Chap1: đời còn có nhau

Yêu nhau như thế mà không lấy được nhau kể cũng phí.Ừ phí thật. Đã từng yêu nhau đến thế cơ mà. May buồn, ngồi lẩn thẩn. Chiều thứ 7 rảnh rồi. Biết làm gì bây giờ. Mong mãi để có một ngày xả hơi lại không biết làm gì. Có người yêu mà cứ như không. Tình ơi, làm sao đây, tất cả cứ rã ra nhưng tường voi bị tróc lở. Anh rể về. Kính đen trong rất ngầu. Đến thềm đã tháo giày, ném tọt vào góc nhà rồi nghêu ngao hát: Tình là tình nhiều khi khong mà có. Tình là tình nhiều lúc có như không. Giật mình, Mây nghe Long đau nhói. Chưa bao giờ Mây thích bài hát ấy, nghe sến qua. Nhẩn nha cởi từng chiếc cúc áo, anh rể ném chiếc áo vào cái rổ nhựa, rồi vừa chui đầu ra khỏi cái áo ba lỗ vừa hỏi Mây::" Thứ Bảy máu khong chảy về tim hả dì?" Mây nhăn mạt khó chịu. Có loại anh rể nào lại cứ tự nhiên cởi trần trùng trục trước mặt em vợ như thế khong chứ. Đấy, loáng chút đã vứt quần dài chỉ mặc độc chiếc quần đùi mà lại đi nghênh ngang. Phòng khác nhà này giờ thành phòng ngủ cả.
     Yêu nhau như thế mà lại bỏ nhau, Mây nghĩ, cô lại cảm thấy tiếc. Thôi, gọi cho Tình. Hạn bảy giờ thì bảy rưỡi tình đến. Mây cũng khong buồn giận. Tình chở mây đi, hỏi:" Ngồi đâu bay giờ hả em?"
     " Em khong biết, đâu cũng được mà."
      Đâu cũng được mà đi nửa tiếng hai đứa vẫn khong quyết định được sẽ vào đâu. Mây ngồi sau, mỗi lần Tình định rẽ vào quán nào đó, cô lại giật áo Tình:" Chỗ này ồn quá anh.", " Chỗ này gói quá anh." " Chỗ này nhạc sến quá anh."
         Cà phê. Quán không vắng, không  thưa. Nhạc không to, không nhỏ. Ngồi cạnh nhau. Tình lơ đãng, Mây lơ đãng, cả hai đều không biết nói gì. Sao ngày xưa mới yêu nhau ngồi đâu cũng được và nói chuyện với Nhua cả ngày khong hết. Yêu nhau như thế, từng ấy năm, ý nghĩ cứ gõ nhịp loạn xạ trong Mây.
" Sao em khong trang điểm?" Tình hỏi.
May giật mình:" Em xấu lắm hả anh?"
"Không, là anh hỏi thế. Khong trang điểm em còn xinh hơn ấy chứ." Câu này chả thật tý nào, Mây nghĩ.

"Công việc em ra sao?"

"Em ư? Đến cơ quan, máy vi tính, ăn trưa, máy vi tính, rồi về. Thỉnh thoảng đi họp".
" Em nói không có chủ ngữ."
"Em xin lỗi".
...
"Anh thế nào?"
"Anh vẫn tốt."
Im lăbgj đáng sợ. Tình đang cố gắng tím điều gì đó thích hợp để nói với Mây. Mây suy nghĩ mông lũngem mình cần nói gì với Tình. Cả hai vẫn im lặng. Ngoài phố, xe cộ chảy một dong f vô tận, ồn ào, vội vã. Một dòng xe cộ chảy đi đâu???
"Hay mình chia tay anh nhé!"
       Tình hoảng hốt:" Không được đâu. Chúng mình yêu nhau lâu như thế, không ai phản bội ai cả. Em chán anh à?"
    Căng thẳng. Người phục vụ hỏi anh chị có dùng thêm gì không.
     " Rượu Baileys nhé!" Thêm rượu, cụng ly, uống cạn. Tình can đảm: " Mây à, nhưng nếu em muốn..."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: