HỒ SƠ THỨ NHẤT - HUYN I


Huyn là một doanh nhân thành đạt ở tuổi trung niên và anh đang mang song thai. Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như anh không cố giữ hai đứa con trong bụng mình đến tháng 12 của thai kỳ. Vào tháng thứ 9 khi mang thai, bác sĩ đã dự đoán hai đứa bé trong bụng anh sẽ nặng tầm 6-7 kg khi sinh ra, đó là một điều khó khăn khi sinh tự nhiên mà không có sự giúp đỡ của y tế. Nhưng là một người doanh nhân đầy tham vọng ở tuổi U40, anh cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ để kiếm được khoản tiền lớn đầu tư cho dự án, vì vậy anh đã uống thuốc để giữ thai thêm 3 tháng nữa.

Huyn đã lên kế hoạch cho kì sinh nở của mình, anh sẽ đi du lịch đến một vùng biển thơ mộng, sau đó thuê phòng ở một khách sạn nổi tiếng và tự đẻ một mình ở đó. Anh đã xuất phát và đến nơi từ hai hôm trước, hiện tại, anh vừa tắm xong sau khi từ biển về và đang đứng trước gương để ngắm thân thể trần truồng của mình. Anh cho rằng việc mặc quần áo sẽ khiến cơ thể bị gò bó và ngăn cản sự phát triển của những đứa trẻ, vì vậy từ khi mang thai Huyn luôn trong tình trạng loã thể khi ở một mình. Ngắm nhìn hình ảnh được phản chiếu trong gương, anh nhẹ vuốt ve hai bên cái bụng thai to tướng của mình, anh đã tăng 30 kg kể từ khi mang thai, anh luôn nạp vào cơ thể những món ăn đầy chất béo và tốt nhất cho thai nhi để đảm bảo chúng sẽ lớn nhất có thể và dừng đi khám kể từ tháng thứ 9.

Mang cơ thể nặng nề, một tay chống eo, tay còn lại đỡ lấy cái bụng nặng trĩu, Huyn di chuyển về chiếc giường được đặt ở giữa phòng và nằm xuống. Cái bụng to lớn khiến anh luôn cảm thấy toàn bộ xương trên người mình đều trong tình trạng đau nhức, vì vậy mỗi khi được nằm xuống anh cảm thấy nó nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Thở phì phò vì sức nặng của hai đứa con trong bụng, khi quyết định kéo dài thời gian mang thai, anh đã ngừng khám định kì nên anh hoàn toàn không biết về kích thước hiện tại của hai đứa trẻ và cũng không biết rằng nó sẽ gây khó khăn lớn trong việc rặn đẻ một thứ khổng lồ như vậy.

Hơi nghiêng người qua một chút, Huyn đưa tay để lấy món đồ chơi hình trụ cỡ lớn được đặt ở đầu giường. Từ khi thai được ổn định ở tam cá nguyệt thứ nhất, do hoocmon thay đổi khiến cho lỗ hậu luôn trong tình trạng ngứa ngáy và cự vật có thể cương cứng bất cứ lúc nào đã làm cho nhu cầu sinh lý của anh tăng cao. Anh dừng hẳn việc công ty, chỉ ở nhà làm việc online với tình trạng luôn có một thứ khổng lồ cắm vào phía sau. Bác sĩ cũng không phản đối anh làm việc này vì nó khá có lợi cho việc mở rộng chỗ đó của anh cho việc sinh sản.

Nằm nghiêng, kê một chiếc gối mềm ở eo để nâng bụng, hơi nâng chân lên để lộ ra lỗ hậu to lớn đang ngứa ngáy, anh với tay ra phía từ từ cắm dị vật to lớn vào cơ thể mình.

"Ô...NGỨA QUÁ...ƯM...A...A..."

Rên rỉ một cách dâm đãng, anh từ từ đẩy món đồ đi vào, đến khi nó chỉ còn một đoạn ngắn thì anh đẩy tọt vào trong một cách mạnh bạo.

"A..."

Bật chế độ rung ở mức mạnh nhất, anh bắt đầu rên rỉ và uốn éo cơ thể mập mạp của mình, dương vật to lớn phía trước cũng dần cương cứng và nổi đầy gân xanh tím lẫn lộn, đưa tay choàng qua cái bụng to, Huyn bắt đầu vuốt ve nó.

"A...ƯM...SƯỚNG QUÁ...HÔ...RA MẤT....HA....HÔ...."

"Ô...ÁCH A....NGỨA QUÁ...Ô Ô Ô...MẠNH QUÁ...VỠ ỐI MẤT..."

Sung sướng khiến Huyn không ngừng rên rỉ, sau mười lăm phút, anh nhổm cao thân dưới bắn ra một dòng dịch trắng đục rồi ngã xuống giường thở một cách mệt mỏi. Anh lặp lại việc đó liên tục trong suốt hai tiếng đồng hồ rồi mệt mỏi ngất đi trên chiếc giường trắng cùng đống hỗn độn nhớp nháp.

Huyn tỉnh dậy với cơn đau nhói từ bụng truyền đến, vuốt ve một cách nhẹ nhàng, anh xoa dịu những đứa con của mình.

"Ách...ngoan nào...hôm nay mấy đứa gấp gáp muốn ra ngoài rồi à...nếu vậy thì ngoan ngoãn một chút...ba sẽ cho hai đứa ra...được chứ?"

Đợi một lát cho cơn đau lắng xuống, Huyn đỡ bụng bước xuống giường, gọi điện cho phục vụ đến dọn dẹp phòng rồi bước vào phòng tắm. Ngâm mình trong nước ấm khiến anh cảm thấy cơ thể mình dễ chịu hơn một chút, tẩy rửa sạch sẽ phía bên dưới sau đó ngả lưng vào thành bồn. Huyn liên tục cảm thấy bụng mình gò cứng, nhưng nó chỉ diễn ra vài giây rồi lại tạm lắng, anh đã mang thai một thời gian dài và anh đoán rằng đó là dấu hiệu đầu tiên để hai đứa trẻ ra đời.

Căn phòng bừa bộn đã được dọn dẹp sạch sẽ, Huyn ì ạch bước ra khỏi phòng tắm rồi tiến đến chiếc vali được để ở góc phòng. Trong đó là toàn bộ đồ dùng cần thiết mà anh đã chuẩn bị cho ca sinh của mình từ tháng trước, bây giờ nó đã được dùng tới. Lấy ra một cái khay kim loại lớn, Huyn sắp xếp tất cả đồ dùng đã sát khuẩn lên đó rồi để lên chiếc kệ ở đầu giường. Những cơn co thắt vẫn vẫn chưa quá mạnh, cái bụng nặng nề vẫn đang treo cao ở eo vì vậy anh tiến đến ban công, bám tay vào thành tường rồi nhẹ lắc lư hông của mình để đứa trẻ có thể đi xuống nhanh hơn.

"Ách...đau quá...ô..."

Không nhẹ nhõm được bao lâu, bụng của Huyn bắt đầu có những cơn co thắt mạnh hơn trước, lúc này chúng chỉ cách nhau khoảng 5 phút. Đứng ở ban công đã được hơn nửa tiếng, anh không còn chịu nổi những cơn đau và sức nặng của cái bụng lớn đã trĩu nặng xuống giữa háng tựa như một quả lê, anh cố gắng di chuyển vào trong phòng, chân không khép lại được khiến anh chỉ có thể dạng rộng háng ra mà nhấc từng bước nặng nhọc.

Nằm nghiêng trên giường, Huyn nhắm mắt cảm nhận từng cơn đau, đưa tay xuống phía dưới để kiểm tra, anh thấy lỗ hậu mình đã trở nên mềm xốp hơn lúc trước, có phần hơi dãn ra, thọc tay vào trong anh đoán no đã nở được khoảng 5cm nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ để đứa trẻ ra đời.

"Ô...đau quá...tại sao lâu như vậy rồi...ách....mà vẫn chưa mở đủ...hô hô...aggg"

Nằm thêm một lúc, sinh trình vẫn chậm như vậy, Huyn là một người chịu đau rất kém vì vậy anh không thể tưởng tượng được lúc sau sẽ đau đến thế nào. Nâng cơ thể ngồi dậy, anh ngồi thở một lúc để cơn đau tạm lắng xuống rồi bước đến vali, lấy bóng sinh bơm căng rồi bắt đầu ngồi lên.

"Ô...ách...bụng đau quá...hai đứa mau ra nhanh đi...umggg..."

"Tại sao...lại....ách...đau...ahhh...đau quá ahahhhhhhh...."

Huyn đã chuyển dạ được nửa ngày hơn nhưng chỗ đó của anh vẫn chậm chạp chưa dãn ra hết, cơn đau mãnh liệt liên tục quấn lấy khiến anh mệt mỏi, mê man nằm trên giường rên rỉ trong vô thức. Cố gắng lấy lại ý thức, anh đỡ bụng ngồi dậy, tìm điện thoại để liên lạc với nhà hàng đem một ít đồ ăn lên. Dù đau và mệt thế nào, anh vẫn cảm thấy bản thân mình nên ăn một chút để tích sức cho lúc rặn.

Huyn xuống giường, đến phía trước gương, trải ra tấm lót rồi bắt đầu ngồi chồm hổm xuống, anh xoa nhẹ hai đầu ti mình, cách này sẽ giúp sinh trình của anh tiến triển nhanh hơn.

"Hô...ách...hai đứa mau ra nhanh đi...ba đau quá..."

"Mắc rặn quá...aaaaaa"

Cảm giác ngứa ngáy và bỏng rát ở hậu môn khiến anh không thể nào kìm chế được cảm giác thôi thúc rặn của cơ thể, nhưng anh biết rằng, nếu anh rặn trong lúc này, nó sẽ chỉ gây tốn sức và tổn thương đến phía trong.

"Xin lỗi! Chúng tôi đến để giao thức ăn ạ, ngài Huyn có trong đó không ạ?"

Chuông báo truyền đến âm thanh khiến thần trí anh thanh tỉnh không ít, nhịn lại đau đớn, anh đỡ bụng lớn đến gần chuông, cố gắng không phát ra rên rỉ để đáp lại.

"Ách...tôi ở đây...anh cứ để đồ ở...cửa....ưm...rồi rời đi, tôi sẽ tự ra lấy"

Xác nhận nhân viên đã rời đi, Huyn mang cơ thể trần trụi đã ướt đẫm mồ hôi mở hé cửa, lấy hộp đồ ăn rồi vội trở vào phòng. Anh đã đánh giá thấp những cơn đau ở giai đoạn đầu và giờ đây nó khiến anh đau như muốn chết đi sống lại. Cố gắng nuốt vào một ít thức ăn nhưng hai đứa bé lớn tháng đè vào dạ dày khiến cho anh chỉ muốn nôn ra, cuối cùng Huyn chỉ có thể nuốt vào bụng được một nửa bát cháo.

Quằn quại với cơn đau đẻ mãnh liệt kéo dài, Huyn dần mất đi ý thức, anh có cảm giác lỗ hậu của mình đã nở ra hoàn toàn, nhưng nước ối vẫn chưa vỡ, điều đó đồng nghĩa với việc anh vẫn chưa thể rặn vào lúc này. Hơn hai mươi phút nữa đã trôi qua, cơn buồn rặn cùng đứa bé liên tục cọ vào ống sinh khiến anh không thể kiểm soát cơ thể mình thêm một phút giây nào nữa. Huyn vào tư thế, nâng cơ thể ngồi xổm tựa vào thành giường, tay nắm lấy đầu gối ép hai chân dang rộng, cằm tì chặt vào ngực, răng nghiến chặt rồi rặn mạnh xuống

Ngay lúc Huyn vừa rặn xuống, anh cảm giác bụng mình rung động, gò cứng lại, "Póc!!!" một tiếng, cuối cùng nước ối của anh cũng đã vỡ, đứa bé không còn gì cản lại, nhanh chóng vùi vào ống sinh khiến Huyn đau đớn hét lên.

--------------------------------------------------------------

Mình vẫn chưa viết xong, hôm qua đi tiếp sức mùa thi về thì wattpad nó bị khùng nên mình không đăng được 😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro