Chương 3



Đứng ở khu quan sát phía ngoài nhìn mọi người dẫn chuẩn bị xong , nhưng cạnh bên thì thật sự rất khoa trương, cả một đám vệ sỉ, phóng viên đứng vây quanh.

_ Có cần phãi làm lớn chuyện vậy không?_Hầu Tiểu Muội cảm khái

_ Cô không biết thì đừng nhìu lời dư thừa, Phãi hiểu Quân Ngạo Triết không chỉ là Viện Trưởng bệnh viện Thế Gia, mà còn là Tổng Tài của Quân Thị , chưa hết nếu phẫu Thuật gặp Trục trặc thì cũng sẻ khiến uy tín Thế Gia bị tổn thất nặng_ Quan Tiểu Trạch mắt khinh thường liếc qua cô một cái .

Đợi vài giây không thấy cô phãn ứng còn cho rằng cô là đang lo lắng cho Quân Ngạo Triết, nên ho nhẹ một tiếng.

_ Lần này khó cho cô, bênh nhân lại là Quân Ngạo Triết, đừng quá lo lắng_Quan Tiểu Trạch nhẹ giọng, điệu bộ an ủi.

_ Hử, con mắt nào anh thấy là tui đang lo lắng, tui là đang suy nghĩ cho ca phẫu thuật sắp diễn ra mà thôi hơn nửa Quân Ngạo Triết hay bất cứ ai là bệnh nhân tui điều sẻ dùng y đức để đối xữ, cho dù bây giờ kẻ tui ghét thứ nhất chính là anh ta, kế tiếp là Quan Tiểu Trạch anh._ Hầu Tiểu Muội hai tay khoanh trước ngực lưng dựa và vách dửng dưng nói.

_ Dùng Y đức để đối đãi ?, cô nói mà không cảm thấy ngượng miệng à, loại vô sỉ đánh tráo hồ sơ hãm hại đồng nghiệp như cô cũng ở đây nói đạo lí hả_ Quan Tiểu Trạch nhếch môi châm chọc, sự việc nửa năm trước rỏ quá chấn động, một người ngoài ngành như anh còn biết hành vi xấu hổ của Hầu Tiểu Muội, thì vì lẻ gì không dùng nó khiến cô ta niếm đắng.

_ Anh tới đây làm gì ?_ Lâm Tịch Nguyệt đi tới đằng sau vô tình nghe được mấy lời cúi của Quan Tiểu Trạch không hiểu sao rất khó nghe, nếu là ngày trước Bản thân sẻ không làm loại tư vị gì, dù sao cũng không đem Hầu Tiểu Muội để trong lòng, nhưng củng chẳng đồng tình với Quan Tiểu Trạch, đứng trên cương vị cùng là phận nữ nhân Tịch Nguyệt phần nào cảm nhận được suy nghĩ của Hầu Tiểu Muội, mưu cầu hạnh phúc trong tinh yêu chính là không sai, chỉ do cách làm không được người khác đồng tình thế nên biến thành cá thể bị ghét bỏ.

_ Tịch Nguyệt , em đến rồi nhất định phãi cố gắng cứu sống Quân Ngạo Triết, hơn ai hết em chính là người quan tâm tên đó nhất_ Chợt thấy bóng dáng xinh đẹp của Lâm Tịch Nguyệt xuất hiện, tâm tư hắn liền biến đổi vui vẻ ôn nhu đi đên bên cạnh Tịch Nguyệt nhẹ nhàng nói.

_ Đứng trên cương vị là một bác sỉ tui đương nhiên sẻ cố hết sức cứu Quân Ngạo Triết_ Lâm Tịch Nguyệt đáp, cũng không lưu ánh mắt trên người hắn quá lâu , liền đem nó chuyễn về phía Hầu Tiểu Muội hiện đang bình thản bốc vỏ một cây chupa chop ngậm trong miệng.

_ Hình như đây là lần đầu tiên chúng ta cùng đứng chung một ca phẫu thuật_ Lâm Tịch Nguyệt quan sát cô, chủ ý nhiều nhất chính là cây kẹo đang được cô ngậm .Lâm Tịch Nguyệt càng nhìn Tiểu Muội thì càng cảm thấy hứng thú không thể rời mắt.

_ Tui thì chẳng có tí hứng thú, bây giờ trái lại có chút cảm thấy hối hận a_ Hầu Tiểu Muội mút kẹo sâu thêm,mặt ngoài bình thản nhưng nội tâm âm thầm thở dài một phen, thầm chửi chính mình ngớ ngẫng, lớn rồi còn bị mấy lời nói của Lâm Tịch Nguyệt làm cho bát nháo, xưa nay tính cô không phãi vậy, là loại người có chủ kiến , nguyên tắc riêng, chính là từ bửa ở trung tâm mua sắm về liền thay đổi hết, hể bất cứ sự việc nào dính đến Lâm Tịch Nguyệt liền làm cho cô rối răm, liên tiếp 2 lần phá hủy cốt truyện. Càng nghĩ càng tức không chịu nổi. Bất giác không tự chủ lại một lần nửa trừng mắt về phía Lâm Tịch Nguyệt, chẳng làm gì được, cục tức cứ nghẹn lại. Cuối cùng chính là tìm nạn nhân phát tiết.

_ Quan Tiểu Trạch anh đừng có khiến tui buồn nôn đi. Luôn nói tui vô sỉ không có y đức của một bác sỉ thì anh đây Miệng đầy văn hoa sao không cảm thấy lòng dạ nhấp nhô à?_ Bất giác quay phắt về hướng Quan Tiểu Trạch mĩa mai.

_ Hầu Tiểu Muội ý gì hả, tui đã làm gì cô?_ khi không bị cô ta chửi khiến anh bực bội vô cùng.

_ Anh đứng ở đây giả vờ làm bạn tốt, dù sao thì Quân Ngạo Triết cũng là tình địch của anh, bớt diễn lại dùm nha, anh quên anh là doanh nhân không phãi diễn viên đâu_ Hầu Tiểu Muội nhíu con mắt trơn tru môi nhỏ anh đào cong lên tuông một tràng làm đối phương cả gương mặt tối sầm lại, không phãi chỉ vì bị nói vậy mà giận, hơn ai hết lời nói gai góc của cô ta lại trúng tâm tư hắn, ai chẳng biết hắn yêu tha thiết Lâm Tịch Nguyệt, nghĩ đến Tich Nguyệt cùng Quân Ngạo Triết thành một đôi đã khiến hắn gần như phát rồ, suy nghĩ khi biết Quân Ngạo Triết trúng đạn ngiêm trọng đúng là trong giây phút yếu lòng hắn đã từng hi vọng anh ta sẻ chết, thì sẻ không có ai tranh giành Lâm Tịch Nguyệt với hắn nửa.

Nhưng lời Hầu Tiểu Muội nói nghe vào tai liền khiến Lâm Tịch Nguyệt không thể không thán phục, sao trước nay chính mình không biết Hầu Tiểu Muội là có mặt đang sợ vậy, lời nói đủ độc, tính sát thương rất cao nga , có thể làm đối phương không làm gì cũng tự nuốt nước bọt chính mình nghẹn mà chết .

Sau cùng chính là đang lúc Quan Tiểu Trạch định nói gì, thì chuông báo phòng phẫu thuật đã chuận bị xong có thể bắt đầu vang lên từ trong túi áo Blouse của Lâm Tịch Nguyệt và Hầu Tiểu Muội, cả hai lập tức không suy nghỉ nhìu nhanh chóng cùng nhau đi vào phòng phẫu thuật.


Sau khi đổi quần áo và khử trùng toàn thân thì cả hai chính thức bước vào ca phẫu thuật.

Vì Lâm Tịch Nguyệt là tiền bối khóa trên từng thành công rất nhiều ca phẫu thuật lớn nhỏ cho nên người tiếp nhận đứng chính trong ca này là Lâm Tịch Nguyệt, bản thân cô mặc dù kế thừa mọi kí ức , thậm chí tất cả chuyên môn Y thuật nhưng cũng không thể là Hầu Tiểu Muội thật cho nên kinh nghiệm dĩ nhiên không thể nắm chắc bằng nguyên chủ, lần này chọn đứng tiếp sức chính là lựa chọn khôn ngoan của cô.

Riêng Quan Tiểu Trạch đứng bên ngoài vẫn còn đờ người chưa tiêu tán hết phản ứng vừa rồi .

_ Anh ta sẻ không sao đâu, mặc dù viên đạn kia chệch một li thì trúng tim nhưng sự thật chính là còn chưa chạm phãi, với trình độ của Trưởng Khoa Lâm chắc hẳn sẻ không vấn đề_ Từ đằng sau Hầu Kim Huyền vẫn thần thái lạnh lùng xinh đẹp kia đứng bên cạnh Quan Tiểu Trạch, ánh mắt nhìn châm chú vào chiếc đèn sáng đỏ báo rằng hiện tại đang trong quá trình phẫu thuật.

_ Tui luôn có lòng tin tuyệt đối vào Tịch Nguyệt, nhưng em gái cô thì lại khác, thật lòng điều tui lo lắng chính là có mặt Cô ta tham gia _ Quan Tiểu Trạch mặt không đổi sắc thờ ơ nói.

_ không sao. Anh suy nghĩ vậy cũng không phãi là không có lí do, phãi hiểu em gái tui tiếng xấu thế nào, có điều nếu đem chuyên môn của em ấy so sánh với chuyện xấu đấy thì không phãi quá khập khiểng sao? _ Hầu Kim Huyền khóe mắt lóe lên tia khó chịu khi nghe anh ta nói mấy lời khiếm nhã về em gái của mình, nhưng chỉ vài giây lập tức lấy lại dáng vẻ tự tại ban đầu , môi nhỏ nhỏe cười i

_ tui quên mất Người là do viện phó giới thiệu, tất nhiên cũng phãi có mật xuất chúng, không nói nhiều với cô, tui vướng cuộc họp gấp phãi đi rồi _ Hắn đeo kinh vào điệu bộ ra dáng bảnh bao lịch lãm , Kim Huyền liếc nhin phía lưng Quan Tiểu Trạch cũng không quan tâm nhiều, suy cho cùng anh ta cũng chẳng phãi đại nhân vật gì khiến Kim Huyền phãi cố gắng cho hắn nhiều cảm xúc, đưa mắt nhìn phòng phẫu thuật một lần nửa trước khi rời khỏi.


Ca phẫu thuật kéo dài suốt 7 giờ cũng đả kết thúc, trong lúc quan trọng không thể tin là động mạch chủ bị cắt trúng chỉ một vết cắn nhỏ mà máu lại bắn ra nhiều , bắn lên mặt của cả hai , lúc đó bắt đầu hoang mang, sai sót vừa rồi nếu không cứu kịp bệnh nhân sẻ mất máu nhiều mà dẫn đến tử vong , sau cùng cô và Lâm Tịch Nguyệt quyết định chọn bỏ qua biện pháp thông thường mà tiến hành phương án Xxx mới trong giây phút nguy hiễm quyết đoán gắp được viên đạn ra đồng thời thành công nối lại động mạch . Cả qua trình hơn phân nửa là cô phụ trách , thiết yếu đầu tiên chính là cô đã hút máu, canh huyết áp, nhanh chóng nối lại vết cắt giúp Lâm Tịch Nguyệt dễ dàng lấy được viên đạn đã bị dịch chuyển đến gần Tim

Hầu Tiểu Muội mệt nhọc ra khỏi phòng , thay quần áo xong đang định về phòng làm việc nghĩ một chút , nhìn qua bên cạnh vài Y tá đã cẩn thẩn đẩy Quân Ngạo Triết về phòng hồi sức sau khi mỗ. Cô nhìn thêm vài giây thì liền không quan tâm nửa , tay che miệng ngáp một cái, vun vai qua lại lúc này mới để ý từ nãy giờ đã không thấy Lâm Tịch Nguyệt đâu.

Hầu Tiểu Muội nhìn đồng hồ trên tay nghĩ cũng sắp hết giờ trực của cô, có thể về nhà nghĩ ngơi , liền trở về phòng làm việc dặn dò An Di Thúy về chế độ thuốc, thời gian truyện dịch đúng giờ rồi mới tháo áo Blouse treo lên kệ, khoác thêm áo ngoài rời đi.

Ra khỏi Bệnh Viện thì nhận được cuộc gọi của Hầu Kim Huyền.

_ Em nghe _ đứng trước cổng bệnh viện cô liền bắt máy.

_ Phẫu Thuật thành công chứ?_ Hầu Kim Huyền trong điện thoại giọng ôn nhu hỏi.

_ Trong quá trình tiến hành liền gặp chút sự cố nhưng đã giải quyết ổn thõa, xem ra anh ta dương thọ còn chưa tận_ Cô nhàn nhã đáp.Củng không bày ra bất cứ tư vị gì , cứ như người mà cô nói vốn cùng với cô không có bất kì dây dưa nào , nhưng nếu là cái nữ phụ chân chính hẳn sẻ là vui sướng một phen nhốn nháo.

_ Quân Ngạo Triết không sao, em là rất nhẹ nhỏm rồi_ Kim Huyền thở dài , nghe qua có chút kì lạ, nhưng tính cô xưa nay rất an phận chỉ cần là đại sự việc không liên quan đến cô, liền lười để ý tới cho nên trực tiếp bị cô bỏ qua

_ Chị Thân là Phó Viện Trưởng lại không đến xem ca phẫu thuật của viện trưởng, hắn nhân viên sẻ rất oán trách chị đó_ Hầu Tiểu Muội cười nói.

_ Trưởng Khoa Hầu là đang oán chị không đến xem em vào ca à?_ bên Kia Kim Huyền trêu.

_ Em không có nha.

_ Haha, thôi không đùa với em nửa, chị hiện đã tới rồi đây.

_ Đã biết.

Ngắt kết nối, liền phát hiện nắng đã lên đầu ngọn, tia nắng chói chang nóng như thiêu đốt khiến cô phãi đưa tay che nửa gương mặt khóe mắt khẻ nheo lại.

Mà đằng xa chiếc audi màu đỏ đột ngột dừng lại trước mặt cô.

Bên ngoài Cô sớm đả biết chiếc Audi đỏ rượu đột ngột dừng lại kia là của Hầu Kim Huyền, trong xe chắc chắn còn có Trần Thiên Tuệ, nhân vật này cũng rất không ưa Hầu Tiểu Muội, cái nữ nhân pháo hôi đáng gờm , nếu nói đại Boss phãn diện vô sỉ nhất " Hầu Tiểu Muội" là số một thì Trần Thiên Tuệ được xếp thứ hai . Sở dỉ cô ta xuất hiện ở đây chỉ là do công việc.

Riêng cô đỗi lại chinh là ánh nhìn đỗ dồn về Lâm Tịch Nguyệt đang ngồi phía sau xe hai hàng chân mày nhíu chặt như có thể sắp dính vào nhau . Cô đang cố gắng vặn óc nhớ đến đại loại có tình huống này không, là chương mấy? Ách! Chính là không có, cốt truyện Nữ phụ Hầu Tiểu Muội hận Nữ chính thấu xương, còn Lâm Tịch Nguyệt tất nhiên còn không thèm để ý. Thì làm gì có chuyện cả hai sẻ chịu ngồi chung một xe .

_ Đừng nhìn tui như vậy, là công viêc thôi_ nhận ra ánh nhìn của cô, nên vội giãi thích, chẳng qua là do đặc thù công viêc, trước đây lẻ dĩ nhiên sẻ không xảy ra, nhưng lần này là hai trưởng khoa cùng đứng ca, mà benh nhân củng là đại nhân vật tiếng tăm cở nào, buộc Lâm Tịch Nguyệt phãi cùng Viện Phó Hầu Kim Huyền giải trình về Ca phẫu Thuật vừa rồi cho các đại cỗ đông . Riêng Trần Thiên Tuệ đi theo chỉ là phụ giúp vài việc.

Kim Huyền thấy không khí căng thẳng liền không nhịn được làm bộ dạng nghiêm túc.

_ Đây là vì công việc, mọi tư thù cá nhân đợi bên ngoài Bệnh Viện, hai người muốn làm cái gì tui cũng sẻ không quản.

_ hôm nay vất vả cho Trưởng Khoa Hầu rồi_ nghe Kim Huyền nói xong khóe mắt Lâm Tịch Nguyệt khẻ nheo lại .

_....

Hầu Tiểu Muội thật sự muốn nổi loạn rồi. Hai cái người này làm ra cái bộ dạng thảb nhiên đó nhìn rỏ quá giả tạo đi, còn Cái bà chị Hầu Kim Huyền nói một đặng làm một nẽo, kêu cô không nên tiếp xúc nhiều với Lâm Tịch Nguyệt thì hiện giờ lại làm ra loại tình huống gì đây, nếu cô không buột miệng tham gia và ca phẫu Thuật của Lâm Tịch Nguyệt thì mọi chuyện đã không khác đi.

Như nhận ra bầu không khí lúc này có chút quỷ dị, Trần Thiên Tuệ Liền ho khan thành tiếng.

_ Phó Viện Trưởng, chúng ta đi chưa.

_ Đúng rồi , Tiểu Muội thắt dây an toàn vào, chúng ta sẻ đến khách sạn Rex gặp đại cổ đông , còn thay mặt Viện Trưởng họp báo đẩy mạnh danh tiếng cho Thế Gia, mà em với Trưởng Khoa Lâm tức nhiên chính là hai nhân vật qtrọng rồi.

_ À_ Cô cũng chỉ à một tiếng rồi thôi, vì cô còn biết nói gì thêm nửa bây giờ, nếu đã thành ra vậy thì chỉ còn cách tùy cơ ứng biến thôi.

_ Tui giúp cho,_ Giửa lúc thấy cô giật mãi mà không kéo được dây an toàn lên, Lâm Tịch Nguyệt ngồi bên cạnh lắc đầu nhướn người qua lập tức khiến cô ngã người tránh né.

_ Không cần phãi làm ra bộ dạng ấy, tui thật chỉ có ý giúp cô thắt dây an toàn lại _ Lâm Tịch Nguyệt cười nhẹ, hai tay nhanh nhẹn khóa chốt an toàn lại.

_ Cảm...ơn_ ít Lâu sau khi Lâm Tịch Nguyệt ngồi lại như củ thì lúc này cô mới nhỏ tiếng nói. Còn chẳc biết đối phương có nghe không mà đột nhiên cô thấy chị ta nâng mắt nhìn cô thông qua kính xe , Làm cô giật mình theo phãn xạ giấu mặt đi chỗ khác, chuyện gì xảy ra vậy chứ, sao cô lại có cảm giác kì lạ đó

Kết thúc một ngày làm việc khá hoàn hảo , Hầu Kim Huyền lái xe trở lại Thế Gia , cả nhóm sau khi xong mọi việc liền chia tay . Trần Thiên Tuệ có ca mỗ lớn lúc 9h tối, Lâm Tịch Nguyệt nói vẫn còn việc chưa giải quyết ở bệnh viện nên cũng ở lại.


_ Chị có cuộc họp quan trọng, em ngồi trong xe đợi chị, hoặc về văn phòng nghĩ ngơi, tan họp chị đón em cùng về nhà._ Kim Huyền bất đắc dĩ rút tai phone xoay ra sau nhìn em gái.

_ không cần vội, em đợi được _ cố nặn ra gương mặt hết sức hòa nhã, mặc dù trong lòng ức chế , nếu không phãi còn chưa thuộc đường xá nơi đây thì cô đã dứt khoác đón taxi về rồi

_ rồi, ngoan lắm chị sẻ quay lại sớm thôi_ Kim Huyền ngữ điệu nhu hoà xoa đầu cô cho tới khi tóc tai cô rối tung, thì mới thõa mãn mở cửa xe rời đi.

Khi Kim Huyền đi rồi, cô mới cho tay chỉnh lại mớ tóc bị chị ta làm cho rối tung, thầm chửi chính mình lại tự hại mình, đâu ra cái tình tiết Chị Cả Hầu Kim Huyền rất thích xoa đầu Hầu Tiểu Muội, mà Tiểu Muội thì luôn luôn mọi lúc điều ganh tị, ghen ghét với tất cả mọi thứ của hai chị , thành ra việc để Kim Huyền xoa được đầu cô ả thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Cuối cùng thành ra cô chính là quá hiền rồi mới để chị ta tác quái trên đầu

Ngồi không hoài cũng thấy chán, cô quyết định đi dạo quanh bệnh viện , dù sao thì cô cũng muốn được tận mắt chứng kiến Thế Gia qua ngòi bút của cô sẻ hoành tráng cở nào, vừa đi cô vừa nâng mắt quan sát , bụng thầm ca ngời bản thân quả là một nhà văn không tồi, đang lúc quẹo vào khúc cua liền thấy bóng áo Blouse lướt qua, nhìn qua là của một nam nhân nào đây, cố lục trong kí ức thì rất giống Nam Phụ thứ hai Bạc xuân Phong, trưởng khoa tim là một trong số Nam si của Lâm Tịch Nguyệt..trong thái độ anh ta rất gấp gáp là có chuyện gì sao? Không cưỡng lại sự tò mò cô quyết định đi theo sau Bạc Xuân Phong

Bạc Xuân Phong lấy trong túi Blouse một chiếc usb đưa cho Lâm Tịch Nguyệt đang đứng gần đó. Thì Lúc này đây Lâm Tịch Nguyệt ngẫng đầu lên đúng lúc tầm mắt của cô , đôi mắt màu như hộ phách sâu thẳm như có thể hút mọi thứ vào trong ,nhưng lại có chút u buồn, không hiểu sao Hầu Tiểu Muội cảm thấy ánh mắt đó rất đẹp.


_ Em cần thứ này để làm gì?_ Lúc này Bạc Xuân Phong ánh mắt tà mị mang ý cười , thật ra khi Lâm Tịch Nguyệt yêu cầu hồ sơ bệnh án về tim mạch của em gái phó viện trưởng Hầu thì anh cũng lờ mờ biết được , chỉ là vấn đề này dù sao cũng không liên quan anh.Cái anh quan tâm chính là Lâm Tịch Nguyệt định làm gì

_ Vì nó cần thiết , trưởng khoa Bạc sợ sẻ có người phát hiện việc anh tiết lộ hồ sơ bênh nhân ra ngoài sao?_ Lâm Tịch Nguyệt cũng đối với anh cười đáp.

_ Tôi đã dám đưa cho em, thì tất nhiên tôi đã chẳng quan tâm đến vấn đề đó rồi, cái tôi muốn là em định dùng nó để làm gì?

_ Rồi anh cũng sẻ biết, chỉ là bây giờ thì chưa được_ Lâm Tịch Nguyệt mặt không đổi sắc.

_ tất nhiên tui luôn yêu thương và tin tưởng em, Tịch Nguyệt_ khi anh ta đang định đưa tay vuốt tóc của Lâm Tịch Nguyệt thì chuông báo có cuộc phẫu thuật sắp bắt đầu từ trong túi áo Blouse vang lên , sau cùng Bạc Xuân Phong đành thở dài rụt tay về

_ Anh phãi đi rồi, gặp lại em sau_ dứt lời Bạc Xuân Phong xoay lưng nâng gọng kính hai tay bỏ vào hai túi áo thong thả rời đi...


_ ra đây đi, đừng có trốn nửa_ Đợi hồi lâu , khi chắc chắn Bạc Xuân Phong đã rời đi, Lâm Tịch Nguyệt mới nâng mi măt nhìn về hướng Hầu Tiểu Muội đang trốn.Thật ra từ lúc Bạc Xuân Phong đến cô đã sớm anh ta có người bám đuôi, chỉ là không ngờ kẻ ấy lại là Hầu Tiểu Muội, cứ tưởng Tiểu Muội là đã về nhà cùng với Kim Huyền.

_ Hử, tui không trốn._ lúc này Cô ảo não một phen, nhưng lại làm ra bộ dạng bình thản bước đến đối diện với Lâm Tịch Nguyệt, không tự chủ liếc nhìn cái usb mà Bạc Xuân Phong đưa đến, đang suy nghĩ trong đó rốt cuộc là gì, tình huống này xuất hiện ở chương mấy?.

_ cô làm gì ở đây, không nghĩ trưởng khoa Hầu là có thói quen thế _ Lâm Tịch Nguyệt làm ra bộ dạng không hay biết, liền cất usb vào trong túi, lúc giờ mới thành công đem ánh mắt của Hầu Tiểu Muội về phía mình.

_ Thói quen tuy có xấu nhưng dù sao vẫn có thể thay đổi nếu cảm thấy không tốt, còn bản tính xấu xa bụng dạ đen tối thì khó mà gột rửa_ Hầu Tiểu Muội không thua kém, dù sao Cô cũng chẳng phãi quả hồng mềm mặc người đối xử đâu.

_ Tui chưa từng xem bản thân là xấu xa_ Lâm Tịch Nguyệt bình thản .

_ Chẳng ai tự nhân họ xấu , cho tới khi họ làm ra những điều khiến họ cảm thấy xấu hổ.

_ Ý trưởng khoa là đang nói đến sự việc của nửa năm trước, ai da, xem ra là tui đón sai rồi _ Lâm Tịch Nguyệt vừa cười vừa nói.

_ thì sao, ít ra tui là quang minh chính đại, không giống kẻ núp trong tối lén lúc dùng nhan sắc , lợi dụng tình cảm kẻ khác đạt được mục đích bản thân_ Hầu Tiểu Muội cười mà như không cười châm chọc Lâm Tịch Nguyệt.

_ Hầu Tiểu Muội...Cô_ Lâm Tịch Nguyệt cứng người, sớm biết miệng lưỡi của Hầu Tiểu Muội rất lơi hại, tính sát thương rất cao, hiện tại khi là nạn nhân trong lời nói đó,mới hiểu Cảm giác ức chế, tức giận là như thế nào.

_ sao?, là muốn đánh tui hả, hay đang suy nghĩ tui nói vậy là đúng hay sai, tui không ngại đâu

_ Hầu Tiểu Muội, cô mau rút lại lời cô vừa nói

_ tại sao tui phãi nghe theo chị, nên nhớ là chị chọc tui trước. Hơn nửa..._ Cô điệu bộ vẫn bình thản nói, mà không chút lo nghĩ lúc này Lâm Tịch Nguyệt đã sấn tới trước mặt, lúc kịp phản ứng thì hai cỗ tay đã bị Lâm Tịch Nguyệt khóa chặt xoay người đẫy mạnh cô vào tường khiến lưng cô va đập vào mặt tường rất mạnh, hơn nửa còn chưa kịp cảm nhận cơn đau sau lưng cả khoang miệng điều bị bờ môi của Lâm Tịch Nguyệt khóa chặt.

_ ưm....ưm.._ Hầu Tiểu Muội ra sức giẫy dụa làm cho mấy chậu bông xung quanh toàn bộ bị chân cô dẫm nát, môi liên tục bị khóe môi của Lâm Tịch nguyệt dây dưa ma sát, đàu lưỡi như bị chị ta hút đi mất, tận đến khi sắp thấy khó thở đến nơi thì Lâm Tịch Nguyệt rốt cuộc cũng buông cô ra,Cả người mất đi áp lực liền trượt người ngồi xổm xuống, hai tay lập tức bụm lấy môi, khóe mắt ngước nhìn Lâm Tịch Nguyệt chằm chằm, bụng âm thầm chửi .. Cô ta..Lâm Tịch Nguyệt kia đúng là điên rồi, loạn, loạn hết rồi nữ chính mà lại đi cưỡng hôn nữ phụ, lại là Cái nữ phụ phãn diện...

_ rốt cuộc đã chịu im rồi sao_ Lâm Tịch Nguyệt xoay người chỉnh lại mấy chậu cây vừa bị cô đạp đỗ bình thản nói.

_ Chị làm vậy....chính là muốn tui dừng nói sao?_ cô sửng sốt nhìn về phía Lâm Tịch Nguyệt.

_ Đúng vậy, chẳng lẻ Trưởng Khoa Hầu là đang nghĩ chúng ta sẻ có mối quan hệ như thế nào ?_ Sau vài phút im lặng, Lâm Tịch Nguyệt đột ngột ngồi đối diện cô lạnh nhạt nói.

_ Đồ...Điên_ Răng căn vào môi, không kịp suy nghĩ đã thấy bàn tay rát lên, đình thần mới phát hiện cô là đang tát vào mặt Lâm Tịch Nguyệt, cảm giác như bản thân vừa bị đối phương trêu đùa, khiến cô vô cùng tức giận, đúng là cái gì dính đến Lâm Tịch Nguyệt điều đáng ghét hết, ...

_ Tránh ra!_ cô là hét lên 1 tiếng, trực tiếp xô ngã Lâm Tịch Nguyệt ra vội vàng bỏ chạy.Đằng sau lúc này Lâm Tịch Nguyệt ít lâu khi cô đi khỏi, chậm rãi đặt tay lên môi rồi di chuyển sang bờ má còn ửng đỏ 5 dấu vân tay...


_ Em sao vậy ?_ Kim Huyền cho tay xoa đầu cô lo lắng hỏi, vì từ lúc lên xe cho tới đoạn gần về đến nhà , Tiểu Muội không có nói bất kì câu nào,

_ Em không sao, _ cô vẫn giử nguyên bộ dạng đó. Cả đầu óc điều bị cái hôn lúc nãy của Lâm Tịch Nguyệt làm cho choáng váng tâm trí, cho nên mới không để ý Hầu Kim Huyền rất khó chịu.

Chiếc AuDi lập tức dừng lại , tấp thẳng vô bên lề, Hầu Kim Huyền liền nhấn mạnh vào vô-lăng tạo nên tiếng còi xe vô cùng chói tay

Tiếng kèn lớn đến nổi làm cô phãi giật mình, nhăn mặt khó chịu, nhìn sang Hầu Kim Huyền lúc này cả gương mặt xám xịt, đôi mắt tràn đầy bực dọc làm nội tâm cô thầm than không ổn, sao cô có thể quên mất nhân vật chị cả này rất yêu thương nũ phụ Tiểu Muổi, là một người chị bao che khuyết điểm tuyệt đối, cho dù Hầu Tiểu Muội làm ra các loại sự tình xâu xa gì thì cũng có Hầu Kim Huyền đằng sau âm thầm bảo bọc hết thẩy.

Thấy thế cô nhướn người choàng qua cỗ Hầu Kim Huyền rồi xoay người đối mặt với chị ấy, liền nở một nụ cười trấn an dịu dàng nhất.

Nhìn thấy em gái sau khi tự tử không thành liền biến đổi trở thành con người khác, mạnh mẻ , quyết đoán hơn, đặc biệt là không còn dáng vẻ lụy tình với Quân Ngạo Triết để anh ta tùy thời xua đuổi, quả thật khi hay Tiểu Muội vì bị Quân Ngạo Triết nặng lời cự tuyệt đến nổi thương tâm phãi tự tử , chính từ lúc đó tình cảm mới chớm nở dành cho Quân Ngạo Triết lập tức bị dập tắt, lúc Hầu Tiểu Muội từ quỷ môn quan trở về Kim Huyền đã thề với lòng sẻ không bao giờ để em ấy phãi khóc.

_ Chị đừng quá lo lắng, em cũng đã lớn tự biết chăm sóc bản thân, em quả thật không sao, chỉ là cả ngày phãi đứng phẫu thuật, rồi lại đi nhiều nơi nên hơi buồn ngủ...

Cô đành lấy một lí do nào ấy, cốt để trấn an Kim Huyền. Nếu không có mà chị ấy quyết tra hỏi cho bằng được thì cô sẻ đau đầu chết mất.

Lòng Hầu Kim Huyền nhũn lại, vội ôm cô vào lòng ghì chặt, Hàu Kim Huyền cô cả đời luôn sống tự lập, lạnh lùng bất cần , nhưng giờ đây sau lần suýt mất đi Hầu Tiểu Muội đã khiến Kim Huyền bị đã kích, chỉ cần em ấy luôn bên cạnh đã đủ lắm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro