Chương 35
Ở trong một nhà hàng cao cấp trong trung tâm lớn hai nữ ngồi cạnh nhau đều bày ra dáng vẻ khiến không ít người trong đấy phải dành cho hai người họ nhiều ánh nhìn vì lẽ bề ngoài xinh đẹp cuốn hút .
Tịch Nguyệt không để ý có rất nhiều người đang nhìn từ tốn khuấy tan nước cam đẩy về phía Tiểu Muội vẩn còn chưa hết xấu hổ do bị nhiều người dòm ngó, so với trong cantin của Thế Gia thì nơi đây bọn họ càng bị chủ ý hơn .
Tiểu Muội ái ngại " Đám người này hết chuyện gì làm rồi à, cứ thích quan sát người khác "
Tịch Nguyệt sau khi đưa nước cam cho người yêu thì mới quay lại với li Lipton cam của mình, uống một ngụm rồi mới cười nói " Em vẩn chưa quen nửa sao? Trước kia chẳng phải khi chúng ta đi chung đều bị đồng nghiệp nhìn ngó à"
Tiểu Muội ho khan một cái lí nhí " Nhưng sao họ cứ thích nhìn người khác chứ "
Tịch Nguyệt nhún vai thản nhiên đáp" Là vì Chúng ta quá nổi bật."
Tiểu Muội nghe vậy chỉ dẫu môi" Chị đang tự luyến vì nghỉ là do chị đẹp nên họ mới nhìn à"
Tịch Nguyệt không phũ nhận " cái đấy là em nói, chị không biết à"
Tiểu Muội hút nước cam hai má phúng phính rất không vui cảm giác bị nhiều người để ý đúng là không dễ chịu gì.
Tịch Nguyệt nhìn qua bộ dạng đấy bỏ qua không được đưa tay choàng qua vai Tiểu Muội kéo em ấy nép vào sát bên mình.
Tịch Nguyệt lên tiếng hỏi để cho Tiểu Muội quên mất chuyện không vui" Em Tên Thật là gì ?"
Tiểu Muội trong lòng chị nghe hỏi vậy tự dưng dâng lên xúc động nhận ra đả lâu rồi bản thân dường như vì quen được người khác gọi với cái tên Hầu Tiểu Muội mà suýt nửa quên mất cô còn có một cái tên được chính đấng sinh thành ban cho .
Tịch Nguyệt không thấy Tiểu Muội trả lời liền đẩy em ấy ra xoay Tiểu Muội về phía mình gặn hỏi " em sao thế ?"
Tiểu Muội cười cười cố kìm nén xúc động " Chị không hỏi tôi còn nghỉ bản thân quên mất tên luôn rồi."
Tịch Nguyệt giơ tay xoa đầu Tiểu Muội vui vẻ " người chị yêu không phải là danh phận hay là cái tên , cho dù em có thân phận gì , thì củng sẻ không làm tôi thay đổi tình cảm này, tôi yêu em vì đó là em thôi"
Tiểu Muội cảm động răng cắn nhẹ vào vành môi nhẹ giọng " Chị tin tôi, chị không nghỉ tôi là kẽ tâm thần hoang tưởng sao? Tôi cứ lo sợ khi biết được sự thật thì chị sẻ xa lánh tôi.."
Tịch Nguyệt đang xoa đầu Tiểu Muội biết thành cốc, chẳng qua là hoàn toàn vô lực vốn dĩ không thể khiến Tiểu Muội đau đớn " Ngốc à, em nghỉ tôi là loại người thiếu suy nghỉ vậy sao?, là do em tự mình suy diễn vớ vẫn rồi đâm ra lo sợ , em thấy đấy vì em không chịu nói ra mà suýt chút nửa chúng ta có thể đỗ vỡ rồi đấy, tôi đương nhiên tin em tuyệt đối sẻ không lừa dối tôi, chỉ thật sự là tác giả em mới có thể đoán được mọi chuyện, bây giờ cẩn thận nghỉ kĩ mới hiểu vì sao em biết bản thân sẻ bị Từ Kim Sa bắt mà thủ sẳn dao, em còn đoán được chiếc xe nào sẻ là mục tiêu vì thế mới phá hỏng xe để bảo vệ chị, còn cả vài việc của Tâm Bình.... "
Tiểu Muội đưa hai tay ôm lấy bàn tay đang tung hoành trên đỉnh đầu của cô " Cảm ơn vì đả yêu tôi, và tin tôi, nhưng mà sau này nếu không có người ngoài chị có thể gọi tên thật của tôi không ?"
Tịch Nguyệt dịu dàng " Tất nhiên rồi, nào, mau nói cho tôi nghe tên em là gì ?"
Tiểu Muội e thẹn " Là ...Ôn Noãn "
Tịch Nguyệt có chút cân nhắc " Cái tên...Ừm "
Tiểu Muội ngẩng người, dạ thấp thỏm " ....."
Tịch Nguyệt nhìn Tiểu Muội âu yếm ngọt ngào hé miệng nói " Ôn Noãn,tôi yêu em."
Phốc .....~!
Mỗ nữ nọ đả triệt để bị hạ gục, chỉ có thể ngồi như hóa đá tim nhảy liên hồi gương mặt vốn ửng hồng nay vì vậy mà triệt để đậm màu hồng nhuận . So với cái việc chị ấy kêu tên nữ phụ rồi nói lời yêu mặc dù chắc chắn sẻ làm cô hạnh phúc, nhưng việc chị gọi đúng tên của cô là hoàn toàn không cùng cấp bậc nó khiến trong lòng cô như nở hoa , chỉ muốn lúc nào củng được nghe chị kêu tên cô như thế.
Tiểu Muội có xúc động muốn khóc chỉ là cô lại không thể khóc được nửa , ban nãy đả khóc quá nhiều cho nên hốc mắt vẫn còn rất đau.
Tịch Nguyệt quan sát động thái của Tiểu Muội thì thào nói " vậy Tiểu Muội thật có lẽ đả biến mất "
Tiểu Muội ngẫm nghĩ xong liền nói tiếp" Chắc vậy, thật ra nghề nghiệp của tôi là đầu bếp, làm bác sỉ vốn do bất đắc dĩ tiếp nhận từ nguyên chủ mà thôi"
Tịch Nguyệt không quá bất ngờ với nghề thật sự của em ấy không thể nào một người nghiệp dư nào đấy đủ trình độ để nấu ra được mấy món ăn hấp dẫn như thế ngoại trừ những đầy bếp có kinh nghiệm thiên phú.
Trong lúc Tịch Nguyệt còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi em ấy thì phía bên ngoài cửa xuất hiện thêm hai người một nam và một nữ, người nữ chính là Huỳnh Mi chẳng qua người còn lại với mái tóc vàng, màu mắt xanh dương da dẻ trắng trẻo ngũ quan tuấn mỹ đanh ân cần khoác tay Huỳnh Mi.
Tiểu Muội nhìn thấy liền mở miệng nói" người đi bên cạnh chắc chắn là bs Jess "
Tịch Nguyệt đánh gia nam nhân kia sơ qua một lượt âm thầm gật đầu " Ukm. Đúng là có phong thái của một bs danh tiếng "
Tiểu Muội quan sát Huỳnh Mi nhìn ngó xung quanh hẳn là đang tìm kiếm hai người cho nên mau chóng đưa tay " Tk Huỳnh. Tôi ở đây "
Huỳnh Mi nhìn theo hướng cánh biết đó là Hầu Tiểu Muội, bên cạnh cô ta còn có Tk Lâm cho nên vui vẻ cùng người yêu đi đến bàn hai người họ đang ngồi .
Vừa đến nơi sau khi cả hai đả ngồi xuống , hướng bs Jess đối diện là Tịch Nguyệt, còn lại là Tiểu Muội và Huỳnh Mi.
Huỳnh Mi mở miệng giới thiệu " Đây là Jess bạn trai tôi mới từ nước ngoài về, còn kia là hai trưởng khoa của bệnh viện nơi em đang làm, đối dện với anh là Lâm Tịch Nguyệt, người còn lại là Hầu Tiểu Muội "
Tiểu Muội cười đáp lại " Xin chào, rất vui được biết anh"
Jess không gấp gáp trả lời mà vẩn quan sát nữ nhân trước mặt, đặc biệt chủ ý đến tay phải của Tịch Nguyệt, sau một lúc lâu liền lên tiếng nói " Bs Lâm có thể cầm cành hoa hồng trong lọ này theo cách mà cô hay cầm dao phẫu thuật không ?"
Tịch Nguyệt nghe Jess đệ nghị liền biết anh ta muốn quan sát tình trạng hiện tại của mình cho nên vui vẻ đáp ứng mau chóng lấy nhánh hoa hồng trong lọ cầm trong tay và tưởng tượng bản thân đang cầm một con dao thật.
Jess châm chú nhìn nhất cử động tác từng ngón tay kể cả mô bàn tay hay khuỷa tay đều được anh nhìn qua không hề bỏ sót bất kì chi tiết nào, cuối cùng đôi mất trầm tư kia thoáng lên tia sáng " thật may là mức độ hao tổn còn chưa vượt qua cấp 1, bây giờ bước vào trị liệu hẳn là khoảng tầm nửa tháng nhất định có thể quay trở về tình trạng hồi phục hoàn toàn "
Lời Jess nói ra làm Tịch Nguyệt rất vui mừng như trút được gánh nặng đang đè nén trong lòng nay đả phần nào nhẹ đi, ở bên cạnh Tiểu Muội cả người run lên âm thầm mừng rở vì cô đả đưa ra quyết định đúng đắn nhất, một Lâm Tịch Nguyệt không thể cầm dao phẫu thuật thì sao có thể giống chị được .
Huỳnh Mi ngồi bên cạnh Jess nở nụ cười " Như vậy quá tốt rồi, coi như tôi đã giữ lời hứa với Tk Hầu đôi đấy."
Tiếu Muội mừng trong lòng " Cảm ơn cô nhiều lắm Tk Huỳnh"
Jess lên tiếng bất mãn " Ơ, thế còn tôi thì sao?"
Tiểu Muội bật cười " Anh là đại ân nhân , sau khi Tịch Nguyệt có thể hồi phụcc, nếu nằm trong khã năng của tôi , miễn anh muốn tôi nhất định vì anh hoàn thành ."
Nghe Tiểu Muội nói vậy Tịch Nguyệt vội nói thêm vô vài lời , tự nhiên đưa tay xoa đầu Tiểu Muội "Câu đó phải do chị nói mới đúng chứ. Đồ ngốc này"
Jess và Huỳnh Mi nhìn thấy hai người họ dịu dàng quan tâm nhau, họ có thể nhìn trong mắt cả hai người dành cho nhau sự si mê lẫn nhau, bất giác Jess mới vòng tay sang vịn vai Huỳnh Mi..
Jess bật cười " Củng chưa đến mức đó đâu, nhưng hóa đơn trong đây nhất định phải do hai người chi trả rồi"
Tịch Nguyệt vui vẻ " Tất nhiên rồi."
Sau khi Tịch Nguyệt nói xong thì cả bốn người vui vẻ nói cười bắt đầu trở nên thân thiết ..
.
.
Ở trước một nhà hàng nơi cả bốn người đang vui vẻ trò chuyện, Từ Kim Sa ngạc nhiên khi thấy vị khách mà Kim Sa đang muốn xin một cuộc phỏng vấn khi anh ta về nước, người có thề chữa trị chấn thương mô bàn tay của nghệ sỉ dương cầm , giúp bệnh nhân đó có thể đánh đàn lại.
Trùng hợp làm sao Jess củng là người Thiệu Phong vừa gửi hồ sơ qua cho anh , vị bs đó có thể chửa trị cho Lâm Tịch Nguyệt, vốn định sau khi hoàn thành lễ đính hôn với Kim Sa anh sẻ sắp xếp đề nghị một cuộc hẹn với bs Jess về vấn đề điều trị cho Tịch Nguyệt, ấy mà còn chưa kịp làm gì đả thấy cả bốn người họ vui vui vẻ ngồi cùng nhau.
Từ Kim Sa ngồi trong xe nhìn ra ngoài thấy được Tiểu Muội và Tịch Nguyệt đang ngồi cùng một phụ nử xinh đẹp bên cạnh Bs Jess " hai người họ quen biết Bs Jess "
Quân Ngạo Triết trầm giọng " Em hẹn anh ta mấy giờ ?"
Từ Kim Sa xoay sang nhìn Ngạo Triết đáp " Sau một tiếng nửa"
Ngạo Triết lại hỏi " Bây giờ là vào e không tiện , tôi đưa em đi dạo một vòng "
Từ Kim Sa nghe Quân Ngạo Triết nói muốn đưa Kim Sa đi hóng gió đều mà gia gia lúc trước hay yêu cầu nhưng đả bị anh thằng thừng cự tuyệt thế mà lúc này lại chủ động đề nghị, nghỉ vậy Kim Sa vui vẻ lập tức gật đầu, Ngạo triết nhếch mép, trước khi cho xe rời đi không quên nhìn về hướng hai người , đặc biệt dừng Lâm Tịch Nguyệt lâu hơn một chút
...
Sau khi tạm biệt hai người kia, Tịch Nguyệt cùng Tiểu Muội đi ra xe về, đang lúc định quay đi thì thấy Bạch Nại đang đi từ phía ngoài vô nhà hàng bắt gặp Jess, cả hai liền vui vẻ tám chuyện với nhau làm Tiểu Muội phải cau mày lập tức xoay người .
Tịch Nguyệt nhìn thấy Tiểu Muội đang đi đột nhiên dừng lại nên vội nhìn sang " Sao vậy?"
Tiểu Muội nhanh chóng khôi phục lại tâm thái trầm ổn " Không sao, chúng ta mau về thôi".
Tịch Nguyệt nhìn theo hướng Tiểu Muội đang quan sát phát hiện Bạch Nại đang đứng nói chuyện với Jess và Huỳnh Mi nhất thời bất ngờ, không cho rằng sự việc lại trùng hợp đến vậy, Bạch Nại với Bs Jess kia lại quen biết nhau, chẳng qua đều đó đối với Tịch Nguyệt không tổn hại gì cho nên bản thân củng lười quan tâm, nhẹ nhàng nắm tay Tiểu Muội tiếp tục rời đi.
...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro