Chương 28: Cổ vũ lẫn nhau
Tôi ngồi nhìn vào những bức ảnh Photobooth được chụp tại sự kiện Med Festival rồi không nhịn được cười. Cười với hình ảnh của bạn bè thôi cũng đủ mệt rồi, khi nhìn thấy hình ảnh của người đẹp trai làm đủ kiểu mặt thì không thể nào không phá lên cười.
"Cười cái gì"
"Cười cái bản mặt mày đó, giống y hệt con tinh tinh"
Nó cầm tấm hình ra ngắm nghía rồi quay lại làm y như trong hình. Tôi bật cười trước khi người kia ngồi xuống trước ghế sofa và ném chiếc khăn tắm lên đùi tôi.
"Lau tóc cho chút đi"
"Máy sấy tóc thì cũng có"
"Lười"
Tô thở dài với sự đòi hỏi nhiều của quý ngài bố đời nhưng cũng không phàn nàn gì nữa, lấy khăn lên lau tóc cho đối phương.
"Hôm nay có muốn đi đâu không"
"Muốn ở nhà ngủ cho không biết trời đất luôn á, ngoài đường vừa nóng vừa bụi"
Sáng nay tôi đọc tin tức trên Twitter. Trong tuần này, thời tiết trên cả nước sẽ nóng hơn từ 1-2 độ C. Ngoài ra tại Bangkok vẫn còn đó là vấn đề ô nhiễm khói bụi vẫn còn tiếp diễn.
"Chắc chắn nhá"
"Ừm"
"Đúng ý"
Cuối cùng, không ai trong chúng tôi ngủ như không biết trời đất như chúng tôi đã dự định ban đầu. Bởi vì đã ngồi xuống bàn bạc và đồng ý cùng nhau làm một cuộc cách mạng lớn trong phòng để làm cho căn phòng trông như mới. Sau đó, có thể nấu một bữa ăn đơn giản để ăn rồi đi nằm xem một hoặc hai bộ phim hoặc không thì nghe nhạc chill chill.
Bắt đầu nhiệm vụ với việc người đẹp trai đảm nhận công việc quét mạng nhện, lau chùi tủ kính và đồ nội thất ở vị trí trên cao bằng cái cơ thể với hình thái sinh lý được tổ tiên ban cho rất nhiều. Làm cho những công việc như vậy trở nên thoải mái hơn nhiều. Còn tôi, được bố mẹ cho ít nên phải làm lụng dưới đất. Thế nên bây giờ tôi đang bỏ quần áo vào máy giặt. Định là sẽ vào bếp sắp xếp đồ đạc trong đó một chút và cũng sẽ tận dụng cơ hội để nấu đồ ăn và tráng miệng.
"Cẩn thận khung ảnh nữa nhé, kẻo nó rơi vỡ"
"Tuân lệnh, thưa phu nhân" Người đẹp trai quay lại nở nụ cười cùng lúc giơ tay nghiêm nghị.
"Ngoan lắm" Tôi phì cười trước vẻ mặt quái lạ đó trước khi quay lại xử lý giỏ quần áo trước mặt một lần nữa.
"Này, mày có mang theo ống ít thảo dược nữa hả" Tôi giơ chiếc lọ nhựa màu xanh lục lấy ra từ chiếc quần sinh viên cho người kia xem.
"Giữ sự tập trung trước khi thi, giảm sự hồi hộp"
"Đẳng cấp mày đây mà cũng hồi hộp nữa hay sao"
"Cũng phải có một chút" Người đẹp trai nói trong khi bước đến và cầm lấy ống hít. Như thể sợ rằng tôi sẽ lén chôm của nó đi dùng.
"Này, tao còn tìm thấy cái gì trong quần mày nữa không"
"Cái đó thì không thấy đâu, nhưng mà cái này thì không chắc" Nó nói trong khi bĩu môi xuống chiếc quần mà nó đang mặc.
"Biến thái"
Tôi ném cái quần đang ở trên tay vào nó thế là nó nhanh chóng bắt lấy và quăng vào lồng giặt. Trước khi tiến tới ghì chặt eo tôi lại từ phía sau rồi thì áp môi lên má một cái.
Chụt!
"Muốn cho xong trễ hay là xong nhanh đây"
Pực!
"Tránh xa ra"
"Xa cỡ nào mới là gần" (*Chơi chữ á, xa gần trong tiếng Thái phát âm gần giống nhau*)
Chụt!
"Chưa thôi nữa"
"Động viên tinh thần chút đi, kiệt sức rồi"
Tôi giơ nắm đấm lên cho người kiệt sức, đối phương thấy vậy liền lui về làm việc nhà như trước. Trong lúc đó thì tôi chuyển qua lau chùi trong nhà bếp cũng như suy nghĩ về thực đơn bữa trưa. Thời tiết nóng bức như thế này thì phải làm thực đơn giúp hạ nhiệt chút thôi. Tôi nhấc điện thoại lên và gọi cho Khun Ratchanee, người mẹ sinh thành để xin ý kiến là chúng ta sẽ làm thực đơn như thế nào thì được. Mà đối phương đã thốt ra đến hàng trăm món, tôi không thể nào ghi chú kịp thời.
"Đủ rồi mẹ ạ, nhiều lắm con ghi không kịp"
"Thì cứ để đó đi, cho Tin con mẹ được chọn lựa"
"Con đây phải là người chọn, con là người nấu"
"Aw, vậy hả"
"Hừ"
"Vậy nhiêu đây trước nhé, mẹ có hẹn đi cafe với bạn"
"Mhẻ, từ khi chân lành là đi chơi không ngừng luôn nhé"
"Tất nhiên rồi, phải nhanh chân đi chơi trước khi quá già chứ"
"Già chỗ nào, vẫn còn trẻ chán"
"Nói hay lắm con trai yêu, trước mắt vậy nhé"
"Dạ"
Đọc thực đơn trên tờ giấy mà mình kịp ghi lại thế là quyết định làm món gỏi trái cây tôm giòn, không khó làm, không tốn nhiều nguyên liệu. Cộng với việc bổ sung đầy đủ chất dinh dưỡng bao gồm tinh bột từ bột mì, chất đạm từ thịt tôm, chất béo từ dầu thực vật và tôm, và kết thúc bằng rau củ quả bổ sung vitamin và khoáng chất, đủ 5 nhóm là vừa đủ.
"Cần giúp không" Chủ phòng bước vào hỏi.
"Giúp đi xa xa ra, kẻo bếp lại nổ" Hình ảnh món trứng bóng đêm vẫn còn đọng lại ấn tượng khó quên.
Người đẹp trai nhếch mép tỏ vẻ không hài lòng trước khi biến mất vào phòng tắm và bước ra ngoài với cây lau nhà để lau sàn nhà. Sau đó bắt đầu thực hiện nhiệm vụ ông nội trợ của mình, lau lau chùi chùi hết lần này đến lần khác thấy rồi mà hài hước không ít. Sinh viên Y khoa xuất sắc và nghiêm khắc lại kiệt sức vì vớ lấy cây lau nhà.
Tôi lấy tôm và trái cây từ tủ lạnh ra. Trước khi bắt đầu rửa tôm, lột vỏ và bỏ đuôi rồi đặt sang một bên. Sau đó thì chuẩn bị trứng gà, đánh tan cùng nhau. Chuẩn bị bột mì đa dụng, vụn bánh mì, dầu thực vật, trái cây, chọn ra một số thứ như táo xanh, dứa và kiwi, mà xem như là vừa đủ ăn.
Khi nguyên liệu đã sẵn sàng, tôi bắc bếp lên bếp đun dầu cho thật nóng. Sau đó áo tôm qua một lớp mỏng bột mì, trứng và vụn bánh mì trước khi chiên ngập dầu. Chờ chín vàng và giòn rồi vớt dần ra rổ cho ráo dầu là được. Trong khi chờ đợi, cắt hoa quả và xếp ra đĩa rồi đổ kem salad vào một chiếc bát nhỏ.
Chuẩn bị xong hết, còn một điều nữa là tôi đưa tay lên quệt mồ hôi lấm tấm nơi chân tóc trên trán. Đồng thời khi đó cũng cảm nhận được một vòng tay siết chặt và ôm từ phía sau.
Chụt!
"Đến động viên tinh thần cho á"
"Ai mà muốn đâu" Tôi nghiêng đầu nhìn ông nội trợ đang cười khúc khích.
Chụt!
"Dù không muốn, cũng sẵn lòng cho"
"Hừm"
"Nhìn ngon miệng thật" Khuôn mặt sắc lạnh của nó cúi xuống và áp chóp mũi lên vai tôi. Hơi thở nóng ấm vô tình phả vào gáy khiến tóc gáy dựng lên.
"Ý là salad hay là tao" Tôi chọc ghẹo hỏi.
"Nói như này, cùng nhau vào phòng luôn không" Khi nó nghe được như thế đôi mắt liền sáng rực lên và chuẩn bị để bế tôi. May mà nó dừng lại trước khi bị cấm và đánh vào cánh tay.
"Cho nó nhỏ một chút đi"
"Đói rồi"
"Còn hai món, không quá hai mươi phút nữa sẽ mang đến phục vụ cho"
"Oke oke"
Tôi thoát khỏi thân hình cao lớn và lấy chiếc khăn nhỏ mà người đẹp trai đã đặt lên vai để thấm mồ hôi của nó còn chảy nhiều hơn của tôi nữa.
"Đi nghỉ ở sofa chút không"
"Còn chà phòng tắm, chỉ cần một lúc nữa"
Tôi gật đầu trước khi nhìn theo người thân cao bước vào phòng ngủ.
Món thứ hai tôi chọn làm là ức gà xào tiêu đen. Để bổ sung protein cho người bố đẹp trai phải giữ vóc dáng được lâu dài từ nay về sau vì ước tính rằng con tôm nhỏ xíu sẽ bị phân hủy trong dạ dày, chắc chắn nó sẽ không được hấp thụ trong ruột non. Tôi bắc chảo lên và cho tỏi vào phi thơm, Sau đó cho thịt ức gà đã thái lát mỏng vào xào cho chín, tiếp theo cho cải xoăn vào xào, nêm mắm, xì dầu, đường và tiêu đen, sau đó cho thêm chút nước gia vị nêm cho ngọt nước, xào cho quyện lại với nhau rồi múc ra đĩa. Món cuối cùng là sinh tố nhiệt đới. Lấy phần dứa còn lại từ món salad trái cây và cho vào máy xay, thêm một lượng nhỏ nước cam. Sau đó xay trộn tất cả các nguyên liệu lại với nhau cho thật đều, rót ra ly, trang trí viền ly bằng một lát chanh cho đẹp mắt dù không ăn được.
Cuối cùng cũng xong ba thực đơn giải nhiệt và tăng năng lượng cho bữa trưa hôm nay.
Tôi đặt thức ăn và đồ uống trên bàn trước ghế sofa. Về phần người đẹp trai, nó bước ra khỏi phòng ngủ như thể biết rằng thức ăn đã được mang lên.
"Mùi thơm đến tận trong phòng ngủ" Nó làm mũi sụt sịt, trông rất giống cún con. Lén cười trong lòng mà không dám nói ra, kẻo có người dỗi nữa.
"Rửa tay rồi phải không"
Đối phương gật đầu.
"Thức ăn nhìn ngon mắt và ngon miệng giống như người làm"
"..."
"Cộng thêm còn ngon như người làm nữa" Người đẹp trai cứ huyên thuyên không ngừng trong khi xúc salad và ức gà cho vào miệng
"Im lặng ăn không được?"
"Im sao mà được, ngon đến mức chịu không nổi"
Hờ hờ, tâng bốc dữ quá, người tôi đang lơ lửng trên chín tầng mây rồi.
Khi ăn trưa xong, người đẹp trai vào bếp giúp tôi rửa chén trước khi chúng tôi ngồi xem cái này cái kia trên ghế sofa. Giữa lúc ngồi nói chuyện thì chúng tôi đã bàn luận về các vấn đề và tin tức đang được lan truyền. Nói qua nói lại cho đến cuối cùng lại bàn về sự kiện trở về cội nguồn trong hai tuần tới.
"Có lịch hẹn tập nhạc chưa"
"Có một buổi vào tuần tới, buổi tập cuối cùng trước khi chính thức lên sân khấu"
"Chỗ cũ?"
"Không phải, lần này đi tập ở trường, đàn em xin phép thầy cô rồi"
"Cần tao đưa đi không"
"Không cần, không cần. Để tụi thằng Pat với thằng Yo đến đón"
"Oke"
"Rồi mày chuẩn bị bài phát biểu đến đâu rồi" Tôi hỏi nó, bởi vì biết rằng đối phương đã được mời với tư cách là một cựu học sinh xuất sắc. Người tạo ra sự thành công, sự nổi tiếng và có nhiều đóng góp cho trường. Cho đi nói chuyện với các bạn trẻ để truyền cảm hứng hoặc cho một cái gì đó như thế.
"Không đến cỡ đó, chỉ là đưa ra lời khuyên cho các đàn em về học tập và cuộc sống của một sinh viên khoa Y thôi"
"Aw, vậy hả. Cứ tưởng là sẽ trang trọng hơn nữa"
"Thì đó là bán trang trọng"
"Ỏ, oke, oke. Trình độ của mày thì thoải mái rồi, ăn nói nước chảy đèn tắt"
"Cái sau có lẽ mày nhiều hơn"
Hừm, tôi trừng mắt với cái người biết hết mọt thứ.
Căng da bụng trùng da mắt, mí mắt bắt đầu chùng xuống trong không khí buổi trưa ở trong phòng máy lạnh làm cho tôi ngáp ngắn ngáp dài. Càng là tất cả các công việc trong nhà đã hoàn thành hết, sẽ không có gì sai khi ném mình lên ghế sofa và nằm trong lòng ai đó.
"Buồn ngủ quá đi" Tôi nói với giọng ngái ngủ, còn chủ nhân của vòng tay ấm áp dùng tay vén những sợi tóc lòa xòa trên trán tôi.
"Buồn ngủ thì đi ngủ" Người đẹp trai trong khi di chuyển người mình để tôi nằm thoải mái hơn.
"Rồi mày không buồn ngủ?"
"Đợi đọc xong đã rồi ngủ"
"Nghỉ ngơi chút đi, mệt mỏi cả buổi sáng rồi mà còn vẫn đọc sách nữa"
"..."
"Lâu lâu người ta phải biết lười biếng một chút, lười biếng kiểu nghiêm túc á. Không phải lười kiểu chỉ như lời nói giống mày, cuối cùng lại đi ngồi làm việc chăm chỉ, không ngừng không nghỉ"
"..."
"Nghỉ ngơi một lát đi, kẻo bị ốm nữa bây giờ"
"Cảm ơn ạ" Người đẹp trai nhìn xuống tôi và mỉm cười trước khi gấp cuốn sách lại và đặt nó lên bàn. Chỉ một tíc tắc sau khi tôi nói chuyện với nó, chợt cảm thấy mình chìm vào giấc ngủ sâu.
[Tin]
Tôi lấy một cái gối đặt lên hỗ trợ cho người kia nằm thay vì đùi của mình để có một giấc ngủ thoải mái. Còn tôi đó thì nghỉ ngơi theo lời đề nghị của người kia bằng cách ngồi và nhìn người phiền nhiễu.
"Ai mới là người cần phải nghỉ ngơi đây hả, cái người nhỏ bé ơi"
Khi ngủ như này nhìn thật là ngây thơ, dễ thương theo một kiểu. Còn khi thức dậy có lẽ không cần phải giải thích nữa. Thể hiện sức mạnh và phô bày phép màu một cách thường xuyên nhưng cũng không kém phần dễ thương.
Tôi hôn lên giữa vầng trán mịn màng của người trước mặt trước khi lấy một chiếc gối khác, đặt nó xuống sàn và nằm xuống.
[END]
Tôi thức dậy khoảng bốn giờ chiều, nhìn thấy cơ thể cao lớn nằm co quắp trên sàn mà không khỏi tức giận. Giường có mà không biết đi ngủ, đi nằm cho đau lưng làm gì ở đây. Nhưng mà không muốn đánh thức vì khi thức dậy, nó sẽ kiếm cớ để làm việc này việc nọ. Cuối cùng cũng chì biết thở dài rồi đi lấy mền đắp cho nó để nó được nghỉ ngơi lâu hơn.
Ban đầu định là sẽ rủ nó đi ăn cơm tối ở ngoài nhưng lại đổi ý kiếm cái gì đó về phòng ăn thì tốt hơn. Thế là tôi quyết định đi siêu thị mua đồ tươi, thực phẩm, cả đồ ăn nhẹ và trái cây để tăng lương thực dự trữ. Trở về phòng thì thấy người kia vẫn chưa thức thế là đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Chắc tôi đã ở trong bếp khá lâu mà không để ý là người đẹp trai thức dậy rồi thế là nó xuất hiện ở cạnh bên bằng cách đứng uống nước và dựa vào quầy bếp nhìn tôi.
"Mới đi ra ngoài về hả"
"Ừm" Tôi gật đầu thay cho câu trả lời.
"Sao không kêu dậy"
"Thấy ngủ thoải mái, há miệng ngáy khò khò nên không muốn quấy rầy"
"Ai ngủ há miệng chứ" Người đẹp trai nhướng mày.
"Mước miếng thúi còn đang dính trên má kia kìa"
Nó nhanh chóng lấy tay xoa má trước khi liếc nhìn tôi đầy mạnh mẽ.
"Đoán bừa"
"Haha, đi rủa mặt rửa mũi đi"
Sau khi dùng xong bữa tối, người cha thiên tài lại quay trở lại chế độ mọt sách, lần này tôi không can thiệp vào bất cứ điều gì, để cho nó có thời gian riêng của mình. Còn một bà nội trợ như tôi làm cái gì á hả? Ủi quần áo chứ gì, chất đống như một ngọn núi.
"Nếu lười thì thuê giặt ủi" Người đẹp trai nói.
"Phí tiền"
"Thực ra có bao nhiêu Bath đâu"
"Một cái giá vài Bath, tiết kiệm tiền cho những trường hợp khẩn cấp không tốt hơn sao"
[Tin]
Ngồi nhìn bà nội trợ, người tằn tiện và đôi khi keo kiệt. Tôi kìm lại nụ cười bật ra không được. Hiện tại đối phương lên rất nhiều kế hoạch sử dụng tiền bạc. Cái gì tiết kiệm được thì tiết kiệm, cái gì không cần thiết thì không mua. Tôi nghĩ là có lẽ sẽ sớm thôi, căn hộ sẽ được cải tạo cho chăn nuôi và nông nghiệp để nấu ăn. Vì vậy, không cần phải mua đồ ở siêu thị.
"Giỏi quá đi, còn khéo léo nữa và cũng rất đáng yêu nữa"
"Đủ rồi, đủ rồi"
"Khi nào bố sẽ về lại"
"Tháng tới, hỏi làm gì" Tôi nheo mắt nhìn người kia quở trách.
"Thì sẽ đưa bố với mẹ đi hỏi dâu"
"Ghẹo gan" Tôi nhe răng và hét lên với chủ phòng khi nói ra mà không biết xấu hổi cái miệng. (*Ủa hoang mang chỗ này, Tin nó gọi Gun là chủ phòng. Nhượng quyền sở hữu nhà cho vợ rồi hả con*)
"Nói thật nhé, có muốn sử dụng họ Jirawattanakul không?"
"..."
"Kantapol Jirawattanakul, rất phù hợp nhé"
"Nếu mày vẫn không ngừng nói, cái bàn ủi này sẽ bay vô đầu mày"
"Úiii, sao vợ lại anh cư xử dữ dằn thế"
"Còn...còn chưa thôi nữa"
[END]
Cập nhật: 22/06/2023
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro