Sau Đám Cưới - Đêm Của Những Người Sống Sót

Trăng lên cao trên bầu trời . Đêm tĩnh lặng như ru mọi linh hồn ngủ yên. Không tiếng xe cộ, không ồn ào của thành phố. Chỉ còn gió lướt qua tán lá, và ánh lửa bập bùng bên căn nhà gỗ nhỏ mới được dựng lên gần hồ  ngôi nhà đầu tiên và cũng có thể là cuối cùng còn sáng đèn trên thế giới này.

Sal và Ash ngồi sát bên nhau trên chiếc ghế gỗ xưa, tay trong tay, ánh mắt dõi theo vệt sáng của sao băng vừa vụt qua. Chiếc váy tím đơn giản của Ash đã được thay ra, chỉ còn lại chiếc áo sơ mi mỏng khoác nhẹ. Sal vẫn giữ mái tóc dài, xõa xuống vai, gương mặt để lộ những vết sẹo không còn là điều khiến cậu đau đớn mà là phần chân thật nhất của chính mình, và của câu chuyện mà họ đã sống sót.

Ash tựa vào vai Sal. “Giờ thì… chúng ta thực sự sống rồi, phải không?”

Sal khẽ gật, môi cậu lướt nhẹ qua tóc cô. “Phải. Và anh muốn dùng từng ngày để yêu em như thể ngày mai sẽ không đến.”

Họ bước vào căn nhà. Todd đã khéo léo chuẩn bị một căn phòng ấm áp với nến thơm và những tấm rèm trắng mỏng. Mọi thứ đều giản dị, nhưng yên bình  điều mà cả hai chưa bao giờ có trọn vẹn suốt đời mình.

Trên chiếc giường gỗ, Ash nằm nghiêng nhìn Sal thật lâu. “Nếu một ngày anh không còn ở đây…”

Sal đặt ngón tay lên môi cô. “Thì hãy nghe anh trong tim em. Vì anh sẽ không bao giờ rời đi nữa.”

Cả hai trao nhau những cái ôm dịu dàng, đôi môi gặp nhau trong nụ hôn không vội vã, không ngông cuồng  chỉ có sự tận tụy và khao khát giữ lấy nhau sau quá nhiều mất mát. Đêm ấy, họ không ngủ vội. Họ trò chuyện, ôm nhau, nhắc lại từng mảnh ký ức  từ hành lang tối nơi họ lần đầu gặp mặt, đến khoảnh khắc Ash kéo linh hồn Sal ra khỏi bóng tối.

Họ thì thầm những lời yêu thương mà ngày xưa Sal không dám nói. Ash cười trong nước mắt, “Nếu biết sớm rằng anh yêu em nhiều vậy, có lẽ em đã không đau khổ lâu như thế.”

Sal nắm lấy tay cô. “Anh đã yêu em bằng tất cả những gì còn sót lại… và giờ, anh muốn yêu em bằng cả những gì anh chưa từng dám ước mơ.”

Bên ngoài, tuyết đầu mùa bắt đầu rơi. Nhưng trong căn nhà nhỏ bên hồ ấy, hơi ấm của hai trái tim vẫn lan tỏa, như ngọn lửa đầu tiên cháy lên giữa mùa đông dài của nhân loại.

Ngày hôm sau, họ thức dậy bên nhau  không có báo thức, không có khói bụi chiến tranh chỉ có mùi cà phê Todd để sẵn trong bếp, và ánh nắng đầu tiên chiếu qua tấm rèm.

Cuộc sống mới đã thực sự bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #ash#sal