Oneshot răm điên part 1

Để bào chữa cho Reo, cậu chỉ là một thằng con trai bình thường.

Bỏ qua số lượng tài sản khổng lồ và di truyền như trúng số độc đắc, cậu thực sự, thực sự là như vậy. Như bất kỳ thanh thiếu niên bình thường nào, cảm xúc của Reo khá nhạy cảm trong thời kì này. Reo cười khi vui, khóc khi buồn. Không thể không cao giọng khi tức giận. Reo yêu và ghét, giống như cách cậu yêu bóng đá và Nagi và hơi ghét bố mẹ mình. Thiếu gia họ M có khả năng thích nghi tốt điều đó, có nghĩa là Reo có thể đưa ra phản ứng phù hợp mỗi khi trải nghiệm cảm giác nào đó. Cũng giống như bao thằng con trai bình thường khác!

Vì vậy, khi có một con cặc cọ vào mông cậu–Chúa ơi, Seishirou -Reo thực sự không thể đổ lỗi cho thằng nhỏ của mình vì đã cương lên. Bởi vì đó là phản ứng bình thường của một thằng con trai!

Tất cả là vì Nagi khăng khăng đòi 'tớ phải ôm cậu từ phía sau' để chỉ cho cậu xem cách điều khiển game và khiến Reo rơi ở trong tình thế khốn khổ này: mông lọt vào giữa hai chân Nagi, gần như ngay trên chỗ phồng trên háng hắn ta khi hai đứa ngồi trên sàn nhà. Và thỉnh thoảng con cu vẫn đang mặc quần áo của Nagi sẽ áp sát vào mông Reo. Vậy nên bây giờ Reo cứng. Cậu quay mặt lại với bạn trai của mình và cố gắng thoát ra với lý do Để tớ xuống – Ý tớ là, làm ơn thả tớ ra – Ý là!! Tớ đi lấy cà phê!, và cuối cùng cũng thành công diễn đạt bằng lời phần cuối cùng, vì vậy Reo rất cảm ơn bộ não phản bội của mình vì đã không phản bội cậu hoàn toàn.

Nagi, hiện đang nằm co quắp bơ vơ trên sàn nơi Reo vừa tách ra, nhìn người yêu bằng đôi mắt to tròn. Thật ngây thơ, thật thuần khiết. Giống như của một em bé. Ngoại trừ việc Reo nhớ lại cảm giác cặc của Nagi cọ sát vào mông cậu và chết tiệt, hãy quên đi việc Nagi còn là một em bé. Nagi có thể khiến cậu có em bé-

Nagi nói, "Reo sẽ bắn cho tớ chứ?"

Cái gì?

"Cái...cái gì?"

"Tớ nói," Nagi nằm sấp, chuyển trò chơi hắn đang dạy Reo sang chế độ nâng cao, "Reo sẽ mang bánh cho tớ chứ?"

À.

"Cậu đang nhờ tớ lấy bánh cho cậu??"

"?? Đúng?"

À.

"Ừ. Ừ, haha, tất nhiên là tớ sẽ mang cho cậu rồi, báu vật của tớ."

"Bắn và tớ sẽ lột quần áo cậu ra, được không?"

"...lại nữa à?"

Nagi chớp mắt ngơ ngác nhìn nó. " Tớ bảo lấy bánh và gọt quả táo kia ra," rồi thấy Reo đứng im tại chỗ, "Ừm...làm ơn?"

Hahahaha.

Được thôi.

Reo mỉm cười, che giấu sự thật rằng cậu đang nhận thấy những dấu hiệu ban đầu của chứng hoang tưởng. "Được rồi, Sei. Tớ sẽ cho cậu lột quần áo tớ– Ý tớ là, tớ sẽ gọt quả táo đó! Chờ một xíu!"

Reo đóng cửa lại sau lưng mình. Sau đó cậu rút điện thoại ra, nhấn số.

"Baaya, cháu cần một cuộc hẹn với bác sĩ tâm thần. Và một bác sĩ tai mũi họng, càng sớm càng tốt."

***

Tin tốt. Reo không bị tâm thần phân liệt và cũng không bị điếc.

Tin xấu. Reo phải dùng đến cách tự chẩn đoán và các triệu chứng của cậu chỉ dẫn đến một kết luận có thể xảy ra: cậu mắc bệnh nứng tình giai đoạn cuối, gây tử vong.

Thực ra hứng tình chỉ là một phản ứng sinh lý bình thường và Reo không hề có thái độ kỳ thị nào với điều đó. Nhưng đó là tin xấu vì Reo lo lắng cho Nagi ngọt ngào và ngây thơ của mình. Nagi, người mà ở lúc mối quan hệ của hai đứa mới chớm nở, lần đầu tiên Reo cố gắng kéo quần Nagi xuống, đã ngăn Reo lại, ngượng ngùng thừa nhận rằng hắn ta lo lắng về việc hai đứa sắp làm tình. Rằng hắn không chắc phải làm gì.

Reo hiểu. Dù sao thì đây cũng là mối quan hệ lãng mạn đầu tiên của Nagi và bất kỳ hình thức tiếp xúc con người nhỏ nhất nào mà Nagi từng trải qua đều gần như bằng không. Mặc dù đây cũng là mối quan hệ thực sự đầu tiên của Reo, nhưng ít ra cậu vẫn có thể khoe khoang về một vài mối quan hệ trong danh mục đầu tư kinh doanh của mình.

Đó vẫn là lãnh thổ chưa được khám phá đối với Nagi. Và mặc dù báu vật của cậu không bao giờ thuộc loại người thận trọng, nhưng Reo hiểu rằng tình dục lại là một chuyện hoàn toàn khác. Nó hợp lý mà. Reo hiểu rồi.

(Reo, thực ra, không hiểu)

Reo nghĩ rằng sự quan ngại của Nagi là kiểu "đây là lần đầu của tớ và tớ rất lo lắng'. Điều này không thể xa thực tế hơn nữa.

Trên thực tế, tài năng thiên bẩm Nagi đã giúp hắn có tầm nhìn xa, mặc dù hắn ta nổi tiếng là người sống theo bản năng, thiếu khả năng lập kế hoạch trước và tự kiềm chế. Thật ra Nagi là một thành viên đáng xấu hổ của đội bigdickproblems, và nhờ trí thông minh tuyệt đối của mình, Nagi chắc chắn rằng điều đó sẽ khiến cặp mông nhỏ nhắn và dễ thương của Reo gặp rắc rối.

Nagi đã nói tớ lo lắng, và nghĩa đầy đủ của nó là tớ lo lắng tớ sẽ chịch hỏng mông Reo.

Và tất nhiên, Reo là một người yêu chu đáo, lần đầu tiên nhìn thấy Nagi nhút nhát, điều đó thật mới lạ, đáng yêu và khiến trái tim đại thiếu gia rung động.

Cậu đã nói với vẻ thông cảm và bao dung, "Không sao đâu, Sei. Chúng ta có thể dừng lại bây giờ, được không?"

Người bạn trai ngọt ngào của Reo đã trả lời: "Ừm...Chúng ta vẫn có thể, Reo, nhưng chỉ...chậm thôi. Chúng ta phải làm điều đó từ từ. (Nó có nghĩa là: Tớ cần phải vào trong cậu từ từ vì cặc của tớ quá bự.)

Reo, hoàn toàn không biết rằng mình đã hiểu nhầm (siêu ngốc nghếch), đã cười và hôn vào má Nagi rồi kéo quần thằng bồ lên.

"Tớ không bận tâm đâu, báu vật của tớ," Reo ôm Nagi vào lòng, đắp chăn lên người cả hai. Một cử chỉ dứt khoát rằng không khí gợi tình đã kết thúc. "Chúng ta sẽ làm từ từ thôi. Đừng lo lắng. Tớ yêu cậu dù thế nào đi chăng nữa, được chứ?"

(Và Nagi cũng ngu ngốc như Reo khi nói về mối quan hệ của hai đứa. Chỉ cần một câu Tớ yêu cậu thoát ra từ đôi môi hồng xinh của Reo, tất cả máu trong cặc hắn ta đã cạn kiệt để bù đắp cho nhịp đập vui vẻ, hạnh phúc của trái tim.)

_
_

Đó là chuyện cách đây hai tháng. Và hai đứa đã không tiến xa hơn những buổi hẹn hò thân mật kể từ đó. Thành thật mà nói, lòng nhân từ và bao dung của Reo chưa bao giờ quay lại báo cậu tệ đến thế.

Vấn đề là– bây giờ Reo đang hứng tình, và trước đây cậu cũng đã từng bị hứng tình, nhưng giờ đặc biệt tệ hơn vì Nagi đang– Nagi đang–

Nagi đang loay hoay chơi với chai nước trong khi xem Bergkamp trên điện thoại, bàn tay to dễ dàng che hết chiều dài chai, hầu như không cần cử động cổ tay khi giật lên xuống. Sau đó, hắn ta mở nắp chai, dùng ngón giữa to dày khoanh quanh vành, trước khi thọc vào, một ngón lấp đầy miệng chai, nước bên trong phun ra, wtf, cái lỗ đó nên là của mình—

Nagi đang trở nên sexy một cách ngu ngốc và điều đó khiến Reo phát điên .

"Reo?" Đôi mắt xám trẻ thơ xinh đẹp của Nagi ngước lên nhìn cậu. Như thể Nagi không hề đút ngón tay vào miệng chai nước của mình vậy.

Nagi hướng ánh mắt của Reo tới chiếc chai trên tay hắn.

"Uhh...Reo muốn uống một ngụm không?"

Không, tớ muốn bú- "Không, cảm ơn, báu vật của tớ," Reo nuốt nước bọt nặng nề. Sau đó cậu nói thêm, giả vờ bình thường, "Cậu cũng đã thọc ngón tay vào đó rồi. Trời ạ, Sei, mất vệ sinh quá đi mất!"

Nagi ậm ừ. Chậm rãi, đau đớn, nhúng ngón tay vào lại, " Tớ chỉ muốn làm ướt nó thui mò."

Ý Nagi là ngón tay của cậu ấy, ý Nagi là ngón tay chết tiệt của cậu ấy, Chúa ơi, Mikage Reo, hãy bình tĩnh lại đi.

"Hahaha. Được rồi, báu vật của tớ."

"Thử đi", hắn đẩy cái chai ra trước mặt. Và Reo thề, điều tiếp theo Nagi nói, hắn ta nói ở quãng tám, một âm trầm sâu lắng, cuốn hút, bởi vì nó đi thẳng vào cặc Reo khi Nagi nói

"Tớ sẽ làm cậu ướt, Reo."

Tớ đã ướt-chết-tiệt-rồi!

Và liệu có ai tin được điều gì xảy ra tiếp theo? Nó giống như một bài kiểm tra tàn nhẫn về sự thánh thiện ấy. Nagi nắm lấy tay Reo, hướng nó về phía miệng chai nước, giống như hắn ta đang dạy Reo cách vuốt ve một thứ khác. Chúa ơi –hắn nắm lấy ngón tay trỏ của Reo và tập trung vào miệng chai, giữ chặt ngón tay cái và ngón út quấn quanh cái chai, nước bên trong tràn ra – tâm trí Reo chạy hàng triệu dặm một giờ khi nghĩ về cái chai nước ngu ngốc là con cân đầy gu của Nagi, hoặc có thể cái chai ngu ngốc là cặc của Reo– 'để tớ làm ướt cậu, Reo'- chết tiệt, cả hai đứa sẽ giật tay cùng lúc, và Nagi sẽ nói –

"Reo đang làm mọi thứ bừa bộn hết lên đấy."

–ngoại trừ đó là những gì Nagi thực sự nói, tóm lại là không có gì kiểu như ra cùng nhau nhé hay gì tương tự và trời ơi, Sei, cậu không thể chỉ nói ra những điều như vậy được.

"Cậu thấy thoải mái chứ, Reo?"

Nagi hỏi như thể đó là một câu hỏi thực sự. Và ha ha, cậu không muốn biết sao? Cậu có muốn biết điều gì khác khiến tớ cảm thấy dễ chịu không? Reo sẽ cho hắn ta thấy thoải mái là như nào. Hãy quên mấy cái handjob đồ chết tiệt đó đi. Bao bọc cậu bằng một kiểu siết chặt khác, đưa Sei vào sâu cho đến khi hông họ chạm vào nhau, chỉ cho cậu ấy thấy, dạy Sei cách không làm rối tung mọi thứ vì khi Reo làm cậu ấy bắn ra, nó sẽ lao thẳng vào trong Reo-

***

Nói thật thì, giống như cả vũ trụ đang âm mưu chống lại Reo vậy.

Reo chỉ đang nhàn nhã ăn những quả cherry  từ cửa hàng tạp hóa mà Baaya mua cho, rất chill và thanh thản, một mình trong ký túc xá. Cậu thậm chí còn quên mất tất cả những suy nghĩ hứng tình của mình! Reo chỉ không biết mình đã làm gì để xứng đáng nhận được sự từ chối quyền được bình yên một cách không thương tiếc như vậy. Không phải lần đầu tiên cậu hối hận khi kết bạn với Zantetsu Tsurugi.

Zantetsu là một tên ngốc, vì vậy khi thằng cha đó cùng Nagi xông vào nhà bếp ký túc xá của Reo, lẽ ra Reo phải đoán trước được điều gì sắp xảy ra và nhanh chóng rời khỏi đó để bảo vệ sự bình yên trong tâm hồn của mình.

Nagi, người bạn trai ngọt ngào, ngọt ngào của cậu, hỏi một cách ngây thơ: "Tớ muốn một quả, Reo," chỉ vào những quả cherry khi ngồi xuống bên cạnh. Hắn ta mở miệng, cái lưỡi hồng hào lấp lánh, và không, Reo không nghĩ về bất cứ điều gì khác, không sir, chỉ chia sẻ đồ ăn, tất cả đều ngon, ngọt ngào và bổ dưỡng–

"À," Zantetsu, người có sự ngu ngốc gây nguy hiểm cho sức khỏe của Reo, nói, "Cậu đang bắt Reo làm vỡ quả cherry cho cậu (pop your cherry) phải không Nagi?"
*pop the cherry: từ lóng kiểu làm tình lần đầu, "ăn trái cấm" đồ đó

Ôi chúa ơi, "Đồ ngốc Zantetsu, nó không có nghĩa như thế-

"Im lặng đi, Zantetsu. Reo, cho tớ đi mà..." Nagi yêu cầu, không quan tâm đến những gì Zantetsu vừa nói. Hắn tựa đầu lên bàn, mắt nhắm, miệng mở sẵn, như thể đang rên rỉ trong im lặng. Chúa ơi, Reo đang dần học cách sống một cuộc sống với tiếng la hét liên tục trong đầu. Cậu cho Nagi ăn một quả cherry khác, lý trí của Reo đang báo động đỏ loạn xạ trong đầu khi ngón tay lướt qua đôi môi mềm mại. Reo nhìn, chết lặng, khi thứ trái cây mọng nước kia vỡ ra giữa kẽ răng của Nagi, lưỡi thè ra đón lấy chất lỏng ẩm ướt ngọt ngào rỉ ra từ miệng và– làm ơn đó chỉ là một quả cherry thôi, mày chỉ đang cho bạn trai ăn trái cây thôi, tại sao bên dưới mày lại bắt đầu rục rịch rồi???

Chỉ nhờ Zantetsu ở cùng phòng mà Reo mới không cương hẳn lên. Nhưng lòng biết ơn không kéo dài được lâu.

Bởi vì Zantetsu, chết tiệt, đã nhổ một cành cherry, đút nó vào miệng và nói, "Này Nagi, làm cái này đi. Nếu cậu có thể thắt nút một cành cherry chỉ bằng miệng, điều đó có nghĩa là cậu giỏi tiếng Anh."

Sự ngu ngốc thật nguy hiểm, "Đồ ngốc, điều đó không có nghĩa là-"

"Vậy thì tôi sẽ cho cậu thấy," Nagi thè lưỡi ra rồi đặt một cành cây lên trên. Kéo nó vào miệng. "Nhìn tớ nè, Reo."

Nó không tốn thời gian chút nào. Chúa ơi, môi của Nagi thậm chí còn gần như không cử động sau khi cậu ấy cho cành cherry vào miệng, và bây giờ cậu ấy đang lè lưỡi ra, nút thắt hoàn hảo và chặt chẽ ở trên nó – cậu ấy có biết ý nghĩa của việc này không?
Nagi ngước nhìn Reo qua hàng mi, đôi mắt u ám và đen tối, hoàn toàn tội lỗi, và Reo chỉ có thể nhìn thấy: Nagi giữa hai đùi cậu, đôi môi ướt át ánh lên một chất khác, thè lưỡi ra để làm hài lòng con c-

"Wao, miệng giỏi quá! Có lẽ cậu giỏi tiếng Anh rồi!" Zantetsu nhổ những mảnh cành bị nhai ra. "Đó là vì cậu đã luyện tập nhiều với Reo nhỉ!"

Reo gần như khóc. Ước gì Zantetsu nói đúng, cậu điên cuồng nghĩ.

***

Một cơ thể cân đối là một trong những khoản đầu tư tốt nhất mà bất kỳ ai cũng có thể thực hiện, đặc biệt là những vận động viên chuyên nghiệp như Nagi. Nhưng Nagi vẫn thích sống cuộc sống của một sinh vật lười biếng bất chấp sự nghiệp của hắn ta, vì vậy Reo phải đảm bảo rằng cậu không cưới một con lười.

Reo kéo Nagi đến phòng tập thể dục trong khuôn viên trường. Một sai lầm lớn, siêu lớn, siêu siêu lớn.

Bởi vì bằng một phép màu nào đó, Nagi giờ đây đang tuân theo chế độ tập luyện mà Kunigami đã vạch ra cho hắn với một nguồn sinh lực mới. Vì vậy, khi khởi động xong và hoàn thành một nửa số bài tập, hắn ta đổ mồ hôi và thở nặng nhọc, cơ ngực phập phồng, chiếc áo cộc tay để ra lộ bắp tay săn chắc, cơ bắp chuyển động khi hắn đưa miệng chai lên môi, đầu ngửa lên, làm nước tràn ra dọc theo cổ, và hướng xuống phía dưới, nơi Nagi vén áo lên cho mát, cơ bụng mlem kia sẽ là chiếc ván lướt sóng hoàn hảo nơi Reo có thể– Reo sẽ– Reo sẽ–! Cậu đang khóc trong lòng. Nagi trông rất phù hợp để cưỡi, điều đó không an toàn vì Reo không thể, không nên, cậu phải trở thành một quý ông, và cậu sắp chết vì sự quân tử chết tiệt đó.

"Spot cho tớ với, Reo," Nagi yêu cầu sau khi nghỉ giải lao xong.
*Nôm na là giám sát và hỗ trợ khi người tập gym nâng tạ, kiểu đỡ phụ họ khi cần thiết.

"Đ-được rồi, báu vật của tớ," Reo nói, âm thanh nguy hiểm, nguy hiểm, nguy hiểm vang vọng trong đầu.

Nagi tựa lưng vào một chiếc ghế dài, lăn một thanh tạ qua chân đến háng. Thật không may là các tế bào não của Reo vẫn đang bận hồi phục sau khi những suy nghĩ hứng tình đấm nhau bùm bụp trong đầu, bởi lẽ ra cậu phải lường trước được mối nguy hiểm sắp xảy đến.

Xoay lưng, gập đùi. Đũng quần của Nagi nâng lên không trung trong một cú đẩy hông, sức nặng của thanh tạ buộc hắn phải bật ra một tiếng thở dốc. Reo nuốt nước bọt. Nagi tiếp tục. Lên, xuống, lên. Một tiếng rên, xuống. Lên, thở dốc. Rên rỉ, xuống. Lên– Hahaha xong đời tôi rồi – và xuống, sau đó là tiếng rên rỉ dâm nhất trên đời. Nagi cậu ấy chỉ– cậu ấy đang tạo ra những âm thanh này và cậu ấy rất mạnh mẽ –

Hít thở sâu. Mày là đại thiếu gia cành vàng lá ngọc nhà Mikage. Mày yêu Nagi. Mày là một gentleman .

Mắt của Reo bắt gặp weight plate– 41 kg mỗi bên, thánh thần ơi, cậu ấy đang đẩy hông với trọng lượng của Reo. Hơn cả trọng lượng của Reo. Cậu ấy đẩy hông với khối tạ nặng hơn Reo quá dễ dàng và fuck, Sei cậu có thực sự cần nó không? Cậu có thực sự cần thanh tạ đó không? Tớ ở ngay đây, làm ơn, chúng mình hãy làm tình trong phòng gym–

Reo thoát khỏi dòng suy nghĩ khi một bàn tay vỗ lên vai cậu, một tiếng huýt sáo đầy ấn tượng bên cạnh. Đó là Kunigami.

"Tư thế tốt đấy Nagi! Lực đẩy của cậu rất mạnh! Haha, vâng, lực đẩy của Nagi rất. là. mạnh. phải không ?!?!!? Reo, với mọi thứ mà cậu có thể cống hiến cho cuộc đời, rất muốn được tận mắt trải nghiệm nó.

"Xì. Tao có thể đẩy hông nhiều hơn thế," Barou xuất hiện bên cạnh Reo.

Barou và Nagi liên tục diễn ra cuộc thi đo kích thước dương vật (fuck, đừng để ý–). Barou và Nagi liên tục cãi nhau nên khi Barou bắt đầu khiêu khích, Nagi ném cho gã ta một cái nhìn khó chịu. Nhưng ánh mắt lấp lánh cho thấy cậu ấy sẽ không lùi bước. Thử thách đã được chấp nhận.

Nagi trở lại tư thế chuẩn bị và dùng tay gõ nhẹ vào cả hai đùi.

"Đây," hắn ta chỉ về phía Reo, "Cưỡi lên tớ đi, Reo."

Và Chúa ơi, họ đang ở nơi công cộng, điều đó nghe thật tuyệt vời nhưng cậu ấy chắc chắn không có ý đó, thế mà thằng bé của Reo vẫn rất được truyền cảm hứng và làm ơn đừng cứng, đừng cứng, cậu đang mặc quần đùi tập gym mỏng. Đừng. Có. Cương. Lên –!

May mắn thay, con cu của Reo đã xẹp xuống, nhưng chỉ nhờ Barou, người hét lên, "Hả?! Mày đang yêu cầu Mikage cưỡi mày à?! Ở nơi công cộng?!"

"Hả? Tao đang cho mày thấy, vua ngu ngốc. Tao có thể vừa đẩy vào Reo" Tại sao mặt đất không thể nuốt chửng tôi- " và vừa nâng thanh tạ này cùng lúc, nên tao vẫn giỏi hơn mày.

"Vậy thì hãy đặt một tấm tạ chết tiệt khác vào!! Đừng đụ-ân ái với Mikage ở nơi công cộng, thằng biến thái chết tiệt thích phô trương!"

Sei với tư cách là một kẻ thích phô trương, hahaha, điều đó thật hấp dẫn, nhưng sau đó Reo lại rất xấu hổ về sự suy đồi của mình bởi vì Sei, thiên thần ngây thơ, trong sáng, ngọt ngào của cậu, nói, "Nó có nghĩa là quái gì vậy, kẻ thích phô trương ấy."

"Kẻ phô trương là người có liên quan đến chủ nghĩa phô trương, đó là một khuynh hướng tình dục– " Zantetsu, Zantetsu ngu ngốc chết tiệt, trong một lần thể hiện mình đúng chưa từng có, xuất hiện như một con quỷ được triệu hồi từ hư vô. Trong tất cả những lần Zantetsu có thể chọn không trở thành một tên ngốc, lần này chỉ tổ khiến cuộc sống của Reo trở thành địa ngục trần gian.

Cơn hoảng loạn-xấu hổ-adrenaline dâng trào đã khơi dậy bản năng tự vệ của Reo và cậu bỏ chạy, thành công đánh cắp sự chú ý của Zantetsu.

"Đó là một cuộc đua Zantetsu! Người cuối cùng về ký túc xá là tên ngốc nhất thế giới!"

"Tôi sẽ thắng!" tên ngốc tuyên bố, nhanh chóng đuổi theo Reo.

Reo chạy nhanh nhất có thể nhưng cậu không thoát khỏi những suy nghĩ hứng tình của mình. Cậu chạy, chạy và tất cả những gì cậu nghĩ đến là Nagi bị ép xuống ghế tập gym, Reo ở trên người hắn, tay đặt trên cặp đùi săn chắc và cơ bụng rắn chắc của Nagi để giữ thăng bằng, mọi người xung quanh giả vờ không nhìn Nagi đẩy hông lên–

Reo bắt đầu hét lên. Bị thúc đẩy bởi tội lỗi và những tưởng tượng bẩn thỉu, Reo lập kỷ lục cá nhân về chạy bộ, lần đầu tiên đánh bại speedster Zantetsu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro