giá nhất để kế vị ông Điền Vỹ Tịnh. Nhưng chỉ có một cái tên khiến hắn không thể ngủ yên: Hủ Ninh.
Một kẻ tài giỏi, trầm tĩnh và khó đoán. Một kẻ không nói nhưng có thể làm. Một con dao sắc giấu trong vỏ.

Tử Sâm không tin vào cái vẻ thờ ơ kia, hắn tin chắc rằng Hủ Ninh chỉ đang che giấu dã tâm. Điều khiến hắn lo lắng hơn cả: ông Điền Vỹ Tịnh lại đặc biệt kỳ vọng vào thằng cháu này.
"Không thể để hắn trở thành mối đe dọa." Tử Sâm siết tay, ánh mắt tối sầm.

Khi máy bay đáp xuống sân bay Quốc tế Hong Kong, Điền Hủ Ninh từ chối toàn bộ đoàn người được phái đến đón. Anh lặng lẽ lên xe, tự lái thẳng đến biệt thự của ông ngoại.
Buổi gặp mặt gia tộc diễn ra mà không có sự xuất hiện của nhân vật quan trọng nhất. Trong đại sảnh, Điền Tử Sâm sốt ruột đảo mắt tìm kiếm.
"Chắc chắn hắn đã về. Chẳng lẽ... hắn đang âm thầm chuẩn bị gì đó?"
Ý nghĩ đó khiến hắn như ngồi trên đống lửa.
Trong khi cả gia tộc bàn tán, Hủ Ninh lại đang ngồi cùng ông ngoại trong căn phòng sách yên tĩnh. Ông Vỹ Tịnh nhìn anh bằng ánh mắt thương yêu xen lẫn kỳ vọng:
— "Ninh, tương lai của Điền gia cần một người như cháu."
— "Cháu không muốn dính dáng đến những thứ này." Hủ Ninh đáp gọn, giọng bình thản.
— "Cháu có khả năng, và Điền gia... không thể để rơi vào tay kẻ máu tanh."

Câu nói ấy ẩn chứa nhiều điều, nhưng Hủ Ninh chỉ im lặng.
Ông đặt rất nhiều niềm tin vào anh—nhưng Hủ Ninh vẫn từ chối. Anh đến đây chỉ để gặp ông ngoại, không phải để bước vào vũng lầy quyền lực.

Tử Sâm càng hoảng.

Không thấy Hủ Ninh xuất hiện trước mặt các trưởng bối, điều đó với hắn không phải sự vắng mặt vô hại, mà là dấu hiệu nguy hiểm. Hắn đang giấu mình.
Hắn đang đợi thời cơ.

Tử Sâm không thể ngồi yên nữa.
Hắn quyết định sử dụng con át chủ bài: Tử Du.

Tử Du – người mà Điền Tử Sâm luôn giữ lại bên cạnh như một món nợ đời phải trả. Con trai của một trùm xã hội đen thất thế dưới tay cha hắn. Kẻ đáng lẽ phải chết, nhưng Tử Sâm cho sống—để biến thành công cụ phục vụ mình.

Cậu sống như một cái bóng, một món đồ, luôn phải răm rắp phục tùng.

Nhưng Tử Sâm biết một điều:
Điền Hủ Ninh quan tâm đến Tử Du hơn bất kỳ ai.

Nhiều năm trước, vì bảo vệ Tử Du, Hủ Ninh từng chịu nhiều thương tích, từng đối đầu với rất nhiều mối nguy mà chưa bao giờ kể lại.

Và năm anh đi du học Đức, điều duy nhất anh xin ông ngoại... là được mang Tử Du theo.
Nhưng Tử Sâm đã ngăn lại.

Không phải vì hắn cần Tử Du.
Mà vì hắn cần điểm yếu của Hủ Ninh.

Bây giờ, thời cơ đã đến.
Hắn sẽ dùng Tử Du để lôi Hủ Ninh ra ngoài ánh sáng—để biết rõ anh đang âm thầm chuẩn bị gì.

Tử Sâm đứng dậy, khoác áo, ánh mắt sắc lạnh:
— "Đi gọi Tử Du đến. Từ giờ... trò chơi mới thật sự bắt đầu."

Bên ngoài cửa sổ, đêm Hồng Kông thở dài, thấp thoáng ánh đèn như đang báo trước một cơn bão quyền lực sắp ập đến.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro