🐠 Đoản 19 🐠
Mọi người đều biết, trí nhớ của cá chỉ có bảy giây.
Vậy thì, giả thiết Bính Bính là rồng, trí nhớ của y chỉ có 1 năm.
Ừm, câu chuyện bắt đầu sau khi mất trí nhớ!
"Ngao Bính!!!"
Na Tra rốt cuộc cũng túm được con rồng nhỏ bỏ nhà ra đi kia.
Cũng chẳng biết chọc giận y khi nào, y lại dứt khoát rời nhà, mấy tháng liền không quay về, trốn cũng rất lợi hại, hắn đến cả miếng vảy cũng chưa chạm được.
Nhưng hôm nay cuối cùng hắn cũng tìm thấy rồi.
Hắn nhanh chóng xông đến, chỉ lo con rồng nhỏ này lại muốn chạy, Hỗn Thiên Lăng không nói hai lời đã quấn tới, hắn theo sát nhảy đến trước mặt người kia, vô cùng bực bội: "Ngươi được lắm, còn dám bỏ nhà ra đi?!"
Vẻ mặt của hắn hình như thực sự tức giận tới cực điểm.
Nhưng không hiểu sao con rồng nhỏ đối diện vẻ mặt ngu ngơ, vừa giãy khỏi Hỗn Thiên Lăng vừa nghi ngờ hỏi hắn: "Vị... tiên hữu này, ngươi nhận lầm người sao?"
Lại còn dám giả bộ hồ đồ?!
Na Tra càng tức giận, tay ôm lấy Hỗn Thiên lăng, miễn cưỡng kéo y lại gần, nhìn chằm chằm gương mặt tuấn mỹ vô song kia, tức đến nổ phổi: "Ngươi còn dám giả bộ mất trí nhớ với tiểu gia! Rốt cuộc tiểu gia chọc ngươi giận khi nào, ngươi nói rõ ràng không được sao, cứ phải chơi trò bỏ nhà đi với tiểu gia?! Có biết tiểu gia tìm ngươi sốt ruột lắm không hả?!"
Vừa mới ngủ dậy, người đêm trước còn đang ngủ ngoan trong lồng ngực mình, hôm sau chẳng hiểu sao không thấy nữa.
Hại hắn lo đến độ bốc lửa, còn tưởng hôm trước play các loại hơi quá mức, chọc giận tiểu Linh Châu nhà mình rồi. Chuyện này đâu phải chưa từng xảy ra, nhưng giận dỗi cũng chỉ mấy ngày, chỉ cần mặt dày dỗ dành một chút rồi cũng qua, ai biết lần này y sao lại quyết tâm muốn trốn đi, liên tục mấy tháng cũng không về nhà!
Hắn hỏi vừa vội vừa nhanh, hỏi xong chỉ thấy thanh niên đối diện vẫn một mặt mờ mịt, trạng thái không đúng lắm: "Xin lỗi, chuyện này... Chúng ta quen nhau sao?"
Na Tra quanh thân phút chốc bùng lên một đám lửa.
Hắn trực tiếp bị chọc điên rồi ——
"Ngươi nói cái gì?!"
Hắn hiện tại cực kì tức giận, tức giận đến mức muốn san bằng khu vực xung quanh thành bình địa.
Nhưng rốt cuộc vẫn nhịn được.
Nghĩ thầm, ta phải hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc là cái tình huống gì đây?
Tiểu Linh Châu của hắn còn đang bị Hỗn Thiên Lăng trói lại, chạy cũng chạy không thoát, ngược lại hắn muốn xem xem, con rồng nhỏ này đang nghĩ cái gì!
"Ta nói... Ta không quen biết ngươi, chuyện đó, ngươi với ta... có quan hệ gì sao?"
Quan hệ gì?
Ngươi nói xem có quan hệ gì?!
Na Tra tức muốn điên, hung tợn kéo Hỗn Thiên Lăng lại, trực tiếp tới cắn mặt y một cái, nhìn chằm chằm cặp mắt bỗng nhiên mở to kia, giọng điệu vừa hung vừa ác: "Ngươi nói xem hai ta có quan hệ gì?!"
Thanh niên vẻ mặt nhất thời đình trệ, cuối cùng như phản ứng lại rồi, vẻ mặt quái dị, âm thanh như chặt đinh chém sắt: "Không thể nào!"
"Cái gì không thể?! Hôn cũng hôn rồi, lúc này ngươi còn muốn đổi ý?!"
Na Tra thề, chỉ cần con rồng nhỏ này nói ừ, hắn liền trói người về, chỉnh đốn một trận!
Hắn lòng đầy lửa giận, còn có những ý nghĩ không thể miêu tả, thế nhưng thanh niên đối diện cực kì trì trệ ở phương diện này, không chỉ không cảm giác được nguy hiểm, trái lại còn nói hết sức nghiêm túc: "Ngươi đừng lừa ta, ngươi và ta đều là nam tử, chủng tộc cũng không giống, sao có thể cùng nhau được? Huống hồ ta thân là long tử, sau này còn muốn tìm một long nữ thành hôn đó!"
Na Tra... Na Tra hoàn toàn bị y chọc tức điên rồi.
Được lắm ——
Dám bỏ nhà ra đi!
Dám giả bộ mất trí nhớ!
Còn dám tơ tưởng long nữ!
Hắn trong lòng lập lời thề, hắn mà không đem con rồng nhỏ này về chỉnh đốn đàng hoàng, hắn không tên Lý Na Tra!
Ngẫu Bính Tỏa Tử Liễu
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro