[Headcanon] Yule Ball
Nhà vua và hoàng hậu
Hoàng tử và công chúa
Công tử và tiểu thư
Anh và người thương!
Đây không phải thơ, đây chỉ là những dòng ngẫu hứng!
Tom Riddle
Tôi đứng giữa Đại Sảnh Đường, quan sát những kẻ tầm thường và sự phô trương lố bịch của chúng. Bản thân cảm thấy thật phí phạm thời giờ khi phải tham gia bữa tiệc vào khoảng thời gian gần cuối học kỳ, nhưng là em khăng khăng muốn tham dự. Thậm chí còn có gan dọa rằng nếu tôi không đi với em thì em đành mời một bạn nhảy nam khác đi cùng. Thật hết cách!
Đang chìm đắm vào dòng suy nghĩ, chợt nghe thấy vài giọng điệu cảm thán của mấy tên nam sinh vang lên khi nhìn về phía cầu thang, một trong số chúng còn nhắc tới tên em. Tôi nhìn chúng cảnh cáo rồi nhìn lên phía em đứng. Em bước xuống, ánh đèn chiếu rọi vào chiếc váy dạ hội được đính kết đá lấp lánh. Chiếc váy hoàn hảo dành cho em (tôn lên vóc dáng tôi say mê hàng đêm)
Chà, giá như những thằng con trai khác đều mù lòa hết đi, sẽ chẳng ai được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của em ngoài tôi nữa! Em là của tôi, và tôi muốn mọi người biết điều đó.
Oliver Wood
Tôi đang đứng đợi ở chân cầu thang, cảm thấy hơi sốt ruột. Mấy cái bữa tiệc này thật là lề mề! Chờ đợi còn lâu hơn cả một trận Quidditch bị hoãn do thời tiết xấu. Tôi chỉnh lại cổ áo choàng, cố gắng trông lịch lãm nhất có thể.
Rồi, một sự im lặng kỳ lạ lan ra, và tôi ngước nhìn. Em đang bước xuống.
Tin chắc nếu có một cái gương ở đây, tôi sẽ thấy biểu cảm của chính mình trông thật "lố bịch": miệng há khẽ và đơ người ra mất vài giây.
Em trông thật... khác biệt. Không phải bộ đồ tập Quidditch bụi bặm, không phải mái tóc buộc vội, mà là một chiếc váy lộng lẫy, và mái tóc được tạo kiểu cầu kỳ. Ánh đèn chiếu vào, khiến em như mang theo ánh sáng lấp lánh bước đến bên tôi.
Nhìn em tự tin, tỏa sáng, và đầy năng lượng khiến nhiều ánh mắt đổ dồn về, một cảm giác tự hào và hãnh diện rất khó để diễn tả dâng trào trong tôi. Em thật sự rất đẹp, và em là bạn nhảy của tôi! Tôi cảm thấy ngực mình căng phồng lên. Tôi muốn vỗ vai ai đó và nói: "Nhìn kìa! Đó là cô người yêu bé nhỏ của tôi đấy!"
Tôi cười toe toét và vẫy tay thật mạnh, không quan tâm người khác nghĩ gì. Tôi nóng lòng muốn cùng em nhảy, dù tôi không giỏi nhảy nhót cho lắm. Chỉ cần được ở bên em đêm nay là đủ rồi.
Cedric Diggory
Giữa sảnh vào, giữa những ánh đèn lung linh và tiếng nhạc du dương vọng ra từ phía ban nhạc đang say sưa hòa tấu, cảm thấy hơi bồn chồn chờ đợi. Buổi tiệc đêm nay là một dịp để công khai mối tình kín đáo của tôi và em vậy nên tôi muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo, đặc biệt là cho em.
Và rồi, em xuất hiện trên đỉnh cầu thang. Tim tôi như lỡ một nhịp. Em bước xuống, từng bước một, như thể đang bay trên không trung. Chiếc váy dạ hội lấp lánh, tôn lên vẻ đẹp dịu dàng nhưng không kém phần rạng rỡ của em. Mái tóc được uốn xoăn bồng bềnh như những gợn mây mùa hè bồng bềnh và mềm mại, nụ cười em tỏa sáng hơn bất cứ ánh đèn nào.
"Em trông thật .... tuyệt đẹp, ai để mở cuốn truyện để nàng công chúa bước ra thế này?"
Tôi chẳng thể rời mắt khỏi em. Một nụ cười chân thành và rạng rỡ nở trên môi tôi. Tôi tiến lại gần, đưa tay ra.
"Em thật sự rất đẹp"_ tôi khẽ thì thầm khi em đến gần, dùng giọng điệu lịch thiệp và ôn nhu nhất để nói với em. Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng em sẽ có một đêm thật tuyệt vời bên tôi trong không khí Giáng sinh.
Fred Weasley
Tôi đang đứng nói chuyện phiếm với George, cố gắng giấu đi sự háo hức một chút. Yule Ball! Chắc chắn sẽ có nhiều trò vui đây!
Rồi, một sự xáo động nhỏ ở chân cầu thang, và tôi nhìn lên. Em đang bước xuống. Em trông thật... lộng lẫy! Chiếc váy đó, mái tóc đó, và ánh mắt em tất cả đều hoàn hảo tuyệt đẹp. Em thật sự xinh đẹp, đến mức tôi phải dụi mắt vài lần.
Tôi quay sang George, huých nhẹ khuỷu tay: "Nhìn kìa, George! Ai đó vừa biến thành thiên thần kìa!" Tôi cười toe toét, cảm thấy một sự ấm áp và vui vẻ lạ thường.
Em là của tôi! Điều đó thật tuyệt vời! Tôi nóng lòng muốn kéo em vào một điệu nhảy thật quái chiêu, hoặc ít nhất là chọc ghẹo em một chút về ăn diện hôm nay, ừ để cho em vui vẻ thôi, chắc chắn.
George Weasley
Tôi đang đứng cùng Fred, tận hưởng không khí nhộn nhịp của Yule Ball. Tôi không quá quan trọng vẻ ngoài, nhưng không có nghĩa là đổi bộ lễ phục của mình để diện bộ đồ bà thím của Ron, thằng nhỏ cứ mè nheo từ hổm tới giờ.
Và rồi, phía cầu thang xuất hiện nữ thần của tôi. Em đang bước xuống. Một ánh sáng lấp lánh, và cả khán phòng như chìm vào im lặng. Em trông thật tuyệt vời. Chiếc váy đuôi cá ôm trọn đường cong mê hoặc và nụ cười rạng rỡ của em. Em không chỉ đẹp, mà còn toát lên một vẻ tự tin và duyên dáng.
Tôi cảm thấy một sự ấm áp và bình yên lạ thường.
"Em là của tôi, và em trông thật....ờm mãn nhãn." _ Tôi mỉm cười, một nụ cười chân thành khi đón lấy tay em. Chỉ cần ánh mắt và nụ cười của tôi là đủ để em biết tôi cảm thấy thế nào. Em không phải là trung tâm của đám đông, nhưng em là trung tâm trong trái tim tôi.
Draco Malfoy
Tôi đang đứng ở chân cầu thang, có chút bực bội vì phải chờ đợi. Nhưng mọi sự chờ đợi đều có thành quả xứng đáng, em thật sự lần nào cũng làm tôi ngạc nhiên khi diện lên mình những thiết kế tỉ mẩn của nhà mốt lành nghề. Không phải em không đẹp khi mang trên mình những bộ đồng phục mà em đẹp một cách đặc biệt khi mặc những chiếc đầm công chúa chỉ dành riêng cho em.
Em tỏa sáng hơn cả những dây đèn giăng khắp nơi.
Một cảm giác tự mãn và kiêu hãnh tột độ dâng trào trong tôi. Em là của tôi, và em thật đẹp. Tôi muốn mọi người biết điều đó.
"Tuyệt trần" tôi thì thầm với chính mình, rồi ưỡn ngực ra một chút, chuẩn bị đón lấy sự ngưỡng mộ từ mọi người khi em uyển chuyển duyên dáng bước lại và đặt tay ngọc lên bàn tay tôi giữa không trung.
"Giáng sinh tuyệt vời, em nhé!"
Harry Potter
Tôi đang đứng ở chân cầu thang, cảm thấy hơi lo lắng và hồi hộp. Tôi không quen với những buổi tiệc lớn như thế này, và tôi chỉ hy vọng mình không làm hỏng bất cứ điều gì.
Và rồi, em xuất hiện. Một ánh sáng rực rỡ dường như bao quanh em. Em bước xuống, từng bước một, trong bộ váy xanh ngọc mát mắt. Mái tóc em búi lơi, và nụ cười đó - nụ cười quen thuộc mà tôi yêu thích, nhưng đêm nay nó còn rạng rỡ hơn bao giờ hết. Em trông thật lộng lẫy mà thuần khiết, như một thiên thần.
Trái tim đập loạn nhịp khi em bước tới, dường như ở em có một sức dụ hoặc bí ẩn khiến tôi chẳng thể rời mắt khỏi em. Khuôn mặt tôi chắc chắn đã đỏ bừng, nhưng ánh mắt tôi tràn ngập niềm vui và hạnh phúc và ấm áp nữa.
Ron Weasley
Tôi đang đứng đợi ở chân cầu thang, cố gắng để không tỏ ra quá bồn chồn.
Rồi, tôi nhìn lên cầu thang. Và tôi gần như đánh rơi ly nước bí ngô của mình. Em đang bước xuống. Mồm tôi há hốc ra, chắc lúc đó tôi trông kỳ quặc lắm.
Em trông thật...choáng ngợp! Lục tung từ điển tôi chẳng thể tìm được từ nào khác với cái đầu đình trệ ngay lúc quan trọng. Nhưng thật đấy! Em đẹp khắc hẳn mọi ngày, không còn là nữ sinh mọt sách, em rạng rỡ và duyên dáng trong từng cử chỉ.
Tim tôi đập thình thịch. Tôi cảm thấy một tự hào pha chút ngại ngùng cuộn sóng trong bụng dạ. Khi em đến gần, tôi chìa tay ra một cách vụng về.
"Cậu... cậu trông thật là... tuyệt vời!" _ tôi lắp bắp, nhưng chẳng thể phủ nhận tôi đang chìm đắm trong vẻ đẹp của em.
Theodore Nott
Tôi đứng đó, giữa những tiếng ồn ào và ánh đèn lấp lánh của Đại Sảnh Đường, cảm thấy hơi lạc lõng và có chút khó chịu với sự phô trương này. Vốn quen với sự tấp nập và ồn ào của những bữa tiệc giới quý tộc nhưng điều đó không có nghĩa là tôi thích sự hào nhoáng đó. Với tôi, chúng thật rườm rà và "rối loạn", đủ thứ người. Nhưng rồi, âm nhạc dường như tắt hẳn, và mọi thứ xung quanh đều mờ đi khi tôi nhìn về phía cầu thang.
Em.
Từng bước một, em bước xuống cầu thang cẩm thạch, như một bức tranh an tĩnh giữa sự hỗn loạn. Chiếc váy dạ hội lấp lánh được may đo kỹ càng ôm lấy đường cong quen thuộc, nhưng hôm nay lại thật khác lạ. Mái tóc em được búi cao, để lộ cần cổ trắng ngần cùng xương quai xanh tinh tế. Ánh đèn phản chiếu trên từng sợi vải, khiến em trông như được dệt từ ánh sao. Tôi chưa từng thấy em trang điểm kỹ càng như vậy, hay lộng lẫy đến thế.
Tôi thề, trong phút chốc một đợt sóng ngầm từ đáy lòng dâng lên xúi dục tôi cất giấu em đi để không ai thấy thiếu nữ xinh đẹp ấy ngoài tôi. Thật ích kỷ!
Ý nghĩ ấy làm tôi đơ ra khoảng nửa phút. Chẳng biết tự bao giờ, một nụ cười rất khẽ, gần như không thể nhận ra, nở trên môi tôi.
Em đẹp, một vẻ đẹp không ồn ào nhưng lại vô cùng cuốn hút, giống như một bí ẩn mà tôi luôn muốn khám phá. Tôi cảm thấy một sự ấm áp lạ kỳ lan tỏa trong lồng ngực. Có lẽ, việc tham dự buổi tiệc này cũng không tệ đến vậy. Tôi sẽ không nói ra, nhưng khoảnh khắc đó, em đã chiếm trọn sự chú ý của tôi trong buổi tối hôm đó, ánh mắt lẫn trái tim tôi đều hướng về em.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro