NANA : DÙ CHO TỔN THƯƠNG CŨNG SẼ KHÔNG RỜI ĐI
Trong sát quỷ đoàn ai ai cũng biết , T/b và Muichirou là người yêu của nhau , hai người quen nhau được hai năm , mọi người đều rất ủng hộ chuyện tình của hai người , T/b là một cô gái khá mạnh mẽ , có thể nói cô mạnh ngang với cả Luyến trụ Mitsuri , là một người hòa đồng , hoạt bác và rất thích giúp đỡ mọi người , nên cô rất được mọi người trong Sát quỷ đoàn yêu mến , xem cô như người một nhà , lúc nghe T/ b thông báo về việc hẹn hò với Muichirou ai ai cũng vui mừng cho họ .
Hôm nay, vẫn như mọi ngày , T/b chỉnh trang lại bộ đồng phục , vác thanh kiếm bên hông rồi vui vẻ lên đường đi làm nhiệm vụ , trong lúc làm nhiệm vụ vì bị đánh lén nên T/b bị con quỷ cào vào cánh tay , tuy bị thương nhưng cô nhanh chóng lấy đầu con quỷ , vì sợ cậu yêu lo lắng nên cô quyết định đến Điệp phủ để trị thương trước khi về phủ , vừa đến Điệp phủ thì cô nhìn thấy ba cô bé Sumi , Kiyo , Naho đang thì thầm điều gì đó với nhau , T/b vui vẻ chạy đến chỗ ba cô bé .
- " 𝐂𝐡ị 𝐜𝐡à𝐨 𝐛𝐚 đứ𝐚 𝐧𝐡𝐚 ! " − 𝐓/𝐛 𝐯𝐮𝐢 𝐯ẻ 𝐯ẫ𝐲 𝐭𝐚𝐲 𝐜𝐡à𝐨
Ba cô bé tươi cười, đồng thanh đáp :
- " 𝐂𝐡ị 𝐛ị 𝐭𝐡ươ𝐧𝐠 ạ? – 𝐁é 𝐒𝐮𝐦𝐢 𝐥𝐨 𝐥ắ𝐧𝐠 𝐡ỏ𝐢
- 𝐂𝐡ị 𝐓/𝐛-𝐬𝐚𝐧 𝐜ó 𝐬𝐚𝐨 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 ạ ? " – 𝐁é 𝐊𝐢𝐲𝐨 𝐭𝐢ế𝐩 𝐥ờ𝐢
T/b mỉm cười, lắc đầu .
- " 𝐁ị 𝐭𝐫ầ𝐲 𝐧𝐡ẹ 𝐭𝐡ô𝐢, 𝐜𝐡ị 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐬𝐚𝐨. 𝐌à 𝐛𝐚 𝐞𝐦 đ𝐚𝐧𝐠 𝐧ó𝐢 𝐜𝐡𝐮𝐲ệ𝐧 𝐠ì 𝐯ậ𝐲 ? " 𝐭/𝐛 𝐧𝐠𝐡𝐢ê𝐧𝐠 đầ𝐮 𝐡ỏ𝐢
Sumi, Kiyo và Naho nhìn nhau suy nghĩ hồi lâu , ba cô bé gật đầu với nhau rồi quay sang nhìn
T/b .
- " 𝐂𝐡ị 𝐓/𝐛-𝐬𝐚𝐧 𝐭𝐡ậ𝐭 𝐫𝐚 𝐜𝐡𝐮𝐲ệ𝐧 𝐧à𝐲 𝐜ó 𝐥𝐢ê𝐧 𝐪𝐮𝐚𝐧 đế𝐧 𝐚𝐧𝐡 𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮-𝐬𝐚𝐧 đấ𝐲 ạ " 𝐍𝐚𝐡𝐨 𝐧ó𝐢
- " 𝐕â𝐧𝐠, 𝐡ô𝐦 𝐧𝐚𝐲 𝐚𝐧𝐡 𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮-𝐬𝐚𝐧 đã 𝐝ẫ𝐧 𝐯ề 𝐦ộ𝐭 𝐜ô 𝐠á𝐢 " 𝐊𝐢𝐲𝐨
- " 𝐊𝐡ô𝐧𝐠 𝐜𝐡ỉ 𝐯ậ𝐲 𝐧𝐡ì𝐧 𝐡𝐚𝐢 𝐧𝐠ườ𝐢 𝐡ọ 𝐜ò𝐧 𝐫ấ𝐭 𝐭𝐡â𝐧 𝐯ớ𝐢 𝐧𝐡𝐚𝐮 𝐧ữ𝐚 " 𝐒𝐮𝐦𝐢 𝐭𝐢ế𝐩 𝐥ờ𝐢
- " 𝐂𝐡ị 𝐛𝐢ế𝐭 𝐫ồ𝐢, 𝐜ả𝐦 ơ𝐧 𝐛𝐚 đứ𝐚 đã 𝐧ó𝐢 𝐧𝐡𝐚 "
Nói rồi cô rời đi , ba cô bé ở Điệp phủ nhìn nhau lo lắng , bước vào hà phủ , T/b nhìn thấy Muichirou đang ân cần chăm sóc cô gái kia , đó là Kioki, tân binh mới. Muichirou đang nắm tay cô ấy, nhẹ nhàng băn bó, còn cười với cô ta nữa , nhìn thấy cảnh đấy, T/b chỉ buồn bã rời đi .
Mặc dù trong lòng khá buồn , nhưng với tính cách hay giúp đó mọi người của cô , T/b vẫn cố gắng giúp đỡ cô gái kia , lúc có Muichirou ở đấy , cô ta tỏ vẻ rất vui khi có T/b giúp đỡ , nhưng đến lúc Muichirou rời đi thì cô ả như biến thành con người khác , nhìn thấy T/b đang gọt táo , Kioki nhẹ nhàng đứng dậy , tiến đến gần T/b, nở nụ cười độc ác , cô ta giương tay , tính đẩy T/ b vào lưỡi dao ,nhưng vì cô là trụ cột nên dễ dàng tránh được , T/b xoay người, nắm lấy tay ả .
- " 𝐂ô 𝐭í𝐧𝐡 𝐥à𝐦 𝐠ì ? " – 𝐓/𝐛 𝐡ỏ𝐢
- " 𝐆𝐢ế𝐭 𝐜𝐡ế𝐭 𝐜ô ! " – 𝐊𝐢𝐨𝐤𝐢 𝐭ự 𝐭𝐢𝐧 đá𝐩
- " 𝐂ô...𝐜ô... " – 𝐓/𝐛 𝐛ấ𝐭 𝐧𝐠ờ 𝐥ắ𝐩 𝐛ắ𝐩 𝐧ó𝐢
- " 𝐂ô...𝐜ô... " – 𝐓/𝐛 𝐛ấ𝐭 𝐧𝐠ờ 𝐥ắ𝐩 𝐛ắ𝐩 𝐧ó𝐢
Bỗng cánh cửa phòng bật mở , Kioki giả vờ ngã, khóc lóc nói :
- " 𝐄𝐦...𝐞𝐦...𝐱𝐢𝐧 𝐥ỗ𝐢 𝐜𝐡ị...𝐞𝐦 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐝á𝐦 đế𝐧 𝐠ầ𝐧 𝐧𝐠à𝐢 𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮-𝐬𝐚𝐧 𝐧ữ𝐚 đâ𝐮 ạ "
Muichirou thấy vậy vội vàng chạy đến đó ả ta dậy .
- " 𝐄𝐦 đ𝐚𝐧𝐠 𝐥à𝐦 𝐠ì 𝐯ậ𝐲 𝐡ả, 𝐜ó 𝐛𝐢ế𝐭 𝐜ô ấ𝐲 đ𝐚𝐧𝐠 𝐛ị 𝐭𝐡ươ𝐧𝐠 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 ? "- 𝐂ậ𝐮 𝐪𝐮á𝐭 𝐥ớ𝐧
- " 𝐂ô 𝐭𝐚 đ𝐚𝐧𝐠 𝐭í𝐧𝐡 𝐠𝐢ế𝐭 𝐞𝐦 đó ! "– 𝐓/𝐛 𝐭ứ𝐜 𝐠𝐢ậ𝐧 đá𝐩
- " 𝐄𝐦...𝐞𝐦...𝐥à𝐦 𝐬𝐚𝐨 𝐝á𝐦 𝐠𝐢ế𝐭 𝐜𝐡ị đượ𝐜 𝐜𝐡ứ " – 𝐂ô 𝐭𝐚 𝐭ỏ 𝐯ẻ 𝐨𝐚𝐧 ứ𝐜 𝐤𝐡ó𝐜 𝐥ó𝐜
- " 𝐂ô... "
Chưa kịp để T/b nói hết câu, một tiếng chát vang lên , Muichirou tát cô , cái tát mạnh đến nỗi khiến T/b ngã xuống đất cậu tức giận nói :
- " 𝐇ừ , 𝐭ô𝐢 𝐧𝐡ì𝐧 𝐥ắ𝐦 𝐜ô 𝐭𝐡ậ𝐭 𝐫ồ𝐢 𝐓/𝐛 , 𝐊𝐢𝐨𝐤𝐢 𝐭ố𝐭 𝐛ụ𝐧𝐠 𝐧𝐡ư 𝐭𝐡ế 𝐥à𝐦 𝐬𝐚𝐨 𝐜ó 𝐭𝐡ể 𝐡ạ𝐢 𝐜ô đượ𝐜 , 𝐜ú𝐭 đ𝐢 𝐜𝐡𝐨 𝐤𝐡𝐮ấ𝐭 𝐦ắ𝐭 𝐭ô𝐢 "
Kioki cười đắc thắng nhìn cô , cô chỉ cười nhạt bước ra hà phủ vô tình gặp Shinobu và Mitsuri .
- " 𝐓/𝐛 ! ' 𝐌𝐢𝐭𝐬𝐮𝐫𝐢 𝐥𝐨 𝐥ắ𝐧𝐠 𝐧𝐡ì𝐧 𝐜ô
- " 𝐄𝐦 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐬𝐚𝐨 đâ𝐮 𝐜𝐡ị , 𝐞𝐦 ổ𝐧 𝐦à , 𝐞𝐦 𝐱𝐢𝐧 𝐩𝐡é𝐩 "
Nói rồi cô rời đi cả hai người lo lắng nhìn cô , những cánh hoa ngập tràn trên đường cô đi , gần đó có một cây anh đào đang nở , cô ngồi xuống dưới gốc cây ấy thở dài , cô nghĩ chắc giờ trời đã an bài rồi người mình yêu cũng chẳng cần mình , lý do sao cô có thể mạnh mẽ đến như vậy là vì cô luôn sống trân trọng từng ngày để được ở bên anh ấy , lúc nào t/b cũng bảo ổn nhưng thật ra cô chẳng ổn tí nào , bị thương hay có chuyện gì cũng điều giấu mọi người và cả anh vì sợ mọi người sẽ lo , bây giờ cô chỉ thầm mong muốn nói với anh rằng ' dù cho bị anh bỏ rơi ở lại nhưng lại là người thương anh mãi chẳng ngần ngại ' phải cô thương anh rất nhiều giờ cô cũng chỉ có thể lặng lẽ bước theo anh bảo vệ giúp anh trong âm thầm dù cho có tổn thương cũng sẽ chẳng rời đi chỉ mong người sẽ nhớ những hồi ức mà cả hai đã yêu , trời chợt tối , cô quyết định đêm nay sẽ ngủ trên cây dù sao cô không thể làm phiền mọi người được tạm thời ngủ qua đêm nay rồi tính tiếp .
Đang ngủ ngon lành thì bỗng tiếng roẹt cành cây cô đang ngủ bỗng dưng gãy , cô hoàng hồn tưởng mình sắp được hôn đất mẹ nhưng mở mắt ra cô thấy mình đang được Muichirou bế cô ngạc nhiên .
- " 𝐌𝐮𝐢...𝐦𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮 ? "
Cậu không nói gì thả cô xuống , vừa mới được thả xuống thì bất ngờ cậu ôm cô vào lòng làm cô hoang mang .
- " 𝐀𝐧𝐡...𝐚𝐧𝐡 𝐱𝐢𝐧 𝐥ỗ𝐢 𝐭/𝐛_𝐜𝐡𝐚𝐧 𝐚𝐧𝐡...𝐚𝐧𝐡 𝐬𝐚𝐢 𝐫ồ𝐢 "
Cô ngạc nhiên rõ ràng chính cậu nói cô hãy đi đi giờ xin lỗi , cô đẩy anh ra nói :
- " 𝐒ẽ ổ𝐧 𝐭𝐡ô𝐢 𝐭ô𝐢 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐬𝐚𝐨 𝐜𝐡ắ𝐜 𝐚𝐧𝐡 𝐜ũ𝐧𝐠 𝐯ậ𝐲 𝐦à , 𝐭ô𝐢 𝐭𝐫ả 𝐚𝐧𝐡 𝐯ề 𝐥ú𝐜 𝐡𝐚𝐢 𝐭𝐚 𝐜𝐡ư𝐚 𝐪𝐮𝐞𝐧 𝐧𝐡𝐚𝐮 , 𝐜𝐡𝐢 𝐛ằ𝐧𝐠 𝐧ế𝐮 𝐜ó 𝐠ặ𝐩 𝐥ạ𝐢 𝐧𝐡𝐚𝐮 𝐭𝐡ì 𝐜𝐨𝐢 𝐧𝐡ư 𝐡𝐚𝐢 𝐭𝐚 𝐜𝐡ư𝐚 𝐭ừ𝐧𝐠 𝐪𝐮𝐞𝐧 𝐧𝐡𝐚𝐮 "
Muichirou ngạc nhiên nhìn người con gái trước mặt , ánh mắt của cô đang hiện lên một nỗi buồn vô tận nhưng vẫn cười như mình ổn , anh thật sự cảm thấy nụ cười ấy rất chua chát .
- " 𝐂ả𝐦 ơ𝐧 𝐯ì đã 𝐜ứ𝐮 𝐭ô𝐢 , 𝐠𝐢ờ 𝐭ô𝐢 𝐱𝐢𝐧 𝐩𝐡é𝐩 𝐓𝐨𝐤𝐢𝐭𝐨𝐮_𝐬𝐚𝐦𝐚 "
Nói rồi cô rời đi để anh đứng một mình cùng với đóng suy nghĩ hổn loạn , anh đã làm cô ấy tổn thương nặng rồi , anh thật sự rất hối hận về việc mình đã làm , sau khi cô rời đi tất cả trụ cột và nhóm của tanjirou vô tình thấy Shinobu và Mitsuri đứng nhìn t/b đi khuất , mọi người hỏi có chuyện gì thì Mitsuri đã kể lại đầu đuôi sự việc sau khi nghe xong mọi người không khỏi lo lắng cho cô , Shinobu rất bức xúc vụ này dám làm đứa em gái yêu quí của chị tổn thương thì tới công chuyện , mọi người vào phòng Muichirou thì thấy cậu đang chăm sóc cho ả , mọi người thấy thế liền nhìn ánh mắt khinh bỉ nhìn ả , thấy vậy Shinobu lên tiếng .
- " 𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮 , 𝐜ậ𝐮 𝐥à𝐦 𝐭/𝐛 𝐭ổ𝐧 𝐭𝐡ươ𝐧𝐠 𝐫ồ𝐢 𝐜ậ𝐮 𝐛𝐢ế𝐭 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 ? "
- " 𝐓ạ𝐢 𝐝𝐨 𝐭/𝐛 𝐜ố 𝐠𝐢ế𝐭 K𝐢𝐨𝐤𝐢 " 𝐜ậ𝐮 𝐭𝐫ả 𝐥ờ𝐢 𝐛ì𝐧𝐡 𝐭𝐡ả𝐧
- " 𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮 à , 𝐛ọ𝐧 𝐜𝐡ị 𝐭𝐡ấ𝐲 𝐡ế𝐭 𝐭ừ đầ𝐮 𝐭ớ𝐢 𝐜𝐮ố𝐢 𝐫ồ𝐢 𝐥ú𝐜 𝐭ụ𝐢 𝐜𝐡ị đ𝐚𝐧𝐠 𝐪𝐮𝐚 𝐩𝐡ủ 𝐜ủ𝐚 𝐞𝐦 𝐭𝐡ì 𝐭𝐡ấ𝐲 đ𝐢ề𝐮 𝐧𝐠ượ𝐜 𝐥ạ𝐢 𝐦ớ𝐢 đú𝐧𝐠 𝐜𝐡í𝐧𝐡 𝐤𝐢𝐨𝐤𝐢 𝐜ố 𝐠𝐢ế𝐭 𝐭/𝐛_𝐜𝐡𝐚𝐧 đấ𝐲 " 𝐌𝐢𝐭𝐬𝐮𝐫𝐢
Ả nghe xong xanh mặt tím tái cố minh oan cho mình .
- " 𝐊𝐡ô𝐧𝐠...𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐩𝐡ả𝐢 đâ𝐮 𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮 𝐧𝐠𝐡𝐞 𝐞𝐦 𝐧ó𝐢 𝐜𝐡í𝐧𝐡 𝐜ô 𝐭𝐚 đ𝐚𝐧𝐠 𝐜ố 𝐠𝐢ế𝐭 𝐞𝐦 𝐦à "
- " 𝐂ô 𝐢𝐦 đ𝐢 đồ 𝐫á𝐜 𝐫ưở𝐢 𝐜ô đ𝐚𝐧𝐠 𝐜ố 𝐥à𝐦 𝐠ì 𝐡ả đ𝐚𝐧𝐠 𝐭í𝐧𝐡 𝐜𝐡𝐢𝐚 𝐫ẻ 𝐭ì𝐧𝐡 𝐜ả𝐦 𝐜ủ𝐚 𝐡ọ 𝐬𝐚𝐨 ? " 𝐔𝐳𝐮𝐢 𝐧ó𝐢
- " 𝐓𝐡ậ𝐭 𝐭ộ𝐢 𝐧𝐠𝐡𝐢ệ𝐩 𝐧𝐚𝐦 𝐦ô 𝐚 𝐝𝐢 đà 𝐩𝐡ậ𝐭 " 𝐇𝐢𝐦𝐞𝐣𝐢𝐦𝐚 𝐧ó𝐢
- " 𝐓ô𝐢 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐧𝐠ờ 𝐜ô 𝐥à 𝐥𝐨ạ𝐢 𝐧𝐠ườ𝐢 𝐧𝐡ư 𝐯ậ𝐲 " 𝐑𝐞𝐧𝐠𝐨𝐤𝐮
- " 𝐂𝐡ú𝐧𝐠 𝐭𝐚 𝐧ê𝐧 𝐱ử 𝐥ý 𝐜𝐨𝐧 ả 𝐧à𝐲 𝐬𝐚𝐨 đâ𝐲 𝐦ọ𝐢 𝐧𝐠ườ𝐢 ? " 𝐒𝐚𝐧𝐞𝐦𝐢 𝐜𝐡ỉ ả đ𝐚𝐧𝐠 𝐡𝐨ả𝐧𝐠 𝐬ợ
- " 𝐊𝐡â𝐮 𝐦𝐢ệ𝐧𝐠 ả 𝐥ạ𝐢 đừ𝐧𝐠 để 𝐜𝐡𝐨 ả 𝐩𝐡𝐮𝐧 𝐫𝐚 𝐭𝐡ê𝐦 𝐭ừ 𝐧à𝐨 𝐧ữ𝐚 " 𝐎𝐛𝐚𝐧𝐚𝐢 𝐧ó𝐢
Ả nghe vậy họng càng cứng không nói được gì .
- " 𝐓𝐮𝐢 𝐜ó 𝐭𝐡ể 𝐧𝐠ử𝐢 đượ𝐜 𝐦ù𝐢 á𝐜 𝐧𝐡â𝐧 𝐭ừ 𝐜ô đấ𝐲 " 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨𝐮
- " 𝐒𝐚𝐨 𝐥ạ𝐢 𝐜ó 𝐦ộ𝐭 𝐧𝐠ườ𝐢 𝐭ồ𝐧 𝐭ạ𝐢 𝐧𝐡ư 𝐯ậ𝐲 𝐜𝐡ứ 𝐭ố𝐭 𝐧𝐡ấ𝐭 𝐱𝐮ố𝐧𝐠 đị𝐚 𝐧𝐠ụ𝐜 đ𝐢 𝐜𝐡𝐨 𝐤𝐡ẻ𝐨 " 𝐊𝐚𝐧𝐚𝐨 𝐥ê𝐧 𝐭𝐢ế𝐧𝐠
Mọi người ngạc nhiên nhìn Kanao không khỏi nói nên lời Shinobu chỉ mỉm cười nhìn đứa em gái mà cô tận tình dạy bảo .
- " 𝐓/𝐛_𝐜𝐡𝐚𝐧 𝐜ủ𝐚 𝐭ô𝐢 𝐛ị 𝐭ổ𝐧 𝐭𝐡ươ𝐧𝐠 𝐫ồ𝐢 đấ𝐲 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐜𝐡ị𝐮 đâ𝐮 𝐭𝐫ả 𝐜ô ấ𝐲 𝐥ạ𝐢 đâ𝐲 " 𝐙𝐞𝐧𝐢𝐭𝐬𝐮 𝐤𝐡ó𝐜 𝐥ó𝐜 𝐢𝐧 ỏ𝐢
- " 𝐃á𝐦 𝐥à𝐦 𝐧𝐡ó𝐜 𝐜𝐨𝐧 𝐛ị 𝐭𝐡ươ𝐧𝐠 đấ𝐧𝐠 ỉ𝐧 𝐭𝐚 𝐬ẽ đấ𝐦 𝐜𝐡𝐨 𝐧𝐠ươ𝐢 𝐫𝐚 𝐛ã " 𝐈𝐧𝐨𝐬𝐮𝐤𝐞 𝐯ừ𝐚 𝐧ó𝐢 𝐯ừ𝐚 𝐜𝐡ỉ 𝐯à𝐨 𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮
Tất cả mọi người đều lên tiếng , lúc này Muichirou mới nhận ra mình đã làm một chuyện hết xuất ngu xuẩn .
- " 𝐌𝐮𝐢...𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮 " ả 𝐦ặ𝐭 𝐦à𝐲 𝐭á𝐢 𝐦é𝐭 𝐤𝐢ê𝐮 𝐜ậ𝐮 𝐠𝐢ả𝐢 𝐨𝐚𝐧 𝐠𝐢ú𝐩 𝐦ì𝐧𝐡
- " 𝐂â𝐦 𝐦ồ𝐦 𝐭𝐡ứ 𝐜ặ𝐧 𝐛ã 𝐧𝐡ư 𝐧𝐠ươ𝐢 đừ𝐧𝐠 𝐜ó 𝐝ù𝐧𝐠 𝐜á𝐢 𝐠𝐢ọ𝐧𝐠 𝐧ó𝐢 𝐠𝐡ê 𝐭ở𝐦 đó 𝐠ọ𝐢 𝐭ê𝐧 𝐭𝐚 , 𝐭ố𝐭 𝐧𝐡ấ𝐭 𝐧ê𝐧 𝐜ú𝐭 𝐫𝐚 𝐤𝐡ỏ𝐢 𝐩𝐡ủ 𝐜ủ𝐚 𝐭𝐚 𝐯à đừ𝐧𝐠 𝐛é𝐧 𝐦ả𝐧𝐠 đế𝐧 đâ𝐲 𝐭𝐡ê𝐦 𝐦ộ𝐭 𝐥ầ𝐧 𝐧à𝐨 𝐧ữ𝐚 " 𝐜ậ𝐮 𝐧𝐡𝐢𝐧 ả 𝐯ớ𝐢 á𝐧𝐡 𝐦ắ𝐭 𝐧𝐡ư 𝐦𝐮ố𝐧 𝐜ắ𝐭 𝐜ổ ả 𝐭ớ𝐢 𝐧ơ𝐢 𝐯ậ𝐲
- " 𝐀𝐫𝐚 𝐚𝐫𝐚 𝐭𝐡ô𝐢 đượ𝐜 𝐫ồ𝐢 𝐭𝐫ướ𝐜 𝐡ế𝐭 𝐭𝐡ì 𝐩𝐡𝐢ề𝐧 𝐎𝐛𝐚𝐧𝐚𝐢 𝐯à 𝐒𝐚𝐧𝐞𝐦𝐢_𝐬𝐚𝐧 𝐥ô𝐢 ả 𝐯à𝐨 đ𝐢ệ𝐩 𝐩𝐡ủ 𝐠𝐢ú𝐩 𝐭ô𝐢 𝐬𝐚𝐮 đó 𝐦ọ𝐢 𝐧𝐠ườ𝐢 𝐡ã𝐲 𝐭ớ𝐢 đ𝐢ệ𝐩 𝐩𝐡ủ , 𝐭ô𝐢 𝐜ó 𝐦ộ𝐭 𝐤ế 𝐡𝐨ạ𝐜𝐡 𝐜ò𝐧 𝐞𝐦 𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮 𝐡ã𝐲 𝐧𝐠ồ𝐢 đâ𝐲 𝐯à 𝐬𝐮𝐲 𝐧𝐠𝐡ĩ 𝐧𝐡ữ𝐧𝐠 𝐠ì 𝐦ì𝐧𝐡 đã 𝐥à𝐦 đ𝐢 𝐧𝐡é " 𝐒𝐡𝐢𝐧𝐨𝐛𝐮 𝐜ườ𝐢 𝐦ỉ𝐚 𝐦𝐚𝐢 𝐧𝐡ì𝐧 ả
Sau tối đêm hôm đó , cô luôn tránh mặt cậu , dù cậu có muốn xin lỗi cô cho đàng hoàng thì gặp được nói xin lỗi rồi nhưng cô vẫn bảo ổn và không sao , lúc này cậu thật sự bất lực thật rồi , sáng hôm sau lại là một ngày đi tìm cô người yêu bé nhỏ để xin lỗi , cậu thấy cô đang tập kiếm thấy cô cậu liền vội chạy tới nhưng chợt khựng lại cái cảnh trước mắt cậu nó thật sự không vui tí nào phải cậu đang thấy Rengoku và Himejima đang xoa đầu cô còn cô thì cười nói vui vẻ , mặt cậu giờ đen như đít nồi rồi nhưng vẫn phải cố bình tĩnh nấp bụi cây gần đó theo dõi cô , thấy cô di chuyển cậu liền đi theo , đang đi trên đường thì cô gặp Sanemi với Obanai đang luyện tập cho tân binh cô vui vẻ chạy lại chào hỏi hai người , họ cũng chào hỏi lại , Sanemi còn cho cô một phần ohagi nữa cô vui vẻ cầm lấy , đang đi đến điệp phủ để thăm người chị yêu dấu thì gặp anh đụt và Uzui đang trò chuyện , cô lại chỗ họ trò chuyện đang nói chuyện đột nhiên hai người họ nắm lấy tay cô hôn vào mu bàn tay làm cô cực kì ngại , cô vui vẻ chào họ rồi đến điệp phủ , đến điệp phủ cô thấy nhóm của Tanjirou đang tập luyện nên lại chào hỏi .
- " 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨𝐮 , 𝐙𝐞𝐧𝐢𝐭𝐬𝐮 , 𝐈𝐧𝐨𝐬𝐮𝐤𝐞 , 𝐊𝐚𝐧𝐚𝐨 𝐦ọ𝐢 𝐧𝐠ườ𝐢 đ𝐚𝐧𝐠 𝐥𝐮𝐲ệ𝐧 𝐭ậ𝐩 à 𝐡ă𝐧𝐠 𝐡á𝐢 𝐪𝐮á "
- " 𝐀 𝐜𝐡à𝐨 𝐜ậ𝐮 𝐓/𝐛 " 𝐭ấ𝐭 𝐜ả đồ𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐚𝐧𝐡
- " 𝐒𝐚𝐨 𝐦ọ𝐢 𝐧𝐠ườ𝐢 𝐥ạ𝐢 đồ𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐚𝐧𝐡 𝐝ữ 𝐭𝐡ế ? " 𝐜ô 𝐧𝐠𝐡𝐢ê𝐧𝐠 đầ𝐮 𝐭𝐡ắ𝐜 𝐦ắ𝐜
- " À 𝐤𝐡ô𝐧𝐠... 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐜ó 𝐠ì đâ𝐮 𝐜ậ𝐮 đừ𝐧𝐠 để ý " 𝐊𝐚𝐧𝐚𝐨 𝐧ó𝐢
- " 𝐕ậ𝐲 à , 𝐦à 𝐜á𝐜 𝐜ậ𝐮 𝐜ó 𝐦𝐮ố𝐧 ă𝐧 𝐨𝐡𝐚𝐠𝐢 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 ? 𝐭ớ 𝐯ừ𝐚 đượ𝐜 𝐭ặ𝐧𝐠 𝐭ừ 𝐧𝐠à𝐢 𝐒𝐡𝐢𝐧𝐚𝐳𝐮𝐠𝐚𝐰𝐚 đấ𝐲 , 𝐧𝐠à𝐢 ấ𝐲 𝐭ố𝐭 𝐭𝐡ậ𝐭 "
- " 𝐂á𝐢 𝐧à𝐲 𝐥à 𝐜ủ𝐚 𝐭𝐚 " I𝐧𝐨𝐬𝐮𝐤𝐞 𝐥ấ𝐲 𝐦ộ𝐭 𝐜á𝐢 đầ𝐮 𝐭𝐢ê𝐧 𝐤𝐡𝐢 𝐜ô 𝐯ừ𝐚 𝐦ớ𝐢 𝐦ở 𝐡ộ𝐩
Cả đám chỉ cười cùng nhau ăn đột nhiên Zenitsu đứng dậy lại chỗ bạn ngồi .
- " 𝐓/𝐛 𝐜ậ𝐮... 𝐜ậ𝐮 𝐥à𝐦 𝐛ạ𝐧 𝐠á𝐢 𝐭ớ 𝐜ó đượ𝐜 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 ? "
- " Ơ 𝐭ớ...𝐭ớ "
Bất thình lình Inosuke vô tình đẩy Zenitsu khiến cậu mất đà ngã vào lòng cô thế là bùm hà trụ của chúng ta hết chịu nổi sự kiên nhẫn rồi xông ra lại chỗ cô đang ngồi quăng pikachu ra xa chục mét nguyên đám chỉ đứng nhìn mà không làm gì , cậu liền bế cô lên về hà phủ , sau khi hai người họ rời đi , tất cả trụ cột từ trong bụi cây chui ra cười hí hửng cả nhóm tanjirou cũng vậy .
- " 𝐋à𝐦 𝐭ố𝐭 𝐥ắ𝐦 𝐦ọ𝐢 𝐧𝐠ườ𝐢 " 𝐒𝐡𝐢𝐧𝐨𝐛𝐮 𝐧ó𝐢
- " 𝐀𝐢 𝐝𝐚 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐧𝐠ờ 𝐜ậ𝐮 𝐭𝐚 𝐪𝐮ă𝐧𝐠 𝐭ô𝐢 𝐱𝐚 𝐭ớ𝐢 𝐧𝐡ư 𝐯ậ𝐲 đấ𝐲 " 𝐙𝐞𝐧𝐢𝐭𝐬𝐮 ô𝐦 đầ𝐮 đ𝐚𝐧𝐠 đ𝐚𝐮 𝐜ủ𝐚 𝐦ì𝐧𝐡
Tất cả mọi người chỉ cười như chưa từng được cười .
- " 𝐊ế 𝐡𝐨ạ𝐜𝐡 𝐜ủ𝐚 𝐒𝐡𝐢𝐧𝐨𝐛𝐮 𝐭𝐡à𝐧𝐡 𝐜ô𝐧𝐠 𝐜ự𝐜 𝐤ì 𝐥𝐮ô𝐧 ấ𝐲 " 𝐌𝐢𝐭𝐬𝐮𝐫𝐢 𝐡à𝐨 𝐡ứ𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐞𝐧
- " 𝐊𝐡ô𝐧𝐠 𝐜ó 𝐠ì 𝐭𝐨 𝐭á𝐭 đâ𝐮 𝐜𝐡ị 𝐌𝐢𝐭𝐬𝐮𝐫𝐢_𝐬𝐚𝐧 " 𝐒𝐡𝐢𝐧𝐨𝐛𝐮
Thì ra đây là kế hoạch của Shinobu và mọi người , họ đang giúp T/b và Muichirou làm lành với nhau .
Về đến hà phủ cậu thả cô xuống tấm futon đã được trải sẵn chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì Muichirou đặt môi cậu lên môi cô nụ hôn sâu đậm đến mức chính cô cũng bị cuốn theo nó , mãi cho đến khi t/b đòi không khí cậu mới từ từ buông lỏng kèm theo một sợi chỉ bạc .
- " 𝐍𝐠à𝐢...𝐧𝐠à𝐢 đ𝐚𝐧𝐠 𝐥à𝐦 𝐠ì 𝐯ậ𝐲 𝐡ả 𝐭𝐡ả 𝐭ô𝐢 𝐫𝐚 " 𝐜ô 𝐯ừ𝐚 𝐧𝐠ạ𝐢 𝐯ừ𝐚 𝐠𝐢ã𝐲 𝐠𝐢ụ𝐚 𝐜ố 𝐭𝐡𝐨á𝐭 𝐫𝐚 𝐤𝐡ỏ𝐢 𝐜ậ𝐮
- " 𝐀𝐧𝐡 𝐭𝐡ậ𝐭 𝐬ự 𝐱𝐢𝐧 𝐥ỗ𝐢 𝐭/𝐛 𝐫ấ𝐭 𝐧𝐡𝐢ề𝐮 𝐭𝐡𝐚 𝐥ỗ𝐢 𝐜𝐡𝐨 𝐚𝐧𝐡 đ𝐢 𝐦à " 𝐜ậ𝐮 𝐧ó𝐢 𝐥à𝐦 𝐧ũ𝐧𝐠 𝐯ớ𝐢 𝐜ô ô𝐦 𝐜ô 𝐯à𝐨 𝐥ò𝐧𝐠
Ôi thật sự bây giờ muốn giận cậu cũng không được mà ai biểu cậu dễ thương chi dù gây ra lỗi lầm gì cũng điều dễ thương mà khoan chuyện này không dễ thương tí nào cô không dễ bị dụ đâu .
- " 𝐍𝐠à𝐢 𝐦𝐚𝐮 𝐭𝐡ả 𝐭ô𝐢 𝐫𝐚 đ𝐢 𝐜𝐡ẳ𝐧𝐠 𝐩𝐡ả𝐢 𝐭ô𝐢 đã 𝐧ó𝐢 𝐜𝐡ú𝐧𝐠 𝐭𝐚 𝐜𝐡ẳ𝐧𝐠 𝐜ò𝐧 𝐜𝐡𝐮𝐲ệ𝐧 𝐠ì 𝐡𝐚𝐲 𝐬𝐚𝐨 , 𝐧𝐠à𝐢 𝐜ố 𝐜𝐡ấ𝐩 𝐪𝐮á đấ𝐲 "
- " 𝐕ì 𝐲ê𝐮 𝐞𝐦 𝐧ê𝐧 𝐚𝐧𝐡 𝐦ớ𝐢 𝐜ố 𝐜𝐡ấ𝐩 𝐚𝐧𝐡 𝐱𝐢𝐧 𝐥ỗ𝐢 đã 𝐥à𝐦 𝐭ổ𝐧 𝐭𝐡ươ𝐧𝐠 𝐞𝐦 𝐭𝐡𝐚 𝐥ỗ𝐢 𝐜𝐡𝐨 𝐚𝐧𝐡 đ𝐢 𝐭/𝐛 "
Cô cảm nhận được anh đã hối hận nên quyết định tha thứ cho anh .
- " 𝐌𝐮𝐢𝐜𝐡𝐢𝐫𝐨𝐮 𝐝ù 𝐜𝐡𝐨 𝐛ị 𝐚𝐧𝐡 𝐛ỏ 𝐫ơ𝐢 ở 𝐥ạ𝐢 𝐧𝐡ư𝐧𝐠 𝐞𝐦 𝐬ẽ 𝐥à 𝐧𝐠ườ𝐢 𝐭𝐡ươ𝐧𝐠 𝐚𝐧𝐡 , 𝐝ù 𝐜𝐡𝐨 𝐚𝐧𝐡 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐜ầ𝐧 đế𝐧 𝐞𝐦 𝐭𝐡ì 𝐭ổ𝐧 𝐭𝐡ươ𝐧𝐠 𝐛𝐚𝐨 𝐧𝐡𝐢ê𝐮 em 𝐜ũ𝐧𝐠 𝐬ẽ 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐫ờ𝐢 đ𝐢 đâ𝐮 " 𝐜ô 𝐝ị𝐮 𝐝à𝐧𝐠 𝐧ó𝐢
Cậu nghe cô nói lòng không khỏi xót xa , cậu buông cô ra nắm lấy đôi bàn tay dịu dàng mân mê nói :
- " 𝐀𝐧𝐡 𝐛𝐢ế𝐭 𝐞𝐦 𝐜ò𝐧 𝐲ê𝐮 𝐚𝐧𝐡 𝐦à 𝐯à 𝐬ẽ 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐜ó 𝐜𝐡𝐮𝐲ệ𝐧 𝐚𝐧𝐡 𝐛ỏ 𝐞𝐦 đâ𝐮 đồ 𝐧𝐠ố𝐜 , 𝐚𝐧𝐡 𝐬ẽ 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 để 𝐞𝐦 𝐭ổ𝐧 𝐭𝐡ươ𝐧𝐠 𝐭𝐡ê𝐦 𝐦ộ𝐭 𝐥ầ𝐧 𝐧à𝐨 𝐧ữ𝐚 , 𝐭𝐮𝐲ệ𝐭 đố𝐢 𝐥à 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐯ì 𝐚𝐧𝐡 𝐲ê𝐮 𝐭/𝐛 " 𝐜ậ𝐮 ô𝐧 𝐧𝐡𝐮𝐧𝐠 𝐧ó𝐢
Nghe những lời đó lòng cô cảm thấy rất yên tâm và ấm áp , dựa vào lòng của anh mà ngại , cậu cuối xuống tham lam hít lấy mùi hương trên người cô , sau đó cả hai từ từ chìm vào giấc ngủ , mọi người bên ngoài nghe cuộc trò chuyện của hai người rồi nhìn nhau cười , với độ tuổi mới biết yêu của hai người thì đây gọi là một trải nghiệm mới lạ trong tình yêu .
__________________________________
Phù au viết nguyên ngày mà vẫn chưa xong ôi lưng của tôi
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro