Chương 28
Những ngày tiếp theo trôi qua một cách yên bình tại nông trại "Gia Đình Haha". Những rào cản ban đầu giữa Nam và Khánh dần tan biến, thay vào đó là một sự thoải mái và thấu hiểu lặng lẽ. Họ làm việc cùng nhau mỗi ngày, trò chuyện nhiều hơn trong những đêm yên tĩnh trong căn phòng chung, và thỉnh thoảng trao nhau những nụ cười kín đáo khi nghĩ rằng không ai để ý.
Buổi sáng hôm đó, khi các thành viên tập trung ăn sáng, Khánh nhận ra sự vắng mặt của Jun.
"Anh Jun đâu rồi nhỉ?" Khánh hỏi, nhìn quanh bàn ăn.
Tăng Phúc nhún vai: "Anh cũng không thấy anh ấy từ sáng. Có lẽ đang tắm?"
Rhymastic lắc đầu: "Tôi đã kiểm tra phòng tắm rồi. Không có ai cả."
Khánh bắt đầu cảm thấy lo lắng. Không giống Jun khi vắng mặt mà không báo với ai. Cậu đứng dậy: "Em sẽ đi kiểm tra phòng anh ấy."
Nhưng trước khi Khánh kịp rời đi, một thành viên ekip tiến đến: "Jun sẽ không tham gia ghi hình hôm nay. Anh ấy không khỏe nên đã được đưa đến phòng y tế để kiểm tra."
"Có nghiêm trọng không?" Khánh hỏi ngay, sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt.
"Không quá nghiêm trọng, nhưng anh ấy cần nghỉ ngơi. Có lẽ ngày mai sẽ quay bù phần của anh ấy," người của ekip trấn an.
Khánh gật đầu, nhưng vẫn cảm thấy không yên tâm. Jun chưa từng bỏ lỡ một ngày quay hình nào kể từ khi chương trình bắt đầu.
"Khi nào quay xong, em sẽ qua thăm anh ấy," Khánh nói với Nam khi họ rời bàn ăn.
Nam gật đầu, nhưng có một thoáng gì đó trong ánh mắt anh - có phải là sự ghen tuông? - khi nghe Khánh bày tỏ sự quan tâm dành cho Jun.
---
Một buổi sáng, khi mọi người đang làm việc trong vườn, đạo diễn xuất hiện với một thông báo đặc biệt.
"Các anh đã ở đây được nửa thời gian rồi!" Đạo diễn vui vẻ nói. "Để kỷ niệm cột mốc này, hôm nay chúng ta sẽ có một sự kiện đặc biệt - 'Ngày Gia Đình'! Mỗi người sẽ có một vị khách đặc biệt đến thăm!"
Mọi người đều ngạc nhiên và phấn khích trước thông báo này. Tăng Phúc nhảy lên vui sướng, Rhymastic mỉm cười rạng rỡ hiếm thấy.
"Vị khách của mỗi người là ai?" Khánh hỏi, tò mò.
"Đó là bí mật!" Đạo diễn nói, nháy mắt. "Nhưng đây là những người rất gần gũi với các anh. Họ sẽ đến vào buổi chiều và ở lại qua đêm. Hãy chuẩn bị đón họ!"
Nam và Khánh nhìn nhau, cùng thắc mắc ai sẽ đến thăm họ.
"Chúng ta nên dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa tối thật ngon," Rhymastic đề xuất, lấy vai trò người anh cả.
Mọi người đồng ý và bắt đầu phân công công việc. Nam và Khánh phụ trách dọn dẹp nhà, Tăng Phúc lo vườn rau và thu hoạch thực phẩm tươi nhất, còn Rhymastic đảm nhận việc nấu nướng.
Trong lúc dọn dẹp phòng ngủ, Nam và Khánh làm việc trong một sự im lặng thoải mái, thỉnh thoảng trao đổi vài câu về công việc.
"Anh nghĩ ai sẽ đến thăm anh?" Khánh cuối cùng hỏi, gấp gọn ga giường.
Nam dừng lại, suy nghĩ: "Có thể là ba mẹ anh. Còn em?"
"Em không biết nữa," Khánh đáp. "Có lẽ là mẹ em. Hoặc có thể là Thanh Duy hoặc Thiên Minh."
Nam gật đầu, mỉm cười nhẹ: "Sẽ thật tuyệt nếu là ai đó từ team Xương Rồng."
Họ tiếp tục làm việc, nhưng Khánh nhận thấy Nam dường như trở nên trầm ngâm hơn.
"Anh lo lắng điều gì à?" Khánh hỏi nhẹ nhàng.
Nam nhìn lên, hơi ngạc nhiên vì Khánh nhận ra tâm trạng của mình: "Không có gì... chỉ là... anh đang nghĩ, nếu khách đến thăm phải ở lại qua đêm, họ sẽ ngủ ở đâu?"
Khánh chợt hiểu ra vấn đề. Nếu mỗi người có một khách, sẽ không đủ chỗ trong ba phòng ngủ hiện tại.
"Có lẽ chúng ta sẽ phải sắp xếp lại," Khánh nói. "Hoặc là... chúng ta sẽ không còn ở chung phòng nữa."
Nam gật đầu, cố giấu sự thất vọng: "Phải. Đó là điều hợp lý."
Khánh nhìn Nam, nhận ra rằng dù ban đầu cả hai đều không thoải mái khi phải ở chung phòng, giờ đây họ lại không muốn xa nhau. Những đêm trò chuyện đến khuya, chia sẻ những câu chuyện từ quá khứ, và đôi khi chỉ đơn giản là sự hiện diện của người kia trong bóng tối - tất cả đã trở thành một phần quan trọng trong hành trình hàn gắn của họ.
"Chỉ một đêm thôi mà," Khánh nói, cố gắng làm nhẹ không khí. "Sau đó mọi thứ sẽ trở lại bình thường."
Nam mỉm cười, biết ơn vì Khánh đã hiểu: "Ừ, chỉ một đêm thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro