Chương 22

Sau khi Hầu Tiểu Muội đi được ít lâu Lâm Tịch Nguyệt cảm thấy trong phòng hơi ngột ngạt cho nên ra ngoài sân sau của bệnh viện đi dạo .

Bây giờ chỉ qua 7h tối cho nên vẫn còn bệnh nhân cùng các y tá điều dưỡng qua lại xung quanh không khí khá thoáng mát vì vậy nhiều bệnh nhân ngồi cùng nhau trên các băng ghế đá vui vẻ trò chuyện rơm rả .

Tịch Nguyệt chọn một băng ghế tương đối sạch sẻ ngồi xuống quan sát xung quanh chẳng là ngồi chưa được bao lâu đã phát hiện đằng sau lùm cây cái đuôi Vân Hạo Nhi kia lấp ló nhìn lén Tịch Nguyệt

- Còn định trốn đến khi nào nửa?
- Chị thấy em..
- Là do kỉ năng núp của cô quá tệ thôi.

Tịch Nguyệt nhìn Vân Hạo Nhi chui ra từ bụi cây cả người lấm lem còn dính vài lá cây trên đầu đang định giúp Hạo Nhi lấy xuống thì đột nhiên cả gương mặt hầm hầm giận dử của Hầu Tiểu Muội xuất hiện trong đầu làm cho Lâm Tịch Nguyệt nhất thời rùng mình lập tức bỏ qua ý định vừa rồi , tốt nhất mình không nên làm gì khiến Bình giấm nhà mình nổi giận thì hơn .

Cho nên ngay khi Vân Hạo Nhi gở mấy cái lá xuống xong thì ngồi cạnh Tịch Nguyệt, vừa đặt mông lên ghế là nhìn thấy chị ấy đột nhiên xích ra một chút

-Sao thế?
- Không gì.
- Tk Hầu chị ta không cho chị lại gần em chứ gì?
Vân Hạo Nhi bĩu môi nói .
- Cô không nên suy nghĩ lung tung, không liên quan đến em ấy .
- Chị không thừa nhận cũng được, chẳng qua khó tin được chị lại sợ Hầu Tiểu Muội vậy luôn .
- Tôi không muốn làm em ấy buồn thôi.
Tịch Nguyệt thờ ơ nói.
- Được chị yêu thương đúng là thích thật, tiếc rằng người đó không phãi là em.

Vân Hạo Nhi đôi mắt đượm buồn, có lẻ chị sẻ chẳng bao giờ biết được là Hạo Nhi đả yêu chị nhiều đến mức nào, đủ để mọi thứ trên đời này đều không đáng giá bằng chị.

Lúc Lâm Tịch Nguyệt cuối cấp 3, Vân Hạo Nhi chỉ mới vào giửa cấp 2 một lần trường của Tịch Nguyệt tổ chức lễ hội văn hóa cuối cấp Vân Hạo Nhi đã đến đấy và nhìn thấy chị trong bài phát biểu khai mạc lễ hội.

Chị đứng trên bục cao kia với tư cách là Hội Trưởng hội học sinh, chị thật nổi bật và xinh đẹp, từ lần đầu nhìn thấy chị, vẻ đẹp tĩnh lặng như mặt nước hồ thu không một gợn sóng, như một bức tranh hoàn mỹ tìm không ra tì vết, rồi xem lớp chị mặc trang phục hóa trang đi diễu hành đường phố, lần ấy chị chọn trang phục Romeo chẳng biết do bốc thăm hay chị lựa chọn mặc, nhưng nó hoàn toàn hợp với chị, Vân Hạo Nhi yêu chị, từ lúc đó nhiều thêm khát vọng sẻ được cùng chị làm một đôi

Sau đấy tốt nghiệp khi biết chị chọn làm bác sỉ. Vân Hạo Nhi với học lực yếu kém vì muốn đuổi theo chị bắt đầu điên cuồng học tập.

Vân Hạo Nhi chọn ngành mà anh hai theo học dù cho anh đi trước một năm nhưng vì không đủ điểm đã rớt lại sau cùng học chung với Vân Hạo Nhi, lần đấy Vân Hạo Nguyên rất sốc, anh khó mà tin tưởng từ một người vốn lười biếng ham chơi như em gái đã trở thành một cô nàng mọt sách cả ngày lẫn đêm chỉ biết học, còn Hạo Nhi không quan tâm anh hai nghĩ gì mục tiêu duy nhất chỉ có một, Phải đậu vào trường Y, về sau khi hay Lâm Tịch Nguyệt chọn Thế Gia để khởi đầu sự nghiệp Vân Hạo Nhi lần nửa vùi đầu học, ai cũng hiểu Thế Gia chỉ chọn nhân lực với hai tiêu chí, củng giống như cái tên của Bệnh Viện bạn phải có gia thế chống lưng nếu không nhất định là nhưng Thiên Tài thật sự thì may ra mới có cơ hội được bước vào Thế Gia làm việc.

Sau khi Lâm Tịch Nguyệt vào làm trong Thế Gia chưa tròn hai năm đã nhanh chóng lên được vị trí Trưởng Khoa Ngoại đủ biết chị chính là Thiên Tài trong giới .

Chị càng tỏa sáng Vân Hạo Nhi càng yêu chị, khát khao được chị thừa nhận ngày thêm mãnh liệt, lao vào điên cuồng học đến nổi phải kiệt sức được người nhà đem vô Thế Gia , tại đó mặc dù không phãi chuyên khoa của chị nhưng Hạo Nhi vẫn vô cùng hạnh phúc ít ra là cùng chung một bệnh Viện, nhìn chị hàng ngày đi trên hành làng phía sau là y tá điều dưỡng còn có các thực tập sinh, Hạo Nhi ước gì mình là một trong số người đi đằng sau chị,

Ngoài những điều đó thị bây giờ chị cũng sẻ không biết ngoài anh trai thì Hạo Nhi còn có mộ đứa em trai, nó đã được chị cứu từ tay thần chết trong khi các bác sỉ khác đều lắc đầu bỏ cuộc họ cho rằng em của Hạo Nhi không thể sống nổi quá 1 năm thế nhưng chị không giống họ, dù là một tia hi vọng chị cùng sẻ không buông bỏ bệnh nhân của mình, sau lần đấy Vân Hạo Nhi càng nhiều thêm quyết tâm rốt cuộc đã được Thế Gia nhận vào, chọn Ngoại khoa chính là mong ước được cũng một khoa với chị ở nên cạnh chị có thể nhìn ngắm chị mỗi ngày . Chẳng qua niềm hạnh phúc đấy không kéo dài lâu , cho đến khi Vân Hạo Nhi biết chị cũng có tình cảm với nữ nhân , nhưng người chị chọn cuối cùng không phãi là Vân Hạo Nhi.

Nữ nhân mà chị chọn là người mà Vân Hạo Nhi có làm sao cũng không vượt qua được, so gia cảnh Hầu Thế Gia đứng ngang với Quân Gia Thị, đằng sau Ba là Chủ Tịch Hầu Thị ,chị hai còn là Viện Phó cả Thế Gia, chị Ba chính là Thiên Tài Hội Họa sở hữu cả phòng tranh có tiếng, bên cạnh vẻ ngoài xinh đẹp tài năng chỉ kém hơn Tịch Nguyệt thời gian nữa năm đã leo lên được chiếc ghế Trưởng Khoa Tổng Hợp, người như Hầu Tiểu Muội đứng cạnh bên Chị mới là tuyệt phối , chẳng qua Hạo Nhi không cam tâm.

- Rồi Cô sẻ tìm được người yêu thương cô thôi, không nên quá buồn phiền .
nhìn thấy Hạo Nhi bên cạnh trầm tư đôi mắt mang nhiều vẻ tâm sự .

Tịch Nguyệt chỉ biết thở dài nói vài câu an ủi, mặc dù không cho rằng Vân Hạo Nhi kia thích mình nhưng thật sự có thì Tịch Nguyệt cũng không thể đáp lại, khỏi nói nếu Hầu Tiểu Muội không khiến Tịch Nguyệt có tỉnh cảm với nử giới thì Vân Hạo Nhi sau đó bày tỏ Tịch Nguyệtlnhất định rất sốc còn cho rằng Hạo Nhi điên rồ , làm sao mà hai nữ lại có thể phát sinh tình yêu sai trái, nhưng bây giờ khi đả yêu Tiểu Muội rồi nhìn ra được tình cảm của Vân Hạo Nhi đã không có suy nghĩ kì thị hay kinh hãi, hiện tại Tịch Nguyệt cũng không khác gì Vân Hạo Nhi, chẳng qua ngoài đồng cảm thì Tịch Nguyệt không thể làm gì hơn, đáp lại tình cảm kia là tuyệt đối không được , vì giờ đây trong lòng Tịch Nguyệt chỉ có Hầu Tiểu Muội .

- Chị nói vậy không an ủi được em trái lại còn khiến em buồn hơn đó .
-Thật ra thì tôi không giỏi an ủi người khác cho lắm
Tịch Nguyệt thành thật nói .
- Sao chị lại yêu Trưởng Khoa Hầu?
Vân Hạo Nhi đột nhiên nhìn Tịch Nguyệt đang ở bên cạnh mở miệng hỏi .
- Có lẽ do cảm xúc dẫn lối, nếu đã là duyên nợ dù có đi một vòng dài thì những người có tình cũng sẻ về với nhau .
Tịch Nguyệt đầu tiên hơi bất ngờ khi Vân Hạo Nhi không một chút kiêng kị, nhưng sau đó đã đè nén thấp giọng đáp.
- Chị triết lí quá em vẫn không hiểu lí do chị chọn Hầu Tiểu Muội cho nên em mong chị trả lời em thật lòng một vấn đề.

Hạo Nhi nhìn Tịch Nguyệt rất si mê, đối mắt chất đầy tình yêu dành cho Lâm Tịch Nguyệt, chỉ là Tịch Nguyệt không muốn tiếp nhận cho nên nhanh chóng xoay đi nơi khác, biết hành động kia đại biểu ý tứ cự tuyệt rỏ ràng của chị , Vân Hạo Nhi chỉ đành cố đè nén xúc động muốn bật khóc .
- Cô muốn hỏi gì ?
- Nếu không có Hầu Tiểu Muội, ý em là nếu em đến sớm hơn trước khi chị ấy ở bên chị làm cho chị yêu thương thì liệu chị có chọn em ?
-....
- Không thế .
Im lặng mất vài phút rốt cuộc Lâm Tịch Nguyệt cũng cho Vân Hạo Nhi câu trả lời , đó chính là Không thể, cho dù không có Tiểu Muội thì Hạo Nhi củng không là người có thể làm cho Lâm Tịch Nguyệt rung động, hơn nửa Tịch Nguyệt không yêu thích Tiểu Muội thì sẻ thuận theo lẽ tự nhiên mà lựa chọn cùng một chỗ với Quân Ngạo Triết, tuyệt đối không bao giờ là Vân Hạo Nhi.
- Chị tàn nhẫn thật đấy
Hốc mắt Hạo Nhi đỏ hoe, Tịch Nguyệt nhịn ra Vân Hạo Nhi là đang cố đè nén, có chút thương xót nhưng Tịch Nguyệt nói dối bản thân không được cho nên chỉ đành thành thật trả lời
- Tôi xin lỗi.
Tịch Nguyệt khó nghĩ đáp, không ngờ Vân Hạo Nhi lại nói Tịch Nguyệt như vậy, khiến bản thân có chút không thích ứng kịp khi bị người khác nói vậy chỉ đành xin lỗi Hạo Nhi.
- Chị không cần xin lỗi , nghe chị nói thật khiến em rất vui, không có Tk Hầu ở đây cho em ôm chị một cái được không?
Vân Hạo Nhi bật cười cố che giấu nước trong khóe mắt đang muốn trào ra sợ Tịch Nguyệt nhìn thấy sẻ cảm thấy khó xử hay cho Hạo Nhi bất cứ tia thương hại nào điều đó là việc mà Hạo Nhi căm ghét nhất, sau khi quay đi nơi khác cố gắng trấn tỉnh bản thân Vân Hạo Nhi mới xoay lại nhìn thẳng vào Lâm Tịch Nguyệt đề nghị.
- Tôi đã có lời hứa với Tiểu Muội, ngoài em ấy ra sẻ không để bất cứ ai chạm vào người, cho nên..
Nhìn Vân Hạo Nhi xúc động đưa ra mong chờ thật lòng Tịch Nguyệt rất khó xữ. Nhưng mà Tịch Nguyệt không thể phãn bội lại niềm tin của Tiểu Muội dành cho mình, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn từ chối.
- Ha, Chị đừng làm ra vẻ mặt có lỗi vậy, em chỉ đùa thôi chị không vì thế mà cảm động rồi chứ?
Vân Hạo Nhi cố làm ra bộ dạng hài hước hai tay ôm lấy bụng bật cười to sau đó nheo mắt nhìn Tịch Nguyệt nói
- Đừng đùa vậy chứ.
Tịch Nguyệt đột ngột bị đem ra đùa cho nên nhất thời không vui.
- Xin lổi mà, Nhưng nếu về sau chị có suy nghĩ lại em sẳn sàng mở rộng vòng tay chào đón chị .
Hạo Nhi đưa tay quyệt đi mấy giọt nước trên khóe mắt , rỏ ràng là đôi mắt đang khóc mà khóe miệng lại cười, Lâm Tịch Nguyệt nhìn vậy chỉ có thể thở dài , đôi khi tình cảm không cần lí do hay bất kì nguyên nhân chỉ đơn giản là yêu cũng đủ làm đối phương trầm luân bễ khỗ.
- Ngày đó khó xảy ra lắm, tốt nhất cô không nên chờ , thay vào đó nên sớm tìm một người thật lòng yêu cô rồi cùng nhau sống hạnh phúc ấy.
- Yêu thích chị là do em chọn , cho dù từ bỏ hay tiếp túc nuôi dưỡng nó cũng là do em quyết định chị đừng can thiệp vào .
Vân Hạo Nhi đột nhiên lạnh nhạt đáp, sau đó xoay người nhìn Lâm Tịch Nguyệt sâu thêm lần nửa mới dứt khoát bỏ đi chỉ để lại Tịch Nguyệt đơ ra như hóa đá, thái độ đó là sao..? Tịch Nguyệt chỉ biết lắc đầu cười khỗ.
...
Quán xiên nướng siêu rẻ .
Tiểu Muội ngã người ra sau ghế, đưa tay xoa bụng vài cái, nếu trước đấy không ăn hết mớ bánh donut của Tịch Nguyệt đem qua thì giờ có lẻ cô còn có thể chén tiếp, chẳng là lúc này no quá rồi không thể cố thêm nửa

- Còn rất nhiều đây này, chị mà không ăn hết là phụ bạc công sức của tôi đấy
- A, ..
Tiểu Muội ngẩn người , quả thật từ lúc rời Thế Gia đã nhìn thấy Hữu Vi đang đợi sẳn bên ngoài rồi ban đầu cô rất ngạc nhiên nhưng nhìn qua An Dĩ Thúy nhìn Hữu Vi cười là cô biết An Dĩ Thúy ngoài mặt rủ rê nhưng cái người thật sự muốn mời cô mới chính là Hữu Vi, chẳng qua nhiều thêm một người thì thêm vui cũng chã tổn hại gì cho nên cô cũng rất vui vẻ cùng hai người họ rời đi

- Chị mau ăn hết nào.
Hữu Vi đưa thịt đã nướng vàng ươm đả cắt nhỏ bỏ thẳng vô chén của cô.
- Nhưng tôi no lắm rồi mà
Tiểu Muội khỗ sở nói.
- Dù vậy chị cũng phãi ăn hết mớ này thì mới được phép nghĩ, kêu rất nhiều không thể bỏ được .
An Dĩ Thúy biết Hữu Vi muốn Tiểu Muội ăn thêm cho nên mới hăng say tình nguyện làm công việc nướng thịt cho cả hai, cho nên mới ra sức giúp đở .
- Hai cô còn nói, là ai liên tục kiêu không thèm suy nghĩ , đi có ba người lại gọi 10 xiên lòng Gà, 10 xiên thịt lụi, 20 xiên rau củ, chưa hết tận đến 14 xiên thập cẩm hải sản, cùng nước ngọt, nước mát, cơm chiên, cháo hến, hào nướng, chời ạ dù cho lương bổng Thế Gia rất tốt nhưng mà hai người dư tiền lắm đúng không?
-Hi, chị không ăn là tụi này mới đau lòng ấy, nếu chị tiếc tiền cho tôi vậy cố gắng ăn hết dùm nha.
An Dĩ Thủy tỏ dáng vẻ khó xử nói .
- Cô ..Trời !
Hầu Tiểu Muội vỗ tay lên trán than thở, dặn lòng lần sau đừng hòng cô để hai người trước mắt gọi đồ trước
- Ăn xong tôi dẫn chị đi chợ phiên hóng gió ha.
Hữu Vi quan sát không sót một tia biểu cảm nào của Hầu Tiểu Muội âm thầm cười trong lòng, lúc chiều khi biết Tiểu Muội khóc Hữu Vi sau đó không còn tâm trạng nào mà làm việc, mỗi lần sờ tay lên má Hữu Vi lại nhớ đến mấy giọt nước mắt lúc chiều của Tiểu Muội lại cảm thấy buồn phiền về sau liền gặp An Dĩ Thúy nhờ chị ta hẹn Tiểu Muội ăn tối, Hữu Vi chỉ muốn Tiểu Muội vui vẻ hơn .
- Bây giờ đi luôn, đồ ăn gói lại mang về được rồi.
Tiểu Muội lập tức đề nghị .Thú thật cô nuốt hết vô rồi
- Thôi cũng được , nhưng gói về cho chị đấy
- Rồi , sao cũng được. Nhưng trước hết chị muốn mua vài phần cháo hào đặc biệt mang về .
- Chị mua cho ai vậy?
Hữu Vi hỏi.
- À, ba của chị và hai chị còn cho cả Tk Lâm.
Tiểu Muội vui vẻ đáp, không nghĩ khi nghe đến Tiểu Muội sẻ mua thức ăn cho Tịch Nguyệt khiến tay cầm kéo cắt thịt của Hữu Vi vì vậy mà sựng lại, chẳng qua động tác đấy không được kéo dài lâu, nhanh chóng bị Hữu Vi che giấu rất kỉ, chỉ riêng Tiểu Muội vô tư rời chỗ đến đặt đồ ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro