(QT CHỈNH SỬA) Nam Thần Mạnh Nhất - Chương 331+332: Lễ hội Carnival
Lưu ý:
- Do mới biết truyện này gần đây, nhưng mà giờ nhà xuyenthan.wordpress.com đã khoá pass vĩnh viễn, nên thật sự mình muốn đọc lắm mà không được, vì thế mới đành ngồi chỉnh sửa lại câu cú từ bản QT và post lên để dành lại để sau này nếu muốn đọc lại thì có để xem thôi ạ.
- Mình chỉ chỉnh sửa QT mấy chương Lễ Hội Carnival này thôi ạ. Mọi người muốn đọc full thì vào nhà bạn xuyenthan.wordpress.com nha, bạn ấy edit siêu mượt luôn ạ.
- Mọi người xem nó như bản QT được chỉnh sửa về câu cú thôi nha vì mình dựa trên QT cùng Google Dịch làm á nên không đảm bảo ý của tác giả đâu ạ, mọi người đọc chơi cho nắm đại ý nội dung thôi nha, chứ thật ra về ý nghĩa thì chưa chắc đúng hết đâu ạ. Mình có chém nhiều trong đó lắm ạ.
-Mình mới chỉnh sửa câu cú 2 chương thôi, nên nếu các bạn đọc chương sau thì đừng thắc mắc nha. Những chương mình edit câu cú rồi thì trên tiêu đề sẽ có chữ là QT CHỈNH SỬA nha.
Chương 331: Lễ Hội Carnival (1)
Mọi người trở về túc xá sau cuộc họp, Lâm Đồng giúp Giang Tuyết thu dọn các bản vẽ thiết kế xung quanh, Lam Vị Nhiên buồn ngủ nên đi ngủ trước, Tiểu Ngư quá phấn khích nên xem phim truyền hình trong ký túc xá, Tần Dạ gọi Lý Tưởng theo mình vào phòng ngủ.
Lý Tưởng thuận tay đóng cửa lại, cười nói: "Sao vậy? Anh có chuyện gì muốn nói với tôi sao?"
Tần Dạ vẻ mặt nghiêm túc: "Lúc thi đấu, sao cậu không nghe tôi chỉ huy?"
Lý Tưởng sửng sốt một chút, chợt nhớ tới hai lần bản thân bắt lấy Dương Kiếm đều không nghe theo chỉ huy của Tần Dạ.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tần Dạ, Lý Tưởng cúi đầu chán nản nói: "Tôi xin lỗi, tôi chỉ muốn tóm lấy Dương Kiếm đánh cho một trận... anh đừng tức giận, tôi không cố ý, tôi chỉ nghĩ bản thân làm vậy cũng không ảnh hưởng đến chiến thuật an bài truoc đó, cho nên mới dám làm."
Nhìn thấy đầu Lý Tương càng ngày càng cúi thấp xuống, Tần Dạ nhịn không được hơi mỉm cười, ghé vào lỗ tai cậu nói: "Tôi giỡn với cậu thôi, cậu còn tưởng thật."
Lý Tưởng là người đơn thuần, cứ khi nào Tần Dạ nổi giận điều đầu tiên cậu làm chính là xin lỗi. Thật ra, Tần Dạ chỉ giả bộ chứ không hề tức giận, Lý Tưởng làm vậy không sai. Ngược lại, hôm nay biểu hiện của Lý Tưởng rất tốt, nghe theo lệnh là tố chất cơ bản của một tuyển thủ chuyên nghiệp nhưng một tuyển thủ giỏi phải biết vào thời khắc mấu chốt có phán đoán của chính mình, người chỉ huy không thể nào dẫn dắt ngươi đi từng bước một. Hôm nay, Tần Dạ rất hài lòng với màn biểu hiện của Lý Tưởng - cậu đã trưởng thành và tiến bộ nhanh hơn anh tưởng rất nhiều, Tần Dạ cảm thấy rất vui khi có Lý Tưởng ở bên cạnh.
Nhìn thấy dáng vẻ ủ rũ của người này, Tần Dạ không nhịn được cúi người xuống hôn nhẹ một cái.
Kỳ thật, Tần Dạ luôn muốn làm điều này sau trận đấu, thế nhưng sau đó mọi người đi hát karaoke, kế đó tập trung lại để họp, mãi tới giờ chỉ còn hai người Tần Dạ mới có thể biến ý nghĩ của mình thành hành động.
Lý Tưởng bị nụ hôn làm cho sửng sốt, ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt mang theo ý cười của Tần Dạ.
Trái tim đập nhanh liên hồi, Lý Tưởng lập tức duỗi tay ôm lấy Tần Dạ, không khách khí hôn một cái.
"Uhm......"
Tần Dạ mở miệng đưa lưỡi đáp lại.
Lý Tưởng kích động ôm chặt hơn, cuồng nhiệt đưa lưỡi vào trong miệng Tần Dạ khuấy đảo. Nụ hôn của cậu có chút trúc trắc nhưng rất nghiêm túc, Tần Dạ mỉm cười vòng tay qua vai Lý Tưởng, kéo khoảng cách giữa hai người lại gần hơn.
"Ư...ư...ư..."
Hai người môi lưỡi quấn quít lấy nhau, trong phòng ngủ yên tĩnh tiếng hôn được khuếch đại vô tận, vang vọng bên tai, có vẻ cực kỳ mơ hồ.
Tần Dạ nghe thấy tiếng tim mình đập dữ dội.
Trái tim của hai người như dính chặt vào nhau, như thể nhịp đập của con tim đã hòa vào một tần số...
— Hôm nay, tôi đã nói với Dương Kiếm, hãy quên quá khứ và trân trọng hiện tại.
Đây không phải lời khách sáo, mà là lời thật lòng nhất của Tần Dạ.
Kể từ khi Lý Tưởng đến Tây An kéo anh đến Long Ngâm, Tần Dạ đã có khoảng thời gian rất vui vẻ và thoải mái. Ngày tháng xích mích, buồn bực, đau đầu đến mất ngủ ở chiến đội Trường An đã qua rồi; từ khi anh đến Long Ngâm, mỗi tối trước khi ngủ Lý Tưởng sẽ massage cho anh nhờ đó anh ngủ ngon hơn, thậm chí chứng đau đầu của anh cũng được cải thiện rất nhiều dưới sự chăm sóc của Lý Tưởng.
Khi Lưu Xuyên đề nghị anh làm chỉ huy, anh thật sự không nắm chắc bản thân có thể chỉ huy tốt hay không, dù sao anh đã không làm chỉ huy trong bốn năm, nhưng Lưu Xuyên đã cho anh cơ hội thử sức, Lý Tưởng đã hỗ trợ anh trong mọi việc. Sự hỗ trợ của Lý Tưởng và những đồng đội khác đã khiến anh tự tin hơn...
Cho nên anh đã trở lại, "Dạ Sắc" thích khách đệ nhất trong liên minh đã trở lại.
Chính Long Ngâm đã đem ngôi vị thích khách mạnh nhất về cho anh, cũng chính chiến đội Long Ngâm đã giúp anh tái sinh.
Hân Nhiên từng nói anh đã thay đổi, đúng vậy, kể từ khi anh gia nhập chiến đội Long Ngâm, anh đã không còn lạnh lùng như trước nữa ...
Tần Dạ nhắm mắt lại, kiên nhẫn cảm nhận sự nhiệt tình và dịu dàng của Lý Tưởng.
Lý Tưởng ôm càng lúc càng chặt, nụ hôn càng lúc càng sâu, nụ hôn nhẹ nhàng kéo dài rất lâu, khi hai người gần như không thở nổi, Lý Tưởng mới miễn cưỡng buông Tần Dạ ra, nhẹ nhàng ôm lấy Tần Dạ. Vòng tay ôm chặt lấy anh, thì thầm vào tai anh: "Uhm, tôi thích anh... Sau này tôi sẽ mãi ở bên anh, vì vậy hãy buông bỏ quá khứ, tên Dương Kiếm đó anh cứ xoá sạch ra khỏi đầu mình."
— Dương Kiếm, người đang tắm trong phòng khách sạn, chợt hắt hơi dữ dội.
Tần Dạ khẽ mỉm cười, ôm lấy Lý Tương nói: "Tôi biết."
Khoảnh khắc Lý Tưởng tóm lấy Dương Kiếm thì anh đã biết Lý Tưởng thi đấu vì anh và trưởng thành vì anh, bây giờ cậu ở bên cạnh anh với tư cách là tuyển thủ hàng trước xuất sắc, có tư cách chiến đấu bên cạnh anh.
Người chơi Thiếu Lâm Phật giáo nổi tiếng nhất trong Liên minh là Hân Nhiên, nhưng với sự hiểu biết của Tần Dạ, trình độ hiện tại của Lý Tưởng không thua kém gì Hân Nhiên cả.
Tất nhiên, anh sẽ không nói ra điều này với Lý Tưởng, kẻo tên này quá tự cao.
Tần Dạ đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của Lý Tưởng, giọng điệu mềm mại: "Được rồi, đi ngủ đi."
Lý Tưởng bất đắc dĩ nhìn anh: "Tôi, đêm nay tôi ngủ với anh được không?"
Tần Dạ đá cậu: "Cậu nghĩ nhiều rồi, mau trở về phòng đi!"
Lý Tưởng cười tươi nhanh chóng lũi ra.
Trong đội có quá nhiều người, bóng đèn cũng quá sáng, nếu bị đồng đội bắt gặp sẽ rất xấu hổ, hôm nay Tần Dạ đã chủ động hôn mình, mình đã rất hài lòng rồi. những cái khác ... Về sau hãy nói tiếp vây!
Một ngày nào đó mình sẽ ngủ với Tần Dạ, Lý Tưởng rất tự tin về điều đó!
Oº°‘¨๑۩۞۩๑¨‘°ºO
Trong thời gian nghỉ ngơi từ ngày hai đến ngày sáu, ba người Xuyên Lam Dạ đều không về nhà. Lam Vị Nhiên là do quá lười, Tần Dạ lại do người nhà đều không ở trong nước, còn Lưu Xuyên lại do cha anh phải đi diễn thuyết toàn quốc còn mẹ đi công tác nước ngoài, nên anh quyết định ở lại luôn
Cả ba người họ ở lại đội sẽ trực tiếp bay đến Thượng Hải tham gia lễ hội mùa hè vào ngày sáu.
Nhà của Lý Tưởng, Thiếu Khuynh và Giang Tuyết đều ở gần Trường Sa nên bọn họ đều tranh thủ được nghỉ mấy ngày về nhà. Lâm Đồng đến Vũ Hán thăm bạn học, Từ Sách cũng về nhà ở Thượng Hải để giải quyết công việc.
Ngô Trạch Văn quyết định không về nhà, ở lại để sắp xếp dữ liệu của toàn bộ mùa giải nhầm xây dựng cơ sở dữ liệu dùng để phân tích đặc điểm của các đội lớn.
Ba đại thần Xuyên Lam Dạ cùng sắp xếp với Trạch Văn, họ đều thấy có Trạch Văn trong đội rất tiện lợi, cơ sở dữ liệu của cậu hoàn chỉnh hơn nhiều so với thông tin chính thức do bên Liên minh công bố. Cơ sở dữ liệu của Trạch Văn có thể nhìn thấy rõ cụ thể số liệu tốc độ tay bạo phát, số lần hạ sát trên lôi đài của từng tuyển thủ trong Liên minh như thế nào.
Sau khi nghiên cứu, mọi người đều thấy số liệu của Từ Sách và Trạch Văn thực sự có thể so sánh với những cao thủ hàng đầu. Ngoài ra, số liệu của một số cầu thủ trẻ đến từ Thất Tinh Thảo, Lạc Hoa Từ, Hoa Hạ, Thịnh Đường cũng rất mạnh. Nếu không nhờ dữ liệu phân tích thống kê này, chỉ nghe nói trình độ của Tiết Khắc và Trần Tiểu Bắc có thể sánh ngang với cao thủ thì sẽ có nhiều người không tin, nhưng với số liệu của Trạch Văn đã có thể chứng minh tất cả.
Tranh thủ thời gian này, ba vị sư phụ cũng dạy cho Ngô Trạch Văn rất nhiều kiến thức chỉ huy, cả ba dường như đều nhất trí khả năng phân tích của Trạch Văn đã dần lộ diện, dưới tiền đề này, hoàn toàn có thể để Trạch Văn nắm quyền chỉ huy. Có lẽ, phong cách chỉ huy dùng IQ nghiền nát của học bá về sau sẽ khiến nhiều đội phải đau đầu!
Vào đêm ngày mùng 5, ba đại thần thu dọn hành lý và chuẩn bị bay đến Thượng Hải vào ngày hôm sau, Tần Dạ và Tứ Lam trở về phòng ngủ trên tầng bốn, chỉ còn lại Trạch Văn và Lưu Xuyên trên tầng ba. .. Lưu Xuyên đang tắm nên Ngô Trạch Văn vào phòng giúp Lưu Xuyên sắp xếp đồ đạc.
Ngô Trạch Văn lấy ra những chiếc áo sơ mi mà Lưu Xuyên nhét vào hộp và gấp chúng lại ngay ngắn, giống như những chiếc áo vừa mua từ trung tâm thương mại, khi Lưu Xuyên quay lại nhìn chúng, anh không khỏi ngưỡng mộ nói: "Tiểu chuyên gia dọn dẹp ơi, hay là cậu giúp tôi chuẩn bị đồ để mang theo mấy ngày sắp tới luôn đi!"
Ngô Trạch Văn rất vui khi có thể giúp anh chuẩn bị, cậu nhanh chóng giúp Lưu Xuyên chuẩn bị những thứ anh ấy sẽ mang theo trong vài ngày tới.
Vừa đứng dậy, cậu đột nhiên rơi vào một vòng tay quen thuộc, chàng trai vừa tắm xong còn vương mùi sữa tắm, Ngô Trạch Văn giật mình ngẩng đầu lên, Lưu Xuyên vừa cúi đầu xuống, và đôi môi của anh ấy tự nhiên rơi xuống trán của Ngô Trạch Văn.
Một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cậu, giọng điệu rất ôn hòa: "Em ở lại đội có được không? Ngày 5 anh sẽ đi."
Trạch Văn nói: "Không thành vấn đề. Buổi huấn luyện bắt đầu vào sáng ngày 7. Bọn Lý Tưởng sẽ trở lại vào tối mai. Đừng lo, tôi sẽ giám sát mọi người thật tốt trong vài ngày anh vắng nhà."
Lưu Xuyên mỉm cười, duỗi tay ôm chặt Ngô Trạch Văn: "Tôi tất nhiên là yên tâm về em."
--Chỉ là tôi không nỡ xa em.
Mặc dù cả hai chỉ xa nhau vài ngày, nhưng tôi vẫn không muốn xa cậu học bá của mình, thật rất muốn đóng gói em ấy rồi đưa đến lễ hội mùa hè, nhưng đội vẫn cần người chăm sóc, với lại Ngô Trạch Văn chỉ là một tân binh trong mùa giải này, vẫn chưa nhận được lời mời từ phía tổ chức giải đấu để tham dự lễ hội lần này.
Ngô Trạch Văn bị anh ôm rất chặt, chỉ còn cách ôm lại anh một cái để an ủi, nghiêm túc nói: "Được rồi, đại thần, chỉ có 5 ngày thôi, ngày 10 em sẽ dẫn mọi người đến Thượng Hải tìm anh."
Lưu Xuyên cười vuốt tóc cậu, nói: "Ở trước mặt em, anh chưa bao giờ là đại thần. Anh chỉ là bạn trai của em, Trạch Văn."
Hai người nhìn nhau, Ngô Trạch Văn lỗ tai hơi đỏ lên, nhưng trong lòng lại có chút ngọt ngào, vươn tay ôm chặt Lưu Xuyên.
-- Đúng vậy, ở trước mặt hắn, Lưu Xuyên chưa bao giờ là đại thần, anh chính là người cậu thích, là bạn trai của cậu. Lưu Xuyên chỉ thuộc về Ngô Trạch Văn.
Không biết fan Xuyên Thần có hội đồng đánh chết Ngô Trạch Văn sau khi biết sự thật hay không? Hay họ sẽ cảm ơn Ngô Trạch Văn vì đã gánh lấy tai họa này?
***
10 giờ sáng ngày 6 tháng 6, ba người Xuyên, Lam, Dạ cùng nhau đến sân bay, Lễ hội mùa hè lần thứ 13 cuối cùng cũng chính thức khai mạc.
Địa điểm tổ chức lễ hội mùa hè được chia thành 2 khu, khu ngoài là những gian hàng bao quanh địa điểm tổ chức, khu trong là nơi diễn ra các hoạt động giao lưu, tất cả các gian hàng trong khu vực sự kiện lễ hội đều giảm giá 10%, rất hiếm khi có thể nhìn thấy good của tất cả các đội cùng một lúc. Ngoài ra cũng có nhiều thứ đáng mua như figure offical của các nhân vật trong Võ Lâm
Hôm nay vừa vặn là cuối tuần, sáng sớm đã có rất nhiều người đến, đến trưa, địa điểm tổ chức lễ hội đã đông nghịt người, trong đó có một hàng dài quá mức trước gian hàng của Đội Long Ngâm.
--Bởi vì figure nhân vật Hải Nạp Bách Xuyên đã có phiên bản mới!
Phiên bản Hoa Hạ trước đó đã bán hết và không thể mua được nữa. Mặc dù những người hâm mộ Xuyên Thần thích cười nhạo anh nhưng họ vẫn tích cực mua nó khi đến đây. Bởi họ có thể tháo rời Xuyên Thần, lắp ráp Xuyên Thần và làm đủ kiểu với mô hình Xuyên Thần trong nhà.
Ngoài ra, các fan của Dạ Sắc và Tứ Lam cũng rất vui mừng, đây là lần đầu tiên mô hình của hai người này ra mắt nên nhất định phải mua.
Fan Long Ngâm cũng muốn mua cả bộ bookmark và bưu thiếp, vì vậy gian hàng của đội Long Ngâm bắt đầu xếp hàng rất lâu, nghe nói figure của 3 người Xuyên, Lam, Dạ đã bán hết veo trong vòng một giờ, và họ d8ang khẩn trương chuyển một lô từ nhà sản xuất tới.
Nói một cách tương đối, vì các đội khác đã ra đời từ lâu nên tự nhiên không sôi nổi như đợt bán hàng đầu tiên của Long Ngâm.
Mặc dù thành tích của đội Quốc Sắc không tốt lắm nhưng lại là một sát thủ lớn ở thị trường của sự kiện, quạt Quốc Sắc bán chạy cực kỳ tại sân nhà ở Nam Kinh và nó cũng bán chạy như điên tại địa điểm lễ hội mùa hè ở Thượng Hải, có thể thấy được rằng nữ đội trưởng Chu Mộ vẫn sáng tạo hơn các đội trưởng nam trong việc thiết kế các loại good, chiếc quạt do Chu Mộ làm ra này quả thực là tồn tại nghịch thiên ở thị trường good.
Cốc giữ nhiệt Thất Tinh Thảo được cho là do Tiếu Tư Kính luôn uống nước lạnh vào mùa đông thé là Tô Thế Luân không thể nhìn thêm được nữa nên đã đề xuất làm, mỗi thành viên trong nhóm đều có riêng cốc có in hình nhân vật của mình, chúng được dùng để đựng nước uống và chỉ dành cho các thành viên trong đội, còn bán ra bên ngoài là phiên bản in logo của đội Thất Tinh Thảo, nhưng cũng đẹp và thiết thực.
Doanh số bán sổ tay của Hoa Hạ và móc chìa khóa của Tuyết Lang cũng rất tốt.
Dù sao trong túi của Lưu Xuyên đều có đồ của các đội, hắn luôn mua về rồi tùy tiện sử dụng, bất kể trên đó là logo của đội nào.
Vào buổi trưa, Xuyên Lam Dạ cuối cùng cũng đến Thượng Hải, sau khi từ sân bay đến khách sạn, họ đi cất hành lý, đi xuống thì tình cờ gặp Tiếu Tố, thế là tất cả cùng đến nhà hàng tự phục vụ ở tầng ba của khách sạn để ăn trưa.
Tô Thế Luân đi lấy ít đồ ăn, nhưng khi quay lại thì thấy Lưu Xuyên đang uống nước từ cốc giữ nhiệt của Thất Tinh Thảo, Tô Thế Luân có thói quen sạch sẽ và không chịu được khi "dùng cốc của người khác", vì vậy anh ta lập tức nói, "Tại sao cậu lại lấy cốc của Lão Tiếu? Sao cậu không tự lấy nước uống đi?"
Lưu Xuyên vô tội: "Đây là của tôi."
Tô Thế Luân: "..."
Tiếu Tư Kính: "..."
Tần Dạ và Lam Vị Nhiên vỗ trán và ngẩng đầu lên, họ không thể nhìn thẳng vào Lưu Xuyên.
Tô Thế Luân sửng sốt một lúc lâu, vội vươn tay lấy tới kiểm tra thì phát hiện trên cốc của Lưu Xuyên quả thực không có hình nhân vật Tam Tư Đại Sư của Lão Tiếu, lúc này anh mới biết rằng Lưu Xuyên đã mua phiên bản dành cho fan.
"..." Tô Thế Luân không khỏi nói: "Cậu mua bình giữ nhiệt của Thất Tinh Thảo, cậu không cảm thấy kỳ quái sao?"
"Tôi không nghĩ như vậy." Lưu Xuyên nói, "Chiếc cốc này dễ sử dụng, chất lượng tốt, thời gian giữ nhiệt còn lâu."
Tô Thế Luân tức giận nói: "Ai hỏi cậu cái này, ý của tôi là cậu không cảm thấy bên trên có in logo của Thất Tinh Thảo là kỳ quái sao?"
Lưu Xuyên ngây thơ nói: "Cái này không đẹp sao?"
Tô Thế Luân: "..."
Mình thực sự muốn PK với hắn ngoài đời thực!
Tiếu Tư Kính bất lực kéo Tô Thế Luân lại: "Được rồi, mặc kệ cậu ta đi, không phải em không biết tính tình của cậu ta, anh nghĩ nếu em để cậu ta trên chiếc giường phủ đầy logo của Thất Tinh Thảo thì cậu ta cũng có thể ngủ say sưa như thường thôi. "
Lưu Xuyên mỉm cười và uống một ngụm nước trong phích Thất Tinh Thảo và nói: "Vẫn là Tiếu Hoàng hiểu tôi."
Tiếu Tư Kính nói: "Tôi biết cậu da mặt dày."
Lưu Xuyên cười nói: "Đa tạ bệ hạ khen ngợi."
"Bình thân." Tiếu Tư Kính cầm chiếc cốc của Lưu Xuyên và đặt nó trước mặt hắn, "Tôi sẽ ban cho cậu chiếc cốc Thất Tinh Thảo."
Lưu Xuyên không nói nên lời: "Cái này tự tôi mua, có được không?"
Ngay lúc anh đang nói chuyện, Diệp Thần Hi và Lâm Vũ Phàm cũng đã đến, Diệp Thần Hi khi nhìn thấy Sư phụ đã đi tới và cười hỏi: "Sư phụ, anh đến lúc mấy giờ?"
Lam Vị Nhiên nói: "Mới đến, thu dọn hành lý xong nếu đói thì xuống đây ăn cơm, ở đây vẫn còn chỗ."
Diệp Thần Hi nói: "Được, tôi đi ăn chút gì."
Nói xong, hắn quay người bưng một đĩa thức ăn tới, nhân tiện mang cho Lam Vị Nhiên một cốc sữa chua yêu thích của anh, Diệp Thần Hi rất tự nhiên đặt sữa chua vào đĩa của Lam Vị Nhiên, ngồi xuống bên cạnh Lam Vị Nhiên và hỏi: " 7 giờ tối thì lễ hội mới bắt đầu, chiều nay anh tính làm gì?"
Lam Vị Nhiên nói: "Tôi không có bất kỳ sắp xếp gì, tôi định lướt mạng hay gì đó."
Diệp Thần Hi nói: "Có một bộ phim khoa học viễn tưởng gần đây được phát hành có lượt đánh giá cao. Nếu anh có hứng thú, tôi sẽ đặt phòng ở rạp chiếu phim gần đó vào buổi chiều. Mọi người cùng đi xem phim. Dù sao, ở trong khách sạn mãi thì cũng chán."
Tần Dạ ngay lập tức trở nên hứng thú: "Đó là một ý hay. Phim mới ra chắc chắn chưa có ai xem vậy thì Lam Vị Nhiên cũng có thể không spoil được rồi."
Lam Vị Nhiên nói: "Vậy tôi cũng đi xem, tôi không để lãng phí tiền của cậu cho việc đặt địa điểm."
"Anh có hứng thú là tốt rồi." Diệp Thần Hi quay đầu nhìn về phía Tiếu Tư Kính, "Tiếu đội cùng Luân Thần thì sao?"
Tiếu Tư Kính quay lại nhìn Tô Thế Luân: "Đi?"
Tô Thế Luân suy nghĩ một chút và nói: "Dù sao cũng rảnh, chúng ta cũng đi xem đi. Thường ngày chúng ta đều bận rộn, đến mức gần một năm tôi rồi không đến rạp chiếu phim."
Khi nói đến điều này, mọi người đều cảm thấy như vậy.
Những đội trưởng này quả thực quá bận rộn, không có thời gian, lần này lập nhóm cùng nhau xem phim cũng không tệ, lễ hội tổ chức ở Thượng Hải, Diệp Thần Hi với tư cách là chủ nhà lại quen thuộc với nơi này, vì thế đã sắp xếp hoạt động giải trí trong thời gian rảnh rỗi, mọi người có thể thư giãn.
Sau bữa trưa, Diệp Thần Hi liên lạc với những tuyển thủ từ các đội khác, và mọi người nhất trí quyết định nể mặt Diệp đội cùng thành lập một nhóm để đi xem phim.
Diệp Thần Hi suy nghĩ rất chu đáo, khách sạn bọn họ đang ở lại gần nơi tổ chức lễ hội, với lại một đám đại thần nhiều người như vậy đi ra nhất định sẽ thu hút sự chú ý của phóng viên hay thậm chí là các fans. Nếu như bị bắt gặp, bọn họ sẽ khó trở lại được. Thế là anh trực tiếp thuê một phòng chiếu ở gần đó, những người này chỉ cần ra cửa sau khách sạn đi một con đường là liền đến rạp, mọi người tự do tự tại, không bị người khác can thiệp.
Trong lúc xem phim, cả khán phòng vô cùng yên lặng, đến cả Trần Miệng Rộng, phát thanh viên của Liên minh, cũng tự giác ngậm miệng lại, nếu lúc này hắn còn muốn làm bình luận viên, mọi người nhất định sẽ đứng dậy hội đồng hắn một trận.
Lọc Tường ngồi ở hàng ghế đầu, trong tay ôm một phần bỏng ngô, suốt quá trình xem phim không ngừng nhai.
Đường Ngự Phong không được vui lắm, vì ở đây không bán kem, anh không thích bỏng ngô nhưng giờ bản thân lại ngồi cạnh Lộc Tường, còn Lộc Tường cứ luôn nhét bỏng ngô vào miệng mình, Đường đội cảm thấy không có gì để nhét vào miệng nên cứ thấy thiếu thiếu thứ gì đó.
Tần Dạ thích thú xem phim. Anh thích nhất là phim khoa học viễn tưởng. Anh cảm thấy rằng các nhân vật chính rất tuyệt. Anh tìm một chỗ ngồi có tầm nhìn tốt nhất và ngồi xuống xem một cách chăm chú. Thật tuyệt khi Tứ Lam cuối cùng đã không làm hỏng nó.
Tiếu Tô ngồi cùng nhau ở hàng ghế sau, tim họ đập hơi nhanh, đặc biệt là trong phim có hai nhân vật chính hôn nhau, nhìn hai nhân vật chính hôn nhau trên màn hình, Tô Thế Luân cảm thấy hơi thở quen thuộc của Lão Tiếu ngồi bên cạnh, anh cảm thấy hai má không khỏi có chút nóng lên. Chết tiệt, bản thân thực sự nghĩ đến hình ảnh Lão Tiếu cúi xuống hôn mình, thật là không trong sáng.
Tiếu Tư Kính rất bình tĩnh, ngồi trên ghế vững chắc như Thái Sơn, khuôn mặt không đổi chút nào.
Lương Hải Tân ngồi ở hàng ghế sau bên cạnh Tạ Quang Nghị, cúi người thấp giọng thảo luận với Tạ đội phó: "Phim bom tấn Hollywood ngày nay đều thích chèn thêm mấy cái loại quảng cáo..." Lương Hải Tân chậm rãi nói, giọng nói thấp đến nghe như thể đang phàn nàn.
Tạ Quang Nghị cười cười, thấp giọng nói: "Càng ngày càng thương mại hóa cũng không có cách nào, bất quá bộ phim này tình tiết cũng không tồi..."
Lâm Vũ Phàm không muốn trở thành bóng đèn của Diệp đội, vì vậy cậu rất tự giác chạy đến ngồi cùng Chu Mộc và Hứa Hân Nhiên, nhưng Hứa Hân Nhiên lại đã đuổi cậu đi, Lâm Vũ Phàm vị ghét bỏ chỉ đành ngồi xuống chỗ bên cạnh đội trưởng Tề Phong, hai người không quen nhìn nhau chằm chằm.
Ở ghế giữa ở hàng cuối cùng, ngay khi bước vào rạp Diệp Thần Hi liền đi đến ngồi cùng Lam Vị Nhiên, quả nhiên, Lam Vị Nhiên sau khi xem được một lúc đã buồn ngủ, anh lim dim tựa vào vai đồ đệ nhắm mắt ngủ một cách ngon lành. Diệp Thần Hi nhìn khuôn mặt anh đang ngủ yên bình trên vai mình, từ đáy lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Lý Thương Vũ và Bạch Hiên cũng không quen thân với những người này, nên hai người ngồi cùng nhau tập trung xem phim.
Lưu Xuyên cũng đang tập trung xem phim, nhưng anh bực bội vì không có ai sẵn sàng ngồi cùng anh, Tứ Lam đã đi tìm đồ đệ của cậu ta và Tần Dạ thì phớt lờ anh, còn những người ở những chiến đội khác vừa nhìn thấy Xuyên Thần càng tránh xa hơn, Lưu Xuyên gửi tin nhắn cho Ngô Trạch Văn phàn nàn: "Không có ai chịu ngồi cùng tôi, giờ chỉ có một mình tôi ngồi ở giữa hàng đầu tiên, còn bọn họ đều ngồi phía sau tôi nhìn gáy tôi."
Ngô Trạch Văn không nói nên lời: "... Anh quả nhiên rất mạnh."
Xem phim có thể ngồi chính giữa hàng đầu kéo cừu hận, anh mạnh như vậy, đoán chừng không ít người muốn ở đằng sau đánh anh một cái.
***
Bọn họ đã xem hai bộ phim liên tiếp cả buổi chiều, một bộ phim tương đối mạo hiểm kích thích và một bộ phim thì tình cảm nhẹ nhàng. Sau khi bộ phim kết thúc, mọi người trên đường trở về khách sạn thì thảo luận về tình tiết phim, Diệp Thần Hi rất biết chọn, hai bộ phim mà cậu ta chọn đều rất ổn, các tuyển thủ đều nhất trí cho 8 điểm, ít nhất thời gian chiều nay đã không bị lãng phí.
Sau khi xem phim một buổi chiều, trời đã gần tối, chủ tịch, giám đốc điều hành chính thức và nhiều nhà tài trợ đã cùng nhau đến, sau bữa tối thịnh soạn tại khách sạn, mọi người vội vã đến địa điểm tổ chức lễ hội mùa hè.
Địa điểm lễ hội mùa hè thực ra sẽ là địa điểm diễn ra vòng loại trực tiếp, nhưng nó đã được sắp xếp lại để phục vụ hoạt động lễ hội lần này, bên trong treo rất nhiều biểu ngữ, ruy băng và các đồ trang trí khác, trông rất sinh động.
Địa điểm đã chật kín người, có cả khán giả mặc đồng phục của các chiến đội lớn, hiển nhiên ngoài những người hâm mộ ở Thượng Hải, còn có rất nhiều người hâm mộ từ các thành phố khác đến đây.
Chương 332: Lễ Hội Carnival (2)
Buổi tối bảy giờ, ánh đèn sân khấu được bật lên chiếu sáng sân khấu lớn, người dẫn chương trình tiến lên sân khấu giới thiệu đội hình khách mời đặc biệt trong lễ hội năm nay.
--Tam Tư Đại Sư, Luân Hồi Vãng Sinh!
Khoảnh khắc nhân vật Thiếu Lâm và Ngũ Độc xuất hiện trên màn hình lớn, có một tràng pháo tay rung chuyển ở hiện trường!
Tiêu đội cùng Luân Thần.
Bộ đôi đã cùng nhau chinh chiến bảy năm trong liên minh, bảy năm gần như không tách rời, bất kể là khi Thất Tinh Thảo trên đỉnh cao huy hoàng, hay là lúc khó khăn nhất của Thất Tinh Thảo, hai người họ đều luôn cùng nhau tiến về phía trước!
"Chào mừng Tiêu đội cùng Luân Thần!" Giọng nói của người dẫn chương trình run lên vì phấn khích.
Hai nam nhân từ lối đi ở giữa đi lên, ánh đèn sân khấu lập tức chiếu vào bọn họ - lối ra này cũng được người tổ chức biến thành hiệu ứng ánh sáng vàng chói mắt, trông giống như một Đại lộ Ngôi sao lộng lẫy.
Tiếu Tư Kính trông nghiêm túc, trong khi Tô Thế Luân thì mỉm cười, hai người song song đi đến đứng giữa sân khấu.
Hai người này vừa xuất hiện trên sân khấu đã toát ra khí chất của "Quân lâm thiên hạ", Tiếu Tư Kính được gọi là "Tiểu Hoàng" cũng có lý do, ánh mắt sắc bén, uy nghiêm, Tô Thế Luân đứng bên cạnh cũng là vẻ mặt tràn đầy tự tin, hai người bọn họ dẫn dắt Thất Tinh từ mùa giải đầu tiên đến mùa giải này, bình quân mỗi trận ghi được hơn 7 điểm!
--Huyễn Chi Phong Cảnh, Lộc Đại Hiệp Phi Tường!
Trên màn hình xuất hiện một Minh giáo và một Cái ban, Minh giáomặc đồ trắng, tay cầm hai con dao sắc bén, trong khi Cái Ban là một tiểu shota trong bộ quần áo rách rưới với một cây gậy dài màu xanh lá trên tay, hai người dựa lưng vào nhau nhìn cứ như người lớn với trẻ con, nhưng những ai chơi game này lâu năm đều biết đây là bộ đôi Thiệu Lộc vô cùng đáng sợ của chiến đội Đồng Tước!
Chiến đội Đồng Tước được thành lập vào mùa giải thứ năm đã giành được hai chức vô địch dưới sự dẫn dắt của tổ hợp Thiệu Lộc, việc thiên tài thiếu niên Lộc Tường gia nhập vào chiến đội đã biến chiến đội trổ thành đội nhiệt huyết và năng nổ nhất toàn Liên Minh!
Thiệu đội và Tiểu Lộc cùng nhau đi ra, Thiệu đội có ngoại hình tương đối lạnh lùng, bởi vì anh là người lai, người đàn ông này rất đẹp trai, nhưng màu mắt của anh ta khác với người thường nên rất dễ nhận ra. Tiểu Lộc Tường nhỏ con, trông cậu rất dễ thương, có một hai cái răng nanh nhỏ, đứng bên cạnh Thiệu đội thì cao chỉ đến ngực anh ấy, sự chênh lệch chiều cao này tạo thành một sự tương phản rõ rệt, nhưng hai người họ đứng bên nhau lại rất hài hòa.
--Thẩm Khê, Phong Chi Vũ Dực !
Diệp Thần Hi cùng Lâm Vũ Phàm của Lạc Hoa Từ, hai người chơi Tiêu Dao, dùng chiêu thức truyền tống thần bí của Tiêu Dao kết hợp thành đấu pháp tấn công khiến các đội trong Liên Minh đều dè chừng. Mặc dù ở mùa giải này "lời nguyền sân nhà Lạc Hoa Từ" bị sư phụ đại nhân của Diệp đội cắt đứt, nhưng không có một chiến đội nào dám xem nhẹ Lạc Hoa Từ.
Sau khi sư phụ giải nghệ, Diệp đội 18 tuổi đã gánh lấy trọng trách đội trưởng của Lạc Hoa Từ và cũng chỉ trong vài năm ngắn ngủi Diệp Thần Hi đã đưa chiến đội Lạc Hoa Từ đang bên bờ vực tan rã trở thành một đội mạnh trong Liên Minh. Năng lực của Diệp đội trưởng cũng đều được các đội trưởng trong Liên Minh thừa nhận.
Thanh niên này luôn lấy nụ cười làm biểu cảm đặc trưng của mình, trẻ và đẹp trai nên đặc biệt dễ thu hút fans. Chẳng qua, Diệp đội thâm trầm khó dò cũng khiến nhiều người đau đầu. Trái lại đội phó Lâm Vũ Phàm có tính cách đơn giản, nhưng dù Lâm Vũ Phàm tính tình vui vẻ và ăn nói thẳng thắn thì vẫn rất được người hâm mộ Lạc Hoa Từ yêu thích.
Hai người song song bước ra ngoài, Diệp Thần Hi vẫn mỉm cười, Lâm Vũ Phàm cũng cười vui vẻ, dù sao Thượng Hải cũng là sân nhà của Lạc Hoa Từ, khán giả lập tức phấn khích đứng dậy vỗ tay hoan hô đội trưởng và đội phó của Lạc Hoa Từ.
--Hải Phong Vi Lương, Ba Quang Lân Lân!
Lương Hải Tân cùng Tạ Quang Nghị của Hoa Hạ, sau khi Xuyên Thần rời đi Hoa Hạ rơi vào thời kỳ khó khăn, cuối cùng dưới sự dân dắt của hại vị đội trưởng và đội phó mới này cũng đã trở lại hàng ngũ của chiến đội mạnh, hai chàng trai trẻ tuổi đã đứng vững trước áp lực và chiến thắng, họ đã giành lại được sự tôn trọng và công nhận của mọi người.
Lương Hải Tân được biết đến với cái tên Đội trưởng cừu non, cậu là người tốt tính nhất trong toàn Liên Minh điển là một người chậm chạp điển hình. Trái lại Tạ Quang Nghị thì quyết đoán và gọn gàng hơn, đội trưởng Lương và đội phó Tạ sánh vai nhau bước lên sân khấu, bước chân ngay ngắn, đội trưởng Lương cười bẽn lẽn, còn đội phó Tạ thì vẻ mặt nghiêm túc. Hai người có tính cách rất khác nhau, nhưng họ lại hợp tác rất ăn ý với nhau.
--Hải Nạp Bách Xuyên, Lam Lam Lam Lam, Dạ Sắc!
Khi ba id này và các nhân vật tương ứng được phát trên màn hình lớn, thì hiện trường cũng tiến vào chế độ la hét điên cuồng!
Bậc thầy múa rối Đường Môn "Hải Nạp Bách Xuyên" với đôi tay quấn những sợi tơ, đeo mặt nạ bạc và mặc một bộ đồ màu xanh đậm đứng ở giữa; bên trái là nhân yêu Nga Mi "Dạ Sắc" trong bộ váy đỏ trắng, hai tay nhân vật là những móng vuốt đen sắc nhọn nhìn đến phát sợ, bên phải là tuyển thủ Tiêu Dao "Lam Lam Lam Lam", trên tay xoè ra một chiếc quạt xếp màu xanh đặt trước ngực, trông như một văn nhân nhã sĩ nhanh nhẹn .
--Ba đại thần Long Ngâm!
Cảnh tượng này khiến nhiều người rơi nước mắt.
Ba đại thần của Long Ngâm đã trở lại trong mùa giải này, mỗi người đều có thể chiến đấu trên võ đài, đánh đoàn chiến đấu và làm chỉ huy, mỗi người đều là một đại thần đứng đầu với nhân khí cao, ba người bọn họ mang theo sáu người tân binh không có kinh nghiệm thi đấu, vừa đánh vừa học hỏi mạnh mẽ tiến vào vòng Playoff!
Khi ba người họ xuất hiện trên sân khấu, họ cũng bước đi một cách bình tĩnh, giống như các nhân vật trên màn hình lớn, Lưu Xuyên đi ở giữa, Tứ Lam và Tần Dạ đi hai bên, Lưu Xuyên mỉm cười rất có phong thái của một đội trưởng, mà Tần Dạ sắc mặt bình tĩnh thờ ơ, Tứ Lam hai tay đút túi, cười rất nhàn nhã.
Tính cách của ba đại thần này rất khác nhau, nhưng họ có một điểm chung là đều đẹp trai, đội Long Ngâm chỉ cần dựa vào ngoại hình là có thể phá kỷ lục giải đấu chứ chưa nói đến tốc độ tay, đấu võ đài, chỉ huy hay chiến thuật ....
Nhiều khán giả xem truyền hình trực tiếp đã nói: "Nghịch thiên a!" "Các đội khác chỉ có 2 người riêng Long Ngâm là 3 người!" "Này thật là không khoa học!" "Đập đầu!"
Nhưng lúc này, những thành viên khác của chiến đội Long Ngâm đang xem phát sóng trực tiếp ở tổng bộ đội tại Trường Sa lại cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác tự hào!
Đúng ah, chúng tôi có ba đại thần ở Long Ngâm, mọi người có phải rất ghen tị và hâm mộ đúng không!
--Kiếm Ngân, Sát Na Phương Hoa !
Kế tiếp là Chiến Đội Tuyết Lang Dương Kiếm cùng Phương Chi Duyên, Tuyết Lang là đội hắc mã mạnh nhất trong lịch sử giải đấu, sau khi Dương Kiếm gia nhập, vào mùa giải trước họ đã bùng nổ và giành chức vô địch. Bất quá những đội mạnh như Thất Tinh Thảo mùa này lại trỗi dậy quá mạnh mẽ cho nên nhiệt độ của Tuyết Lang đã bắt đầu giảm nhưng vẫn là một đội mạnh không thể xem thường.
Id Sát Na Phương Hoa của Phương Chi Diên bị nhiều người mắng là giống con gái nhưng sự dịu dàng, tốt bụng của Phương đội vẫn thu hút vô số người hâm mộ.
Dương Kiếm cũng đang cười, kể từ khi quan hệ anh em của cậu và Lưu Xuyên bị lộ thì mọi người đều cảm thấy cậu ấy cười trước ống kính có chút ngốc nghếch, Dương Kiếm còn có một danh hiệu mới là "Em trai Liên Minh".
--Ngự Phong Nhi Hành, Ngưỡng Thiên Trường Tiếu !
Mọi người đều muốn cười khi nhìn thấy Id này. Đây là tổ hợp sư đồ Đường Ngự Phong và Trần Tuấn Phi của Thịnh Đường. Đường đội là người thích ăn kem, ít nói, mắt luôn nheo lại và luôn trông như chưa ngủ dậy. Mọi người đều không nhịn được muốn hỏi hắn: Đường đội, có muốn ngủ thêm một lát không?
Ngoài ra còn có Trần Tuấn Phi, phát thanh viên của Liên Minh, người luôn cười trước khi có ai nhìn thấy anh ta. Hắn là dạng tuyển thủ rất thích ẩn thân, sua đó bất ngờ xuất ra chiêu thức đáng khinh đánh lén, ám sát khi thi đấu, giá trị cừu hận gần với Xuyên Thần, Id "Ngưỡng Thiên Trường Tiếu" của Trần Tuấn Phi khiến mọi người không nói nên lời.
Đường Ngự Phong vào mùa thứ ba thì rời Hoa Hạ sáng lập nên Thịnh Đường, và dốc sức trong nhiều năm, chiến thuật thả diều độc đáo của anh là niềm tự hào của đội Thịnh Đường.
--Lão Miêu, Bạch Hồ!
Đẳng cấp của hai đại thần mới chuyển đến từ Kỳ Tích ở mùa này cũng đã được khán giả bên phía Võ Lâm công nhận.
Tốc độ tay của Miêu Thần có thể so sánh với Xuyên Thần, Bạch Hồ trước mắt cũng là Nga Mi Cầm trị liệu mạnh nhất Liên Minh cho đến nay. Sau khi chiến đội FPT ở Thần Tích tan rã, họ đã không từ bỏ các chiến hữu, mà vững vàng đứng trước dư luận dẫn dắt các tuyển thủ của chiến đội chuyển qua Võ Lâm, người trọng tình trọng nghĩa như vậy thật đáng được trân trọng.
--Như Mộc Xuân Quang, Hân Nhiên Tự Đắc!
Trong số hai nữ tuyển thủ của đội Quốc Sắc, Chu Mộc là mỹ nhân lạnh lùng nhất giải đấu, dáng người mảnh khảnh, tóc dài nhưng vẻ mặt luôn nghiêm nghị, lãnh đạm. Hứa Hân Nhiên thì hoạt bát và thẳng thắn hơn, với mái tóc ngắn, cô gái thấp bé cực kỳ mạnh mẽ và là một nữ Thiếu Lâm cứng rắn, cô ấy đã thu hút rất nhiều người hâm mộ cuồng nhiệt. Mặc dù mùa giải này Quốc Sắc không vào được vòng Playoff khiến ai cũng tiếc nuối nhưng họ sẽ tiếp tục cố gắng.
--Phong Hỏa Lang Yên!
Đây là Tề Phong, đội trưởng của chiến đội Phong Hoả, anh ấy là một tuyển thủ kỳ cựu đã thi nhiều năm, Phong Hoả khi đó cũng có một thời kỳ huy hoàng, nhưng kể từ khi các cao thủ chính giải nghệ, chiến đội đã có chút suy yếu và thành tích vẫn không ngừng hạ. Tề Phong là một tuyển thủ chơi kiểm soát rất tốt, anh ây cũng đã nhận được lời mời từ nhiều đội mạnh, nhưng anh ấy chưa bao giờ rời khỏi Phong Hoả, có lẽ, đội Phong Hoả cũng là sự kiên trì của người đàn ông này.
Hai mươi thí sinh cuối cùng cũng bước ra.
Người dẫn chương trình hưng phấn nói: "Chúng ta hãy một lần nữa hoan nghênh 20 vị tuyển thủ đại thần đến từ giải đấu chuyên nghiệp chính thức của Võ Lâm!"
Hai mươi người cùng nhau vẫy tay chào khán giả, tiếng vỗ tay và tiếng hò hét gần như lật đổ mái nhà!
Người dẫn chương trình tiếp tục nói: "Chương trình khai mạc lễ hội hôm nay là cuộc đấu tổ đội 10v10 mà rất nhiều người đang mong đợi! 20 cao thủ của chúng ta sẽ được chia ngẫu nhiên thành hai đội để quyết đấu một trận! Bản đồ được sử dụng cũng là bản đồ đặc biệt cho lễ hội. Trận đấu quy tụ các đại thần chỉ có thể được xem trong lễ hội mỗi mùa!"
Người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu chi tiết luật chơi.
Trên thực tế, lễ hội Carnival kéo dài 5 ngày giữa mùa giải thông thường và vòng loại trực tiếp giống như một sự kiện cảm ơn người hâm mộ hơn. Rất nhiều lĩnh vực thi đấu trong và ngoài nước khác cũng có hoạt động tương tự như này, chẳng hạn như All-Star Weekend của NBA Mỹ và Giải đấu AllStar All-Star của LoL. Nói chung, các sự kiện kiểu Giao Lưu như vậy sẽ mời những cao thủ hàng đầu trong lĩnh vực tham dự, thi đấu cũng không chính quy, mà chủ yếu mang tính chất giải trí.
Lễ hội Carnival mùa hè và lễ hội Carnival mùa đông ở Võ Lâm đều có tính chất giống nhau, trong 5 ngày, các cao thủ sẽ đấu theo nhóm, ngày đầu tiên là đấu đội, sau đó sẽ có các cuộc thi tiếp sức giữa các tuyển thủ, v.v. , có thể làm mãn nhãn khán giả.
Sẽ có giảm giá khi mua good tại lễ hội Carnival. Những người đến địa điểm tổ chức sự kiện tối nay có tỷ lệ trúng thưởng rất cao. Ngoài các good và quà lưu niệm khác nhau, 20 khán giả may mắn sẽ được bốc thăm để xin chữ ký của tất cả các vị thần .
Người dẫn chương trình nhanh chóng giải thích xong thể lệ nói: "Sau đây là thời khắc chia nhóm kịch tính! Mấy ngày tới, chúng ta cũng sẽ lấy danh sách chia nhóm này cho các cuộc quyết đấu giữa hai đội sau này! Bình thường chúng ta đã thấy quen các đại thần cùng chiến đội kề vai sát cánh chiến đấu, nhưng tại Carnival lần này sẽ tách các đại thần trong cùng đội ở hai phía đối lập nhau, mọi người nói xem chúng ta nên tách đại thần của đội nào trước thì tốt đây?"
Khán giả gần như đồng thanh nói: "Thất Tinh Thảo!"
Đúng vậy, Tiêu Tư Kính cùng Tô Thế Luân kề vai chiến đấu nhiều năm như vậy, ở mỗi mùa giải đều thấy họ có thể tay trong tay trong mọi trận đấu, hiếm khi thấy cảnh hai người trở thành kẻ địch, khán giả cực kỳ thích thú -- Luân Thần đánh Tiếu đội hình ảnh đó nhất định rất đắt giá.
Tiếu Tư Kính liếc nhìn Tô Thế Luân, mỉm cười và nói: "Cậu chọn trước."
Tô Thế Luân nói: "Đội xanh."
Lam Vị Nhiên quay lại nhìn anh.
Tô Thế Luân vội vàng nói: "Tứ Lam, đừng tự mình đa tình, tôi không gọi cậu, ý tôi là ... tôi chọn đội xanh."
Khán giả cười ồ.
Đúng vậy, có một người tên Lam ở hiện trường, điều này cũng có nghĩa khác , lễ hội được chia thành đội đỏ và đội xanh, và Luân Thần đã chọn đội xanh.
Lam Vị Nhiên lập tức nói: "Vậy tôi cũng chọn đội xanh, được không?"
Tô Thế Luân không nói nên lời: "Tại sao cậu lại chọn theo tôi?"
Lam Vị Nhiên cười và nói, "Bởi vì tôi thích cậu."
Tô Thế Luân: "..."
Cảm xúc của một số đại thần tại hiện trường là không đúng.
Lam Vị Nhiên nói thêm: "Thẩm mỹ của cậu gần giống với tôi hơn."
Diệp Thần Hi và Tiếu Tư Kính đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Người dẫn chương trình vui mừng khôn xiết, thích thú xem cảnh các đại thần đánh nhau, lập tức đồng ý: "Được rồi, Tứ Lam họ Lam, chọn đội xanh cũng có lý! Sau Luân Thần, Tứ Lam cũng gia nhập đội lam! "
Tô Thế Luân bất lực nhìn anh, sau đó quay người đi về phía đài tuyển thủ của đội xanh trên sân khấu lớn, Lam Vị Nhiên cũng bước tới và mỉm cười với Tô Thế Luân. Hai người có rất nhiều tiếng nói chung và họ bắt đầu thảo luận về vấn đề phối màu.
Luân Thần và Tứ Lam đã chủ động chọn đội xanh, Tiếu Tư Kính phải chia tay với Tô Thế Luân đi đến đài tuyển thủ của đội đỏ, tiếp theo nên có người ở Long Ngâm vào đội đỏ, nhưng Long Ngâm còn có Tần Dạ và Lưu Xuyên, ai sẽ vào đội đỏ, ai sẽ ở bên Tứ Lam, khán giả không đoán được chắc chắn.
Lúc này, Lưu Xuyên đột nhiên cười nói: "Tôi với Tiếu Hoàng đánh nhau nhiều năm như vậy, dường như chúng tôi chưa từng kề vai chiến đấu... Tôi sẽ chọn đội đỏ."
Lưu Xuyên quay lại và đi về phía Tiếu Tư Kính, khán giả sững sờ!
--Này, này, hai người ở cùng một đội không ổn đâu! Hai Boss ở chung vậy không phải sẽ khắc nhau sao?
Tần Dạ lập tức quay lại và đi về phía Lam Vị Nhiên, nói: "Hay quá, tôi thực sự không muốn ở cùng đội với hai người họ."
Mọi người đồng ý: "Chúng tôi cũng không muốn ở cùng đội với hai người họ, hay là đấu 18 chọi 2." Mọi người cùng nhau tiến về phía đội xanh, vì vậy sân khấu lớn trở thành 18 người của đội xanh đấu với 2 người đội đỏ.
Lưu Xuyên: "..."
Tiếu Tư Kính cau mày và nói: "Nhìn đi cậu khiên nhiều người ghét cỡ nào, một khi cậu đến đội đỏ, mọi người sẽ không ai muốn đến đội đỏ nữa."
Lưu Xuyên vô tội nhìn hắn: "Liên quan gì đến tôi? Nhất định là bởi vì mặt cậu quá đáng sợ, không ai dám cùng đội với cậu cả."
Khán giả đang cười như điên, người dẫn chương trình cũng đứng đó cười.
Tiếu đội và Xuyên đội mỗi khi ở cạnh nhau đều ghét bỏ lẫn nhau, và bị người khác ghét, phải ở chung đội thật sự rất tàn nhẫn.
Cuối cùng, người dẫn chương trình có kinh nghiệm đã sửa lại quy tắc: "Trong số 20 người chỉ có 6 người có quyền lựa chọn trước, mọi người tranh thủ nhanh lên, người phía sau sẽ bốc thăm ngẫu nhiên quyết định."
Diệp Thần Hi ngay lập tức đi đến bên cạnh Lam Vị Nhiên, mỉm cười và nói: "Tôi cùng nhóm với Sư phụ."
Tất cả mọi người: "..."
Phản ứng này nhanh như một phản xạ có điều kiện! Diệp đội nhanh đến mức không thể không phục!
Diệp đội giành lấy vị trí cuối cùng, những người còn lại không còn cách nào khác là trở về vị trí ban đầu, chờ người dẫn chương trình bốc thăm ngẫu nhiên.
Hiện tại, đội xanh đang chiếm ưu thế áp đảo, bốn cao thủ Lam Vị Nhiên, Tô Thế Luân, Diệp Thần Hi, Tần Dạ đều ở đó.
Nhưng đội đỏ đáng thương Lão Tiếu và Xuyên Thần nhìn nhau chằm chằm, ghét bỏ lẫn nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro