Chap 10: Cưỡng đoạt (H)

-Này Kim Minnie, cậu đã kí xong tờ đơn lúc chiều tớ đưa cho cậu chưa?

Giờ tan làm cũng sắp điểm. Jihyo lên văn phòng để gặp Minnie tranh thủ giải quyết cho xong vụ của Miyeon.

-Đơn gì? Tôi chưa xem nữa!

Minnie bận quá nên cũng quên mất.

Tờ đơn bị vùi vào giống hồ sơ giấy tờ nên bây giờ Jihyo vừa than trời vừa lục tìm giúp Minnie. Tốn thêm một khoảng thời gian nữa, thật tình là hết nói nổi Kim Minnie luôn.

-Tớ không nhắc chắc cậu cũng không thèm để ý luôn quá. Nè nhanh kí đi để tớ còn sắp xếp rồi chuyển tiền tháng này cho Miyeon.

Jihyo tìm thấy tờ giấy, đưa lại cho Minnie.

Minnie nghe thấy tên Miyeon có hơi nhíu mày, nhìn dòng chữ xong tâm tình hoang mang.

-Miyeon muốn xin nghỉ việc? Sao tự dưng cô ta lại nghỉ việc chứ?

Minnie cảm thấy không thực lắm.

-Còn không phải tại cậu cứ gây khó dễ cho người ta à. Đi làm gần cả năm trời mà cậu cứ lấy cớ rồi trừ lương cô ấy, thử hỏi làm sao sống được. Với lại nghe nói cô ấy định chuyển qua bên Park thị làm đó, chắc sẽ có chức vụ cao hơn, dù gì cũng là bạn gái giám đốc Park thị rồi mà.

Jihyo hồn nhiên nói ra những gì mà bản thân chứng kiến được. Gặp là Jihyo cũng sớm rời đi rồi, làm việc cực khổ mà không có đồng nào thì còn cố ở lại làm gì nữa. Không phải nói công ty này tệ, mà tệ là Kim Minnie ép người quá đáng thôi. Jihyo cũng mong Miyeon sớm được giải thoát khỏi đại ác ma không có tình người tên Kim Minnie này.

-Bạn gái? Cậu đang nói cái quái gì thế?

Nghe Jihyo nói thì nhiều mà chỉ có hai từ bạn gái là lọt vào tai Minnie thôi, không hiểu sao lòng cô cực kì bất an và phẫn nộ? Vì điều gì thì cô không biết nữa.

-Thì sáng tớ gặp Sung Ho, nghe anh ấy có dự định tỏ tình với Miyeon. Chắc bây giờ hai người bọn họ đã tìm được chổ lãng mạn nào đó rồi. Gặp tớ là Miyeon tớ sẽ đồng ý ngay, người gì đã đẹp trai giàu có mà còn ôn nhu lịch sự nhã nhặn! Chuẩn gu chị em thiếu nữ.

Nghĩ thôi mà Jihyo cũng đã thấy có gì đó háo hức và hạnh phúc rồi. Ghen tị quá đi, ước gì ai đó cũng tỏ tình với mình thì hay biết mấy.

-Nè cậu đi đâu đấy Minnie!

Minnie nghe Jihyo nói xong đã ném tờ đơn rồi lao thẳng xuống công ty không ngoảnh lại. Vốn định chạy đi tìm Cho Miyeon, ai ngờ vừa mở cửa lớn đã thấy Sung Ho đang quỳ gối trước mặt Miyeon ở góc xa. Minnie như hóa đá đứng đờ ra nhìn cặp đôi trẻ lãng mạn.

-Chuyện này.....thật xin lỗi anh nhiều lắm....em không thể đồng ý được.

Miyeon nhìn thấy sự chân thành và mong đợi từ Sung Ho thì vô cùng áy náy khi từ chối.

Miyeon đã vô cùng bất ngờ và cảm động khi biết anh ấy có tình cảm với mình nhưng hiện tại bản thân nàng không dám chấp nhận.

-Vì sao thế?

Sung Ho thoáng qua nét thất vọng nhưng vẫn kiên nhẫn giữ nguyên tư thế ban đầu.

Miyeon không dám trả lời là vì nàng còn có tình cảm với Kim Minnie, nàng vẫn cần thêm thời gian để buông bỏ trước khi bắt đầu với một ai đó.

-Vậy...anh hiểu rồi. Không sao hết, anh sẽ chờ em!

Sung Ho hiểu phần nào lí do mà Miyeon từ chối anh. Tình cảm thì khó mà có thể cưỡng cầu, vì thương Miyeon nên bao lâu anh cũng sẽ chờ. Chỉ cần vẫn còn được ở bên Miyeon đã là hạnh phúc lớn nhất với anh rồi.

-Cảm ơn anh rất nhiều.

Miyeon vì sợ anh ấy buồn mà ghét nàng, lòng lo lắng đến mức nức nở khóc.

-Anh không sao đâu mà, em Miyeon không được khóc nè. Anh vẫn sẽ là người anh trai ở bên bảo vệ em. Tuyệt đối sẽ không bỏ rơi em đâu.

Miyeon của anh là thế đấy, một cô gái mít ướt rất hay khóc nhè. Trong mắt Sung Ho thì lại đáng yêu không từ gì diễn tả.

-Thôi thì cũng lỡ mua hoa rồi, tặng em đó. Đừng khóc nữa nha.

Miyeon cố gắng không để nước mắt rơi, gật đầu nhận lấy bó hoa tươi thắm.

Anh Sung Ho cuối cùng cũng đứng lên, mỉm cười xoa đầu Miyeon. Anh cứ ngỡ bị nàng từ chối sẽ đau lòng lắm nhưng lại sợ nàng thấy khó chịu nhiều hơn. Nếu không thể bên cạnh nàng với tư cách là người thương thì anh trai cũng chẳng phải một ý kiến tồi.

Anh còn đang dỗ dành thì Miyeon bất ngờ ôm anh, lại nức nở nói xin lỗi và cảm ơn anh thật nhiều vì thời gian qua đã luôn ở bên cạnh nàng. Sung Ho mỉm cười hạnh phúc đáp lại cái ôm rồi an ủi Miyeon không được khóc nữa.

Hai anh em ôm một lúc thì Sung Ho chủ động rời ra, dìu Miyeon vào xe rồi chở nàng về nhà.

Khung cảnh ấm áp thu hết vào mắt Minnie. Vì ở xa nên cô không nghe được hai người nói gì. Chỉ thấy Miyeon nhận bó hoa rồi ôm Sung Ho, hai người hạnh phúc ra về, Minnie cho rằng Miyeon đã đồng ý lời tỏ tình của Sung Ho.

Tay nắm chặt khiến móng tay ghim vào da thịt chảy máu. Tức giận đến nổi gân xanh nổi lên. Dáng vẻ u ám đáng sợ không giống con người.

Quán bar đông đúc và ồn ào những tiếng nhạc. Minnie uống không ngừng nghỉ mấy tiếng liền, cả người say mèm mà vẫn cứ cạn hết ly này đến ly khác.

Khốn kiếp thật, sao Cho Miyeon có thể làm như vậy với cô được chứ. Sao dám đồng ý quen cái tên con trai đó, còn cô thì sao, cô phải biết làm gì đây. Nàng không thể hạnh phúc bên Sung Ho như vậy, Minnie không can tâm.

Nàng đã cướp đi hạnh phúc của cô và rồi bây giờ thì hạnh phúc bên người khác. Minnie đau đớn khó chịu không biết làm sao vơi bớt. Càng nghĩ đến lại càng tức giận.

-Chết tiệt!

Ném cái ly vỡ tan tành một góc, mặt tràn đầy thống khổ dọa sợ bồi bàn. Người kia lại mang cho cô cái ly mới, Minnie uống quá nhiều, uống đến mất lý trí, trong lòng chỉ có hận và hận.

Nửa đêm lao xe như điên trên đường mặc cho nhân viên trong quán ngăn cản thế nào cũng không được. Cứ chạy hết tốc lực đến trước ngôi nhà của Cho Miyeon. Tự tiện bấm mật mã rồi mở cửa, tìm đến căn phòng nơi nàng đang say giấc. Trong đêm tối với ánh đèn mờ chỉ thấy được ánh mắt tràn đầy tức giận của Minnie nhìn lấy Cho Miyeon.

Lao lên giường, hướng thẳng đến môi Miyeon hôn một cách điên cuồng và nồng nhiệt. Ra sức chà sát cánh môi đến đỏ ửng rớm máu. Vừa hôn vừa căn để thỏa cơn giận trong lòng. Điên cuồng đến nổi một tay nâng gáy nàng lên ép cho nụ hôn thật chặt, chiếc lưỡi thuần thục len lỏi vào bên trong càn quét.

Miyeon đang ngủ say đột nhiên lại cảm thấy đau rát khó thở, cảm giác khó chịu cứ không ngừng tăng lên buộc nàng phải mở mắt, rồi đầu óc lại thanh tĩnh hẵn ra khi phát hiện có người đang cưỡng hôn mình. Trong đêm tối Miyeon sợ hãi tột độ, ra sức phản kháng mãnh liệt.

-Buông...ưm...tôi..ra!

Người kia cứ không ngừng làm loạn trong miệng nàng, Miyeon sắp không thể thở. Tay đẩy người phía trên ra mãi mà không được, bị người ta hôn đến run rẩy đuối sức.

Mùi nước hoa nhàn nhạt quen thuộc phát ra khiến Miyeon điếng người như chết lặng. Chẳng phải người đang hôn nàng là Kim Minnie đó ư? Cậu ấy làm sao vào đây được?

-Minnie...buông tôi ra...Kim Minnie.

Ban nãy sợ hãi bao nhiêu thì khi phát hiện là Minnie lại sợ hãi gấp đôi. Tay đánh thùm thụp vào lưng cô, giãy dụa thế nào cũng không ngăn được hành động.

Minnie điên tiếc cắn môi nàng bậc máu rồi mới hài lòng dứt ra tha cho cánh môi hồng tội nghiệp. Nhìn Miyeon nức nở trong vô vọng mới cảm thấy thỏa mãn phần nào.

Cô mạnh mẽ ghì chặt tay nàng lên đầu, hướng ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn lấy Miyeon vẫn đang khóc nấc lên.

-Sao cậu dám đối xử với tôi như thế hả Cho Miyeon?

Giọng nói tràn đầy lạnh lẽo, khắc này giống hệt như quỷ dữ đang gầm gừ muốn lôi nàng xuống mấy tầng địa ngục.

-Tôi...tôi đã làm gì....

Miyeon sợ hãi cố gắng vùng tay ra nhưng càng cố thì càng bị Minnie siết chặt.

-Cậu chính là người đã khiến tôi đau khổ rồi lại muốn đi tìm hạnh phúc bên người đàn ông khác.

Minnie dường như không kiềm được nỗi tức giận đang dâng trào. Nghĩ lại viễn cảnh lúc tối là máu nóng lại nổi lên. Cúi xuống trừng phạt đôi môi sưng đỏ thêm lần nữa.

Miyeon vùng vẫy, chân đạp loạn trúng vào người Minnie khiến cô bị bất ngờ ngã khỏi giường, Miyeon chống tay ngồi dậy thật nhanh nhưng chưa kịp chạy đến cửa đã bị Minnie ôm lấy eo ghì trở lại, đè lên người nàng.

-Ai cho cậu cái quyền làm tôi điên lên rồi rời đi như thế. Cậu phải chịu trách nhiệm, không được phép bỏ tôi đi.

Lại lần nữa ghì tay nàng lên đỉnh đầu khiến dây áo của Miyeon tuột khỏi vai, vùng da thịt trắng hồng lộ ra bên ngoài, Minnie mê luyến nhìn chằm chằm lấy.

Khắc này Miyeon thấy trong đáy mắt Kim Minnie chỉ toàn là dục vọng.

Minnie đã uống quá nhiều, uống đến đầu óc mụ mị, Miyeon biết điều đó nên nàng mới bấn loạn như hiện tại.

Cô không ngừng hôn lấy nàng, mọi thứ trên gương mặt Miyeon đều có dấu vết khi môi cô lướt qua, hôn khắp mắt, mũi, miệng, như đang thưởng thức cái gì đó ngon lành nhất trên đời.

-Dừng lại...đi...

Miyeon sắp không còn chịu được nữa. Hành động của Minnie đang ngày càng quá phận và bạo dạn.

Minnie trượt xuống cái cổ trắng ngần của nàng, hương thơm truyền đến làm cô mê đắm cứ hết hôn rồi lại cắn, răng sắc nhọn gặm lấy xương quai xanh mút mát đến xanh tím. Chẳng mấy chốc đã đầy rẫy dấu hôn của cô trên đó, Miyeon đau đến nhăn mặt nhưng Minnie không có ý định dừng lại. Tay dời xuống ngực, cách lớp vải không ngừng xoa nắn một cách thô bạo. Miyeon bị hôn đến thân người mềm nhũn vô lực nhưng trong mắt Minnie lại quyến rũ mê người, hơi thở cô nóng rực cứ phả lên mặt nàng.

Đôi bàn tay lại bắt đầu không yên phận mà luồn lách khắp nơi. Đột nhiên âm thanh xé toạt lạnh lùng vang lên khiến nàng hoảng loạn không dứt.

Minnie xé toang áo ngủ của Miyeon rồi dùng nó trói chặt tay của nàng lại. Miyeon hết đường phản kháng, la hét đến vô vọng.

-Đừng mà...dừng lại đi...cầu xin cậu...Minnie.

Miyeon ra sức nghiêng thân người né tránh những cái hôn nóng rực của Minnie, nước mắt vì hoảng sợ mà rơi không dứt trên gương mặt xinh đẹp.

-Cậu chỉ được phép là của tôi, là của một mình Kim Minnie này thôi!

Minnie cuối cùng cũng hiểu mình muốn gì rồi, cô khó chịu và cảm thấy ghen khi nhìn nàng gần gũi với người khác là bởi vì cô đã sớm yêu nàng nhưng vẫn luôn né tránh và chối bỏ. Không thể chịu nổi cái cảm giác bức bối khi đánh mất nàng vào tay người khác. Miyeon chỉ được phép là của Kim Minnie. Kẻ khác đừng hòng có được nàng. Chỉ cần biến nàng ấy thành của cô thì chẳng còn ai dám cướp nàng nữa. Phải! Phải biến nàng ấy thành của cô!

Nhưng cách làm của Minnie thật sự quá khác thường, như thế này chẳng khác nào là đang cưỡng bức Miyeon. Nàng không thể tin vào mắt mình, vậy mà lại có một ngày cô dùng cách hạ lưu này để đối đãi với nàng.

Thân thể không mảnh vải che chắn phơi bày hết dưới ánh nhìn của Minnie. Dục vọng càng lúc tràn về, ở nơi khuôn ngực đầy đặn tham lam thưởng thức, để lại vô số dấu vết chói mắt cùng dấu răng nhàn nhạt. Nơi nào đôi môi của Minnie cũng lướt qua đánh dấu chủ quyền, chẳng sót lại gì. Da thịt Miyeon thoáng chốc ửng hồng và tê dại theo từng cái hôn.

Từng ngón tay men theo đường cong hoàn hảo xuống phía bên dưới mà vuốt ve, từng cái chạm lạnh toát khiến Miyeon sợ hãi dùng sức khép chặt chân nhưng lại bị Minnie dùng đầu gối chặn lại.

-Cậu điên rồi....dừng lại mau...

Minnie như không nghe thấy lời nàng nói, mạnh mẽ tách chân nàng ra rồi tiến vào mà chẳng có màn dạo đầu trước.

Miyeon thét lên đầy thống khổ, xúc cảm xa lạ theo ngón tay của Minnie mà len vào. Đau đớn truyền đến khắp thân thể khiến Miyeon như chết lặng, nàng kịch liệt thở dốc rồi lại cắn môi đến tái nhợt để kìm nén cơn đau như xé toang da thịt.

-Đau...quá...làm..ơn..lấy nó....ra đi.

Miyeon thật sự không thể chịu được nỗi dày vò này, thà Minnie giết nàng có khi sẽ đỡ hơn mấy phần.

-Một chút nữa sẽ hết đau thôi. Ngoan, để Minnie đi vào nào.

Cô hạ giọng như để an ủi người bên dưới. Rồi lại cho thêm một ngón tay vào nơi đó, Miyeon lại vì đau đớn mà dùng hết sức bình sinh phản kháng, liên tục lắc đầu cầu xin dừng lại.

Nước mắt cứ tuôn không dứt, môi cắn đến rách da chảy máu vì cam chịu khiến Minnie choàng tỉnh vài phần mà đau lòng.

Cô biết nàng ấy đang đau đớn nhưng bản thân không cách nào dừng lại được. Cứ nghĩ tới lúc nàng vui vẻ bên Sung Ho mà tràn đầy phẫn nộ, cô không biết giữa nàng và hắn ta còn có xảy ra điều gì nữa hay không, chính vì thế mà càng ngày càng ghen tuông muốn chiếm hữu nàng mãi mãi.

Nhịp độ Minnie cứ tăng nhanh bất thường khiến Miyeon không tài nào thích ứng được, chỉ có đau và đau hơn. Cố gắng nhích người để giảm bớt đau đớn nhưng eo đã bị Minnie tóm chặt không thể cử động.

Ngón tay Minnie tiến vào sâu nhất trong nàng và duy trì nhịp độ, rồi xác định đang chạm vào thứ gì đó mới mạnh mẽ xuyên qua đầy thỏa mãn.

-Không....đừng như thế mà...làm ơn...đừng...

Miyeon biết mình đã đánh mất đi thứ quan trọng nhất của đời người con gái. Thống khổ kêu lên rồi nghẹn ngào buông xuôi cơ thể tràn ngập đau đớn.

Còn lại gì nữa đâu, Miyeon mất hết tất cả rồi.

Máu hòa cùng dịch tình theo ngón tay tràn ra ngoài, thắm hết vào ga trải giường đỏ rực.

Ngoài trời nổi lên từng trận gió lớn, thổi mạnh ngang qua khung cửa sổ rồi rít lên qua khe cửa âm thanh nghe ghê sợ. Giống như bên trong căn nhà, trên chiếc giường vẫn còn có người cứ không ngừng kéo đến từng đợt chiếm hữu điên cuồng với cô gái bên dưới.

Không biết qua bao lâu, Miyeon cứ tỉnh dậy rồi lại bị dục vọng không đáy của Minnie nhấn chìm mà ngất đi. Mở mắt ra vẫn còn thấy Minnie ở trên người mình không ngừng xâm nhập hôn hít. Miyeon van xin đến cổ họng khô khốc, giọng khàn đi mà Minnie vẫn không buông tha cho nàng.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro