Người phụ nữ tên Lauren

Bên kia thành phố, cách xa những con hẻm tối tăm và những căn hộ bỏ hoang nơi Ethan Mars đang tự hành xác, thám tử Scott Shelby đang ngồi trong một quán rượu. Quán rượu mang tên The Drowning Man, một cái tên thích hợp cho bầu không khí ảm đạm và ẩm ướt của buổi tối.

Mùi bia cũ, thuốc lá và gỗ ẩm xộc lên từ lớp nền nhà cũ kỹ. Scott ngồi ở một bàn khuất trong góc, dưới ánh đèn vàng lờ mờ. Ông đang uống ly Whisky thẳng, màu hổ phách ấm áp tương phản với sự lạnh lẽo của tâm hồn ông. Ông vừa trở về từ một cuộc phỏng vấn vô ích khác với gia đình nạn nhân cũ của Origami Killer, và sự bế tắc đang đè nặng lên vai ông.

Scott nhìn ra ngoài cửa sổ. Mưa vẫn rơi. Mưa của thành phố này không bao giờ dứt.

Đột nhiên, một bóng người tiến đến bàn ông.

Scott ngẩng đầu lên. Trước mặt ông là một phụ nữ. Cô mặc chiếc áo khoác mỏng, tóc dính nước mưa, nhưng đôi mắt cô lại thu hút mọi sự chú ý. Đôi mắt sưng húp, chứa đầy sự mệt mỏi và nỗi đau tột cùng, môi cô run rẩy không kiểm soát. Cô mang theo vẻ ngoài của một người đã khóc đến cạn khô nước mắt.

Cô đứng đó, tay siết chặt một tấm ảnh cũ, có vẻ đã bị nhàu nát nhiều lần.

“Anh là thám tử, phải không?” cô hỏi, giọng cô khàn đặc, yếu ớt nhưng đầy hy vọng.

Scott gật đầu, đưa tay chỉ vào chiếc ghế đối diện. “Mời cô ngồi.”

Cô kéo chiếc ghế ra, ngồi xuống một cách cứng nhắc. Cô đặt tấm ảnh lên bàn, giữa Scott và ly rượu của ông. Trong ảnh là một cậu bé cười rạng rỡ, với chiếc áo phông màu xanh tươi sáng.

“Tôi là Lauren Winter,” cô nói. Giọng cô giờ đây đã ổn định hơn một chút, nhưng vẫn run rẩy. “Con trai tôi… Jeffrey. Nó chết rồi. Cảnh sát không làm gì cả. Họ gọi đó là một vụ tai nạn. Rằng nó đi lạc và bị chết đuối. Nhưng tôi biết không phải vậy.”
Scott nhìn vào tấm ảnh. Ông biết cậu bé này. Jeffrey Winter, nạn nhân đầu tiên của Origami Killer, tìm thấy trên tay là hình xếp con cá heo.

“Tôi rất tiếc về sự mất mát của cô, Cô Winter,” Scott nói, giọng ông trầm và chân thành.

Lauren nhìn thẳng vào mắt ông, một tia lửa căm phẫn và quyết tâm cháy lên trong đôi mắt mệt mỏi của cô.

“Tôi muốn anh tìm hắn. Origami Killer.”
Scott im lặng. Ông nhìn vào ly rượu, nhìn vào sự phản chiếu của ánh đèn. Cô Winter, giống như những người cha khác, đang tìm kiếm câu trả lời trong nỗi tuyệt vọng. Nhưng cô là người duy nhất dám đối mặt trực tiếp với ông, một người ngoài, một thám tử tư.

Scott đặt điếu thuốc đang hút dở xuống gạt tàn. Ông nhìn Lauren.

“Cô Winter, tôi đã tự điều tra vụ án này được hai năm rồi. Cô phải hiểu một điều. Kẻ này… hắn rất thông minh. Hắn ta tàn nhẫn và kín đáo. Càng đi sâu, càng khó quay lại. Sự thật có thể còn tồi tệ hơn những gì cô nghĩ.”

Scott cố gắng cảnh báo cô. Việc tham gia vào cuộc điều tra này có thể đẩy cô vào nguy hiểm, hoặc tệ hơn, phá hủy hoàn toàn những gì còn sót lại trong tâm hồn cô.

Lauren nở một nụ cười nhạt, cay đắng. “Tôi không cần quay lại, Thám tử Shelby. Ngôi nhà của tôi đã trống rỗng. Cuộc đời tôi đã kết thúc vào cái ngày họ tìm thấy thằng bé. Tôi không còn gì để mất nữa. Tôi chỉ muốn công lý.”

Cô nhìn chằm chằm vào tấm ảnh con trai, rồi nhìn thẳng vào Scott.

“Tôi sẽ trả anh bao nhiêu anh muốn. Chỉ cần đưa hắn ra ánh sáng. Chỉ cần hắn phải trả giá.”

Scott Shelby nhìn vào khuôn mặt cô. Ông thấy nỗi đau của cô, sự căm phẫn của cô, và sự tuyệt vọng của một người mẹ đã bị cả hệ thống bỏ rơi. Nó giống hệt với nỗi đau mà ông đã mang theo bấy lâu nay.
Ông gật đầu.

“Được. Tôi chấp nhận.”

Scott rút ra cuốn sổ tay nhỏ, nhàu nát của mình. “Cô hãy kể cho tôi nghe mọi thứ. Mọi chi tiết nhỏ nhặt nhất. Về những ngày cuối cùng của Jeffrey. Về những gì cảnh sát đã bỏ qua. Và quan trọng nhất: cô có từng nhận được một chiếc hộp nhỏ, bên trong có những hình xếp Origami không?”

Lauren run rẩy, mở miệng. Cô kể về những ngày tháng kinh hoàng, về sự thờ ơ của cảnh sát, và về chiếc hộp bí ẩn mà cô đã vứt bỏ vì sợ hãi.

Scott biết rằng, việc có Lauren bên cạnh sẽ là một rủi ro. Cô quá yếu đuối, quá dễ bị tổn thương, và có thể sẽ làm hỏng cuộc điều tra của ông. Nhưng cô cũng là một nhân chứng sống, một người mẹ có động lực mạnh mẽ nhất.

“Chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu?” Lauren hỏi.
Scott châm điếu thuốc khác. Hít một hơi sâu, đưa ra lời hướng dẫn đầu tiên.

“Chúng ta sẽ bắt đầu từ nơi mọi thứ kết thúc. Nhà xác. Chúng ta sẽ xem xét lại tất cả các báo cáo pháp y về con trai cô. Và chúng ta sẽ tìm kiếm những người cha khác. Những người cha đã nhận được thông điệp của hắn ta.”

Scott nhìn ra cơn mưa. Giờ đây, ông không còn cô độc nữa. Ông có một người đồng hành. Một người phụ nữ đã mất tất cả và không còn gì để sợ hãi.

Cơn mưa vẫn gõ lên cửa kính quán rượu, nhưng đối với Scott Shelby, nó không còn là tiếng đếm ngược của sự bế tắc, mà là tiếng báo hiệu cho sự khởi đầu của một cuộc săn đuổi mới. Cuộc săn lùng công lý của Scott và Lauren Winter, một cuộc săn lùng bắt đầu từ nỗi đau và được nuôi dưỡng bằng sự thù hận.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro