Chương hai (H)

Cuối cùng Naib cũng đi lại được  như trước kia, tuy hơi khập khiễng một chút, nhưng không còn chật vật giống lúc đầu nữa. Bả vai bị rạn cũng nhanh chóng cử động lại bình thường, ắt hẳn việc cầm súng trở lại chiến trường sẽ không còn là điều không thể. Naib háo hức cầm dao phóng vào mảnh đất trống trước cửa nhà, tiếng dao cắt gió đâm phập vào sàn đất gây chú ý đến cho Jack – mới trở về nhà sau một buổi sáng vắng mặt.

"Về rồi đấy à?" – Naib cộc lốc hỏi thay cho lời chào, tay còn cầm bốn năm con dao nhỏ sắc bén.

Jack gật đầu, chiếc túi đen trên vai bị anh vứt vào xó nhà. Tiếng lạch cạch va chạm nhau của thủy tinh truyền đến màng nhĩ siêu thính của tên lính đánh thuê. Naib phân tán sự tập trung của mình bằng cách ném dao, coi mảnh đất trước mặt là người anh em đã phản bội mà hung hăng giày xéo.

Sau khi trở về chỗ tập kết, hắn hy vọng mình không phải người duy nhất về được. Anh em của hắn đều được rèn luyện rất kĩ càng, có người thậm chí còn vượt bậc hơn hắn cả về kĩ thuật đánh đấm lẫn tốc độ chạy trốn truy đuổi, không thể có chuyện hắn là người duy nhất sống sót. Hoặc là do hắn may mắn, hoặc số phận xui xẻo đã ép buộc những người còn lại phải bỏ mạng nơi chiến trường hoang vắng.

Càng nghĩ về anh em, Naib càng nóng lòng muốn trở về bàn kế hoạch với dượng Subedar để trả thù cho những người đã ngã xuống, hắn không thể để đội hy sinh vô ích được. Ngày mai có lẽ là thời điểm tốt nhất, nhưng trước khi đi, Naib nghĩ Jack có quyền được biết quyết định của hắn.

"Jack này, tôi định trở về với đội. Ngày mai tôi sẽ xuất phát..."

Một hồi lâu không thấy tiếng Jack trả lời, Naib gọi với vào. Hắn nghe thấy tiếng sụt sùi, điều đó làm con tim hắn cũng mềm đi vài phần. Sinh ra không được yêu thương, lần đầu tiên được người khác quý trọng, đến cả con tim sắt đá cũng phải yếu mềm. Hắn không muốn làm tổn thương một con người coi hắn là tất cả, nhưng hắn càng không thể ở lại, hắn còn công lao dưỡng thành của dượng vẫn chưa trả xong.

"Sao lại sớm như vậy?"- Naib nghe thấy tiếng anh hỏi, nhỏ giọng và vụn vỡ. Hắn không biết phải trả lời anh như thế nào, cũng không biết phải đối mặt với anh những ngày qua ra sao. Có lẽ, trong sâu thẳm thâm tâm hắn, trở về đội sớm để nhanh chóng trả thù chỉ là một phần, phần còn lại là sự chạy trốn, né tránh tình cảm của Jack. Hắn biết Jack có ý gì đó với hắn, nhưng hắn không thể làm anh hạnh phúc. Cả đời này hắn chưa bao giờ hạnh phúc, làm sao hắn có thể mang điều ấy đến cho một con người bơ vơ được?

Màn trời chiều nhá nhem kéo xuống, vén lên bức tranh buổi tối thay đổi số phận của cả hai người họ.

- - - - -

Naib ngồi gác chân lên tấm ván đặt trước cửa sổ, bàn tay thuần thục mài con dao sao cho bóng loáng nhất. Thỉnh thoảng hắn lại giơ lưỡi dao lên trước mắt, chiêm ngưỡng vẻ lấp lánh của nó dưới ánh trăng bạc. Jack từ đằng sau đi tới chỗ Naib, trên tay cầm thêm bốn chai rượu nặng. Anh đặt lên sàn nhà gạch lạnh lẽo rồi cũng ngồi xuống, đầu tựa vào khung cửa sổ, mắt chăm chú dõi theo hành động của Naib.

"Đêm nay là đêm cuối em ở với tôi, em cùng tôi uống thật say được không? Coi như là tiệc chia tay vậy."- Người đàn ông cao lớn ngỏ ý, chai rượu trên tay anh đã được bật nút sẵn, chất lỏng đỏ đô lăn trên thành cốc toả ra mùi hương hoa quả dễ chịu.

Naib đón lấy ly rượu hoa quả trên tay anh, một hơi tu sạch. Một chai rồi lại đến một chai, hai người họ liên tục uống, cổ họng khát khô, bỏng rát. Mặt Jack đỏ phừng phừng, còn Naib thì bình thản như chưa có gì xảy ra. Tửu lượng của lính đánh thuê rất tốt, người duy nhất từng chuốc say hắn chỉ có dượng Subedar. Tên lính đánh thuê uống rượu như uống nước lã, trừ cảm giác hơi nóng phía dưới bụng ra thì hắn không cảm nhận được thêm gì nữa.

Còn Jack đã xỉn quắc cần câu rồi, trong cơn mê man, Jack vẫn cứ rót rượu mời Naib uống, anh uống như chưa bao giờ được uống, uống đến mức lỗ tai trở nên lùng bùng, đôi mắt mờ nhạt, đầu óc ong ong. Chai rượu cuối cùng bị hai người uống hết, Jack bảo Naib vẫn còn rượu dưới bếp, anh sẽ đem lên cho hắn. Naib cũng lười ngăn Jack uống thêm, dù sao đây cũng là đêm cuối, thà say xỉn không nhớ gì còn đỡ hơn phải giày vò nhau cả đêm.

Jack mang một ly rượu nhỏ màu hồng đậm pha với chút sắc tím lên nhà. Ly rượu được đặt vào tay Naib, Jack bồn chồn giục Naib mau uống đi. Mặt tên lính tối xầm, con dao đặt bên cạnh bị hắn ghim thẳng vào sàn nhà giống như cách hắn trút bỏ giận giữ.

"Đây không phải là rượu, mặc dù mùi hương của nó cũng tương đối giống, nhưng nhẹ và lạ hơn. Màu của nó cũng không được bình thường. Rốt cục anh muốn gì hả Jack, anh muốn hại tôi à? Hay anh muốn giết tôi?" – Naib hỏi, hắn cố gắng kiềm chế cảm xúc muốn đè ngửa Jack ra bẻ cổ. Hắn không tin rằng người đối xử tốt với hắn lại muốn hại hắn, nhưng rồi hắn lại nhớ đến người anh em bạc tình bạc nghĩa kia.

Jack như bị kéo từ cơn say về với thực tại, anh lúng túng phủ nhận, hai mắt đỏ au, khuôn mặt thật thà ấy đánh thẳng vào con tim Naib yếu mềm. Naib dặn lòng mình phải cứng lên, ly rượu bị đẩy về phía Jack, con dao cũng nằm gọn trên tay chàng lính.

"Nếu thực lòng không muốn giết tôi thì tự anh uống cạn ly rượu này. Còn nếu anh căm thù tôi rời bỏ anh đến mức muốn kết liễu tôi thì tôi sẽ không ở đây nữa, đêm nay tôi rời đi ngay lập tức, về sau hai ta đường ai nấy đi, mãi mãi không nhìn mặt nhau nữa."

Con mắt Jack dữ dội những chấn động, anh vơ lấy ly rượu dưới đất, mặc kệ tác dụng của nó mà một hơi cạn sạch, uống đến tận giọt cuối cùng. Dòng rượu bí ẩn chui vào phế quản anh, thấm vào vách dạ dày, biến đầu óc của anh trống rỗng. So với tác dụng của ly rượu sẽ biến anh thành người như thế nào, anh càng sợ Naib sẽ rời bỏ anh hơn, tuy chỉ là một đêm ngắn ngủi nhưng nó cũng là vô giá đối với anh rồi.

Ly rượu kì lạ nhanh chóng phát tác, Jack ôm đầu mình, cơ thể run rẩy co quắp, mồ hơi túa ra, lồng ngực dồn dập phập phồng lên xuống. Bụng dưới anh nóng bỏng như hun qua lửa, dương vật hừng hực đứng thẳng lên, ham muốn tình dục nguyên thuỷ trỗi dậy. Anh thở hổn hển, vài tiếng rên the thé ra đến đầu môi lại bị ăn nuốt xuống cổ họng, anh sợ Naib ghê tởm tiếng rên của một thằng đàn ông.

Đến giờ Naib đã đoán được thứ thuốc bí ẩn kia là gì, hai hàng lông mày cậu cau lại, nắm đấm siết chặt. Anh ta muốn hạ thuốc cậu để giở trò đồi bại vào đêm cuối hai người ở với nhau. Dẫu biết tác dụng của thuốc kích dục, Jack vẫn cứ uống, dù không chắc chắn 100% rằng hắn sẽ giúp anh giải toả lượng thuốc trong cơ thể.

Jack bắt đầu tự lột áo của mình, dưới ánh trăng, thân hình to lớn săn chắc ấy càng thêm phần quyến rũ, vài giọt mồ hôi chảy dọc cơ bụng rồi tiến vào phần dưới bí ẩn còn được bao bọc trong một lớp quần đen. Ánh mắt anh ướt át nhìn cậu, hai chân quặn quẹo vào nhau không thể che giấu dương vật căng phồng khoái cảm. Đôi bàn tay anh xấu hổ che khuất thằng em bừng bừng nhiệt huyết, mặt đỏ ửng tưởng chừng sắp chảy máu. Nhũ hoa đằng trước ngực săn lại, trở nên hồng hào hơn do sự thay đổi trong huyết áp và mạch máu lưu thông cùng với quá trình hô hấp. Nhịp tim anh đạp loạn nhịp, hơi thở gấp gáp, ẩm ướt. Anh ngượng ngùng co đôi chân thon dài lại, hơi thở khó nhọc cố thanh minh:

"Thấy chưa, tôi không muốn hại em, tôi muốn em uống thuốc để chiếm lấy tôi thôi. Vì em, tôi tình nguyện làm trọn vai trò của một người phụ nữ."

Hai bầu ngực mập mạp phơi bày trước mắt Naib. Không giống như con gái mềm mại, ngực anh rắn chắc theo kiểu của những người đàn ông vạm vỡ chăm chuyện đồng áng. Naib bị quyến rũ theo từng nhịp rung lắc của đầu vú, hắn như người dính bùa mê hoặc, đầu ngón tay nhào nặn cặp ngực vĩ đại ấy, thỉnh thoảng lại dùng móng tay gảy nhẹ hạt anh đào dựng đứng.

Tiếng rên ư ử khó kiềm vang lên trong gian nhà xơ xài, anh mê tơi giữa khoái cảm Naib mang đến, sự sung sướng mới đầu là kích thích nho nhỏ nơi đầu ngực, dần dà dịch xuống bên dưới đói khát. Khoá quần mở tung, dương vật bật khỏi lớp quần vướng víu, cà mạnh vào chiếc quần lót duy nhất phủ trên quy đầu đỏ au. Vài giọt dịch trắng đục nổi bật dính lên quần lót đen càng tạo thêm khoái cảm về thị giác, mời gọi người con trai tóc nâu mau đến ăn sạch mình.

Không biết từ lúc nào, tới giờ Naib mới nhận ra thứ trong tay hắn không còn là con dao sắc bén nữa, đổi lại là đầu nhũ dâm dục của chàng hoạ sĩ. Anh nằm nhoài ra đó, mắt phiếm hơi nước, đầu ngả sang một bên để lộ cái gáy xinh đẹp dần dần chuyển đỏ. Hắn vô thức nuốt nước bọt. Sống trên đời hai mươi hai năm, Naib chưa từng nghĩ mình sẽ dậy lên hứng thú với một người cùng giới. Con gái thường đẹp như hoa, còn con trai thì như lá. Hoa thì yếu đuối, yểu điệu, thướt tha; còn lá thì mạnh mẽ, giản dị mà ngạo nghễ. Nhưng không ngoại trừ trường hợp có những cậu con trai mềm xinh giống phụ nữ, mỗi một bước chân các cậu đi là mùi son phấn lại toả ra đến đấy, nơi ở của các cậu hoá ra cũng là chốn mại dâm sặc mùi dục tình dơ dáy.

Naib đã từng thấy loại người như các cậu, trong một chuyến công tác ở Trung Quốc. Các cậu xinh đẹp hơn cả phụ nữ, eo nhỏ da trắng, mỗi lần cười để lộ lúm đồng tiền và hàm răng đều như bắp. Cơ thể mềm dẻo không xương nép dưới chiếc sườn xám bó sát thân hình tinh tế lúc có lúc không vô tình vờn trước mắt khách hàng. Naib chưa một lần hứng thú với các cậu, hắn đinh ninh nghĩ người đồng tính cũng chỉ thích loại con trai bé bé xinh xinh như này, mấy ai để mắt tới kẻ cao to thô kịch chứ?

Các cậu tuy là con trai nhưng là hoa, còn người dưới thân hắn là lá, một ngọn lá giống hệt hắn từ đầu tới cuối, đều có cơ bắp rắn rỏi, đều không có eo con kiến, đều mang vật thô dài dưới háng biểu tượng cho đàn ông, hoạ chăng khác nhau cũng chỉ mỗi chiều cao. Khung vai anh sải rộng tôn lên bờ ngực săn chắc. Ngực anh không tròn trịa, bầu bĩnh kiểu mỡ màng của con gái, nó hơi vuông, sờ vào không thấy mềm mại, từng thớ thịt cứng cáp căng phồng nhưng không hiểu sao Naib cứ bóp mãi không ngừng.

Con ngươi anh dại ra, miệng hé mở để nước dãi nhễu xuống sàn nhà bẩn thỉu, hai mắt chớp chớp liên tục biểu đạt sự hứng tình hùn hụt xâm chiếm quyền kiểm soát cơ thể anh. Chân Jack quơ lung tung vô tình đạp đổ giá vẽ gần đó. Màu vẽ trào ra khỏi tuýp, dây đầy ra sàn nhà khiến nó đã bụi bặm lại thêm lộn xộn. Naib tặc lưỡi, tay luồn xuống tấm lưng nhễ nhại mồ hôi, bế xốc lên. Jack hoảng hốt ôm lấy cổ hắn, mũi anh tiếp xúc trực tiếp với cần cổ màu bánh mật của người thương, anh tham lam hít ngửi hương rượu nồng quện với mùi dục tình tự mình toả ra.

Naib bế Jack nhào lên chiếc giường đơn gần đó. Chiếc giường không tính là bé , nhưng để chứa hết cả hai người đàn ông cao lớn thì lại quá chật hẹp. Thoáng trong một cái chớp mắt, Jack dùng hết sức bình sinh nhấn Naib xuống tấm đệm bên dưới, bản thân anh lại ngồi đè lên cự vật đang say ngủ của cậu lính. Tiếng khoá quần lách cách giữa đêm khuya thanh vắng được phóng đại gấp năm lần so với ban ngày khiến người họa sĩ phải đỏ mặt thèn thùng, dù anh là người bắt đầu đêm say tình trước. Dương vật cỡ đại trong trạng thái ngủ đông lòi qua khe hở giữa quần. Dù nó chưa thực sự cương lên, Jack vẫn phải rùng mình trước kích thước mà bao kẻ ấm ức ghen tỵ.

"Định làm gì, Ripper?" – Naib bâng quơ hỏi một câu mặc cho đáp án đã vẽ sẵn trong đầu. Hắn không thể bỏ mặc anh như thế này, hoặc đúng hơn là hắn không muốn anh phải tự vượt qua cơn cầu tình dữ dội. Naib đã thấy tác dụng kinh khủng thuốc thúc tình tác động lên một người không có partner hay người yêu bên cạnh, kẻ thì điên cuồng nhét chai thuỷ tinh vào chỗ kín, người cứng rắn không chịu tự xử thì chết nghẹn. Bằng một cách nào đó, Naib cam đoan con người bướng bỉnh đang muốn làm thịt hắn có chết cũng không chịu thủ dâm, điều anh muốn là lưu lại kỉ niệm cuối cùng trước khi chia xa.

Jack cúi xuống bộ hạ tư mật, dùng hàn răng trăng bóc kéo lớp quần lót xuống, đầu lưỡi đỏ tươi liếm nhẹ phần quy đầu no đủ. Liếm một lần rồi lại thấy không đủ, anh mê say mút mát gân xanh nổi lên dọc cán dương vật. Dương vật đỏ tím dần dần thức tỉnh dưới nỗ lực của Jack. Thấy vậy, anh càng ra sức mút mạnh hơn, đầu dương vật nằm gọn trong cổ họng nóng rực hơi rượu.

Naib thở dốc mấy tiếng, ngón tay cuộn tròn bấu chặt vào mái tóc anh, ý ra lệnh cho anh cung phụng bảo bối của hắn nhiều nữa. Quai hàm Jack mỏi nhừ song tiếp tục phục vụ người tình hàng đêm anh khao khát. Anh dùng sức siết chặt họng mình, ép quy đầu Naib rỉ ra vài giọt mật dịch trắng đục. Tiếng nước lóc bóc và tiếng mút sụp soạp kích thích vành tai anh, chúng ửng đỏ mê người giống vị chủ nhân vậy. Quanh vành tai còn điểm thêm vài sợi lông tơ dựng đứng.

Cảm thấy cao trào gần đến, Naib đẩy đầu anh, định bụng bắn ra bên ngoài. Jack lắc đầu nguầy nguậy kháng cự hắn, hai mắt ngước lên, nom rất đáng thương. Dòng tinh ấm áp rót xuống họng anh, trượt xuống dạ dày đầy ắp những rượu. Jack tham lam mút đến gốc dương vật, vài giọt dịch trắng bị vật trong miệng đẩy ra khoé mép, dính lên phần má anh.

Naib bóp cằm anh, bàn tay thô lỗ lấy dương vật mình từ miệng người kia ra, dùng quy đầu ướt át chà lên khoé miệng, lên má, lên đôi môi anh sưng phồng.

"Nuốt hết rồi à? Đúng là đồ dâm đãng."

"Ừ, tôi dâm thật, dâm dục đến mức không biết xấu hổ mà lên kế hoạch chuốc thuốc em, dâm dục đến mức không chút xấu hổ mà liếm cho em, dâm dục đến mức uống cạn con cháu của em. Không phải dâm dục thì phải bị phạt sao, liệu em có thể trừng phạt tôi đêm nay để tôi không thể dâm dục với ai khác ngoài em được không?"

"Mẹ kiếp, kéo quần xuống, quay mông qua đây!" – Naib quen mồm chửi tục, hắn kéo eo anh về phía mình, hai người duy trì tư thế một trên một dưới mà vờn nhau. Jack trút bỏ lớp phòng hộ cuối cùng trên cơ thể, quần lót lẫn quần dài vứt lộn xộn dưới chân giường. Trên người anh không có lấy một mảnh vải che thân, ngược lại với Naib vẫn áo quần đầy đủ, dương vật bên dưới lộ qua khoá kéo, sưng phồng.

Hơi lạnh ban đêm đổ xuống cơ thể hai người, họ khát cầu hơi ấm của nhau trong vô thức, liên tục ham muốn hoà quyện với nhau, dùng sức hút lấy thân nhiệt của người kia. Jack bị thuốc hun cho nóng rã rời nhưng tiếp tục tham lam đòi gần gũi với Naib, da thịt đè lên da thịt, môi lưỡi giao nhau thấy nóng bỏng. Naib nhìn lướt xuống phần mông của Jack, ngón tay lần mò thăm dò xung quanh cửa động đang nhịp nhàng đóng mở. Cúc huyệt phấn nộn hút lấy ngón tay hắn, bên trong là hằng trăm chiếc miệng nhỏ tham ăn mút dị vật tiến vào. Vách tường trơn trượt khiến tay hắn đi vào dễ hơn, dù vẫn còn căng chặt nhưng chắc chắn hắn khẳng định dưới này đã được khuếch trương qua.

"Anh...Chuẩn bị sẵn từ lúc nào?"

Jack kêu rên, tiếng hổn hển lẫn vào giọng nói khàn đặc: "A...Mới ban nãy, lúc đi tắm... Ưm, còn chặt lắm, em vào đi..." Chưa nói dứt lời, chàng hoạ sĩ đã quỳ cả hai chân xuống phần nệm lọt thỏm giữa đôi cẳng chân người lính, hai tay tách cặp mông vểnh lộ ra lỗ nhỏ ướt dầm ướt dề. Ở tư thế quỳ, eo và mông anh tạo thành đường cong hoàn mĩ, thành công gợi hứng tới người ban nãy còn nằm dưới mình.

"Em mau vào đi, đâm chết tôi, đâm cho tôi mãi mãi nhớ đến em." Jack nói, tuy gợi dục mà cớ sao hắn lại nghe thấy tiếng con tim nào đó rơi vỡ tan tành.

Naib rướn người, hắn khó chịu cắn lên bầu ngực anh, gần nhũ hoa, hàm răng bén nhọn đâm sâu vào da thịt, dòng máu tanh ngọt chảy xộc vào hai phổi hắn. Jack kêu gào đau đớn, móng vuốt khảm vào ga giường, bị anh kéo rách thành vài đường thẳng tắp. Khu vực bị cắn sưng tấy, đau rát làm Jack khổ sở, nhưng đồng thời làm anh sướng điên người. Cơ thể anh chủ động nhấn bầu ngực đẫy đà vào miệng tên lính đánh thuê, eo đong đưa cọ quẹt lung tung dưới hạ bộ hắn, miệng liên tục gọi giường:

"Hức...Em giỏi quá, làm ơn cắn mạnh nữa đi..."

Tai Naib lùng bùng không nghe ra tròn vành rõ tiếng nữa, hắn nhấn đầu Jack vùi vào ga giường, giữ chặt anh trong tư thế quỳ ngồi, dương vật cứng như thép từ từ tiến vào hậu huyệt ẩm ướt. Dương vật hắn đã thô to lại còn dài, tuy mới hai mươi tuổi đầu nhưng gân guốc nổi rõ. Hắn đủng đỉnh vào một nửa, người dưới thân hắn đã run rẩy không thôi. Rõ ràng là hậu huyệt đang bài xích giao hợp, thế mà người này lại cố chấp làm tình bằng được. Naib nghe thấy tiếng thút thít âm thầm, bàn tay đè lên gáy anh buông lỏng, dương vật dữ tợn cũng dần rút ra. Làm tình kiểu cưỡng ép như này hắn sợ phá hỏng Jack, lát nữa đành miễn cưỡng lấy tay giúp anh ta vậy.

Thấy Naib định rời đi, Jack hốt hoảng thít chặt cơ vòng, đầu quay lại nhìn hắn, hai mắt ngơ ngác giông con nai con lạc đàn. Anh lo sợ đến mức đuôi mắt đỏ hồng, môi mấp máy:

"Nhất định vào được mà, không sao đâu, em cứ một nhát đâm thẳng vào là được. Tôi rất sạch sẽ, em không cần lo bị nhiễm bệnh đâu."

Đét một tiếng, mông anh bị vỗ mạnh mấy cái. Jack khó hiểu nhìn hắn, hay anh chọc giận hắn rồi sao?

"Nhìn cái gì? Chuyển tư thế, quay mặt đối diện với tôi, nằm xuống rồi nâng hai chân lên, nhếch mông cao hơn chút nữa, lấy tay banh mông ra. Đúng rồi, cao hơn chút nữa, như thế này mới làm tiếp được."

Jack vụng về tách mông ra, để lộ kẽ mông với cúc huyệt ướt nhẹp không ngừng co thắt, quằn quại nói:

"Ưm...Cầu xin em đút vào lỗ nhỏ đói khát này...Em là người duy nhất...có thể thoả mãn tính dâm của tôi..."

"Đừng quậy, cái này đủ sức đâm chết người đấy."

Lần này Naib không nhẹ nhàng nhẹ nhàng nữa, trực tiếp đâm lút cán. Hai người họ hoà vào nhau trong cơn hoả tình hoang dại, chỗ giao hợp bên dưới ướt đẫm một mảng ga giường, mang theo cả tia máu tí tách nhỏ xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #naibjack