Sự phản bội

Madison Paige đạp ga, chiếc xe lao điên cuồng trên đường phố trơn trượt. Mưa như trút nước, khiến kính chắn gió gần như không thể nhìn xuyên qua. Trong đầu cô, sự thật vừa được khám phá đang gào thét: Scott Shelby là Origami Killer.
Cô vừa thoát ra khỏi căn hộ của Scott, nơi cô bí mật đột nhập để tìm kiếm bằng chứng cuối cùng. Nhưng Scott đã phát hiện ra cô. Hắn ta đã cài bẫy, và căn hộ đã phát nổ ngay sau khi cô lao ra ngoài.
Khói, lửa, và mùi lưu huỳnh nồng nặc. Những tờ giấy cháy dở, những mảnh vụn của hình xếp Origami, bay ra theo gió và rơi xuống mặt đường ướt sũng.

Madison vẫn run rẩy, không phải vì sợ hãi, mà vì sự phẫn nộ. Cô đã tin tưởng Scott. Cô đã nghĩ ông ta là một thám tử lương thiện, một người bị ám ảnh bởi công lý. Nhưng ông ta chỉ là một kẻ tâm thần đang tự diễn lại bi kịch thời thơ ấu của mình.

Cô đã liều mạng. Cô đã suýt chết trong vụ nổ. Nhưng cô đã giữ được một thứ.

Nằm trên ghế phụ là một chiếc ổ cứng máy tính bị cháy xém một phần, được bọc trong một chiếc áo mưa nhỏ. Trong những giây phút hỗn loạn cuối cùng trước khi căn hộ phát nổ, Madison đã kịp thời rút nó ra khỏi máy tính của Scott.

Cô nhanh chóng gắn chiếc ổ cứng vào máy tính bảng của mình. Màn hình máy tính bảng nhấp nháy, hiển thị dòng chữ lỗi. Nhưng sau vài giây căng thẳng, một thư mục ẩn đã mở ra.

Bên trong là những thông tin kinh hoàng: hồ sơ chi tiết về các nạn nhân, bản vẽ chi tiết các thử thách, và một tệp tin đơn giản, có tiêu đề là “Kế hoạch cuối cùng.”
Madison lướt qua tệp tin, hơi thở cô nghẹn lại. Đó là địa chỉ. Địa chỉ của nơi giam giữ Shaun Mars.

KHO SỐ 36, KHU CẢNG PHÍA ĐÔNG.
Scott Shelby, kẻ sát nhân, đã sắp đặt tất cả. Hắn ta đã chuẩn bị cái chết cho mình và cho Ethan Mars trong thử thách cuối cùng.

Cô ghi lại địa chỉ một cách vội vã. Cô cần phải hành động ngay lập tức. Cảnh sát đã không tin cô. Norman Jayden thì đang ở đâu đó ngoài kia. Cô là hy vọng duy nhất của Ethan.

Cô đạp ga mạnh hơn nữa. Chiếc xe lướt trên đường, nước mưa bắn tung tóe.

Madison với lấy chiếc điện thoại, tay cô run rẩy bấm số của Ethan. Anh đã đưa số điện thoại cũ của mình cho cô.

Sau vài hồi chuông dài, giọng Ethan yếu ớt vang lên, bị bóp nghẹt bởi tiếng thở dốc và sự đau đớn.

“Alo…”

“Ethan! Là tôi, Madison đây! Nghe tôi nói đây, không còn nhiều thời gian nữa. Tôi biết nơi con trai anh bị nhốt!”

“Nơi nào… tôi… tôi đang bị nhiễm độc…” Giọng Ethan khàn đặc.

“Nghe rõ đây! Là kho số 36, khu cảng phía Đông! Đó là một nhà kho lớn, nằm sâu trong khu cảng bỏ hoang! Anh phải đến đó ngay! Cảnh sát đang săn lùng anh, nhưng không quan trọng! Anh phải đi!”
Giọng Ethan yếu ớt qua máy, như một tiếng vọng từ cõi chết.

“Cảm ơn, Madison… cảm ơn cô… nếu tôi không kịp…”

Nước mắt đột ngột trào ra, nóng hổi trên má Madison. Cô lau nhanh, cố gắng kìm nén cảm xúc.

“Đừng nói vậy! Chúng ta sẽ cứu được Shaun. Anh nghe rõ không?! Anh là người cha duy nhất làm được điều này! Đừng bỏ cuộc!”

Cô khóc. Nỗi sợ hãi và sự tuyệt vọng dâng trào. Cô đã phản bội Ethan bằng cách sử dụng anh cho câu chuyện của mình, và giờ đây, cô phải cứu anh để chuộc lại lỗi lầm.

“Tôi… tôi đang đi đây…” Giọng Ethan tắt dần.

Kết nối bị ngắt.

Madison ném điện thoại lên ghế phụ. Cô biết, Scott Shelby đang trên đường đến đó. Scott đã lên kế hoạch cho màn kết thúc của mình.

Cô đạp ga hết cỡ. Chiếc xe gầm rú trong cơn mưa.

Madison Paige, người đã chứng kiến sự phản bội tột độ, đang lao vào trận chiến cuối cùng. Cô biết rằng cô đang tự đặt mình vào nguy hiểm lớn nhất. Nhưng cô không còn là nhà báo tìm kiếm sự thật nữa; cô là một người đang cố gắng chuộc lỗi, cố gắng cứu một người cha tuyệt vọng và một đứa trẻ vô tội khỏi sự tàn nhẫn của Kẻ sát nhân Origami.

Khu cảng phía Đông. Kho số 36. Màn cuối cùng của trò chơi chết chóc này sắp được diễn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro