Chương 8: Dâm nô Tử Sở (H nhẹ)
Bên kia, Tử Sở sau khi dùng bữa sáng đang nằm trên giường mơ mơ màng màng.
Cuối giờ Tỵ, cửa sương phòng đẩy ra, mấy người gia đinh tiến vào trong, nhìn thấy mặc nàng áo lụa đen, đây là màu của dâm nô đồng châm*.
(*Mang khuyên châm đồng)
"Biết ngay là trốn đi mà. Nhưng trốn thì chúng ta cũng không bỏ qua cho dâm nô mới như ngươi được." Tên dẫn đầu hô một tiếng, Tử Sở liền bị vác lên vai, khiêng ra ngoài.
Nàng từ trong mê man tỉnh dậy, nhận ra mấy tên gia đinh đang mang nàng đến một nơi ngoài trời sau hậu viện. Chỗ đó chỉ có mấy cái giường trúc đơn giản, trên giường đang có một đồng châm dâm nô bị vài ba tên gia đinh thao lộng. Còn lại sáu, bảy tên gia đinh vây quanh giường trúc nàng, nhìn nàng như hổ rình mồi.
Mấy tên gia đinh, hộ vệ mỗi ngày chỉ buổi trưa và non nửa đầu giờ Mùi là có thể tuyên dâm, khó trách bọn hắn giờ đều vội vàng như lửa.
Tử Sở vốn không còn chút sức lực nào, chỉ biết tự an ủi mình, so với hôm qua bị cột trên thân cây nhãn thì nằm trên giường trúc dù sao vẫn tốt hơn, nhắm mắt tùy ý bọn họ dâm loạn.
Thân thể bị lột trần, lộ ra thân mình trắng nõn.
Tử Sở từ nhỏ ăn ngủ cùng tiểu thư nên thân mình dưỡng tốt hơn những tiểu thư gia đình sa sút khác. Cặp vú sữa lớn vừa đủ, tay nam nhân nắm được toàn bộ, hoa huyệt cũng thưa thớt lông mao.
Hôm qua vội vàng lao vào thao lộng nên không nhìn kỹ, bọn gia đinh giờ nhìn thấy lông mao lơ phơ liền cười nói: "Tử nô*, nếu bị Tôn ma ma nhìn thấy có lông l** thế này sẽ bị phạt nặng. Để các ca giúp ngươi vậy"
(*Dâm nô Tử Sở)
Mọi người cười vang, mấy cánh tay cùng hướng hoa huyệt nàng, duỗi thẳng, nắm lấy đám lông mao giật mạnh.
"A a a!!!" Tử Sở đau đến thét chói tai, bọn họ không ngừng thô bạo kéo giật, thoáng cái hoa huyệt liền trơ trụi, rướm máu chảy dọc rãnh mông, đọng lại trên giường trúc. Tử Sở đau đớn, hai chân đạp loạn liền bị trói chặt vào hai trụ cuối giường, hoa huyệt theo đó được banh rộng, thuận tiện cho đám gia đinh thao lộng.
Đám nam nhân vây quanh nàng rất nhanh đều cởi hết quần xuống, dương vật thô dài tanh hôi lần lượt xuất hiện, hướng huyệt khẩu trước sau mà cọ xát. Cặp vú sữa bị mấy đôi tay đừa bỡn, người nhào nặn, người nghiền niết, dùng móng tay khảy khảy đầu vú... Bọn hắn còn dâm tục nói:
"Nghe nói là tỳ nữ bên người đệ nhất mỹ nhân"
"Tỳ nữ còn tuyệt hơn mấy cái dâm nô đồng châm Ngụy phủ hiện có a"
"Không biết đệ nhất mỹ nhân kia còn tuyệt đến mức nào?"
"Buổi sáng ta nhìn thấy một đôi đùi ngọc của nàng ta, trắng như tuyết vậy."
"Nghe nói nàng ta đang phải chịu phạt điếu nhũ chi hình..."
Có kẻ giành lên trước thao huyệt nàng, hung hăng cắm lút cán!
"A a a... Đau!" Tử Sở không nhịn được nữa mà khóc lớn, hạ thân nàng khô cạn từ đầu, lúc này lại hung ác cắm vào, cảm tưởng như đã xé rách hoa huyệt.
Thanh âm của nàng ngược lại càng kích thích bọn họ. Mấy tên gia đình liền cùng tiến tới, ôm hai chân nàng vuốt ve, cọ xát dương vật, giờ nghỉ trưa đã sắp hết, không nắm chặt thì không kịp... Dương vật cắm rút càng hung hăng, đâm chọc khắp nơi trong người nàng, hạ thể rất nhanh bị xé rách đến đổ máu. Nhưng cho dù vậy, tên gia đinh kia vẫn ra vào hoa huyệt chảy máu, không chút thương tiếc!
Tử Sở không cảm nhận được nửa phần khoái cảm, đau muốn ngất xỉu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro