Chương 35

Một tuần sau khi chương trình "Gia Đình Haha" kết thúc, mọi người trở về với vòng xoáy lịch trình của mình

Nam ngồi trong phòng thu của mình, mắt dán vào màn hình điện thoại. Trang web du lịch hiển thị trước mặt anh - những bãi biển cát trắng mịn, nước biển xanh ngọc bích, và những căn bungalow nổi trên mặt nước tuyệt đẹp của Maldives.

Nam nhớ lại một  buổi tối tại nông trại, khi anh và Khánh ngồi bên bờ suối, dưới bầu trời đầy sao. Họ đã nói về nhiều thứ - về tương lai, về ước mơ, về những nơi họ muốn đến.

"Em luôn mơ được đến Maldives," Khánh đã nói, ánh mắt xa xăm nhìn lên bầu trời đêm. "Biển xanh, cát trắng, và sự yên bình tuyệt đối. Em đã hứa với chính mình rằng một ngày nào đó, khi tìm được người mình yêu thực sự, em sẽ cưới họ ở đó."

Nam đã mỉm cười, tưởng tượng cảnh Khánh trong bộ vest trắng, đứng trên bãi biển, với những con sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ cát phía sau. Một hình ảnh đẹp đến nao lòng.

Giờ đây, nhìn những tấm hình Maldives trên màn hình, Nam đưa ra quyết định. Anh sẽ đặt hai vé máy bay đến Maldives, và ở đó, anh sẽ hỏi Khánh câu hỏi quan trọng nhất - liệu cậu có sẵn sàng đối mặt với thế giới cùng anh không?

Đang định đặt vé, điện thoại Nam đổ chuông. Đó là người quản lý của anh.

"Nam, anh cần đến văn phòng công ty ngay lập tức. Có vấn đề lớn," giọng cô gấp gáp và căng thẳng.

"Có chuyện gì vậy?" Nam hỏi, cảm thấy lo lắng.

"Những tin đồn từ chương trình 'Gia Đình Haha'," người quản lý đáp. "Về anh và Khánh. Chúng đang lan truyền nhanh chóng trên mạng xã hội. Giám đốc công ty muốn gặp anh ngay."

Tim Nam đập nhanh hơn. Anh biết sẽ có ngày này. Những ánh mắt, những cử chỉ, những khoảnh khắc thân mật giữa anh và Khánh trong chương trình không thể giấu được lâu.

"Anh sẽ đến ngay," Nam nói, tắt trang web trên điện thoại.

Văn phòng giám đốc công ty ngập trong bầu không khí căng thẳng. Bà Tuyết, giám đốc điều hành, ngồi sau bàn với khuôn mặt nghiêm nghị. Bên cạnh bà là người quản lý của Nam và đại diện bộ phận quan hệ công chúng của công ty.

"Nam, cảm ơn vì đã đến nhanh chóng," bà Tuyết nói khi Nam bước vào. "Chúng ta có vấn đề nghiêm trọng cần giải quyết ngay lập tức."

Bà đẩy iPad về phía Nam, màn hình hiển thị một loạt bài đăng trên mạng xã hội với những đoạn video và hình ảnh từ "Gia Đình Haha" - Nam và Khánh ngồi bên bờ suối trò chuyện, ánh mắt họ nhìn nhau đầy tình cảm, và thậm chí có cả cảnh họ ôm nhau.

"Mạng xã hội đang bùng nổ với những tin đồn về mối quan hệ của cậu và Duy Khánh," bà Tuyết nói thẳng. "Và điều này đang ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh của cậu và công ty."

Nam cảm thấy một cơn giận dâng lên: "Tôi không thấy vấn đề ở đâu cả. Mối quan hệ cá nhân của tôi không liên quan đến công việc."

"Trong ngành của chúng ta, đời tư và sự nghiệp không thể tách rời," bà Tuyết nói, giọng cứng rắn. "Đặc biệt là khi đời tư đó có thể ảnh hưởng đến các nhà tài trợ và dự án của công ty."

"Dự án phim điện ảnh sắp tới của cậu," người quản lý của Nam nói. "Nhà sản xuất đang lo ngại. Họ không muốn hình ảnh nam chính của họ bị gắn với... một scandal như thế này."

"Scandal?" Nam nói, không giấu được sự bất bình. "Tôi yêu một người là scandal sao?"

"Nam," bà Tuyết thở dài, "chúng tôi không phán xét đời sống cá nhân của cậu. Nhưng đây là Việt Nam, không phải Hollywood. Khán giả, nhà tài trợ, họ không sẵn sàng cho... điều này."

Nam im lặng, cảm thấy một cơn giận và nỗi thất vọng dâng trào. Anh biết họ nói đúng, nhưng điều đó không làm anh bớt tức giận.

"Chúng tôi cần một giải pháp ngay lập tức," bà Tuyết tiếp tục. "Và chúng tôi đã có một kế hoạch."

"Kế hoạch gì?" Nam hỏi, cảm thấy lo lắng.

Đại diện quan hệ công chúng lên tiếng: "Chúng tôi muốn cậu công khai xuất hiện với Linh - bạn gái cũ của cậu. Để cho công chúng thấy rằng hai người vẫn còn mặn nồng, vẫn còn tình cảm với nhau."

Nam sững người: "Cái gì? Linh và tôi đã chia tay hơn ba tháng trước. Tôi không thể giả vờ rằng chúng tôi vẫn còn bên nhau!"

"Không ai nói là giả vờ," người quản lý của Nam nói nhẹ nhàng. "Cậu và Linh từng có ba năm bên nhau. Có lẽ đây là cơ hội để hai người tái hợp, hoặc ít nhất là thử lại lần nữa."

"Và nếu không phải vậy," bà Tuyết nói, "thì ít nhất cũng để công chúng nghĩ như vậy. Chỉ trong một thời gian, cho đến khi những tin đồn về cậu và Khánh lắng xuống."

Nam không thể tin vào tai mình: "Các vị đang yêu cầu tôi lừa dối công chúng? Lừa dối Khánh? Và cả Linh nữa?"

"Chúng tôi đang yêu cầu cậu bảo vệ sự nghiệp của mình," bà Tuyết nói, giọng cứng rắn hơn. "Và bảo vệ danh tiếng của công ty. Linh đã đồng ý hợp tác. Cô ấy hiểu tầm quan trọng của vấn đề này."

Nam cảm thấy như bị ai đó đánh vào bụng: "Các vị đã nói chuyện với Linh mà không thông qua tôi?"

"Đây là tình huống khẩn cấp," đại diện quan hệ công chúng giải thích. "Chúng tôi đã sắp xếp một buổi chụp ảnh tối nay - cậu và Linh ăn tối tại nhà hàng Sorrento, một nơi đủ nổi tiếng để đảm bảo paparazzi sẽ chụp được ảnh hai người."

Nam đứng dậy, cảm thấy một cơn giận dữ dâng trào: "Tôi không thể tin các vị đã làm điều này. Các vị không có quyền can thiệp vào đời sống cá nhân của tôi như vậy!"

"Nam," bà Tuyết cũng đứng dậy, giọng đanh thép, "cậu cần hiểu rằng quyết định này không chỉ ảnh hưởng đến cậu. Nó ảnh hưởng đến toàn bộ công ty, đến các dự án chúng ta đang thực hiện, đến công việc của hàng trăm người."

"Và hợp tác sắp tới của cậu với Warner Chappell Music" người quản lý nhắc nhở. "Cơ hội mà cậu đã phải đấu tranh rất lâu để có được. Nhà sản xuất đã nói rõ - họ sẽ tìm người khác nếu scandal này không được giải quyết."

Nam cảm thấy bị dồn vào đường cùng. Warner Chappell Music Asia Pacifi là dự án quan trọng nhất trong sự nghiệp của anh đến thời điểm này - đưa tên tuổi Nam và âm nhạc Việt Nam vươn ra thế giới

"Và nếu tôi từ chối thì sao?" Nam hỏi, mặc dù anh đã biết câu trả lời.

Bà Tuyết nhìn thẳng vào mắt Nam: "Thì cậu sẽ phải tự đối mặt với hậu quả. Công ty không thể bảo vệ cậu nếu cậu chọn không hợp tác."

Nam im lặng, cảm thấy như bị kẹt giữa trái tim và sự nghiệp. Một lựa chọn không thể.

---

Tối hôm đó, Nam ngồi đối diện với Linh trong nhà hàng Sorrento sang trọng. Cô vẫn xinh đẹp như ngày nào, nhưng điều đó không còn khiến tim anh đập nhanh hơn nữa.

"Cảm ơn em vì đã đồng ý làm điều này," Nam nói, cảm thấy tội lỗi vì phải lợi dụng lòng tốt của cô.

Linh mỉm cười nhẹ: "Không có gì đâu. Em vẫn quan tâm đến anh, dù chúng ta không còn bên nhau nữa."

"Nhưng tại sao?" Nam hỏi, thực sự muốn biết. "Tại sao em lại giúp anh trong chuyện này?"

Linh nhấp một ngụm rượu, suy nghĩ một lúc: "Có lẽ vì em hiểu áp lực mà anh đang phải đối mặt. Em biết dự án sắp tới quan trọng với anh như thế nào."

Nam cảm thấy một nỗi xấu hổ dâng lên: "Anh xin lỗi vì đã kéo em vào chuyện này. Anh không biết phải làm gì khác."

"Anh có thể chọn Khánh," Linh nói nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt kiên định. "Anh có thể đứng lên, nói với công ty và nhà sản xuất rằng họ không thể can thiệp vào đời sống cá nhân của anh như vậy."

Nam lắc đầu: "Anh đã suy nghĩ Linh à. Nhưng anh không sống một cuộc đời của riêng anh. Anh đã nghĩ thật đơn giản, đến khi nhớ ra mình còn có gia đình, và hàng triệu người hâm mộ."

"Và thay vào đó, anh đang mất Khánh," Linh chỉ ra. "Người mà anh thực sự yêu."

Nam không đáp, vì anh biết Linh nói đúng. Anh đang đánh đổi tình yêu thật sự của mình để bảo vệ sự nghiệp.

Nam bỗng nhiên lên tiếng: "Anh chưa từng xin lỗi em trực tiếp từ sau ngày hôm đó. Xin lỗi, Linh. Anh chưa bao giờ muốn làm em tổn thương."

"Anh không làm em tổn thương vì đã yêu người khác," Linh nói. "Anh làm em tổn thương vì đã không đủ can đảm để thừa nhận điều đó. Vì đã kéo dài mối quan hệ của chúng ta khi trái tim anh đã thuộc về người khác."

Nam gật đầu, biết rằng Linh nói đúng.

"Và giờ đây," Linh tiếp tục, "anh lại làm điều tương tự với Khánh. Không đủ can đảm để chọn cậu ấy, để đứng lên vì tình yêu của mình."

Nam nhìn xung quanh, thấy những cái nhìn tò mò từ các bàn khác. Mọi người đã nhận ra họ. Và từ khóe mắt, anh thấy một vài người đang lén chụp ảnh.

"Anh không biết phải làm gì," Nam thừa nhận, cảm thấy tuyệt vọng.

"Anh biết rõ phải làm gì," Linh nói, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định. "Anh chỉ cần can đảm để làm điều đó thôi."

Tiếng máy ảnh lách tách vang lên gần hơn. Các paparazzi đã bắt đầu chụp ảnh họ, đúng như kế hoạch của công ty.

Linh nắm tay Nam trên bàn, cử chỉ thân mật được tính toán để tạo ra hình ảnh hoàn hảo: cặp đôi lãng mạn đang tái hợp.

"Họ đang chụp ảnh chúng ta," Linh thì thầm. "Giờ anh có thể mỉm cười, và vào ngày mai, mọi người sẽ tin rằng chúng ta đã quay lại với nhau. Tin đồn về anh và Khánh sẽ lắng xuống, và sự nghiệp của anh sẽ được bảo vệ."

Nam cảm thấy một nỗi đau nhói trong tim. Anh nhìn những người phóng viên, rồi nhìn lại Linh.

"Nhưng Khánh sẽ nghĩ gì khi thấy những bức ảnh này?" anh hỏi, giọng khàn đặc.

"Cậu ấy sẽ nghĩ rằng anh đã chọn sự nghiệp thay vì cậu ấy," Linh nói thẳng. "Và có lẽ cậu ấy sẽ đúng."

Nam cảm thấy như bị ai đó đánh vào ngực. Anh cắn chặt môi " Anh mong cậu ấy sẽ hiểu và tha thứ cho anh "

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro