chương 2 tình cảm đối lập
Tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên từ những loa âm thanh trong không gian sang trọng của buổi tiệc, nhưng trong lòng LingLing, mọi thứ vẫn yên lặng và tĩnh mịch. Buổi tiệc tối hôm đó không như cô mong đợi. Mặc dù mọi người xung quanh đều vui vẻ, cười đùa, nhưng trái tim cô lại bồn chồn, không thể nào thoải mái. Cô bước ra ngoài, tìm một góc yên tĩnh để lấy lại bình tĩnh.
Bầu trời đêm bao phủ toàn bộ thành phố, ánh đèn vàng lấp lánh phản chiếu lên mặt hồ gần đó. LingLing đứng đó, hít một hơi thật sâu, đôi mắt nhìn vào mặt hồ yên tĩnh, lòng cô như muốn xé toạc ra. Cô lại nhớ đến anh ấy. Cảm giác hụt hẫng vì đã đặt niềm tin quá nhiều vào một người, và cuối cùng, tất cả chỉ còn lại là sự cô đơn.
Đột nhiên, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía sau, khiến LingLing giật mình.
Orm đứng đó, đôi mắt nhìn vào cô đầy sự quan tâm. Orm không hề thay đổi, vẫn là người con gái ấy với nét đẹp thanh thoát, ánh mắt luôn toát lên sự tự tin, nhưng lần này, có một thứ gì đó khác biệt trong ánh nhìn ấy. Orm không còn là ngôi sao nổi tiếng trên sân khấu, mà chỉ là một cô gái đang tìm kiếm sự an ủi.
Orm: "Chị ổn chứ, LingLing?"
LingLing quay lại, đôi mắt thoáng chút ngỡ ngàng, rồi khẽ mỉm cười: "Ừ, chị chỉ cần chút không gian thôi. Tiệc này đông quá, làm chị cảm thấy ngột ngạt."
Orm (cười nhẹ, bước lại gần): "Em hiểu mà. Đôi khi em cũng cảm thấy thế. Mọi người cứ nghĩ em là ngôi sao, nhưng đâu ai biết em cũng có những phút yếu đuối như thế này."
LingLing im lặng nhìn Orm, trong lòng dấy lên một sự đồng cảm. Cô có thể thấy Orm không chỉ là một nữ diễn viên nổi tiếng mà còn là một người bình thường với những vết thương, những nỗi niềm không thể chia sẻ với ai. Nhưng cùng lúc đó, LingLing cũng cảm nhận được một sự kìm nén trong lòng mình, như thể mọi thứ trong cô đang muốn vỡ vụn ra.
LingLing: "Cảm ơn em, Orm. Chị... chị cũng không biết tại sao lại cảm thấy thế này. Tại sao cứ mỗi lần ở gần em, chị lại cảm thấy dễ chịu nhưng cũng đau đớn?"
Orm (nhẹ nhàng, nở nụ cười hiền): "Chị có thể yên tâm, LingLing. Em không có ý định làm chị khó xử đâu. Chỉ là đôi khi, em thấy... em giống chị. Cũng không thể thoát ra khỏi những cảm xúc, những ký ức đã qua."
Một phút im lặng trôi qua. LingLing nhìn vào ánh mắt của Orm, lòng cảm thấy bối rối. Cô không thể giải thích được vì sao trái tim mình lại đập mạnh như vậy mỗi khi gần Orm. Liệu đây có phải là tình yêu? Hay chỉ là sự đồng cảm giữa hai con người đơn độc trong thế giới đầy toan tính này?
Cả hai đứng đó, không nói gì thêm. Cảm giác không gian xung quanh như ngừng lại, chỉ có những cơn gió lạnh thổi qua, xoa dịu những trái tim đang tê tái.
Ngày hôm sau, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường tại tiệm thời trang "Lumière". Tuy nhiên, LingLing không thể tập trung vào công việc. Mỗi khi ánh mắt cô vô tình lướt qua tấm gương hay bộ sưu tập mới, lòng cô lại trở về những suy nghĩ về Orm. Cô biết rằng sự cảm mến này không phải là chuyện đơn giản. Nhưng làm sao cô có thể từ chối điều đó khi trái tim cô lại bất chợt rung động mỗi lần nhìn thấy Orm?
Khi một buổi chiều, LingLing đang ngồi làm việc thì Ying bước vào tiệm.
Ying (nhìn thấy thái độ lạ lùng của LingLing): "Cậu sao vậy? Trông có vẻ mệt mỏi."
LingLing ngẩng đầu lên, cố gắng mỉm cười: "Mình chỉ đang suy nghĩ một chút thôi. Cũng không có gì đâu."
Ying (nghi ngờ, bước lại gần): "Cậu lại có chuyện gì với Orm đúng không?"
LingLing ngạc nhiên: "Sao cậu lại nghĩ vậy?"
Ying (thở dài, ngồi xuống cạnh LingLing): "Mình đã thấy cách cậu nhìn Orm tối hôm qua. Cậu thích cô ấy, đúng không?"
LingLing không trả lời ngay, nhưng trong lòng cô biết rằng Ying đã nhìn ra tất cả. Tình cảm của cô dành cho Orm không phải là điều có thể che giấu mãi. Nhưng LingLing cũng không biết phải làm gì với những cảm xúc ấy.
LingLing (cắn môi, hơi do dự): "Mình không biết nữa, Ying. Mọi thứ xảy đến quá nhanh, và... mình sợ. Sợ rằng mình sẽ làm mọi thứ phức tạp hơn."
Ying (mỉm cười, vỗ nhẹ tay lên vai LingLing): "Tình yêu không phải là thứ mà ta có thể kiểm soát, LingLing. Cậu cứ làm theo trái tim mình thôi. Dù sao, cậu cũng không thể cứ trốn tránh mãi."
LingLing nhìn Ying, đôi mắt ánh lên sự bối rối. Cô biết Ying nói đúng, nhưng cô lại sợ nếu để tình cảm này phát triển, cô sẽ lại phải đối mặt với những đau thương mà mình không thể vượt qua.
Mối quan hệ giữa LingLing và Orm ngày càng phức tạp hơn. Mặc dù họ chưa bao giờ trực tiếp thừa nhận tình cảm dành cho nhau, nhưng những ánh mắt, những cử chỉ nhẹ nhàng của Orm và LingLing đã khiến những người xung quanh không thể không nhận ra. Nhưng cả hai đều giữ im lặng. Orm biết rằng cô không thể yêu ai lúc này, vì sự nghiệp của mình đang bị đe dọa bởi những scandal và những âm mưu từ đối thủ. Còn LingLing, dù trái tim cô khao khát, nhưng cô lại sợ rằng một lần nữa mình sẽ phải chịu đựng sự tổn thương.
Tuy nhiên, cuộc gặp gỡ tình cờ với Rate – đối thủ của Orm trong ngành giải trí, lại càng khiến tình hình trở nên căng thẳng. Rate đến gặp LingLing trong một buổi chiều muộn, với nụ cười đầy tự tin.
Rate (mỉm cười, đưa tay về phía LingLing): "Chào LingLing. Tôi nghe nói tiệm của chị rất thành công, tôi nghĩ chúng ta có thể hợp tác."
LingLing (không mấy vui vẻ): "Cảm ơn, nhưng tôi không nghĩ mình cần hợp tác với cô."
Rate (nhìn thẳng vào mắt LingLing, giọng điềm tĩnh): "Tôi chỉ muốn giúp đỡ chị thôi. Chị và Orm sẽ không bao giờ là đối tác tốt. Cô ấy là mối đe dọa lớn của tôi."
LingLing không đáp lại, nhưng trong lòng cô cảm thấy khó chịu. Rate không chỉ là đối thủ của Orm mà còn đang muốn gây ảnh hưởng đến cô, dù chỉ vì mục đích cá nhân.
Mối quan hệ giữa LingLing và Orm trở nên phức tạp hơn bao giờ hết, khi cả hai bắt đầu nhận ra rằng họ không chỉ đối mặt với những vấn đề cá nhân mà còn phải đối mặt với sự can thiệp từ những kẻ có âm mưu xấu. Trong khi LingLing vẫn chưa thể chấp nhận những cảm xúc của mình, thì Orm cũng cảm thấy cô đang dần mất đi sự tự do và sự nghiệp. Liệu họ có thể vượt qua tất cả để tìm đến hạnh phúc của chính mình, hay sẽ phải đối mặt với những thử thách mà họ không thể vượt qua?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro