15.
Mew đã nghĩ rằng đêm nay chắc chắn sẽ rất ngọt ngào, không ngờ mọi sự đụng chạm hay lời nói yêu thương nào của anh cũng đều bị Gulf phớt lờ hoặc tránh né. Cậu thật ra là bị làm sao? Anh không biết. Chỉ mới lúc chiều còn rất vui vẻ kia mà hoặc có lẽ là do hôm nay cậu mệt.
Vì vậy mà trong suốt đoạn đường quay trở về nhà, cả anh và cậu đều không mở miệng nói với nhau câu nào. Không ngờ được từ một buổi hẹn hò tưởng chừng sẽ rất lãng mạn lại đột nhiên biến thành một cuộc chiến tranh lạnh mặc dù cho cả hai bên đều chẳng ai gây ra lầm lỗi gì.
Không thể cứ im lặng mãi thế này, Mew thật sự là rất khó chịu. Đứng trước cửa nhà, tay anh vẫn đưa vào túi quần mình để lấy chìa khóa, mắt lại lén nhìn về phía cậu. Dĩ nhiên Gulf biết anh đang nhìn cậu, nhưng không biết vì sao cậu lại muốn né tránh, vì vậy mà cậu giả vờ cúi đầu xuống đất, đưa chân chà chà dưới nền như đang rất buồn chán.
Vừa vào đến nhà, còn chưa kịp hiểu chuyện đã bị anh một phát đẩy ngã xuống ghế sofa nơi phòng khách, cả cơ thể Gulf bị anh đè ở dưới thân. Cậu có hơi hoảng loạn mà bắt gặp ánh mắt anh, tuy ánh mắt vẫn như mọi ngày, nhưng cậu lại cảm nhận thấy sâu thẳm bên trong nó có một loại cảm giác gì đó rất thất vọng và sắc lạnh.
Cố giữ cho bản thân chút bình tĩnh, gằn giọng mình mà lên tiếng
- Đã xảy ra chuyện gì? Sao không nói anh biết?
Loại cảm giác này Gulf thật sự không quen, càng nhìn vào nó tâm cậu lại càng dâng lên một cỗ tội lỗi ngập tràn. Vậy nên muốn quay đầu, đảo mắt nhìn về nơi khác liền bị anh tức giận đưa tay giữ chặt cằm cậu, dùng lực cố định ánh mắt cậu hướng về anh, buộc cậu thành thực trả lời
- Em....em bình thường mà Pi, có anh mới bất thường đó. Ha ha ha, chỉ là em hơi mệt thôi, anh đừng nghĩ nhiều quá_ cậu vẫn không muốn thừa nhận, chỉ có thể nặn ra một nụ cười gượng gạo cùng một lời nói dối thâm tệ
- Thật sao?....chắc do anh nghĩ nhiều quá
Mew thở phào nhẹ nhõm, cậu đã nói vậy tức là vậy, thế giới nhỏ bé mà anh dùng thân mình bảo bọc bấy lâu sao có thể nói dối anh cơ chứ. Vì vậy mà Mew hạ thấp đầu mình, để môi anh chạm đến môi cậu, chậm rãi để hai chiếc lưỡi ướt át hòa vào nhau. Tưởng ra sẽ như mọi ngày, không ngờ anh lại rời môi, dịch chuyển nụ hôn đó xuống phía dưới hõm cổ cậu, mút thật mạnh và thật lâu lên đó. Một cảm giác sung sướng, mới lạ nhanh chóng ập lấy trí não Gulf, vô tình lại để một tiếng "ưm" khe khẽ thoát ra khỏi cửa miệng.
Mew nhấc đầu mình lên, ranh ma nhìn trên chiếc cổ màu chocolate ẩn ẩn hiện hiện một dấu hôn đỏ ma mị mà mỉm cười hài lòng
- Đây là đánh dấu. Sau này em chỉ thuộc mỗi quyền sở hữu của Mew Suppasit này thôi có nghe rõ không?!
Không biết có phải vì mị lực và cảm xúc mà cậu dành cho anh quá lớn hay không, mà phút chốc, cậu đã không còn nhớ đến bất kì một cô gái nào có tên là Puifai nữa.
°°°°°°°°°°°°°
Lúc này chắc cũng đã 11, 12 giờ khuya, khi cả Gulf và Mew đều đã ôm nhau say giấc thì đột nhiên điện thoại cậu lại vang lên tiếng chuông inh ỏi.
Gulf như có tật giật mình, vừa nghe đã vội tỉnh dậy ôm lấy điện thoại. Mew thì nghe có chút ồn nên khó chịu mở mắt nhìn đến cái điện thoại ồn ào kia. Sợ anh sẽ phát hiện nên cậu mới lắp ba lắp bắp viện đại một lý do
- Là...là mấy người quảng cáo sản phẩm thôi.....anh....anh đi ngủ đi, đừng quan tâm
Dứt lời liền cầm lấy điện thoại chạy ra ngoài ban công. Hôm nay Gulf thật sự rất lạ, nhưng vì làm cả ngày mệt mởi nên Mew cũng chẳng mấy nghi ngờ, kéo mền lên đắp lại rồi tiếp tục ngủ.
Cầm điện thoại trên tay, cậu có thể nhận ra đây là số của cô gái lúc ở rạp, cậu có thể nhớ được. Nhưng làm thế quái nào cô ta lại biết được số cậu mà gọi vào đêm khuya như thế này?
Cậu phân vân, nhìn điện thoại vẫn tiếp tục đổ chuông nhưng đã bị cậu tắt tiếng, chần chừ không biết có nên nghe hay không. Sau cùng vẫn là quyết định ấn nút nghe rồi áp lên tai. Đầu dây bên kia chưa gì đã luyên thuyên một mạch
- Alo, anh Gulf đúng không? Xin lỗi vì đã gọi trễ thế này, nhưng em ngủ không được vì cứ nhớ đến bạn trai mình, vì vậy nên mới nhấc điện thoại gọi cho anh. Sao hả? Cảm động không anh yêu?
Anh....yêu? Nghe rất không quen, trước đến nay Mew chưa từng gọi cậu như vậy. Còn chẳng kịp trả lời thì lại một lần nữa bị cô chặn họng
- Ngày mai không phải đi học. Chúng ta đi hẹn hò nhé?! Mai hẹn anh 7 giờ sáng tại công viên gần trường, thôi trễ rồi, anh đi ngủ đi, mai gặp. Tạm biệt
_TÍT TÍT TÍT_ Từ nãy đến giờ cậu không thể mở miệng chen vào được một câu nào. Cô gái kia sau khi bất ngờ gọi đến, nói một tràng dài rồi bụp một phát cúp máy. Bỏ Gulf đứng lại đó với một gương mặt ngơ ngác chưa kịp tiêu hóa hết những lời cô gái kia nói.
Vậy là....mai cậu sẽ cũng cô gái chỉ mới gặp một lần hẹn hò? Mẹ gì vậy?
°°°°°°°°°°°°
Mọi ngày sẽ là anh thức dậy trước cậu, vậy mà đến sáng hôm nay khi mở mắt dậy, anh đưa tay mò mẫm sang bên cạnh lại là một khoảng trống không thấy cậu đâu. Vậy là Gulf đã rời nhà đi từ rất sớm, không báo với anh tiếng nào, chỉ vỏn vẹn dán lên tủ đầu giường một tờ giấy ghi ngắn gọn "em đi chơi với bạn, anh không cần phải lo".
Nực cười, đúng thật rất nực cười. Cậu là bảo bối, là tâm can, là cả thể giới nhỏ cậu anh. Vậy mà bây giờ Gulf kêu cậu đi chơi với bạn, chẳng nói địa điểm, cũng chẳng biết bạn nào. Kêu anh không lo là có thể lập tức an lòng?
Gulf đúng thật rất lạ, đó giờ chưa từng có trường hợp như thế này xảy ra, có đi đâu cậu cũng sẽ báo cáo rất cụ thể, hay sẽ là đi cùng với anh. Cậu trở nên như thế này chắc chỉ có một câu trả lời duy nhất đó chính là trong trái tim cậu đã lờ mờ có hình bóng người khác. Nghĩ đến đây, Mew liền tức giận đem gối ném hết xuống nền đất, rống lên một tiếng đầy thống khổ
- KHỐN KIẾP!
Sau đó lại sợ hãi khiến chân vô lực khuỵu xuống, nguyện ý cầu xin:
"con cầu xin ông trời, cho em ấy đi đâu cũng được, chơi với ai con cũng sẽ không cản, rung động cũng không sao. Nhưng làm ơn, xin ông đừng khiến em ấy chán ghét con, đừng để em ấy nghĩ đến chuyện sẽ rời bỏ con mà đi, làm ơn" .
Anh cứ như vậy mà ôm đầu khóc, khóc rất nhiều. Không biết vì sao mà trong lòng anh lại cảm giác rất bất an, có phải đêm anh tỏ tình với cậu, ông trời đã cho anh cảm thấy bản thân có biết hạnh phúc để rồi bây giờ đem tình cảm chân thành đó của anh biến thành một trò chơi mua vui hay không?
_____________
Puifai đưa cậu đến một quán nước mới mở gần trường. Không gian nơi này rất rộng rãi, thoáng mát và cũng rất tao nhã, là nơi lý tưởng để chụp ảnh.
Puifai là một cô gái vui vẻ, thẳng tính, và nói cũng đặc biệt rất nhiều. Vì vậy cho nên, suốt từ nãy đến giờ chỉ có một mình cô luyên tha luyên thuyên. Mặc cho Gulf chẳng biết đáp lời thế nào, cậu vẫn giữ yên lặng
- Anh yêu chán hả? Anh có vẻ không thích em nhỉ? Nhưng không sao, em rồi cũng sẽ có cách chinh phục được anh. À mà anh ở nhà cùng với ai, ở cùng ba mẹ ạ?
-...._từ nhỏ đến giờ, Gulf luôn được bảo bọc và nuôi dưỡng bởi bàn tay to lớn và ấm áp của anh. Chưa từng một lần nhớ đến hay được hỏi về ba mẹ. Vậy nên cậu vẫn như ban đầu không nói
- Anh thật keo kiệt nha, không nói thì không nói. À mà, anh...có bao giờ thử cảm giác khóa môi ai đó chưa?
Gulf nên trả lời thế nào? Cậu đã từng bị anh người yêu khóa môi trên dưới cả trăm lần? Dĩ nhiên là không, cậu chỉ biết nói dối bằng cách lắc nhẹ đầu.
Đột nhiên, Puifai lại nhếch môi, nhướn người lên và.....hôn lên môi Gulf ngay tại quán. Một tay cô đưa lên để giữ lấy đầu cậu không cho trốn thoát.
Mắt cậu mở to hết cỡ, bỗng nhiên hình ảnh Mew lại bất chờ hiện lên rất rõ trong trong trí cậu cùng câu nói mà đêm qua anh đã khẳng định rằng là "cậu chỉ thuộc quyền sở hữu của Mew Suppasit". Vã lại, cái cảm giác khi chạm môi với Puifai thật sự rất xa lạ, không hề mang đến cho cậu cảm giác an toàn như khi hôn Mew.
Vì vậy mà Gulf đã rất cố gắng lấy lại lý trí, một mực đẩy cô gái đang khóa môi mình ra.
- Gulf?
Không ngờ, vừa thoát khỏi nụ hôn miễn cưỡng đó, từ sau lưng, Gulf lại nghe thấy có người gọi tên cậu. Chậm rãi quay đầu lại về phía sau mới giật mình sợ hãi phát hiện người đó.....là...
- P'Kaownah?
______________
Tình cờ gặp một người mà chính bản thân cậu không thể ngờ tới. Chuyện gì sẽ lại tiếp diễn đây? Cùng chờ xem!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro