7 mỗi ngày đến trường là một niềm đau
Trò Haruno, Ta đã biết nam châm và dòng điện đều tác dụng lực lên kim nam châm. Vậy xung quanh dòng điện có tồn tại từ trường không? Tính chất cơ bản của từ trường là gì? Từ trường được biểu diễn như thế nào? "
" Xung quanh dòng điện có từ trường.Tính chất cơ bản của từ trường là tác dụng lực từ lên nam châm hoặc dòng điện đặt trong nó. Từ trường được biểu diễn thông qua hình ảnh của các đường sức từ. " Sakura đứng nghiêm chỉnh trên bục giảng, bộ dáng đúng là không thể chê trách được ở đâu.
" Rất tốt, tính chất cơ bản của từ trường là gây ra lực từ tác dụng lên một nam châm hay một dòng điện đặt trong từ trường đó. Vậy lực từ có đặc điểm như thế nào? "
Sakura liếc nhìn nguời đàn bà tóc tím cùng bộ môi đỏ chót, vẫn đang ung dung xem vở của cô. Câu hỏi này... là của bài hôm sau cô học mà. Nhưng bài hôm sau, không có nghĩa là cô không trả lời được
" Lực từ F tác dụng lên đoạn dây dẫn dài L mang dòng điện có cường độ
->
đặt trong từ trường đều có cảm ứng từ B có:
Điểm đặt tại trung điểm của đoạn dây mang dòng điện;
->
Phương vuông góc với I và B ; Chiều tuân theo theo quy tắc bàn tay trái;
Độ lớn: F = BILsinα. "
" Ừm ... học trò của bà Tsunade có khác ha, Sạc điện không dây ngày càng được sử dụng rộng rãi để sạc điện thoại, đồng hồ thông minh, máy hút bụi, ... Sạc điện hoạt động dựa trên hiện tượng nào để truyền điện từ nguồn điện đến điện thoại? "
Sakura thở dài, ờ thì tất nhiên là sạc điện thoại không dây hoạt động dựa trên hiện tượng cảm ứng điện từ như máy biến áp. Ở trên sạc có cuộn dây được nối với dòng điện xoay chiều, đóng vai trò như cuộn sơ cấp. Phía sau của điện thoại có cuộn dây được nối với pin, đóng vai trò như cuộn thứ cấp. Khi đặt mặt sau của điện thoại lên mặt trên của sạc thì hai cuộn dây này được đặt cạnh nhau. Dòng điện xoay chiều qua cuộn dây của sạc biến thiên sẽ sinh ra suất điện động cảm ứng trong cuộn dây để sạc pin điện thoại.
Nhưng đây là kiến thức bài 18: Ứng dụng hiện tượng cảm ứng điện từ. và bài này đến tuần sau Sakura mới được học mà =)) . Coi bộ cô bị kha khá giáo viên ghim rồi đó
" Ami - sensei, câu này em không biết " Sakura nói thẳng, cùng lắm là bị chửi hay mời phụ huynh gì đó thôi, cô không sợ . Mà chính ra là Sakura không quan tâm, trả lời chi cho nó dài dòng để rồi bà cô này bả bắt lỗi cô hay gì
" Aha, thế à, vậy mà tôi cứ tưởng em phải giỏi dang như thế nào? hóa ra cũng chỉ bình thường tầm chung như thế thôi. Năm điểm chiếu cố nhé " Ami cười xởi lởi, ả viết nét chữ nguệch ngoạc lên vở của Sakura rồi đưa tập vở cho cô " Học ở đây trò phải thật chăm chỉ có biết không... nếu học ngu quá kẻo làm xấu mặt người nhà đó "
Bà ghim tôi vì tôi không đi học thêm lớp bên ngoài của bà thì bà nói con mẹ nó đi, dài dòng tốt nước bọt quá trời . Sakura nghĩ bụng, và cô tính nói như thế đó. Nhưng thôi, mình là học sinh của bả, bà ta cũng bỏ công sức ra dạy cho mình, chẳng nhẽ mình lại hỗn như thế.
...
"Cho các polymer sau: PE, PP, poly(methyl methacrylate) và PPF. Hãy xác định polymer nào được tạo thành từ phản ứng trùng hợp, polymer nào được tạo thành từ phản ứng trùng ngưng ... Trò Haruno, ai cho em nói chuyện trong giờ của tôi " người phụ nữ tóc xoăn cam trên bảng đập bàn " Nếu nói chuyện trong giờ như thế, mời em lên bảng giải bài cho tôi!!"
Sakura thở dài... cô nói chuyện á? lúc nào thế ? cô chỉ quay xuống nhìn đồng hồ thôi mà =)). Đứng dậy lững thững đi lên bảng. Cầm lấy viên phấn, Sakura ngẫm nghĩ, xem nào... trước kia cô có nghe Karin giảng cho mình về dạng bài này rồi
...
tiếng chuông kết thúc tiếng học, Tenten thấy Sakura từ góc lớp lững thững về chỗ ngồi
" Sakura, cậu phải bình tĩnh đừng có làm gì dại dột có hiểu không... họ ờm... chỉ không thích cậu vì cậu đột nhiên chuyển đến lớp này thôi " Tenten vỗ vai Sakura an ủi sau khi chứng kiến Sakura bị một tràng chửi của giáo viên bộ môn
" Ờ thì tôi đột nhiên chuyển đến lớp này thật mà, tôi có tính làm cái gì đâu mà cậu sợ vậy? " Sakura ngồi xuống chỗ ngồi của mình, cô gác chân lên bàn, đung đưa ghế một cách rất thoải mái " Mời phụ huynh tôi á? Họ mà gọi Ino đến chỉ vì lý do tôi không làm được bài, chắc nhỏ heo đó điên máu lên chửi lại họ luôn ấy "
" Vậy là không để ý họ có đúng không? " Tenten nhướng mày không tin
" Ừ " Sakura đung đưa ghế
" Cậu sẽ không bỏ côn trùng hay sâu bướm vào túi xách họ chứ? " Tenten thở dài
" Sao cậu biết "
" Tôi biết tính cậu mà ... "
" Có thù ắt trả " Sakura ngáp dài, ôi cô mệt quá, học trên trường chiều nay xong còn phải đi học phụ đạo với ông thầy điên rồ đáng ghét nào đó nữa. Xong phụ đạo thì vừa kịp giờ về nghĩa trang giải quyết bọn quỷ đỏ. Quỷ đỏ êm xuôi thì phải làm bài tập về nhà. tính sương sương chắc 12 giờ cô mới được ngủ
" Thù của em cứ để tôi trả dùm cho, giờ thì bỏ chân xuống khỏi bàn đi "
Sakura tí nữa thì ngã ngửa ra đất, Tenten thì giật bắt cả mình. Cả hai quay lại thì thấy nam nhân tóc trắng vuí vẻ đứng đằng sau.
" Đại tá... à Kakashi sensei, sao thầy không đi cửa trước ạ " Tenten nhìn qua cửa lại nhìn lên cái lớp ồn ào bỗng im hẳn
" Để tiện theo dõi ai đó hơn " Kakashi nháy mắt làm Sakura lạnh gần hết sống lưng
__________________
" Ôi người anh em!!! " nguời con trai tóc đen nhảy vọt lên ôm lấy Sakura như một người bạn lâu năm không gặp lại, anh ta vừa ôm rịt lấy cô vừa xoa đầu cô " Thật không ngờ cũng có ngày thấy cậu trong bộ đồng phục, cậu giống tôi ngày xưa quá!! Ôi tuổi trẻ!! "
" Uh... Ai đó cứu mạng " Sakura bị ôm đến bất lực cô thở dài đưa hai tay đến trước mặt người con gái cũng bất lực không kém nhìn cô " Tenten "
Tenten nhìn Sakura với ánh mắt thương hại, nhỏ nhún vai ý bảo nhỏ cũng chịu cho trường hợp này.
" Thật không ngờ Sakura!! Cậu lại dám lừa bà Tsunade những hai năm, cậu quả thật can đảm " anh ta bắt đầu khóc sướt mướt trước mặt Sakura, bỏ cô ra để lấy cuốn sổ ghi nhớ trong túi, đôi mắt háo hức " Nào tuổi trẻ của tôi, cậu mau kể câu truyện cậu lừa bà ấy cho tôi nghe đi, từ đầu tới cuối!! "
Sau khi được thả ra, Sakura gãi đầu gãi tai khó chịu ôi...giờ ra chơi quý giá của cô, sao cô có thể quên được Rock Lee đồng đội trong chiến tranh của cô đang làm giáo viên dạy thể dục ở đây?
" Rock Lee, dù bây giờ thầy có là thầy của tôi thì tôi vẫn không ngại đấm thầy một cái vì mấy phát ngôn điên rồ của thầy đâu " Sakura khẳng định chắc nịch sau đó toan đứng lên trở về lớp học thì bị ai đó ôm chân lại
" Không được, tuổi trẻ của tôi!!! Cậu nhất định cậu phải kể cho tôi nghe, nếu không tôi sẽ ăn vạ ở đây đó " Lee ôm chân Sakura thật chặt rồi hét rống lên, khiến những học sinh xung quanh ấy quay lại tò mò hóng chuyện
" Được rồi, tôi kể ... tôi kể là được chứ gì ? bỏ tay ra khỏi chân tôi đi " Sakura thở dài bất lực, đúng là mất mặt quá đi... Buổi thứ hai ở trường của cô vẫn bất ổn như buổi đầu tiên vậy...
___________
" Xin lỗi Sakura-kun nhé... thầy lại đến muộn mất rồi " Kakashi gãi đầu
Sakura lau nước dãi trên miệng vì ngủ quên, cô nhìn đồng hồ lại nhìn gia sư tóc bạc đang lấy sách vở ra khỏi cặp.
" Hai tiếng, buổi đầu tiên luôn... nể thầy thật "
" Haha, có một số dự án cần đến thầy, giải quyết hơi lâu "
" Dự án thầy đang nói có tóc đỏ mắt đỏ, đeo kính đỏ, mang tên Karin đúng không??" Sakura ngáp dài, cất sách vở vào cặp " Thầy đừng tưởng em không nhìn thấy thầy và chị ấy ở quá bar cũ nhé "
" Ơ... em không định học à "
" Hết giờ rồi " Sakura mặt nổi cả gân xanh, cái tên này... đến muộn rồi còn muốn lãng phí thêm thời gian của cô. Cả ngày hôm nay nếu cô không gặp xui trên trường thì gặp phiền ở trên đường. Cũng may sao Kakashi đến muộn hai tiếng, thừa thời gian cho Sakura làm một giấc, nếu không bây giờ đứng trước mặt Kakashi đã là một con thủy quái hết khô rồi =))
Vừa vác cặp bước ra khỏi cửa thư viện, Sakura nghe thấy tiếng rên rỉ sát tai mình
" đau quá... tại sao người chịu đau đớn lại là tao mà không phải mày "
Sakura dừng lại, đôi mắt lục bảo nhìn qua khe mắt thoáng thấy một cái đầu lâu phủ trong khói đen rất khó ngửi. Sakura nhíu mày ... đã qua tháng bảy, hôm nay cũng không phải rằm gì cả mà ... , nhanh như cắt đã lấy ra một lá bùa vàng
thì ra là từ tổ chức theo dõi cô hồi còn ở bar, hay lắm... cô cũng đang muốn tìm chỗ giải tỏa
" Đitconmemay, tao đang rất điên tiết đấy, cảm ơn bọn dẻ rách chúng mày đã đến đây để tao phát tiết " túm lấy cái đầu lâu đen sát tai mình, Sakura ném nó đến bóng đen trước mặt cùng là bùa màu vàng.
_________
" Sakura! Buổi thứ hai đi học khá chứ? " cụ Marada ngồi một góc vẫy tay với người con gái tóc hồng vừa bước vào nghĩa trang
Sakura không nói gì, khuôn mặt đăm đăm còn trên tay là bùa phong ấn, cô lập tức lao ra phía sau cụ, đấm bay con quỷ lai vừa chui từ dưới đất lên
" Vụ này để một mình cháu lo, cháu đang rất điên tiết đây " Sakura thở phì phò, tấp vài che mặt cô phất phới trong gió để lộ một con mắt xanh lục chuyển sang hồng đậm
Uchiha Obito và Uchiha Itachi ngồi một góc im lặng, hai người nhìn người hộ vệ của mình lao thoăn thoắt cắt cổ từng con quỷ lai một, chém chúng thành từng mảnh mà sợ không dám nói một câu nào
" Ai chọc giận con bé à? " Minato quay sang thì thầm với vợ mình
" Chắc thế " Kushina gật đầu chắc nịch, ôi...bác hiểu tại sao đứa con trai của bác lại sợ đứa trẻ này rồi
" Con mẹ nó lũ các nguời " Sakura vừa đánh vừa chửi
" Đm có mỗi giờ ra chơi của bà, vậy mà cũng làm phiền " cô chém một con quỷ nữa
" Nào là văn vở, dạy phụ đạo cũng phải biết đường đến sớm chứ, lại dám để bà đây đợi hai tiếng? " một con quỷ khác bị bóp cổ
" Nào là học trò của Tsunade phải biết này biết nọ, bà đây không phải thánh!!" một con quỷ khác bay đầu
Và cứ thế, lần lượt từng con một chẳng mấy chốc cánh cửa cõi âm đã đóng lại, Sakura bực mình cắm phập kiếm xuống đất, cô không thể chịu được nữa
" Lại ai đó làm khó em nữa à " Rin nhẹ nhàng ngồi cạnh Sakura, ôn tồn hỏi thăm
" Lũ người đó nhìn đâu cũng không vừa mắt " Sakura bỏ lại một rồi nằm phịch xuống đất cô mỉa mai
" Chị không biết đâu! Đám giáo viên đó, chỉ trừ những nguời đồng đội trước kia của em ra , đều khó ưa như vậy cả "
" Như vào vậy " Rin tò mò, con Obito đã nhích lại gần Rin hơn để hóng chuyện
" Ồ, giáo viên bộ môn của em moi đâu ra tin em từng được bà Tsunade dạy dỗ, họ thi nhau đặt cho em những câu hỏi khó, chỉ đợi đến khi em không trả lời được họ lại ồ lên ' Ồ tuởng học trò của ngài ấy như thế nào, hóa ra cũng chỉ có thế "
" Và em làm gì họ?"
" Ngoại trừ hóa và sinh em trả lời được, còn lại em để im cho họ muốn nói gì thì nói "
" Em trưởng thành rồi " Itachi ngồi bên cạnh gật gù, đôi khi trong một số trường hợp ta phải biết kiềm chế một chút
" Có thù ắt sẽ trả, họ sẽ nhận được món quà em tặng ngay trong tối nay thôi " Sakura cuời khẩy
" Đó là "
" Sâu bướm "
" Êw " Obito kêu lên " Em ác quá! "
" Hừm, anh không biết đâu, mà anh còn nhớ vị gia sư quý hóa em kể hôm qua chứ "
" Nhớ " Obito gật đầu
" Hôm nay thầy ta dám để em đợi hai tiếng trong thư viện đó " Sakura nhăn nhó khó chịu
" Trễ những hai tiếng? " Obito hơi ngạc nhiên, anh quay sang nhìn Rin bằng đôi mắt ngờ vực, đáp lại anh Rin cũng ngạc nhiên không kém
" Sakura, cháu miêu tả cho bác vị gia sư của cháu được không? Mà tên cậu ta là gì? " Minato có chút bối rối nhìn vợ mình rồi lên tiếng hỏi
" À, đúng là hôm trước cháu chưa nói tên hắn ha, Hắn là Hatake Kakashi mắt đen, tóc bạc, cao, nghe bảo là đại tá gì đó, tài giỏi lắm á " Sakura nhún vai
Nghe đến thế Rin và Obito lập tức lao đến trước mắt Sakura hét lớn khẩn thiết " Sakura!! Mau mau, đó chính là người tụi anh muốn gặp đó, em phải giúp tụi anh "
" Hở?? "
Thấy Sakura khó hiểu, Intachi vắt chéo chân " Chẳng phải ước nguyện của hai người cậu ta là nhìn thấy người thân của mình sao? Người em vừa nhắc đến chính là người họ cần tìm đó "
công việc của hộ vệ chính là giúp cho những linh hồn vẫn vương vấn ở dương gian thực hiện mong muốn cá nhân của họ, giúp họ siêu thoát. Có vẻ sắp tới đây cô phải chia tay hai linh hồn gắn bó với mình trong suốt hai năm dài đằng đẵng rồi
___________
" Yo Sakura, chú tưởng mày sẽ không quay lại đây nữa " Suigetsu nhấp một ngụm rượu, vui vẻ vẫy tay khi Sakura đến gần
" Nghe bảo Karin đang ở với Kakashi phải không, anh biết địa chỉ họ không? " Sakura vào thẳng vấn đề " Em cần gặp họ gấp "
" Cần gấp à, ... " Suigetsu cười buồn, uống hết cốc rượu, anh chỉ vào góc quán " Chúng nó ngồi góc kia kìa, m không thấy à "
Sakura dụi mắt, hoa mắt rồi... từ tối giờ Sakura chưa ăn gì cả, bây giờ cô mới để ý đến họ. Kéo Suigetsu đi ra đó, cô hồ hởi
" Lâu rồi không gặp, Karin , chị nói chuyện với Suigetsu một lúc cho đỡ chán, em mượn bạn trai chị một lúc nhé "
nói rồi cô kéo tay Kakashi đi ra khỏi quán bar
...
Ngay từ đầu, ấn tượng của Kakashi về Sakura đã rất sâu sắc, anh thấy cậu học trò này của mình rất thông minh sáng dạ, là người linh hoạt trọng mọi tình huống, cũng là nguời duy nhất không bị ăn cú đấm quái vật của bà Tsunade sau khi lừa bà một vố
Hơn hết, thằng bé cũng là nguời đặc biệt khả năng cao là thức tỉnh luân xa thứ 6 cấp cao vậy nên mới có thể biết ngài Jiraiya đang ở trong góc phòng và vui vẻ chào lại thằng bé
Ấn tượng của anh về Sakura càng thêm sâu đậm hơn khi ngay lúc này anh đang bị Sakura kéo đến đài tưởng niệm _ một nơi mà anh không biết nó tồn tại trong làng, có lẽ một sức mạnh nào đó che giấu khỏi anh chăng ?
" Kashi, cậu lại đến muộn "
Kakashi giật mình, cái giọng nói vô tư ấy... Là Uchiha Obito... Người bạn thân của anh
" Tụi em đợi anh lâu lắm rồi đó, sao anh không đến thăm tụi em "
Lại một lần nữa, anh choáng váng, giọng nói nhẹ nhàng của Nohara Rin, cô cấp duới truớc kia của anh, cũng là người trong lòng của Obito...
" Chào mừng con về nhà, Kakashi "
" Ui chào, con chóng lớn quá, cô sắp không nhận ra rồi "
Giọng nói của cấp trên trước kia củ anh cùng vợ của vị ấy khiến anh ngồi hẳn xuống đất, nuớc mắt không tự chủ được mà rơi dài trên má thấm cả vào mặt nạ
" Lâu rồi ... Không gặp mọi người "
Sakura đứng từ xa lặng lẽ nhìn Obito và Rin phát ra ánh sáng xanh lục đẹp đẽ, chúng hóa thành đom đóm thắm sáng bầu trời đêm. Cô mỉm cười nhẹ, vẫy tay với hai con người đang rơi nước mắt cảm động ấy
" Tạm biệt hai người "
1 ngày sau _________
" Dậy thôi Sakura!! Mặt trời lên tới mông rồi!! " Cái đầu của Rin ló ra từ tường nhà, hét lên với Sakura đang nửa tỉnh nửa mê trên giường
" Oaaaaaaaaaa" Sakura hét toáng lên,. rơi cả xuống dưới đất, cô xoa xoa cái mông nhức nhối " Em tuởng chị siêu thoát và về cõi âm rồi chứ "
" Chị cũng nghĩ thế đó, nhưng không hiểu sao chị vẫn ở đây " Rin xoa cằm " Chị tính hỏi em nè - "
" Yoo Kakashi!! Cậu chuyển đến đây hả? Tuyệt quá "
Rầm !!
Nghe Obito réo ở bên ngoài Sakura vội mở toang cửa, và cô đứng hình mất năm giây... Trước mặt cô Hatake Kakashi mặc một chiếc áo ba lỗ vui vẻ cười nói với mấy bác hàng xóm
" Sakura, tôi không ngờ em cũng ở đây, rất vui được gặp em "
Sakura đóng sầm cửa lại ... Có lẽ cô mở cửa sai cách nên mới gặp thầy ta ở đây chăng... Sakura mở cửa ra lần nữa và thấy Kakashi đứng lù lù trước mặt cô với khuôn mặt tươi tỉnh
Sakura méo mặt... Hôm nay mới mùng một âm đầu tháng đó, cứ xui thế này thì dông cả tháng mất ...
T/g : Viết lại nhưng làm sao để hay hơn khó quá mọi người. Thực sự tui chỉ gợi ý cho tác giả gốc về vấn đề tâm linh để bạn ấy tự tìm hiểu và chịn chủ đề :)) ai dè bạn ý chơi luôn chủ đề bùa ngải trù yếm : cái chủ đề tâm linh kinh dị khó viết nhất, ám ảnh nhất mà mình không hề muốn tìm hiểu tư liệu một chút nào :")
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro