Chương 25: Đen tối

Bởi vì Khun Ratchanee tập thể dục nhịp điệu Quảng Châu với cầu thang trong nhà. Kết quả theo sau chính là bị trượt chân té ngã xuống đất đến nỗi bị gãy xương hông. Thế nên tôi phải quay về sống ở nhà chăm sóc và trở thành tài xế xe đẩy đưa bà ấy đi nhìn chim chóc cây cối. Nhưng vài ngày nữa sẽ có người chăm sóc mới rồi ạ. Mà chuyện này được coi là tin tức tốt nhất đối với gia đình vì bố sắp quay về Thái Lan. Điều đó có nghĩa là gia đình chúng tôi sẽ lại đoàn tụ. Mà không cần phải tổ chức một cuộc họp điều tra dân số qua video call xuyên lục địa xa xôi như xưa.

"Hãy làm vẻ mặt thật vui mừng nhé ạ, khi mà người ấy sẽ quay về" Tôi trêu chọc người mẹ có đôi mắt to tràn đầy năng lượng đang gửi những sticker hình cho người chồng xa xứ của mình.

Cơ mà nếu không nói rằng đã có một đứa con rồi, có lẽ còn nghĩ rằng đó là một cặp đôi đang bắt đầu tán tỉnh nhau.

"Tất nhiên rồi"

"Cho nó nhỏ nhỏ một chút đi ạ, vang đến nỗi dì Tim nhà đối điện nhăn hết cả mặt mũi rồi"

"Mẹ nghĩ là yên lặng rồi nhé, nhìn ra hả"

"Nhìn từ sao hỏa còn biết"

"Chết rồi, phải điều chỉnh lại một chút"

"Hờ hờ"

"Ờ, lúc nảy mẹ đang định hỏi là tại sao gần đây Tin không đến nhà chúng ta"

"Nghe tin là nó mới đến ngày hôm qua không phải sao" Tôi nheo mắt nhìn người bên cạnh trước khi tiếp tục nói thêm. "Và bây giờ nó cũng đang lái xe tới đây"

"Ỏ, ra là như vậy"

Tôi gật đầu.

"Nghe tin là có kỳ thi lấy điểm không phải sao, tại sao không đọc sách"

"Thật ra cũng muốn đọc nhưng mà kẹt ở chỗ đang phải đưa phu nhân đi nhìn cây cối chim chóc đây"

"Đi đọc sách đi, mẹ tự lo cho mình được"

"Vâng, lát nữa chiếc xe lại lăn vào hàng rào một lần nữa"

"Hệ thống phanh nó không được ổn cho lắm" Khun Ratchanee nói với giọng trầm.

Chuyện này, bà ấy không dám lớn tiếng bởi vì là bên có lỗi.

"Phanh không ổn hay là đua xe"

"Biết rồi"

"Là con trai của Khun Ratchanee thì phải biết rõ mọi chuyện" Tôi mỉm cười với mẹ, trước khi xin phép bước vào đi lấy sách ngồi đọc sách ở chiếc bàn đá hoa trước nhà. Cùng lúc đó, tiếng chuông cổng vang lên cùng với sự xuất hiện của một người đứng sừng sững như cột điện.

Người gì mà mẹ nó chỉ mặc áo phông, quần đùi và đi dép tông lào nhưng lại cực kỳ đẹp trai giống như người mẫu đi sự kiện ở đâu đó.

Ghen tị kinh khủng!

"Con yêu của mẹ đến rồi!"

Tôi bĩu môi với mẹ. Mẹ không chần chừ, vội quay bánh xe lăn đi mở cửa cổng một cách nhanh chóng. Thề luôn đó là hành vi của người gãy xương hông khi ngồi xe lăn, nhanh nhẹn giống như luyện tập cho Paralympics.

"Trái cây mẹ ạ" Người đẹp trai cống nạp hiện vật như nó thường làm. Mỗi khi về nhà, luôn phải có một thứ gì đó dính trên tay. Chính điều này đây đã khiến mẹ yêu mến vô cùng. Sai lầm của tôi là về nhà tay không, bước vào nhà còn la hét ầm ĩ đòi ăn.

Cuối cùng ai mới là con ai mới là cái đây!

"Cảm ơn con nhé, lấy con trai mẹ luôn cũng được, mẹ cho"

"Mẹ..." Tôi kéo dài giọng và làm mặt chán nản trước trò đùa của Khun Ratchanee.

"Đùa thôi, làm sao mà cho được. Cậu ấy vẫn chưa dạm hỏi con mẹ"

"Mẹ"

Vẫn...vẫn chưa ngừng đùa nữa.

"Đính hôn giữ trước được không ạ mẹ" Người thân cao tươi cười một hồi lâu rồi chen vào.

"Được chứ"

"Như nhau cả hai người luôn"

Kết hợp hoàn hảo luôn, hai người này. Hứ!

Khi vị khách quen bước vào trong nhà, tôi đã mời Khun Ratchanee đi ngủ và nghỉ ngơi vì đã ngồi xe lăn cả ngày rồi. Còn bản thân mình thì đi âu yếm với trai trước tivi.

"Khi nào mày bắt đầu thi" Tôi hỏi người đang nằm trên đùi tôi một cách thoải mái. Cơ mà nó không thèm xin phép gì hết, vừa ngồi xuống một cái là đầu nó đặt lên đùi rồi.

"Tuần tới"

"Sao mà nhanh tới kỳ thi dữ"

"Nhiều môn"

"Ờ ờ" Tôi gật đầu thừa nhận. Chợt ánh mắt thoáng thấy có gì đó khác thường trên cơ thể người thân cao.

"Rồi đây mặc áo không ủi?" Tôi cúi xuống nhìn rồi dùng tay xoa xoa lớp vải áo của người kia.

"Ủi rồi"

"Đừng có mà nói dối"

Người đẹp trai cười khan khi bị tôi buộc tội, cuối cùng cũng phải miễn cưỡng nhận tội.

"Thì bà nội trợ không ở cùng thế nên là không có ai ủi cho" Người có tội nói giọng yếu ớt và không quên gửi kèm ánh mắt cầu xin. Tôi nhìn thấy ánh mắt ấy mà không khỏi lắc đầu trước khi quyết định búng vào trán nó một cái như hình phạt.

"Lười thì nói đi"

"Khi nào thì quay về"

"Vẫn chưa biết, đợi mẹ khỏe hơn đã"

"Vậy xin phép chuyển đến sống ở đây được không"

"Rồi khác nhau chỗ nào, đồ của mày chất đống trong ở trong phòng của tao kìa"

"Aw vậy hả" Đối phương cười khan.

"Ờ, rồi giờ ngồi dậy đọc được không. Tao đau chân"

"Riết rồi, không biết chiều chuộng gì hết"

"Chiều chuộng rồi mày quen thói"

"Thì mày đến làm cho quen thói đó"

"Vậy là lỗi tao?"

"Phải, mày đến dùng bùa mê thuốc lú làm cho tao yêu không ngóc đầu lên được"

"Đủ rồi, đủ rồi...tao muốn ói" Tôi vội vàng cắt ngang câu nói khiến tôi nổi da gà và nôn mửa trước khi đẩy đầu người đang nằm ngồi dậy. Sau đó chúng tôi chia nhau ra, ai đọc sách người đó.

Nhưng mà trước đây tôi là người rất mất tập trung khi đọc sách, để có thể đọc một trang là phải lang thang nửa ngày. Nhưng từ khi có mối quan hệ và ở cùng với thiên tài của thế giới khác thì đã tiếp thu một số thói quen tốt. Giờ đây tôi có thể dọc sách liên tục hàng giờ liền, bao gồm cả hiện tại.

Buổi tối, tôi phải đảm nhận vai trò đầu bếp thay Khun Ratchanee, người vẫn đang khập khiễng. Nhiều món ăn được yêu cầu, nhắc lại là được yêu cầu để làm hài lòng đứa con ngoài giá thú. Nhưng mà xin lỗi nhé, người nấu là con ruột cho nên tôi muốn nấu gì thì nấu. Nhưng mà kết quả lại là tất cả món ăn đều biến mất hết vào miệng của người kia, ngoài ra mẹ còn giúp gắp thức ăn cho làm tôi phải ganh tỵ.

"Thật là tổn thương quá đi" Tôi nói vu vơ trước khi cả hai người quay qua nhìn tôi rồi cười với nhau.

"Gắp thức ăn cho người bị tổn thương một chút đi con, Tin"

"Tự gắp được nhé"

"Miệng thì nói tự gắp được nhưng lại đưa đĩa cơm đến gần muỗng của người ta nhá"

"Mẹ à" Tôi mím môi kéo đĩa cơm của mình về chỗ cũ nhưng dù sao đi nữa người bố tay dài vẫn giúp gắp thức ăn cho.

Ăn ở được đó mày...

Sau đó chưa đầy nữa tiếng, thức ăn mà tôi nấu đã được dọn dẹp sạch sẽ bởi con trai yêu quý của mẹ.

"Người này của mẹ là bà nội trợ, lấy làm vợ đảm bảo không chết đói"

Lâu lâu mẹ mới nghĩ tôi một chút. Câu đầu tiên nghe được làm tôi muốn bay lên trời luôn nhưng câu tiếp theo lại như kéo tôi một cái thật mạnh ném xuống đất.

Vợ cái gì gì chứ!!!

"Sợ béo lên thôi ạ"

"Béo chỗ nào đâu con, vóc dáng đẹp chết đi được"

Tiếng cười của cả hai người làm như cả cái nhà này chỉ có hai người ở. Khiến cho người cảm thấy mình là một người dư thừa như tôi phải há hốc miệng ngước nhìn.

"Tối nay ngủ ở đây không con"

"Ngủ ạ"

"Cứ tự nhiên đi nhé, lớn tiếng được, mẹ không phiền"

"Mẹ!?"

"Cái gì, ý mẹ là nói chuyện với nhau lớn tiếng được"

"Hứa đi, là mẹ nghĩ như vậy thật" Tôi tròn mắt nhìn Khun Ratchanee, người có tâm trạng rất tốt khi nói về những chuyện như vậy.

"Không hứa, rửa chén đi, mẹ đi xem phim đây"

Phù!!!

Xe lăn Fast and Furious lao ra phòng khách nhanh đến mức gần như nhìn không kịp. Còn tôi, người nhìn theo chỉ biết thở dài thườn thượt. Khi quay qua nhìn người kia thì bắt gặp nó đang ngồi cười và nhìn tôi rước rồi.

"Nhìn cái gì" Tôi đanh giọng hỏi.

Người đẹp trai nhún vai nhưng không nói gì, sau đó đứng dậy và đi tới cầm lấy đĩa cơm từ tay tôi để cầm trước khi cúi xuống tai rồi thì thầm một từ ngắn gọn.

"Nhìn vợ"

"Thằng Tin!" Tôi gầm lên ngay khi bộ não của xử lý được dữ liệu, nhưng đã quá muộn vì người kia đã nhảy qua rửa chén rồi.

Trong phòng ngủ, tôi mở tủ lấy ra một chiếc khăn và ném chính xác vào đầu người thân cao. Người đẹp trai lấy chiếc khăn ra khỏi đầu trước khi nhanh chóng lao về phía tôi. Không có ánh mắt tức giận, chỉ có nụ cười trên khóe miệng và đưa tay giữ cánh cửa tủ quần áo lại. Gương mặt sắc bén mà con gái thường kêu la ầm ĩ khi nhìn thấy áp sáp vào. Tôi biết tỏng là nó định làm cái gì thế nên dùng lòng bàn tay che miệng nó lại. Nhưng mà chết thật, không biết đi học mánh khoé ở đâu đến cuối cùng cũng tìm thấy sơ hở để hôn lên miệng tôi.

"Cảm ơn nhé" Người thân cao cười toe toét, còn tôi nhe răng sẵn sàng cắn một cái bằng tất cả sức lực nhưng không ngờ lại thất bại lần nữa khi trở thành bên bị cắn trước.

Ưmmm...

"Tránh ra đi!" Tôi dùng hết sức bình sinh đẩy tấm ngực dày và rắn chắc như đá ra, đối phương chấp nhận lùi lại dễ dàng nhưng trước khi rời ra thì có một tiếng thì khiến tôi phải nghiến răng nghiến lợi lần hai.

"Lát nữa tiếp tục"

"Tiếp tục bố mày ấy"

"Suỵt! Không được thô lỗ"

Ghẹo qua ghẹo lại một hồi, người thân cao cũng chịu đi tắm. Còn tôi thì nhảy lên nằm trên giường chơi điện thoại, chơi bao lâu rồi cũng không biết khi nhận ra thì người kia đã tắm xong mất rồi. Tắm xong rồi thì nên đi thay quần áo đàng hoàng chứ không phải là kiếm chuyện trêu chọc người khác bằng cách nhảy lên người của tôi.

Hờ, người thì có nhẹ chút nào đâu chứ.

"Đứng dậy coi, mặng"

"Vậy thì..."

Trong tích tắc cơ thể của tôi bị nhấc lên nằm đè trên thân hình của người thân cao.

Chết rồi, chết rồi...tình huống quá nguy hiểm.

Thì mẹ nó thằng đẹp trai đang chơi trò khỏa thân, chỉ có một chiếc khăn tắm quấn quanh thân dưới, thế thôi.

"Nhìn thế này, ngại ghê"

"Mày đây mà cũng biết ngại"

"Phải"

"Mang tượng phật đến nói, tao không tin"

"Tin chút đi mà"

"Không"

Chụt!

"Tin chưa"

"Không"

Chụttttt!

"Có tin chưa"

"Không!"

Tôi trả lời từ chối và lần này nhanh chóng dùng tay bịt miệng người đẹp trai lại. Chậm hơn nữa chắc má tôi trở thành trái cây rụng dưới đất.

"Nếu thơm thêm lần nữa, tao đấm lòi mắt" Tôi nắm tay lại chờ.

"Rõ ràng là Mafia"

"Thả ra được đồi, tao đi tắm"

Tôi nói lớn tiếng ra lệnh, nhưng người kia làm như gió thoảng ngang tai vẫn bám lấy tôi như đỉa đói không chịu buông. Càng nhúc nhích bao nhiêu thì vòng tay càng siết chặt hơn bấy nhiêu.

"Thả ra"

"Không"

"Phải cho tao nổi điên đúng không, mới chịu thả ra" Tôi lên giọng và lườm người kia, khi mà nó thấy tôi không muốn đùa giỡn nữa thì cũng chịu thả ra.

Có tiếng càu nhàu sau lưng khi tôi bước ra khỏi phòng nhưng tóm lại là không hiểu là nó nói cái gì.

Sau khi tắm xong, tôi bước trở lại phòng thì phát hiện ra rằng người đẹp trai đã ngủ mất rồi.

Cởi quần áo ngủ vẫn chưa đủ lại còn không đắp mền nữa. Đó không phải là một hồi chuông cảnh báo sao?

Tôi từ từ kéo tấm mền lên đắp cho thân hình rắn chắc của người kia trước khi đi mặc quần áo rồi đi tắt đèn. Sau đó bước lên giường và chui vào cùng một chiếc mền khi nảy đắp cho người đã ngủ trước.

Nhưng mà xin lỗi, có người giả vờ ngủ!!!

Bởi vì khi mà tôi vừa chui vào trong mền thì cơ thể rắn chắc ôm trọn lấy người tôi ngay lập tức. Cùng với sống mũi cao ép xuống hõm cổ của tôi mà không kịp phản kháng.

"Thơm" Giọng nói thì thầm vang lên giữa bóng tối.

"Tránh ra đi"

"Không"

Người thân cao không nghe theo lệnh của tôi. Bên cạnh đó còn lén đay cắn cổ tôi càng lúc càng nhiều hơn nữa.

Có khả năng khó mà sống sót...

Tôi nghĩ trong lòng.

Rồi nửa tiếng sau đó, tôi không sống sót như những gì tôi nghĩ...

"Hiệp nữa"

"Nếu dám thì xử xem"

"Dám chứ"

Bốp!

Tôi đập vào cẳng tay của người kia vang lên một tiếng động lớn khắp phòng.

"Đau" Người đẹp trai giật mình, nhanh chóng rút ra khỏi người tôi một vật ấm nóng.

"Đau thì mới nhớ, rồi giờ thả tao được chưa. Tao đi rửa người"

"Đi với, tiếp tục trong phòng tắm"

"Thằng Tin!"

Trong phòng tắm không có chuyện gì ngẫu nhiên xảy ra cả, bởi vì khi người đẹp trai lại gần tôi sẽ lấy vòi sen làm vũ khí. Thử đụng vào coi, mẹ sẽ đập cho mà bể đầu thật đó.

"Không làm gì đâu mà"

Nó nói một cách thờ ơ, vươn tay qua đầu tôi để ấn vào chai dầu gội. Tôi gần như tin tưởng rồi nếu nó không cư xử do dự bất thường.

"Đừng có mà thủ đoạn" Tôi nói giọng đe dọa, mặt điềm tĩnh. Người sung sức trợn tròn mắt, lùi lại hai bước rồi dùng dầu gội xoa đầu.

"Đợi về ở căn hộ trước đi"

"Định làm cái gì" Tôi chống nạnh trừng mắt nhìn chằm chằm người kia. Còn nó thì nhích mặt lại gần, chậm rãi nói.

"Hiếp cho bất tỉnh"

"Thằng Tin!" Tôi chỉ vào mặt người thân cao trong khi di chuyển lại định là sẽ dùng tay tát miệng. Nhưng người kia đã nhanh hơn, nhanh chóng nắm lấy tay tôi lại và đẩy tôi cho đến khi lưng dính chặt vào tường nhà tắm.

"Anh dữ dội lắm nhé, em chịu không nổi đâu"

Nói xong nó khóa miệng tôi ngay lập tức.

Ưm ư...

"Bởi vậy đừng có bướng, em chắc là không muốn gặp P'Tin đen tối thật đâu nhỉ?"

"Đáng sợ"

"Hehe"

"Đáng sợ lắm luôn á" Tôi nhe răng gầm lên trong khi đó chụp lấy vòi sen cầm trên tay rồi gõ vao giữa cái đầu ranh mãnh bằng tất cả sức mạnh mà không cho đối phương kịp thời chống đỡ.

Bang!

"Đau!"

"Tao dữ dội hơn, mày chịu không nổi đâu, huh"

"Đây là Gun đen tối sao?"

"Ờ, tao đó đen tối hơn socola nữa"

Cập nhật: 13/06/2023

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro