Chương 3: Mất Mát

Reo vẫn sống như một người vô hồn. Mọi thứ không còn ý nghĩa gì nữa khi thiếu vắng Nagi. Cậu vẫn đến sân bóng, nhưng không còn đam mê như trước. Những buổi tập luyện dường như chỉ là công việc phải làm, không phải niềm vui.

Một buổi chiều muộn, khi Reo đang lang thang trên phố, cậu vô tình nhìn thấy Nagi từ xa. Cái nhìn của anh ấy, ánh mắt vô hồn, lạnh lẽo khiến Reo cảm thấy một cơn sóng dữ cuộn lên trong lòng. “Anh ấy thật sự không còn cần tôi nữa sao?” Reo tự hỏi, đôi tay siết chặt thành nắm đấm.

Nỗi đau lại trỗi dậy, nhưng lần này, Reo không khóc. Cậu đã kiệt quệ quá lâu rồi, không còn sức để rơi nước mắt. Tuy nhiên, trái tim cậu vẫn kêu gào, vẫn khao khát sự trở lại của Nagi, nhưng cậu biết, có lẽ mình đã mất anh ấy mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro